Linh La Giới

Chương 438

Tuần tộc trưởng, Hà tộc trưởng, Lương tộc trưởng nghe vậy, liếc nhìn lẫn nhau, ánh mắt nhanh chóng trao đổi một phen. Bọn họ không ngốc, dù là bọn họ không đồng ý phương án do Vương Hóa Vũ nói ra, mỗi người bọn họ đều đề cử một nhân vật cũng rất khó là đối thủ của Tống Ngọc Giản do Vương Hóa Vũ đề cử.
 
Nếu như thế, có khả năng bọn họ sẽ không có được bất kỳ chỗ tốt gì. Như vậy, còn không bằng dựa theo lời Vương Hóa Vũ, bọn họ sẽ được ba bình kim lực!
 
- Vương Đường chủ, ba bình kim lực, có phải hơi thiếu hay không. Một khi Tống Ngọc Giản đảm nhiệm điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt vậy Bích Thanh Đường của ngài có được chỗ tốt vượt xa mấy ngàn vạn kim tệ. Mấy ngàn vạn kim tệ này, sợ rằng không tới mấy năm. Bích Thanh Đường liền có thể bù lại từ thành Tử Nguyệt rồi?
 
Tuần tộc trưởng cười cười, vẫn còn muốn cò kè mặc cả.
 
Năm thế lực lớn ở Thánh thành, mỗi một cỗ thế lực đều khống chế hai ba chủ thành trên Đại Lục Long Chi. Trên đại lục tổng cộng có năm mươi bốn tòa chủ thành, trong đó có mười mấy chỗ, kỳ thật là bị nắm trong tay năm thế lực lớn Thánh thành.
 
Một thế lực, nếu có thể nắm giữ nhiều hơn một chủ thành, vậy chắc chắn sau này thế lực đó sẽ có thêm nhiều tài nguyên phát triển hơn.
 
- Ba vị tộc trưởng, các người cũng biết Bích Thanh Đường ta vì lôi kéo Tống Ngọc Giản này, đã đưa ra điều kiện gì hay không?
 
Vương Hóa Vũ cười lạnh một tiếng, không trả lời câu của Tuần tộc trưởng, mà nói tới chuyện Tống Ngọc Giản.
 
Vương Hóa Vũ vừa nói như vậy, ba người liền hiếu kỳ.
 
Nói chơi sao, Tống Ngọc Giản kia có tiếng là quái vật, mấy gia tộc bọn họ cũng nghĩ rất nhiều biện pháp lôi kéo Tống Ngọc Giản này, đủ các loại thủ đoạn, đồng ý rất nhiều chỗ tốt thật lớn. Tống Ngọc Giản vẫn cứ không động tâm. Cho đến giờ Tống Ngọc Giản vẫn cứ độc lai độc vãng, đi lại không dấu vết, dù là năm thế lực lớn muốn tìm hạ lạc của hắn, cũng phải hao tốn sức lực một phen.
 
Nguyên nhân chính là vì như vậy, mới làm Vương Hóa Vũ nói người mình đề cử là Tống Ngọc Giản, ba vị tộc trưởng mới giật mình như thế.
 
Ánh mắt ba vị tộc trưởng đều nhìn về phía Vương Hóa Vũ chờ đợi Vương Hóa Vũ nói tiếp. Điều kiện bình thường, sợ rằng rất khó đả động Tống Ngọc Giản? Không biết Bích Thanh Đường Vương Hóa Vũ, rốt cuộc dùng thứ gì mới làm Tống Ngọc Giản gia nhập Bích Thanh Đường.
 
- Không nói dối các vị, hiện tại trong tay Tống Ngọc Giản có một món thần khí công kích. Kinh Lôi Kiếm!
 
Ánh mắt Vương Hóa Vũ chợt lóe, cười nói với ba người.
 
Ba vị tộc trưởng nghe được ba chữ Kinh Lôi Kiếm, thân thể đột nhiên chấn động mạnh. Kinh Lôi Kiếm, một trong ba đại thần khí nổi danh đại lục.
 
