Khi Long Khuê nói ra lời này, trong lòng hắn đã sớm hạ quyết tâm, chỉ cần Hạ Ngôn vận chuyên linh lực muốn động thủ với mình, hắn liền lập tức hô dừng, rồi sau đó bàn điều kiện trao đổi. Cho nên sau khi lời nói Long Khuê vừa dứt, ánh mắt gắt gao chăm chú lên người Hạ Ngôn. Hắn là Linh Tông mạnh nhất Đại Lục Ám Dạ, đương nhiên không phải người tu luyện bình thường có thể sánh được. Cảm ứng dao động linh lực cũng vượt qua Linh Tông bình thường rất nhiều.
Nghe vậy, Hạ Ngôn quả nhiên chau mày. Hỏa Diễm Kim Tinh này tuy rằng phi thường khó được, thuộc về sản vật mà Chủ thế giới mới có, ở Phân thế giới gần như là tìm không thấy. Nhưng mặc kệ nói thế nào, Hỏa Diễm Kim Tinh đối với người tu luyện cảnh giới Linh Sư đều không có tác dụng quá lớn, càng đừng nói là đối với cường giả Linh Tông. Nó làm sao có thể so sánh với Nhất Nguyên Đan?
"Người kia, quả nhiên là nhân cơ hội thét giá cao a!" Ánh mắt Hạ Ngôn mê ly một chút, ánh mắt sắc bén dừng trên mặt Long Khuê, trong lòng tính toán có phải là muốn động thủ cướp đoạt hay không.
"Người kia có thần khí phòng ngự trên người, với thực lực ta hiện tại rất khó đánh chết hắn. Mạnh mẽ cướp đoạt chỉ sợ không thể thực hiện được. Giết không chết Long Khuê này, một khi hắn chạy trốn vậy Hỏa Diễm Kim Tinh liền càng thêm khó tìm được. Hiện tại thật vất vả mới có tung tích của Hỏa Diễm Kim Tinh, ta như thế nào có thể dễ dàng bỏ qua?" ""Nhưng. một viên Nhất Nguyên Đan dùng Nhất Nguyên Đan để đổi.
" Mí mắt Hạ Ngôn nhảy lên vài cái, cắn răng. Hắn cũng thật đau lòng!
"Hắc hắc.
" Ngay khi Long Khuê chú ý xem Hạ Ngôn có ý tứ động thủ hay không. Hạ Ngôn âm thầm nở nụ cười, ánh mắt lợi hại nhìn về phía Long Khuê nói:
- Long Khuê. Ta thành tâm muốn giao dịch, mà ngươi lại coi ta thành kẻ coi tiền như rác. Ta chỉ cần hỏi ngươi, ngươi cảm thấy được một viên Hỏa Diễm Kim Tinh, có thể so sánh với một viên Nhất Nguyên Đan không?
Hạ Ngôn sau khi cười xong, hạ giọng nói.
Quách Nhược Minh cùng mấy người khác của Đại Lục Ám Dạ trong lòng sớm kinh ngạc không thôi. Bọn họ nghĩ không rõ, vì sao Long Khuê tiên sinh muốn dông dài vô nghĩa với Hạ Ngôn như vậy. Nếu là tình huống bình thường, ở đây có một mình Hạ Ngôn. Long Khuê sớm nên ra tay đánh chết Hạ Ngôn, đoạt Nhất Nguyên Đan trở lại.
Người tu luyện hai đại lục vốn là tử địch, có gì phải nói nhiều? Tuy rằng Hạ Ngôn này nói mẫu thân mình là người của Đại Lục Ám Dạ, nhưng thân phận hiện tại của Hạ Ngôn lại là người tu luyện Thiên Cung của Đại Lục Long Chi.
- Hạ Ngôn. Nhất Nguyên Đan ở trong mắt Linh Tông chúng ta, quả thật là trọng yếu hơn Hỏa Diễm Kim Tinh rất nhiều.
Long Khuê gật gật đầu, hắn thừa nhận điểm này.
