Linh La Giới

Chương 484

- Đúng vậy! Giữa ta và Vương Đông Cực đích thật có một trận chiến sinh tử. Tính ngày, cách ngày ước đấu cũng không đến một tháng!
 
Hạ Ngôn nhíu mày gật đầu, trực tiếp nói với hai người.
 
- Cái gì?
 
Khai Duệ thấp giọng kinh hô, mắt trợn tròn:
 
- Hạ Ngôn, ngươi không ngờ thật sự ước đấu cùng Vương Đông Cực kia? Vậy sao được? Vương Đông Cực đều đã là cảnh giới Linh Hoàng, thực lực cao tuyệt. Ngươi cùng hắn tỷ đấu, không ngờ còn là sinh tử chiến? Ngươi như thế nào có thể là đối thủ của hắn? Hắn muốn nhân cơ hội này giết chết ngươi!
 
Khai Duệ mấp máy môi, vội vàng nói.
 
- Cũng không còn cách nào khác. Trước khi ta đến Khu vực Mê Loạn, đã đánh chết một Phó tông chủ, ba Nguyên lão của Đông Cực, Vương Đông Cực hận ta thấu xương. Năm tháng trước, hắn từng đi thành Tử Nguyệt tìm ta trả thù, thực lực lúc đó của ta còn kém hơn bây giờ, như thế nào là đối thủ của hắn? Cho nên, ta liền kéo dài thời gian, ước định sáu tháng sau, trước mặt người trong thiên hạ, tiến hành một trận sinh tử!
 
Hạ Ngôn cười khổ một tiếng, lắc đầu nói. Hắn không bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đương nhiên cũng không muốn sinh tử chiến với Vương Đông Cực. Nhưng việc đã tới nước này, lùi bước là không thể. Hơn nữa, Hạ Ngôn cảm thấy được, thứ thiếu sót để đột phá cảnh giới Linh Hoàng có lẽ lúc chiến đấu với Vương Đông Cực sẽ tìm được.
 
- Chuyện này, Thánh Hoàng biết không?
 
Lữ Hâm cũng ngưng trọng hỏi.
 
Thánh Hoàng coi trọng Hạ Ngôn, người tu luyện Thiên Cung không ai không biết. Hạ Ngôn giao thủ cùng Vương Đông Cực, tồn tại nguy hiểm rất lớn. Nói không tốt, Hạ Ngôn có thể bị Vương Đông Cực đánh chết. Thánh Hoàng hắn nên ra mặt ngăn cản mới đúng. Hạ Ngôn gật đầu nhìn về phía Lữ Hâm:
 
- Thánh Hoàng đại nhân đã biết chuyện này!
 
- Hai vị lão ca, ta nghĩ hiện tại rời khỏi Khu vực Mê Loạn, thừa dịp những ngày còn lại trước khi quyết đấu, còn gần một tháng, làm xong những nguyện cần làm. Như vậy ta cũng yên tâm tỷ đấu với Vương Đông Cực, về phần thắng bại sinh tử, hết thảy xem ý trời thôi.
 
Trường bào của Hạ Ngôn hơi phồng lên,, loại tâm tình tự nhiên này khiến cho Lữ Hâm cùng Khai Duệ vô tình bị Hạ Ngôn thuyết phục!
 
*****
 
Thành Tử Nguyệt!
 
Trên bầu trời, một bóng người màu trắng rất nhanh xẹt qua, bóng người chớp động, cấp tốc hạ xuống dưới, ở trong khu nhà Hạ gia lập tức có thêm một người, chính là Hạ Ngôn từ Khu vực Mê Loạn trong Tội Ác Sâm Lâm đi ra.
 
Hạ Ngôn ở Khu vực Mê Loạn hơn năm tháng, Hạ gia ở thành Tử Nguyệt cũng đã đứng vững bước chân. Việc kinh doanh hiện tại cũng mở rộng đến mười quận thành phía dưới thành Tử Nguyệt. Kinh doanh của gia tộc có thể nói là phát triển không ngừng. Bởi vì Hạ Ngôn là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, các thế lực quận thành bao gồm cả thành Tử Nguyệt tự nhiên không dám đối nghịch với Hạ gia, như vậy không được bất kỳ lợi ích nào. Mà hợp tác cùng Hạ gia mới là cục diện hai bên cùng có lợi.
 
