Linh La Giới

Chương 59

Tộc trưởng Tịch Phá Thiên ngồi trên khán đài Tịch gia, mặt lão đã sa sầm xuống, tuy nhiên Tịch Thu Thủy lại vẫn chưa nhìn đến sắc mặt xanh mét của phụ thân, ánh mắt hắn vẫn chiếu trên người Hạ Tử Hân.
 
- Hừ!
 
Tịch Phá Thiên khẽ hừ một tiếng.
 
Hiển nhiên, lúc này lão không có khả năng nhắc nhở để Tịch Thu Thủy thu lại một ít. Ở trên quảng trường không chỉ có đông đảo con cháu Tịch gia, mà còn có rất đông con cháu của hai đại gia tộc kia. Hơn nữa, các vị Chấp sự Thánh đường cũng đều ở đây.
 
Mấy vị trưởng lão Tịch gia cũng đều lắc đầu cười khổ.
 
Tịch Phá Thiên thu hồi ánh mắt trên người đứa con của mình, lại nhìn về phía khán đài các Chấp sự Thánh đường ngồi bên kia. Các vị Chấp sự Thánh đường đều mặt không chút đổi sắc.
 
"Cũng không biết mấy vị Chấp sự có thể có ấn tượng xấu với Thu Thủy hay không. "
 
Trong lòng Tịch Phá Thiên chỉ có thể thầm thở dài một hơi.
 
Hạ Tử Hân đi đến chỗ viên đá trên sân, còn chưa bắt đầu vận công đẩy viên đá, bốn phía đã truyền tới từng tràng tiếng vỗ tay hoan hô.
 
Cả đám con cháu Hạ gia đều hưng phấn đến hận không thể nhảy ra. Hạ Tử Hân không chỉ xinh đẹp tuyệt luân, thiên phú tu luyện lại ưu tú xuất chúng. Ở trong lứa tuổi thiếu niên con cháu Hạ gia chỉ có Hạ Ngôn là thực lực ở trên Hạ Tử Hân.
 
- Hạ Tử Hân thật sự là hấp dẫn ánh mắt người ta.
 
Hạ Ngôn đang đứng tại chỗ, đột nhiên nghe bên cạnh có người nói chuyện, quay lại nhìn thì ra là Vương Ngữ Yên Vương gia.
 
Vương Ngữ Yên nghiêng đầu, đôi đôi mắt đẹp dừng ở trên người Hạ Tử Hân.
 
- Ha ha! Ngữ Yên tiểu thư cũng là tỏa ra sức quyến rũ bốn phía nha, một hồi nếu là tới lượt cô trắc nghiệm nội lực, chỉ sợ trên quảng trường sẽ càng náo nhiệt hơn so với hiện tại.
 
Hạ Ngôn mỉm cười nói.
 
Vương Ngữ Yên xoay chuyển ánh mắt, trên đôi má hiện ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ, nhìn Hạ Ngôn nói:
 
- Đa tạ lời khen của Hạ công tử.
 
Cách đó không xa Tịch Thu Thủy thấy Vương Ngữ Yên không ngờ lại chủ động đến ngồi bên Hạ Ngôn cùng Hạ Ngôn nói chuyện. Hơn nữa hai người vừa nói vừa cười đùa, trong lòng hắn không khỏi thầm nghĩ: "Hai người kia từ khi nào thì quan hệ tốt như vậy nhỉ?"
 
Trong ánh mắt Tịch Thu Thủy lóe lên vẻ âm độc, hắn lại càng tăng thêm mấy phần ganh ghét Hạ Ngôn.
 
"Nguyên vốn chỉ là một tên rác rưởi mọi người đều biết, nhưng hiện tại lại thật sự biến thành bánh bao hương thơm ngát. Thực đáng giận!" Tịch Thu Thủy phẫn nộ thân hình thoáng run run, ánh mắt hung ác nhìn Hạ Ngôn, hắn vạn phần ghen tị Hạ Ngôn đột nhiên quật khởi.
 
Bàn tay trắng như ngọc của Hạ Tử Hân đặt trên tảng đá tròn, nội lực toàn thân vận chuyển càng lúc càng nhanh, tâm pháp khống chế nội lực tụ tập đến hai tay, thân mình Hạ Tử Hân hơi hơi nghiêng về phía trước.
 
Viên đá to lớn liền chậm rãi lăn đi.
 