- Tuy nhiên, hiện tại là ngươi cần Hỏa Diễm Kim Tinh, mà không phải ta cầu ngươi. Đương nhiên, nếu ngươi thật sự nguyện ý đưa ra Nhất Nguyên Đan ta thật ra có thể dùng mấy viên Hỏa Diễm Kim Tinh trao đổi với ngươi.
Long Khuê cũng rất muốn chiếm được Nhất Nguyên Đan. Với thực lực của hắn nếu có Nhất Nguyên Đan hỗ trợ, vậy rất có khả năng một đêm đột phá đến cảnh giới Linh Hoàng.
- Cái gì?
Hạ Ngôn cả kinh hô khẽ.
- Mấy viên Hỏa Diễm Kim Tinh? Ý của ngươi là, ngươi có rất nhiều Hỏa Diễm Kim Tinh?
Chân mày Hạ Ngôn chỉ hơi nhíu một chút, hắn không nghĩ tới Long Khuê này không ngờ có vài viên Hỏa Diễm Kim Tinh.
- Đúng vậy. Hạ Ngôn, ta cũng không giấu ngươi. Sáu năm trước, lần bảo vật Chủ thế giới buông xuống, ta ở trong thung lũng này vô tình phát hiện một hộp gấm Càn Khôn. Trong hộp gắm Càn Khôn này chứa đầy một thứ, không gì khác chính là Hỏa Diễm Kim Tinh. Lúc ấy ta vừa phát hiện hộp gấm Càn Khôn nghĩ đến bên trong có bảo bối gì đó. Nhưng khi ta hưng phấn mở ra nhìn, bên trong đó là mấy viên Hỏa Diễm Kim Tinh, khiến ta thất vọng. Tuy nhiên Hỏa Diễm Kim Tinh dù sao cũng coi như là vật hiếm lạ, cho nên ta giữ lại đến nay. Trong mấy năm nay, chỉ dùng hai viên, những viên khác đều còn đây.
Long Khuê nói ra xuất xứ Hỏa Diễm Kim Tinh của mình.
Nghe vậy, Hạ Ngôn gật gật đấu. Nếu là phát hiện Hỏa Diễm Kim Tinh ở trong hộp gấm Càn Khôn, vậy hoàn toàn có khả năng. Long Khuê này, vận khí quả thật là không tồi, có thể nhặt được một hộp gấm Càn Khôn chứa đầy Hỏa Diễm Kim Tinh.
- Ngươi tổng cộng có bao nhiêu Hỏa Diễm Kim Tinh?
Hạ Ngôn thoáng cân nhắc, liền mở miệng hỏi Long Khuê.
- Còn có năm viên. Thứ này đối với ta mà nói quả thật không có tác dụng gì. Hạ Ngôn, nếu ngươi nguyện ý trao đổi ta dùng năm viên Hỏa Diễm Kim Tinh đổi hai viên Nhất Nguyên Đan.
Long Khuê nhìn chằm chằm Hạ Ngôn.
- Đổi hai viên?
Khí tức Hạ Ngôn trầm xuống, trừng mắt nhìn Long Khuê:
- Ta chỉ có một viên Nhất Nguyên Đan, ngươi muốn đổi thì đổi, nếu không đổi thì ném đi. Dù sao với năng lực của ta, sớm hay muộn cũng tìm được Hỏa Diễm Kim Tinh. Mà ngươi có chắc chắn tìm được Nhất Nguyên Đan không? Hừ hừ. tình huống của ngươi, ngươi rõ ràng nhất. Giá trị một viên Nhất Nguyên Đan với ngươi, không cần ta nhắc nhở ngươi chứ?
- Được, đổi!
Long Khuê chờ Hạ Ngôn vừa dứt lời liền lập tức quyết định.
- Xích.
Hạ Ngôn cũng không chần chờ, ý thức khẽ động lấy ra một viên Nhất Nguyên Đan tản ra màu trắng ngà, mà Long Khuê cũng đồng thời lấy ra một hộp gấm. Hắn mở hộp gấm, đổ ra mấy viên Hỏa Diễm Kim Tinh ở bên trong, quả thật là năm viên.
- Hạ Ngôn trao đổi!
