Linh La Giới

Chương 551

- Đây.
 
Mấy người trưởng lão vừa mới từ trạch viện Khưu gia của thành Đa Tạp đến đây, nhìn từng cái xác chết phân tán chung quanh, trong lòng mạnh mẽ chấn động. Những người đã chết này, đều là những trưởng lão Khưu gia sớm chiều ở chung với bọn họ. Không lâu trước, còn có thể cùng bọn họ giao lưu. Mà hiện tại lại thành từng khối thi thể lạnh như băng.
 
- Là ngươi! Đáng hận!
 
Một người trưởng lão tương đối trẻ tuổi hơn, đôi mắt đỏ thẫm nhìn Hạ Ngôn. Bởi vì người bên phía Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đứng trước đám người này nhất.
 
- Thập nhất trưởng lão! Bình tĩnh!
 
Tộc trưởng Khưu gia cố gắng khống chế nỗi lòng của mình. Lúc này, trong lòng lão cũng tràn ra các loại ý niệm.
 
Hạ Ngôn biểu hiện ra thực lực, quá cường đại.
 
Vốn lão cảm thấy được có thể thoải mái đánh chết người đối diện này, nhưng hiện tại xem ra, chuyện cũng không dễ dàng. Phải biết rằng, tam trưởng lão là Linh Tông đỉnh, thực lực cũng không kém tộc trưởng là lão bao nhiêu. Mà hiện tại, lại bị đối phương dùng một kiện thần khí quỷ dị có thể phát ra hồng quang, một chiêu đánh giết.
 
- Nếu như hắn công kích ta thì ta có thể chống được không?
 
Tộc trưởng Khưu gia thầm nghĩ trong lòng: "Người thanh niên này rốt cuộc dùng thần khí gì? Uy lực thần khí to lớn như thế ta chưa bao giờ gặp qua, thậm chí căn bản không nghe nói qua. Xem ra, chỉ có thể chờ Khưu Ngọc đến đây."
 
"Hiện tại, Khưu Ngọc hẳn là cũng nhận được tin tức rồi!"
 
Tộc trưởng Khưu gia trong lòng tính toán, đồng thời liên tục dùng ánh mắt ý bảo những trưởng lão chung quanh, khiến bọn họ không nên hành động thiếu suy nghĩ. Hắn có một loại cảm giác, mặc dù bọn họ xuất thủ có thể đánh chết đối phương, chỉ sợ cũng phải ngã xuống mấy người trưởng lão. Thần khí công kích của đối phương, thật sự quá mạnh mẽ rồi.
 
- Tốt lắm! Tổng cộng có mười một người. Hiện tại, ta cho các ngươi một cơ hội xuất thủ, các ngươi có thể động thủ rồi.
 
Hạ Ngôn nói không thèm để ý, đối mặt với đám trưởng lão Khưu gia, Hạ Ngôn thật giống như đối diện với mấy tên du côn vô lại.
 
Đám trưởng lão Khưu gia đều tức giận đến run run cả người. Trong nhiều năm như vậy, có người nào nói như thế với bọn họ? Mà hiện tại, lại bị làm nhục như thế! Nhưng vừa rồi tộc trưởng ý bảo bọn họn họn không nên hành động thiếu suy nghĩ.
 
- Hạ Ngôn!
 
Mai Lạc Thiên thấp giọng gọi Hạ Ngôn một câu.
 
- Cậu!
 
Hạ Ngôn hơi hơi xoay người, nhìn về phía Mai Lạc Thiên.
 
- Khưu gia còn có một người, lúc này còn chưa tới!
 
Mai Lạc Thiên đi tới gần chỗ Hạ Ngôn:
 
- Nàng gọi là Khưu Ngọc, mười chín năm trước, liền đã là người đệ nhất dưới cảnh giới Linh Hoàng, thực lực còn mạnh hơn tộc trưởng Khưu gia này.
 
- Khưu Ngọc?
 
Hạ Ngôn nhíu mày lập tức thoáng biến đổi
 
- Đúng vậy! Khưu Ngọc kia lúc trước chính là người có khả năng nhất tiến vào cảnh giới Linh Hoàng. Thời gian trôi qua gần hai mươi năm, cũng không biết nàng có bước vào cảnh giới Linh Hoàng hay không?
 
