Linh La Giới

Chương 385

Xa xa phía chân trời ánh sáng nhạt nhòa le lói, đại khái khoảng nửa khắc nữa thì rặng mây đỏ sẽ xuất hiện, bầu trời dần dần sáng lên.
 
Người tu luyện bất kể là tốc độ chạy trên đất hay là phi hành trên không trung đều liên quan đến linh lực bản thân. Linh lực mạnh, vậy tốc độ chạy hoặc là phi hành càng nhanh hơn.
 
Nhưng, phương điện này còn cần có nhân tố khống chế linh lực. Người bình thường căn bản là không thể khống chế linh lực được như Hạ Ngôn. Tụ Linh Huyệt của Hạ Ngôn so với người thường thì rất khác, hắn có thể khống chế linh lực cực kỳ tốt, không để chút linh lực nào phát tiết ra ngoài, cho dù là cấp bậc cường giả là Linh Hoàng cũng không cảm ứng được chút dao động linh lực nào trên người Hạ Ngôn.
 
Mà khi phi hành trên trời linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn và linh lực ngoại giới có độ phù hợp cực kỳ cao, cho nên tốc độ phi hành của hắn hơn xa Linh Tông bình thường.
 
Khi linh lực của Hạ Ngôn tăng lên, sự chênh lệch này sẽ càng lớn!
 
"Đã thử nghiệm xong tốc độ phi hành, giờ ta nên xuống dưới thử xem linh lực hiện tại! "
 
Hạ Ngôn ngưng tụ hai mắt, Thần Hi Kiếm đột nhiên ra khỏi võ, một đạo lưu quang màu đen hiện ra trong không khí
 
"Xuy" một tiếng, kiếm khí khuấy động không khí xung quanh, hình thành một vòng xoáy quỷ dị hình cung.
 
-Mở!
 
Linh lực theo tiếng quát nhẹ của Hạ Ngôn phát ra từ Thần Hi Kiếm, kiếm khí dào dạt mang theo khí thế không thể địch nổi quét ra, rít gào bắn về phía bầu trời đểm.
 
Kiếm khí khiến cho dòng không khí dao động, hình thành từng đợt gió xoáy thổi bốn phía.
 
Hạ Ngôn không thí nghiệm linh lực trên mặt đất, như vậy sẽ tạo thành phá hoại quá lớn, mà ở đây lại là Thiên Cung. Thí nghiệm linh lực trên trời cao tuy rằng không nhìn ra được lực phá hoại, thế nhưng cũng có thể cảm nhận được lực phá hoại đó. Hạ Ngôn vừa mới toàn lực chém một kiếm, kiếm khí như hóa thành thực chất, tuy rằng tiếng nổ không lớn, nhưng tốc độ cực nhanh. Sở dĩ tiếng nổ không lớn là vì kiếm khí đó ngay cả không khí cũng có thể cắt được.
 
Điện Hoàng giả!
 
-Hả?
 
Thánh Hoàng đang tu luyện trong một gian phòng phong bế, đột nhiên cảm giác được một cổ năng lượng dần tiến đến, ánh mắt đang nhắm bỗng mở ra.
 
- Là ai tại gần đây lại có thể chém ra kiếm khí cường thịnh như vậy?
 
Tuy rằng năng lượng này cực kỳ nhỏ, cũng chỉ có cảnh giới Linh Hoàng mới cảm ứng được, nhưng cỗ năng lượng này lại ẩn giấu tin tức khiến cho Thánh Hoàng khiếp sợ!
 
Linh Tông cường giả bình thường căn bản không có khả năng chém ra được kiếm khí ẩn chứa tin tức như vậy!
 
Vụt.
 
Thân hình Thánh Hoàng chợt lóe lên, biến mất khỏi phòng luyện công, ra ngoài Điện Hoàng giả.
 
Khi hắn bay lên không, nhìn thấy một bóng dáng màu trắng nhàn nhạt.
 
- Đó là.
 
Ánh mắt Thánh Hoàng ngưng tụ thành một đường, nhìn thân ảnh màu trắng đang lơ lửng trên không. " Hình như là Hạ Ngôn tiểu tử kia, chẳng lẽ kiếm khí vừa rồi do Hạ Ngôn phát ra? Cường độ kiếm khí này ít nhất cũng đạt đến ba mươi vạn độ. Hơn nữa kiếm khí ngưng tụ không tiêu tán, thăng phá trời cao, lực sát thương cực cao, khả năng khống chế linh lực của người tu luyện phải cực cao."
 
Thánh Hoàng cũng không tiến lên gọi Hạ Ngôn lại, hắn từ xa nhìn lại, trên mặt lộ ra nụ cười khó có thể nói rõ, liền biến mất trên không trung, trở lại trong Điện Hoàng giả.
 
Thánh Hoàng nhìn thoáng qua, Hạ Ngôn còn chưa biết. Hiện tại thực lực hắn còn chưa thể phát hiện Thánh Hoàng từ nơi xa như thế được.
 
" Trở về nghỉ một lúc rồi chuẩn bị khảo hạch!" Hạ Ngôn thoáng gật đầu, thu hồi Thần
 
Hi Kiếm.
 