Long Khuê cầm năm viên Hỏa Diễm Kim Tinh, hô lên với Hạ Ngôn, đồng thời cẩn thận đề phòng, hắn lo lắng Hạ Ngôn sẽ đột nhiên ra tay cướp đoạt.
- Đi!
Hạ Ngôn khẽ quát một tiếng, một luồng linh lực bao lấy Nhất Nguyên Đan màu trắng ngà bay qua hướng Long Khuê. Mà Long Khuê cũng dùng linh lực đưa Hỏa Diễm Kim Tinh sang Hạ Ngôn.
Sau thời gian một hô hấp, hai người đều lấy được thứ mình cần. Hạ Ngôn cẩn thận kiểm tra một chút, thấy Hỏa Diễm Kim Tinh này cùng bề ngoài Hỏa Diễm Kim Tinh mình từng nghe thấy hoàn toàn giống hệt, khí tức cũng bình thường, thu Hỏa Diễm Kim Tinh lại cất đi.
Long Khuê nhận được Nhất Nguyên Đan, lại vui mừng quá đỗi, các loại biểu tình lộ trên mặt. Hắn sưu tầm suốt một ngày trong Lạc Anh Cốc cũng chưa tìm được viên Nhất Nguyên Đan nào. Việc tìm bảo vật này, vận khí kỳ thật rất trọng yếu, thực lực bản thân chỉ là một phần nhỏ.
- Long Khuê. Vậy sau này gặp lại!
Hạ Ngôn cười ôm quyền với Long Khuê, nói rồi thân hình chợt lóe biến mất khỏi tầm mắt mấy người.
Đám người Quách Nhược Minh trơ mắt nhìn Hạ Ngôn rời đi, tuy rằng không cam lòng nhưng tự biết không phải đối thủ của Hạ Ngôn, tự nhiên không dám cản trở. Chờ sau khi Hạ Ngôn rời khỏi, Quách Nhược Minh không cam lòng nói với Long Khuê:
- Long Khuê tiên sinh, vừa rồi sao người không ra tay đánh chết Hạ Ngôn này, cướp Nhất Nguyên Đan của hắn chứ? Hơn nữa trên người hắn có ba kiện thần khí, nếu có thể đánh chết hắn vậy chính là thu hoạch lớn!
Ánh mắt Quách Nhược Minh chớp lóe, thật sự không hiểu vì sao Long Khuê không động thủ.
Long Khuê cười lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua Quách Nhược Minh, nói:
- Nếu có thể giết chết hắn, chúng ta quả thật là thu hoạch lớn. Nhưng nếu bị hắn giết, vậy thu hoạch không phải là chúng ta!
Đám người Quách Nhược Minh chấn động toàn thân, miệng há hốc.
*****
"Hiện tại có năm viên Hỏa Diễm Kim Tinh.
" Tuy rằng tổn thất một viên Nhất Nguyên Đan, nhưng Hạ Ngôn vẫn cảm thấy được rất giá trị.
"Tiểu Thanh một viên, Viên San một viên, Bạch Nhị một viên, Tô Cầm một viên. còn thừa lại một viên. Đủ dùng, còn thừa một viên!
" Hạ Ngôn tính toán phân chia Hỏa Diễm Kim Tinh cho ai.
"Đáng tiếc Nhất Nguyên Đan quá ít một chút, nếu có đủ Nhất Nguyên Đan lại thêm Hỏa Diễm Kim Tinh này, vậy.
" Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, lại lắc đầu. "Nhất Nguyên Đan rất khó được, ta quả thực là si tâm vọng tưởng. Quên đi, trước tiên cho mấy người bọn họ có thể bước vào cảnh giới Linh Sư đã là chuyện khó được.
"
Cước bộ Hạ Ngôn chuyển động rất nhanh, xuyên qua trong rừng.
- Ồ?
Đúng lúc này, trái tim Hạ Ngôn bỗng nhiên bị bóp mạnh, một làn hương quen thuộc ập vào mũi hắn. Hạ Ngôn xoay đầu nhìn về phía mùi hương truyền đến. Ở phía bên trái hắn là một vách núi. Trên vách núi này lại có một cái khe lờ mờ, bên trong cái khe có một gốc dược liệu, từ bên trong thò đầu lá màu xanh đậm ra. Hạ Ngôn nhìn thấy gốc dược liệu này, không khỏi nở nụ cười, chuyện cũ trước kia đều hiện lên trong lòng.