- Mai Tam! Qua nhiều năm như vậy, ngươi có nghe nói qua chuyện này không?
 
Mai Lạc Thiên nói xong quay qua hỏi Mai Tam.
 
Mai Tam trầm ngâm, nói:
 
- Ta cũng chưa từng nghe nói tin tức Khưu Ngọc bước vào cảnh giới Linh Hoàng. Mấy năm nay, nàng ta dường như hoàn toàn biến mất. Ta du lịch đại lục, cũng chưa từng nghe nói bất cứ tin tức gì về nàng.
 
- Hả?
 
Mai Lạc Thiên nhíu mày một chút, lại chuyển mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
- Ha ha! Mặc dù bước vào cảnh giới Linh Hoàng thì thế nào chứ? Chẳng lẽ nàng còn có thể còn mạnh hơn Thánh Hoàng của Đại Lục Ám Dạ sao?
 
Hạ Ngôn cười cười, ánh mắt rất nhỏ híp lại.
 
- Nếu nàng không đến, ta còn muốn tìm nàng, rồi giết chết nàng. Nếu không, Khưu gia sẽ không bị hủy diệt!
 
- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ con thật sự bước vào cảnh giới Linh Hoàng sao?
 
Mai Lạc Thiên vừa rồi sinh ra phỏng đoán trong lòng, nhưng bản thân ông liền phủ định rồi.
 
- Cậu! Con quả thật đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng rồi.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
 
Mai Lạc Thiên đối thoại với Hạ Ngôn, đám người Khưu gia kia kỳ thật cũng có thể nghe được. Song phương cách nhau rất gần, chỉ có mấy mươi thước. Hơn nữa, Hạ Ngôn cũng không cố ý khống chế, cho nên đám người Khưu gia đều nghe được.
 
- Cái gì? Linh Hoàng? Hắn là Linh Hoàng? Điều này sao có thể? Khó trách hắn có thể thoải mái đánh chết tam trưởng lão như vậy.
 
Một tên trường lão Khưu gia, lập tức dâng lên niềm sợ hãi trong lòng. Linh Tông đối mặt với Linh Hoàng, không khác kiến đối mặt với voi. Loại chênh lệch này là số lượng không thể bù lại.
 
- Các ngươi nếu như khôngđộng thủ, ta sẽ xuất thủ! Ha ha!
 
Hạ Ngôn âm thầm cười lạnh, cánh tay hơi hơi nâng lên, trong không khí bắt đầu khởi động một ít linh lực.
 
- Nguy rồi! Khưu Ngọc ngươi tới nhanh đi! Nếu không, chúng ta đều phải chết ở chỗ này!
 
Tộc trưởng Khưu gia điên cuồng rít gào trong lòng, trên mặt lão không ngờ đều hiện lên một giọt mồ hôi.
 
- Tộc trưởng! Làm sao bây giờ? Hắn muốn động thủ rồi.
 
Tứ trưởng lão lo lắng hô.
 
- Giết!
 
Miện Hạ Ngôn mờ, phát ra một chữ "giết", quang mang màu đỏ bắn nhanh ra.
 
Lúc này đây, Hạ Ngôn không chút nào che dấu sát ý của mình. Sát ý kinh thiên động địa, khiến nhiệt đột thoáng rơi xuống. Sát ý như thực chất kia, ngay cả cỏ cây trong núi, đều lạnh run bất an.
 
- Liều mạng! Mọi người cùng nhau
 
Tộc trưởng Khưu gia hô to một tiếng, dẫn đầu chạy trốn trên mặt đất.
 
- Két.
 
Tộc trưởng Khưu gia cầm một thanh trường kiếm trong tay, che trước người mình, linh lực điên cuồng quán nhập vào thân kiếm, ý muốn dùng thân kiếm ngăn cản ánh sáng đỏ do Hạ Ngôn phóng ra. Nhưng thân kiếm của hắn chỉ hơi hơi cản một chút, liền trực tiếp gãy ra, một tiếng vang lên liền biến thành hai đoạn gãy vụn. Ánh sáng đỏ đánh gãy trường kiếm trong tay tộc trưởng Khưu gia, tốc độ không chậm, nháy mắt tiếp theo, liền đâm vào trong cơ thể tộc trưởng Khưu gia.
 