Nơi Hạ Ngôn hạ xuồng đúng là biệt viện Tiểu Thanh, Viên San còn có Thổ cẩu ở lại.
 
Hạ Ngôn còn chưa hạ xuống, Thổ cẩu đã cảm ứng được năng lượng Hạ Ngôn phóng ra, sớm từ trong phòng nhảy ra, mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm lên trời. Ánh mắt Thổ cẩu phi thường lợi hại, cho dù Hạ Ngôn đang phi hành nó cũng đều có thể nhìn rõ mặt Hạ Ngôn. Thấy Hạ Ngôn từ trên không rất nhanh hạ xuống, nó lập tức toát ra, hóa thành một tia chớp lao ra ngoài sân.
 
Sau khi Hạ Ngôn hạ xuống đất liền nhìn thấy Thổ cẩu bộ lông màu xám nhe răng trợn mắt đánh tới, bàn tay phải đẩy ra phía trước, một luồng linh lực trào ra ngăn cản Thổ Cẩu nhảy tới.
 
- Ồ?
 
Một cái đẩy này, Hạ Ngôn không khỏi kinh hãi, nhíu mày nhìn về phía Thổ cẩu, dĩ nhiên không thể đẩy được Thổ cẩu ra. Hiển nhiên đoạn thời gian này, thực lực Thổ cẩu so với lần trước tăng lên không ít.
 
- Ngao. Ô!
 
Thổ Cẩu vui mừng kêu lên một tiếng:
 
- Chủ nhân, hiện tại ta càng lợi hại hả?
 
Thồ Cẩu tuy rằng không bị đẩy ra, nhưng cũng không thể thành công bổ nhào lên người Hạ Ngôn. Lực lượng của Hạ Ngôn hùng hậu cỡ nào, ngay cả cường giả Linh Hoàng đều có thể giao thủ. Thực lực Thổ cẩu tăng trưởng bao nhiêu, hiện tại so với Hạ Ngôn cũng vẫn có chênh lệch nhất định.
 
- Không tồi. Ngươi vẫn một mực dùng Bích Lộ Huyền Thủy sao?
 
Hạ Ngôn cười cười, lên tiếng hỏi.
 
Thân thể Thổ cẩu cường hãn, trước khi hoàn thành lột xác lần hai đã có thể sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy, không phải nhân loại có thể so sánh.
 
- Đúng vậy. Chất lỏng đó phi thường tốt, phi thường tốt.
 
Thồ Cẩu thốt giọng cao hứng.
 
- Hạ Ngôn ca!
 
Lúc này, hai nàng cùng từ trong phòng đi ra, dáng người yểu điệu đập vào mắt Hạ Ngôn. Hai nàng nhìn thấy Hạ Ngôn đều ngạc nhiên vui mừng hô giòn tan.
 
- Tiểu Thanh, Viên San!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về phía hai nàng, khóe miệng nhếch lên, lập tức đi về phía hai nàng.
 
Thổ Cẩu cong đuôi lên, cũng đi theo sau Hạ Ngôn. Ba người một chó đi vào trong nhà, vui vẻ tán gẫu. Hơn năm tháng không thấy, Tiểu Thanh cùng Viên San gặp Hạ Ngôn đương nhiên có rất nhiều lời muốn nói. Hàn huyên tầm một canh giờ, sắc mặt Hạ Ngôn đột nhiên ngưng trọng, nhìn về phía hai nàng.
 
- Tiểu Thanh, Viên San. Các người có muốn có được lực lượng cường đại?
 
Hạ Ngôn đột nhiên chuyển giọng, nhìn hai nàng, thần sắc nghiêm túc hỏi.
 
- Hả?
 
- Cái gì?
 