Tuy rằng ba vị tộc trưởng đều rất rõ ràng, kỳ thật thần khí trên đại lục không chỉ có ba món này. Tuy nhiên, có những thần khí mà đa số người trên đại lục biết tới, trong đó có Kinh Lôi Kiếm này.
 
Ba món thần khí chia làm Kinh Lôi Kiếm, Càn Khôn Đao và Thần Long Tiên!
 
Bình thường, người tu luyện muốn có được thần khí thì có hai nơi phát ra. Thứ nhất đó là Tội Ác Sâm Lâm cùng Khu vực Mê Loạn, thỉnh thoảng sẽ gặp phải thần khí hoàn chỉnh, tuy nhiên loại xác xuất này thật không biết bao nhiêu năm mới có được một món. Nơi thứ hai đó chính là thông qua thợ rèn Thần cấp chế tạo ra. Rèn một món thần khí, không chỉ cần khoáng thạch đặc thù cực kỳ tốt, còn cần thêm vào Thần thạch mà đại lục không có nơi sinh sản ra, cuối cùng còn phải dùng kim lực tiếp tục rèn luyện thành hình
 
Mỗi một món thần khí, đều là bảo vật mà vô số người mơ mộng cầu mong.
 
- Thanh Kinh Lôi Kiếm này chính là Bích Thanh Đường ta đưa tặng cho hắn! Nếu không phải có Kinh Lôi Kiếm. Tống Ngọc Giản cũng sẽ không đồng ý gia nhập Bích Thanh Đường. Ha ha, ba vị tộc trưởng, nếu các vị đề cử chọn người, vậy sẽ phải ngẫm kỳ lại xem có người nào chiến thắng được Kinh Lôi Kiếm của Tống Ngọc Giản hay không!
 
Vương Hóa Vũ cười khẽ nói.
 
Thực lực bản thân Tống Ngọc Giản đã là xuất sắc nhất trong số Linh Tông đỉnh. Lại thêm một thanh Kinh Lôi Kiếm, gần như có thể nói là vô địch dưới Linh Hoàng rồi.
 
- Được rồi cứ theo ý của Vương Đường chủ mà làm đi!
 
Lương tộc trưởng hít vào một hơi. trong mắt lóe sáng một lúc, trong lòng xoay chuyển ngàn vạn tâm tư, cuối cùng nói ra.
 
- Ừ, cứ theo ý của Vương Đường chủ thôi. Tuần tộc trưởng cùng Hà tộc trưởng cũng gật đầu.
 
- Đây là kim lực!
 
Vương Hóa Vũ vừa lật tay, liên tục lấy trong người ra mấy bình ngọc trắng đặt trên bàn. Tổng cộng chín bình ngọc, không nhiều không ít, mỗi người ba bình.
 
Nhìn những bình ngọc trắng này, ba vị tộc trưởng đều khẽ động dung. Tuy rằng một ngàn vạn kim tệ đối với tứ đại gia tộc Thánh thành mà nói thật không tính là gì, thế nhưng kim lực cần thợ rèn Thần cấp mới rút ra được, liền hoàn toàn bất đồng.
 
Nếu chỉ là mỗi người ba ngàn vạn kim tệ, ba vị tộc trưởng tuyệt đối không động dung như thế!
 
Mỗi người thu lại ba bình ngọc trắng, sau đó bốn người nhìn nhau cười. Người tranh đoạt điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đã xác định xong, chỉ chờ ngày sau ở đại sảnh khiêu chiến Kim Long Điện, cùng Hạ Ngôn tranh đoạt chức điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt.
 
Ánh trăng như nước rót xuống trước cửa sổ. Hiện giờ Viên San cùng Hạ Ngôn ở cùng một biệt viện. Hạ Ngôn ở sương phòng bên trái, Viên San ở tại chính sảnh.
 