Những người khác lúc này cũng đều điên cuồng vận chuyển linh lực, đều múa binh khí đánh giết về phía Hạ Ngôn.
 
Lại một luồng ánh sáng đỏ từ trong cơ thể Hạ Ngôn xuất ra. Lúc này đây, ánh sáng đỏ chia làm nhiều phần. Một luồng ánh sáng đỏ chia làm mười luồng, chia ra tấn công vào mười tên trưởng lão Khưu gia.
 
- Dừng tay!
 
Nhưng vào lúc này, một tiếng kêu khẽ từ phương xa truyền đến. Một luồng linh lực mạnh mẽ dẫn đầu tràn vào.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, nhìn thấy trên bầu trời, một bóng dáng nhàn nhạt, trong ba chớp mắt, liền tới gần.
 
- Hả? Chẳng lẽ người này chính là Khưu Ngọc?
 
Hạ Ngôn thoáng động trong lòng. Tuy nhiên, công kích của Hạ Ngôn cũng không dừng lại chút nào. Trong thời gian ngắn ngủn này, mười tên trưởng lão kia, toàn bộ đều bị ánh sáng đỏ đánh trúng, rồi yên tĩnh.
 
- Phốc phốc phốc.
 
Dưới sự càn quét của linh lực, mười một người này liền ngã xuống toàn bộ.
 
- Đáng ghét! Ngươi. Ta gọi ngươi dừng tay, ngươi không ngờ không chịu nghe!
 
Bóng dáng kia hoi nhỏ gầy, lúc này đã hoàn toàn tới gần nơi chiến. Nàng mặc một thân y phục màu đỏ, đang dùng một đôi mắt phẫn nộ nhìn trừng Hạ Ngôn.
 
- Linh Hoàng?
 
Hạ Ngôn rất nhanh liền phân biệt ra, mới vừa rồi thực lực người mới đến đã có cảnh giới Linh Hoàng.
 
Người đàn bà này rất có thể chính là Khưu Ngọc theo như lời cậu Mai Lạc Thiên nói. Không nghĩ tới, người này không ngờ thật sự bước vào cảnh giới Linh Hoàng!
 
- Ngươi là ai?
 
Hạ Ngôn lên tiếng hỏi.
 
- Vô liêm sỉ! Ngươi không ngờ đều giết chết bọn họ!
 
Người đàn bà này không trả lời vấn đề của Hạ Ngôn, mà là ánh mắt đảo qua chiến trường chung quanh, nhìn thấy từng tên trưởng lão Khưu gia đều thân tử, lại phẫn nộ. Trong đôi mắt đẹp, lộ ra hai luồng ánh mắt oán độc, gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Hạ Ngôn.
 
- Đúng vậy!
 
Hạ Ngôn mỉm cười gật đầu, lơ đễnh.
 
- Ta kêu ngươi dừng tay, không ngờ ngươi không nghe!
 
Vốn Khưu Ngọc phẫn nộ, mới nói hai câu, dĩ nhiên khôi phục bình tĩnh
 
- Ngươi bảo ta dừng tay thì ta dừng sao?
 
Hạ Ngôn vô cùng kinh ngạc.
 
- Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách này sao?
 
- Ngươi. Lá gan ngươi không nhỏ! Khưu gia ta toàn bộ bị ngươi hủy hết!
 
Khưu Ngọc dường như lập tức trở nên rất lạnh lùng, khi nhìn những thi thể kia, dĩ nhiên không có bất cứ biến hóa biểu tình gì.
 
Kỳ thật, khi thực lực người tu luyện bước vào cảnh giới Linh Hoàng, sau khi hiểu ra lực lượng pháp tắc, liền thoát khỏi phàm nhân, trở thành thần. Tình cảm của con người, cũng tự nhiên mỏng rất nhiều. Truy cầu cảnh giới càng mạnh, mới là theo đuổi lớn nhất của những người này.
 