Lưu Phương chủ trì trường thi đấu đứng bên cạnh, khi Hạ Tử Hân đẩy tảng đá, trong đôi mắt cũng lộ ra ánh mắt tỏ ý khen ngợi.
 
"Hạ gia Hạ Tử Hân, căn cơ tốt lắm!" Trong lòng Lưu Phương thầm nghĩ.
 
Khi những người khác hoàn thành trắc nghiệm, Lưu Phương chưa từng để lộ ra ánh mắt như vậy. Nhìn ra được biểu hiện của Hạ Tử Hân làm cho hắn thực vừa lòng.
 
Theo con số vạch khắc độ càng lúc càng lớn, tốc độ viên đá lăn dần dần trở nên chậm lại.
 
Tuy nhiên, thời gian ngắn ngủi đó vạch khắc độ vẫn vượt qua con số một trăm.
 
Một tháng trước lúc chọn lựa con cháu ưu tú gia tộc ở Hạ gia, Hạ Tử Hân đã đả thông gần tới một trăm đường kinh mạch. Trải qua thời gian một tháng huấn luyện cường hóa này, Hạ Tử Hân đả thông vượt hơn một trăm đường kinh mạch cũng là chuyện bình thường.
 
Đương nhiên, dưới tình huống không sử dụng đan dược, Hạ Tử Hân hiển nhiên không có khả năng đả thông toàn bộ một trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân.
 
Hạ Phi Long ngồi ở khán đài Hạ gia, nhẹ vuốt chòm râu đen của mình, hai mắt hơi híp lại, nhìn con gái của mình biểu hiện ông thực vừa lòng.
 
Hạ Tử Hân mặc dù chỉ mười lăm tuổi, hơn nữa còn là một thiếu nữ, dưới điều kiện tiên quyết không có sử dụng phương pháp đặc thù đánh thông kinh mạch mà có thành tích như vậy, khẳng định xứng đáng được khen ngợi.
 
Trong đám người đông nghìn nghịt bốn phía quảng trường, đã liên tiếp bộc phát ra tiếng trầm trồ ngạc nhiên thán phục thanh.
 
Rốt cục viên đá dừng lại, thân mình mềm mại của Hạ Tử Hân vừa dừng lại, liền vững vàng đi từng bước sang một bên.
 
Cuối cùng viên đá dừng trên vạch khắc con số là một trăm lẻ hai độ. Hạ Tử Hân đã đả thông một trăm lẻ hai đường kinh mạch.
 
Trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng hơi hơi ửng hồng, một lớp mồ hôi tinh mịn chớp động hào quang dưới ánh mặt trời.
 
"Rào. "
 
Bốn phía quảng trường vang lên từng đợt tiếng vỗ tay tán thưởng. Hôm nay Hạ Tử Hân là người hoàn thành dự thi trắc nghiệm đầu tiên đã đả thông vượt qua một trăm đường kinh mạch. Mười lăm tuổi đã đả thông một trăm lẻ hai đường kinh mạch, thành tựu như vậy, đặt ở toàn bộ thành Ngọc Thủy đều đủ để ngạo thị trước đại đa số người tu luyện.
 
- Ha ha! Đó là Hạ Tử Hân tiểu thư Hạ gia chúng ta!
 
- Tử Hân tiểu thư, lợi hại!
 
.
 
- Bốp bốp bốp.!
 
Trên sân thi đấu, Tịch Thu Thủy Tịch gia, dẫn đầu vỗ tay tán thưởng, trên mặt mang theo vẻ cười chế giễu.
 
- Tử Hân rất lợi hại! Tuy nhiên so với ca ca ta, còn hơi kém một ít. Ca ca ta, đã đả thông toàn bộ kinh mạch.
 
Tịch Thu Thủy nhìn Hạ Tử Hân kêu to.
 
Hạ Tử Hân nhíu mày, trong lòng thật sự cực kỳ chán ghét, nếu không phải đang ở nơi đây, chỉ sợ nàng không kìm nổi đã rút kiếm đánh tới hắn.
 
- Hạ Tử Hân tiểu thư quả thật rất mạnh nha! Không ngờ đã đả thông một trăm lẻ hai đường kinh mạch.
 
Vương Ngữ Yên gật gật đầu, nhẹ giọng tán thưởng nói.
 
Hạ Ngôn lại lắc đầu, cười nói:
 
- Có lẽ Vương Ngữ Yên tiểu thư, đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi thì phải?
 