Lúc này Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trên giường. Một tháng trước, Hạ Ngôn cũng đã đột phá tới giới hạn Linh Tông hậu kỳ, thế nhưng vẫn không thể nào đột phá. Hạ Ngôn đã đủ lực lượng, hiện tại cần đột phá chỉ là một cơ hội. Chỉ thiếu gió đông! Gió đông này, chính là cơ hội kia!
 
Chỉ có nắm lấy cơ hội này, vậy Hạ Ngôn có thể thuận lợi đột phá tự nhiên, gần như không cần hao tổn chút sức nào. Thế nhưng, cơ hội này cũng không dễ xuất hiện như vậy.
 
Đột phá cảnh giới, mỗi một lần đều không dễ dàng như thế. Người bình thường, từ Linh Tông trung kỳ đến Linh Tông hậu kỳ thậm chí cần hao tốn đến mấy chục năm, đây còn là thiên phú cao.
 
"Đột phá!"
 
Trong ý niệm của Hạ Ngôn, từng tia từng sợi ý thức không ngừng xoay nhanh.
 
Linh lực hùng hồn trong cơ thể không ngừng chạy nhanh vận chuyển trong kinh mạch, giống như nước sông cuộn trào.
 
Một trăm lẻ tám đường kinh mạch nối liền với những kinh mạch nhỏ hơn, thể hiện ra hết sức rõ ràng. Những kinh mạch thật nhỏ này tuy rằng không thể vận chuyển linh lực, thế nhưng Hạ Ngôn có thể cảm nhận, những kinh mạch thật nhỏ này đang không ngừng trở nên mạnh hơn.
 
Người vừa bước vào cảnh giới Linh Tông là có thể cảm ứng được những kinh mạch thật nhỏ này. Lúc Hạ Ngôn vừa bước vào cảnh giới Linh Tông, đồng dạng cũng cảm giác được những kinh mạch thật nhỏ. Lúc đó, hắn thậm chí nghĩ rằng có phải những kinh mạch nhỏ kia cũng vận chuyển được linh lực. Sau hỏi Dương Khai, Hạ Ngôn mới biết những kinh mạch nhỏ này không thể vận chuyển linh lực được.
 
Tuy rằng như vậy, thế nhưng mỗi lần Hạ Ngôn nhập định, vẫn không nhịn được thúc đẩy linh lực cố gắng tràn vào những kinh mạch thật nhỏ này. Thời gian hơn một năm, Hạ Ngôn nếm thử đả thông kinh mạch thật nhỏ này vô số lần, tuy nhiên vẫn không thành công.
 
Thế nhưng Hạ Ngôn cố gắng cũng không uổng phí. So với lúc ban đầu, những kinh mạch thật nhỏ này đã lớn mạnh hơn gấp mấy lần. Loại cảm giác này, hết sức rõ ràng.
 
"Những kinh mạch nhỏ nối tiếp một trăm lẻ tám đường kinh mạch, có đến hơn một ngàn đường. Những kinh mạch này, vì sao không thể bị linh lực đả thông vậy chứ?" Trong lòng Hạ Ngôn trầm tư.
 
"Có thể là bởi chưa tới lúc. Một khi đến đủ mức độ, những kinh mạch thật nhỏ này cũng sẽ bị đả thông! Hơn một ngàn đường kinh mạch vận chuyển linh lực, vậy dọa người biết bao?"
 
Hạ Ngôn thúc đẩy linh lực lần nữa, muốn ép linh lực trong cơ thể vào những kinh mạch nhỏ này. Lần lượt thí nghiệm. Hạ Ngôn giống như không biết mệt mỏi. Năng lực khống chế linh lực của Hạ Ngôn, hết sức tinh chuẩn, cho nên cũng sẽ không đụng chạm tới những kinh mạch thật nhỏ tương đối yếu đuối này.
 
Thời gian một đêm, thoáng cái trôi qua.
 
Đến khi Hạ Ngôn mở mắt, sắc trời đã sáng, tia nắng sớm chiếu từ cửa sổ vào, ánh xạ ra những dấu lốm đốm.
 