Vừa rồi sở dĩ Khưu Ngọc có chút phẫn nộ và kích động, hoàn toàn là vì hiện tại hơn hai mươi tên trưởng lão của Khưu gia gần như bị Hạ Ngôn giết chết toàn bộ. Những Linh Tông bị giết chết này, Khưu gia tất nhiên sẽ suy tàn. Không có Linh Tông tọa trấn một gia tộc còn như thế nào tranh chấp với thế lực khác chứ? Khưu gia được truyền thừa mấy ngàn năm, không ngờ biến đổi lớn như vậy.
 
Khưu Ngọc đương nhiên dao động rất lớn trong lòng. Tuy nhiên, bà rất nhanh liền khôi phục lại vẻ lạnh nhạt đối diện Hạ Ngôn.
 
- Khưu gia? Ngươi quả nhiên là Khưu Ngọc!
 
Hạ Ngôn nói:
 
- Khưu gia hủy Mai gia ta. Ta hủy Khưu gia, đây là chuyện hiển nhiên.
 
- Ngươi nếu bước vào cảnh giới Linh Hoàng, ta đây liền nhìn xem, ngươi lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc không gian đến giai đoạn thứ mấy!
 
Hạ Ngôn hít thở, linh lực trong cơ thể tụ thành một đoàn ngoài cơ thể tràn ra quang vựng mông lung màu trắng.
 
- Được! Như ngươi muốn!
 
Khưu Ngọc thoáng gật, trên thân thể mềm mại, cùng lúc một đoàn quang hoa lóe ra. Theo đó, lực lượng pháp tắc không gian, liền áp xuống bốn phương tám hướng.
 
Khưu Ngọc có ý dùng lực lượng pháp tắc không gian áp chế Hạ Ngôn. Nàng chưa bao giờ thấy qua hoặc nghe nói về Hạ Ngôn. Trong thời gian đối thoại vừa rồi, trong lòng nàng liền suy tư từng loại khả năng, đoán ra thực lực Hạ Ngôn. Vừa rồi chính ý thức của nàng tra xét thân thể Hạ Ngôn, cũng không thể nhận ra Hạ Ngôn rốt cuộc có cảnh giới thế nào. Điều này khiến cho trong lòng nàng nghi hoặc thật mạnh, không thể chắc chắn.
 
"Người này có thể một hơi nói ra ta có cảnh giới Linh Hoàng. Vây người này tất nhiên cũng có cảnh giới Linh Hoàng. Vừa rồi vũ khí hắn dùng, cũng là một kiện thần khí công kích. Chỉ là trong con cháu Mai gia, ngoại trừ Linh Hoàng hai mươi năm trước rời khỏi Phân thế giới, như thế nào còn xuất hiện người có thực lực cường đại như thế?"
 
Khưu Ngọc vung tay lên, trong không gian, từng đợt lực lượng không gian áp bách về phía Hạ Ngôn.
 
Nàng đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc tầng thứ hai, mà ngay cả Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ, cũng chưa thể mạnh hơn nàng về mặt lực lượng pháp tắc. Cho nên nàng tự tin, luận lực lượng pháp tắc, nàng tuyệt đối không thua người trước mặt.
 
- Ầm.
 
Thân hình Hạ Ngôn chấn động, ý thức phân tán ra. Lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc phát ra, va chạm với lực lượng pháp tắc của Khưu Ngọc, lập tức vang lên một tiếng muộn.
 
Khưu Ngọc biến sắc, cảm giác được lực lượng pháp tắc của mình không ngờ bị đối phương trực tiếp đánh tan. Không gian phong tỏa, chỉ hơi hơi giằng co một chút, liền hoàn toàn phá vỡ, hóa thành hư vô.
 
"Chung Vô Hoa từng nói, nếu muốn chặn lực lượng pháp tắc phong tỏa không gian, nhất định phải lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc với trình độ càng sâu hơn".
 
"Ta đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc tầng thứ hai, lại bị người này đánh tan. Như vậy, hắn chẳng lẽ đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc tầng thứ ba sao? Điều này sao có thể ở Phân thế giới, người có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc tầng thứ ba còn dừng lại sao?"
 
Khưu Ngọc chớp mắt, mày liễu nhếch lên, thân thể lui về phía sau, chính là tới ngoài ngàn thước.
 
Bình Luận (0)
Comment