" Khảo hạch lần này nhất định phải tận lực thu lấy giá trì tu luyện." Hạ Ngôn nhìn về Tháp tu luyện tại nơi tối đen, tay áo vung lên, thân thể liền bay đi quay về nơi mình ở.
 
Ánh nắng tươi sáng, trời xa vạn dặm!
 
Mùa này chính là thời gian nóng nhất trong năm, tuy nhiên đối với người tu luyện, Thiên Cung thì mùa đông mùa hạ không ảnh hưởng, vì vậy người tu luyện không tăng giảm quần áo trên người chỉ vì mùa thay đổi.
 
Phần đông người tu luyện Thiên Cung lúc này đang tụ tập toàn bộ ngoài Ma Quỷ Trận.
 
Dạ lão, ba vị tuần tra, chúng tu luyện giả Thiên Cung đều phân ra ba trận doanh. Ba trận doanh phân biệt rõ ràng, liếc mắt một cái liền ra được ba đoàn thể.
 
Hạ Ngôn cũng đứng trong đám người này, chỗ hắn đứng là trận doanh của Lưu tuần tra. Lưu tuần tra đứng thẳng phía trước trận doanh, phía trước hắn là Dạ lão.
 
Những người tu luyện trong này rõ ràng đều biết điểm đặc biệt của lần khảo hạch này. Trước kia Thiên Cung khảo hạch đều do Dạ lão chủ trì, mà lần này lại do tự thân Thánh Hoàng chủ trì.
 
Lúc này Thánh Hoàng đại nhân còn chưa xuất hiện, người tu luyện Thiên Cung cũng kiên nhẫn chờ đợi. Đương nhiên, những người tu luyện quen thuộc nhau đều thấp giọng trò chuyện.
 
- Hạ Ngôn, ngươi cảm thấy ngươi có thể đạt được bao nhiêu giá trị tu luyện?
 
Tiêu Tử Minh đứng cạnh Hạ Ngôn, hắn thoáng có chút khẩn trương nói.
 
Hắn giống Hạ Ngôn, đều là người mới tới Thiên Cung. Mặc dù Tiêu Tử Minh tháng trước đã từng tham gia khảo hạch một lần, nhưng lúc này thì khác, lần này là do Thánh Hoàng chủ trì. Mà thành tích của lần khảo hạch này có quan hệ rất trọng đại, thành tích càng tốt thì chỗ tốt càng nhiều, có thể lợi dụng được tài nguyên của Thiên Cung.
 
Tài nguyên Thiên Cung có hạn, có thể sử dụng được nhiều thì tiến bộ cũng lớn. Thời gian trôi qua, chênh lệch giữa những người tu luyện sẽ càng lúc càng lớn.
 
Lần khảo hạch trước, Tiêu Tử Minh cuối cùng đạt được năm giờ tu luyện, hắn miễn cưỡng thông qua được Ma Quỷ Trận, nhất cấp trong hai canh giờ. Nếu không phải thực lực được tăng cường qua lễ rửa tội trong Ngọc Hoa Trì, Tiêu Tử Minh còn không thể thông qua Ma Quỷ Trận nhất cấp chỉ trong hai canh giờ như thế.
 
Lần này, mục tiêu của Tiêu Tử Minh là mười điểm tu luyện, tranh thủ trong nửa canh giờ thông qua Ma Quỷ Trận nhất cấp.
 
- Ta cũng không biết.
 
Hạ Ngôn nhìn thoáng qua Tiêu Tử Minh, lắc đầu.
 
- Ta sẽ gắng hết sức, giá trị tu luyện càng cao, thời gian trong Tháp tu luyện càng dài.
 
-Ừ!
 
Tiêu Tử Minh gật đầu, thân mình khẽ run.
 
- Phái học viện chúng ta mỗi lần khảo hạch, thành tích tổng thể đều kém cỏi nhất. Lần khảo hạch trước, người của hai trận doanh kia nói chuyện rất khó nghe. Lúc ấy sau khảo hạch, Pháo Thuận còn đánh với họ một trận, tuy nhiên, cuối cùng vẫn thua.
 
Tiêu Tử Minh vừa nói vừa nhìn về phía hai trận doanh khác.
 
Pháo Thuận là một người tu luyện, thuộc phái học viện cảnh giới Linh Tông trung kỳ.
 
- Hạ Ngôn, lần này sau cuộc khảo hạch, khẳng định bọn họ còn có thể khiêu khích.
 
Ánh mắt Tiêu Tử Minh rực lửa nhìn Hạ Ngôn.
 
- Nếu bọn họ còn dám khiêu khích, ngươi liền ra tay đi, thay chúng ta xả giận. Ngươi yên tâm, Linh Tông hậu kỳ khẳng định không thể ra tay, bọn họ nhiều lắm chỉ phái ra Linh Tông trung kỳ thôi.
 
- Ha ha, đến lúc đó nếu họ thật sự muốn khiêu khích, ta cũng sẽ phụng bồi. Tuy nhiên, Linh Tông trung kỳ.
 
Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, quệt miệng, Linh Tông trung kỳ đối với hắn không có tính khiêu chiến.
 
- Nếu muốn đánh, cứ để cho Linh Tông hậu kỳ xuất hiện đi.
 
Hạ Ngôn thuận thế nói hết câu.
 
- Cái gì?
 
Tiêu Tử Minh sửng sốt.
 
- Hạ Ngôn, ngươi muốn đánh với Linh Tông hậu kỳ? Không được đâu, Linh Tông hậu kỳ quá mạnh, ngươi cũng đừng coi thường, nếu thua trận thì đến Lưu tuần tra cũng không ngẩng đầu lên được, còn chúng ta nữa.
 
Thua trận khi khiêu chiến công khai không chỉ là vấn đề thể diện của hai người, mà còn là thể điện của hai trận doanh.
 
- Mọi người im lặng, Thánh Hoàng đại nhân đến!
 
Lúc này, Dạ lão sắc mặt trầm xuống, thu liễm khí tức, giọng trang nghiêm.
 
Người tu luyện Thiên Cung lập tức nín thở, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía trước, không chút nhúc nhích.
 
Một tiếng động cực nhỏ, một bóng người chợt hiện ra đương trường.
 
" Thánh Hoàng phi tới từ phía sau!" Hạ Ngôn vừa động.
 
Lúc này Hạ Ngôn cơ bản có thể nhìn thấy lộ tuyến của Thánh Hoàng. Hạ Ngôn còn nhớ rõ lần đầu tiên tới Điện Hoàng giả nhìn thấy Thánh Hoàng, căn bản là không thể nhìn thấy lộ tuyến di động của Thánh Hoàng, ông ta đột nhiên hiện ra trước mặt, sau đó trong nháy mắt lại biến mất vô ảnh vô tung.
 
Mà hiện tại Hạ Ngôn lại có thể cảm giác được lộ tuyến di động của Thánh Hoàng.
 
Trong gần trăm người tu luyện Thiên Cung, có thể cảm giác được Thánh Hoàng làm sao hiện ra cũng chỉ có vài người, Hạ Ngôn là một trong số đó.
 
Thánh Hoàng mặc trường bào màu vàng xuất hiện, ánh mắt nhìn mọi người chung quanh, trên mặt không có biểu tình gì, ánh mắt thâm thúy sáng ngời, hai tay chắp sau lưng.
 
- Các vị!
 
Thánh Hoàng đánh giá mọi người một hồi mới chậm rãi mở miệng.
 
- Lần khảo hạch Thiên Cung này do ta chủ trì hy vọng mọi người đều có thể đạt được nhiều giá trị tu luyện, vượt qua bản thân!
 
- Trình tự quy tắc khảo hạch giống như trước kia. Ba vị tuần tra và Dạ lão tiến hành khảo hạch sau cùng. Những người tu luyện khác rút thăm quyết định thứ tự khảo hạch.
 
Thánh Hoàng nhìn Dạ lão, tiếng nói không chút cảm tình, nhưng cũng không chói tai.
 
Trong lúc Thánh Hoàng nói, Dạ lão liền nhanh chóng mang một cái rương từ xa lại, cái rương này chính là dùng để rút thăm.
 
- Hiện tại mọi người tiến vào khống chế thạch, tiến hành rút thăm.
 
Thánh Hoàng nghiêng người, đi tới khống chế phòng.
 
Dạ lão và ba vị tuần tra cũng đi theo sau Thánh Hoàng, những người khác đi theo sau.
 
Thánh Hoàng tự tay ấn lên phòng khống chế.
 
Sát sát
 
Cửa phòng khống chế chậm rãi mở ra, mọi người nối đuôi nhau mà vào.
 
- Các vị, hiện tại bắt đầu rút thăm đi! Trình tự khảo hạch dựa theo con số mà các vị ngẫu nhiên chọn được.
 
Tiếng nói của Thánh Hoàng truyền ra.
 
- Rút thăm bắt đầu.
 
Dạ lão đặt rương vào trong, cùng ba vị tuần tra đứng trước rương.
 
Người tu luyện Thiên Cung liên tiếp rút thăm.
 
- Ta là số hai mươi ba!
 
Một gã có chòm râu rậm sau khi rút thăm liền nói với người quen.
 
- Ta là năm mươi chín!
 
- Ta là số sáu, là nhóm đầu tiên tiến hành khảo hạch!
 
Người tu luyện Thiên Cung không ngừng rút ra kết quả.
 
- Hạ Ngôn, chúng ta đi rút thăm thôi!
 
Tiêu Tử Minh nhìn Hạ Ngôn, thấp giọng nói.
 
- Ừ. chúng ta đi thôi.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu. Hắn nhìn Trương Đông Ly trong trận doanh của Giản tuần tra cũng đã rút thăm, mới rồi Trương Đông Ly còn khiêu khích mình, chẳng qua Hạ Ngôn không để ý, chỉ nở nụ cười lạnh với Trương Đông Ly xem như đáp lại.
 
Bình Luận (0)
Comment