Tuy rằng không thể xác định, nhưng Hạ Ngôn có cảm giác, Vương Ngữ Yên đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch.
 
Hạ Ngôn tu luyện tâm pháp là Linh La tâm pháp, hắn cảm ứng thực lực của người khác, mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường.
 
Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, thần sắc Vương Ngữ Yên không khỏi thoáng kinh ngạc một chút, trong lòng nàng cả kinh: Người biết thực lực chân chính chính của nàng, chỉ có phụ thân Vương Nhạc, nhưng Hạ Ngôn này làm thế nào biết được chứ? Hay là hắn chỉ đang dò xét?
 
Dù sao một lát nữa khi trắc nghiệm cũng sẽ bày ra thực lực chân chính, nên Vương Ngữ Yên cũng không giấu diếm, sau thoáng kinh ngạc nàng cười nói:
 
- Hạ công tử quả có tầm nhìn tốt!
 
Hạ Ngôn vẫn chưa lộ ra thần sắc dị thường, Vương Ngữ Yên nói như vậy, không thể nghi ngờ là thừa nhận chính mình đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Nhưng Hạ Ngôn lại giống như thật sự sớm đã biết rõ, bằng không không có khả năng trên mặt ngay cả một tia dao động đều không hiện ra.
 
Vương Ngữ Yên, thật sự giật mình kinh ngạc!
 
Hạ Tử Hân chậm rãi bước về chỗ cũ, thời điểm nàng đi trở về, ánh mắt của nàng dừng trên người Vương Ngữ Yên đang đứng bên cạnh Hạ Ngôn. Vương Ngữ Yên này quả nhiên dung mạo tuyệt sắc vô song, khuynh quốc khuynh thành. Mỗi một cái nhăn mày liếc mắt đều lộ ra vẻ phong tình vạn chủng. Vương Ngữ Yên cùng Hạ Ngôn đứng chung một chỗ, thoạt nhìn hai người thật giống như là một đôi người ngọc do tạo hóa dựng nên.
 
"Nhưng mà, Hạ Ngôn là con cháu Hạ gia, Vương Ngữ Yên là con cháu Vương gia, bối cảnh quan hệ gia tộc như thế, nhất định hai người không có khả năng ở cùng một chỗ nha. " Trong lòng Hạ Tử Hân khẽ thở dài, trên mặt chợt hiện ra nét tươi cười, đi đến nơi, liền uyển chuyển gật đầu chào Vương Ngữ Yên.
 
- Không tệ.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu khen Hạ Tử Hân.
 
Nghe Hạ Ngôn khen, trong lòng Hạ Tử Hân lập tức an yên ổn lại rất nhiều.
 
Cũng không biết từ khi nào trong lòng Hạ Tử Hân đã nhìn Hạ Ngôn với cặp mắt ngưỡng mộ cao vời. Có lẽ, bởi vì Hạ Ngôn liên tục mấy lần gây cho nàng chấn động thật lớn.
 
Từ quảng trường Tinh Võ Hạ gia đến lầu Kinh Các Hạ gia, tiếp đến chuyện ở Phường thị khu Bắc Hạ gia. Liên tiếp phát sinh mấy chuyện đó làm cho trong tiềm thức Hạ Tử Hân liền cảm thấy thực lực của Hạ Ngôn mình đã không thể vượt qua được.
 
Hiện tại ngay cả Hạ Ngôn tùy ý nói một câu khẳng định với mình, đều làm cho mối bận tâm trong lòng Hạ Tử Hân yên định lại.
 
Chỉ sợ ngay cả phụ thân Hạ Phi Long của nàng nói ra hai chữ này, nàng cũng không bình ổn giống như hiện tại vậy.
 
- Hạ Tử Hân Hạ gia đả thông một trăm lẻ hai đường kinh mạch. Hiện tại, mời Tịch gia Tịch Thu Thủy trắc nghiệm nội lực.
 
Lưu Phương lại gọi tiếp giọng nói không chút thay đổi.
 
Tịch Thu Thủy đã gấp gáp không thể chở được nữa, hắn đã sớm không kìm nổi muốn nhảy ra sân để biểu hiện thực lực của mình khoe khoang trước mặt mọi người. Lúc này vừa nghe Lưu Phương kêu tới tên mình, hắn liền bước vọt một cái ra tới nơi. Đồng thời ánh mắt âm độc nhìn về phía Hạ Ngôn, nơi khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh.
 
Bình Luận (0)
Comment