Hạ Ngôn rời giường, vươn tay mở cửa sổ ra, thờ một hơi thật sâu trọc khí trong lồng ngự, hít vào không khí mới mẻ, khóe miệng hiện lên một tia tươi cười.
 
Lúc này Viên San đột nhiên nhảy ra từ bên cạnh, nàng rời giường được một lúc, nghe được tiếng Hạ Ngôn mở cửa, liền lập tức nhảy ra.
 
- Hạ Ngôn ca, huynh dậy rồi!
 
Viên San mỉm cười vũ mị, làm Hạ Ngôn vẻ mặt hoảng hốt một lúc. Dung nhan Viên San, xác thực khuynh quốc khuynh thành, bất cứ nam nhân nào nhìn thấy sợ rằng cũng sẽ động tâm. Cho dù người có tâm trí cứng cỏi cỡ nào, trong lòng cũng không thể nào không có bất cứ dao động biến hóa gì.
 
- Ừ, hôm nay.
 
Hạ Ngôn nhìn bầu trời xa xa, xấu hổ cười cười:
 
- Khí trời thật không tệ!
 
Viên San chớp hàng mi, gót sen tiến lên, vươn một tay khóa cánh tay phải của Hạ Ngôn:
 
- Chúng ta đi ăn điểm tâm đi!
 
- À?
 
Hạ Ngôn nao nao, cánh tay bị Viên San ôm lấy, cảm giác được thứ mềm nhuyễn kia, tâm linh Hạ Ngôn như bị điện giật, tuy nhiên nhanh chóng điều chỉnh lại.
 
Lấy thực lực của hắn hiện giờ, một tháng không ăn uống cũng không ảnh hưởng lớn. Thế nhưng Viên San chỉ là người thường, tự nhiên không thể không ăn.
 
Thoáng chút trầm ngâm. Hạ Ngôn cười gượng một tiếng, nói:
 
- Vậy ta rửa mặt trước, sau đó chúng ta đi dùng bữa sáng.
 
- Được!
 
Viên San gật gật đầu nhỏ, bộ dáng giống như luyến tiếc buông cánh tay Hạ Ngôn.
 
- Hạ Ngôn ca, muội đi lấy nước cho huynh!
 
Viên San nói rồi liền xoay người, muốn chạy ra ngoài.
 
Hiện tại trong cả biệt viện, chỉ có hai người bọn họ. Không có người hầu hạ, nếu muốn tự nhiên phải tự làm việc.
 
Sắc mặt Hạ Ngôn hoảng hốt, liền nói:
 
- Hay là để huynh tự làm, muội chờ huynh một lúc, sẽ nhanh thôi!
 
Linh lực dưới chân vừa chuyển, thân ảnh Hạ Ngôn liền lướt qua Viên San, nháy mắt rời khỏi cửa.
 
Viên San nhếch môi cười khẽ, nhìn đám mây trên bầu trời, đột nhiên xoay eo trở lại phòng mình. Tiếp đó, Viên San lấy ra một thanh trường kiếm, bắt đầu múa kiếm trong sân.
 
Viên San đã xem qua không biết bao nhiêu võ kỹ. Nàng kinh mạch bế tắc không thể đả thông, trong cơ thể không cách nào sinh ra nội lực, linh lực. Tuy nhiên Viên San trời sinh thích võ kỹ, hơn nữa ngộ tính cực cao, mười mấy năm qua đã xem không biết bao nhiêu loại võ kỹ, những loại võ kỹ đã từng xem qua. Viên San đều nắm chắc như lòng bàn tay.
 
Uy lực võ kỹ cần nội lực hoặc linh lực duy trì mới phát huy ra được, tuy nhiên Viên San chỉ múa ra hình dạng, tự nhiên không thành vấn đề. Đương nhiên. Viên San thi triễn võ kỹ cũng chỉ dùng để thưởng thức, căn bản không sinh ra bất kỳ uy lực nào.
 
Bình Luận (0)
Comment