"Không thể tưởng tượng được, ở trong này cũng có thể nhìn thấy Tỳ Bà Thảo. Ngày trước ở thành Ngọc Thủy từng nghe nói Tỳ Bà Thảo này chỉ có trong Mê Vụ Sơn Cốc, không thể tưởng được trong Lạc Anh Cốc này cũng có Tỳ Bà Thảo sinh trưởng
". Hạ Ngôn nhìn đến gốc Tỳ Bà Thảo này, trong lòng cảm thấy có chút thân thiết.
Con đường tu luyện của Hạ Ngôn quả thật có quan hệ không nhỏ với Tỳ Bà Thảo. Lúc trước, Hạ Ngôn vì tìm kiếm Tỳ Bà Thảo mới đi Mê Vụ Sơn Cốc, ở nơi đó gặp được Liễu Vân. Sau này, lại vì Tỳ Bà Thảo phối chế Linh Dịch mới đột phá cảnh giới Linh Sư, rút ngắn lại rất nhiều thời gian cần thiết để đột phá.
Phương pháp phối chế Linh Dịch, chỉ có Hạ Ngôn biết, là do lão nhân Thánh Hoàng dạy cho Hạ Ngôn. Cho nên Tỳ Bà Thảo đối với dược sư, Luyện Đan Sư bình thường mà nói chỉ là một loại dược liệu trung cấp. Nhưng đối với Hạ Ngôn mà nói lại có thể phối chế được mấy bình Linh Dịch giúp cường giả Hậu Thiên đỉnh bước vào Tiên Thiên.
"Nếu đã gặp, thuận tay thu lấy thôi. Sau khi trở về, tốn chút thời gian luyện chế mấy bình Linh Dịch cho gia tộc, trợ giúp con cháu gia tộc đột phá.
" Hạ Ngôn hơi chút trầm ngâm, thân hình bay vọt tới gốc Tỳ Bà Thảo kia. Đây chỉ là chuyện thuận tay, ngón tay duỗi ra, tiếp theo ngắt lấy gốc Tỳ Bà Thảo vào tay.
- Cái gì?
Ngay khi Hạ Ngôn ngắt lấy Tỳ Bà Thảo vào tay, một cỗ dao động năng lượng quen thuộc lại bị Hạ Ngôn cảm giác được. Dao động năng lượng này đúng là từ trong ngọn núi truyền ra, nếu không phải Hạ Ngôn ngắt lấy Tỳ Bà Thảo, đều không có khả năng cảm ứng được dao động năng lượng mỏng manh này.
Sau khi thất kinh, trên mặt Hạ Ngôn lập tức tràn đầy tươi cười.
"Là hộp gấm Càn Khôn. Ha ha, không ngờ ở nơi này phát hiện một hộp gấm Cân Khôn. Thật tốt quá!
" Hạ Ngôn đối với dao động năng lượng trên hộp gấm Càn Khôn đương nhiên quen thuộc, bản thân hắn cũng có một hộp gấm Càn Khôn, chính là do chủ nhân Hư Ao Chi Cảnh để lại.
- Xích. vèo!
Linh lực bắt đầu khởi động, Hạ Ngôn đem hộp gấm Càn Khôn trong khe núi hút vào trong tay. Đây là một hộp gấm Càn Khôn màu vàng đậm, mà hộp gấm Càn Khôn do chủ nhân Hư Ảo Chi Cảnh để lại là màu đỏ đậm. Hạ Ngôn lấy được hộp gấm, đầu tiên là cảm giác hoàn cảnh xung quanh, xác định gần đó không có bất kỳ ai mới cẩn thận hé mở ra.
"Không biết, bên trong là cái gì!" Hạ Ngôn cũng như ngừng thở, ánh mắt chậm rãi theo khe hở hộp gấm Càn Khôn hé ra, nhìn vào trong.