Hai nàng đều sửng sốt, một hồi lâu không hiểu ý của Hạ Ngôn.
 
- Chính là các người có muốn có được thực lực cường đại? Ta có biện pháp cho hai người trong một đêm trở thành cường giả cảnh giới Linh Tông! Cảnh giới Linh Tông, hai người hiểu chứ? So với Đại Linh Sư còn lợi hại hơn!
 
Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, giải thích.
 
- Viên San, mẫu thân Mục Nguyệt của cô chính là cường giả Linh Tông, bà là Linh Tông hậu kỳ.
 
Tiểu Thanh cùng Viên San nhìn nhau, biểu tình hai nàng bất đồng.
 
- Hạ Ngôn ca, muội không biết. Kỳ thật có lực lượng cường đại hay không, đều không trọng yếu. Hiện tại, muội thấy cũng rất tốt.
 
Tiểu Thanh trước tiên nói với Hạ Ngôn.
 
Viên San lại có chút chần chờ, gặp ánh mắt Hạ Ngôn nhìn mình, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên:
 
- Hạ Ngôn ca, ta thích tu luyện. Từ khi ta biết chuyện, ta liền thích các loại võ kỹ. Chỉ là kinh mạch của ta không thể đả thông, cần Hỏa Diễm Kim Tinh.
 
Hạ Ngôn nghe hai nàng nói, gật gật đầu.
 
- Ha ha!
 
Hạ Ngôn cười cười:
 
- Dù sao có lực lượng cường đại cũng không phải chuyện xấu. Như vậy đi, hôm nay hai người đều sử dụng Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan, chờ đến ngày mai là có thể trở thành cường giả cảnh giới Linh Tông rồi.
 
Biết bao người tu luyện, cả đời không thể bước vào Tiên Thiên.
 
Biết bao Linh Sư tu luyện cả đời cũng không thể bước vào Đại Linh Sư.
 
Biết bao Đại Linh Sư tu luyện cả đời cũng không thể bước vào cảnh giới Linh Tông.
 
Mà Hạ Ngôn lại có thể khiến cho Tiểu Thanh cùng Viên San chỉ trong một đêm bước vào cảnh giới vạn ngàn người tu luyện ước mơ tha thiết, nghĩ đều không dám nghĩ tới.
 
Đôi mắt đẹp của Viên San trợn tròn, cái miệng nhỏ nhắn há ra nhìn Hạ Ngôn. Mẫu thân nàng từng kiếm Hỏa Diễm Kim Tinh mấy năm, cũng không tìm được tung tích. Mà hiện tại, Hạ Ngôn lại tìm được.
 
- Ngao. ô!
 
Thổ Cẩu ở một bên, kêu gào một tiếng. Nó rất thông minh, nghe được Hạ Ngôn có biện pháp làm hai nàng trở thành cường giả Linh Tông, chỉ biết Hạ Ngôn khẳng định có bảo bối gì. Vừa rồi nghe được Hạ Ngôn nói tới Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan, tuy rằng khôngbiết rốt cục là cái gì, nhưng khẳng định là thứ tốt tăng thực lực.
 
Thổ Cẩu đương nhiên muốn ăn.
 
- Ngươi ngồi một bên cho ta. Bích Lộ Huyền Thủy hiếm có kia, đã đủ cho ngươi dùng một đoạn thời gian rồi.
 
Hạ Ngôn một cước đá văng Thổ cẩu ra, cắn răng nói. Thổ cẩu hừ hừ một tiếng, lung lay đầu nằm thẳng xuống đất, phát ra tiếng "phịch" rất nhỏ. Hạ Ngôn cũng không chần chờ nữa, từ trong Nhẫn Linh La lấy ra hai viên Hỏa Diễm Kim Tinh và Nhất Nguyên Đan.
 
- Tiểu Thanh, Viên San. Hai thứ này có thể giúp các người tăng thực lực tới cảnh giới Linh Tông. Mỗi người trước tiên sử dụng Hỏa Diễm Kim Tinh đả thông kinh mạch toàn thân, sau khi bước vào Tiên Thiên, lại dùng tiếp Nhất Nguyên Đan.
 
Hạ Ngôn chỉ vào hai thứ, nói thêm:
 
- Đây là Hỏa Diễm Kim Tinh, còn đây là Nhất Nguyên Đan.
 
Hỏa Diễm Kim Tinh, là một loại đặc thù dược liệu, nó là một loại kết tinh đặc thù, cũng không cứng rắn, nhân loại có thể trực tiềp cắn nát nuốt vào, hơn nữa ẩn chứa một mùi đặc biệt.
 
Tiểu Thanh cùng Viên San thò bàn tay với những ngón tay trắng muốt nõn nà nhón một viên Hỏa Diễm Kim Tinh cùng Nhất Nguyên Đan trong tay Hạ Ngôn.
 
- Hạ Ngôn ca, hiện tại liền ăn sao?
 
Tiểu Thanh nhìn nhìn Hỏa Diễm Kim Tinh trong tay, bộ dạng có chút lo lắng nhìn Hạ Ngôn. Hỏa Diễm Kim Tinh này, thoạt nhìn ăn không ngon.
 
- Uh, các người hiện tại liền ăn đi. Thổ cẩu, ngươi ở ngoài cửa hộ pháp, bất kỳ người nào không được tới gần!
 
Mắt Hạ Ngôn nhìn về phía Thổ cẩu, dặn bảo.
 
- Ngao.
 
Thồ Cẩu lên tiếng, bốn chân nhẹ nhàng đạp đất, thân hình nhoáng một cái ra khỏi phòng, vững chắc ngồi trước cửa phòng, đôi mắt xanh thẳm cảnh giác nhìn bốn phía. Tiểu Thanh nhìn Viên San, lại nhìn về phía Hỏa Diễm Kim Tinh, vẫn có chút không biết làm sao ăn.
 
Viên San cũng cầm lấy Hỏa Diễm Kim Tinh, cái miệng nhỏ cắn nhẹ nhàng nuốt vào. Tiểu Thanh thấy Viên San bắt đầu ăn Hỏa Diễm Kim Tinh, cũng học bộ dạng của Viên San, miệng nhỏ chậm rãi cắn rồi nhấm nháp. Có thể là hương vị cũng không tệ lắm, tốc độ nhai của hai nàng vô tình nhanh hơn một chút. Chỉ giây lát, hai người đều ăn xong Hỏa Diễm Kim Tinh của mình.
 
- Cảm giác như thế nào?
 
Hạ Ngôn cau mày, hắn cũng chưa bao giờ nếm thử Hỏa Diễm Kim Tinh, đương nhiên không biết có mùi vị gì.
 
- Có chút nóng.
 
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Thanh, một vệt đỏ ửng lặng yên tràn ra, nàng cảm giác trong cơ thể dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, càng ngày càng nóng.
 
- Nóng, giống như là tắm trong nước nóng.
 
Khuôn mặt Viên San càng đỏ, mày liễu nhíu chặt, màu đỏ từ trên khuôn mặt lan ra đến cổ, lan thẳng xuống dưới.
 
- Hỏa Diễm Kim Tinh tuy rằng tên nghe thật mãnh liệt, nhưng dược tính vẫn có chút ôn hòa. Hai người trước cố chịu đựng, qua vài canh giờ, dược hiệu sẽ hết.
 
Hạ Ngôn nghĩ nghĩ, nói với hai nàng.
 
Dựa vào dược lực đả thông kinh mạch, thân thể đương nhiên là có khác thường. Tuy nhiên, cũng may dược lực của Hỏa Diễm Kim Tinh này có chút ôn hòa, đả thông kinh mạch hẳn không quá đau đớn.
 
- Nóng.
 
Cái miệng nhỏ của Tiểu Thanh hé ra, ánh mắt mê ly, lông mi rung động, thân thể lung lay như muốn đổ. Tình hình của Viên San cũng không khác gì.
 
Bình Luận (0)
Comment