Linh La Giới

Chương 690

Hạ Ngôn vừa nói ra, chung quanh truyền đến một loạt tiếng hít khí lạnh. Đám người tu luyện Thất Trọng Thiên, quả thực không biết lúc này trong đầu nên toát ra cái dạng ý nghĩ gì. Người trẻ tuổi mặc áo trắng Hạ Ngôn này, bất quá là môn nhân tinh anh Ngũ Trọng Thiên, cũng dám tham gia loại đánh cuộc Như vậy?
 
Đừng nói là bọn họ, mà ngay cả Quách Tam Kỳ, đều lập tức đem ánh mắt nhìn lên khuôn mặt Hạ Ngôn, trong lòng cũng suy nghĩ tương tự. Hạ Ngôn đặt thêm thôn vào hai triệu tiền đặt cược, lúc này tiền đặt cược tổng cộng là bốn triệu viên Nguyên Đan. Chỉ là, Hạ Ngôn, như thế nào có thể giàu có như thế, chẳng lẽ hắn tìm được một bảo Khố do một số đại năng để lại?
 
Tại Lang Tà Giới, có rất nhiều vùng đất hoang dã, có thể ẩn tàng bảo khố do đại năng lưu lại. Những đại năng đó trước kia ở nơi hoang dã tu luyện, sau đó rời đi có một chút bảo vật cũng không mang đi, cố ý lưu lại, trở thành bảo khố khiến vô số người muốn mở ra. Bên trong bảo khố này, có tài phú là Phi thường kinh người, đừng nói là vài triệu viên Nguyên Đan, ngay cả trăm triệu viên Nguyên Đan, đều có thể có, thậm chí còn có một chút vật báu vô giá.
 
- Hạ Ngôn, điên rồi Hoàn toàn điên rồi!
 
- Hắn khiêu chiến Bạt Hồ, lại còn muốn tham gia đánh cuộc, thêm vào hai triệu tiền đặt cược
 
- Hành động này vô cùng điên cuồng, rốt cuộc phải là người cuồng vọng cỡ nào mới có thể làm ra?
 
Tất cả mọi người đều chấn kinh, sau khi bình tĩnh lại đều bắt đầu nghị luận. Bọn họ nghe tin, Hạ Ngôn chỉ là cảnh giới Linh Hoàng cấp tám cấp tám, hơn nữa là Linh Hoàng cấp tám sơ kỳ, cứ coi như là tám năm trôi qua, nhiều nhất là Linh Hoàng cấp tám trung kỳ. Linh Hoàng cấp tám trung kỳ, cùng Bạt Hồ Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ tỷ đấu. Hạ Ngôn căn bản không có khả năng thắng lợi.
 
- Hạ Ngôn, ngươi xác định? Muốn thêm vào hai triệu, viên Nguyên Đan đặt cược?
 
Quách Tam Kỳ khẽ hít vào một hơi, khóe mắt nheo lại, nhìn Hạ Ngôn lên tiếng hỏi.
 
- Đúng vậy, chỉ cần vị. Dư Nhất Hoa đại nhân chịu nhận, ta không có bất cứ vấn đề gì.
 
Hạ Ngôn lúc này cười nói.
 
Hạ Ngôn hiện tại, rất là giàu có, chỉ riêng Nguyên Đan trong nhẫn không gian của Liệt Phong cảnh giới Thiên Thần, đã là một khoản cự phú lớn. Hơn nữa các loại tài nguyên Hạ Ngôn không dùng tới, đến Vạn Trọng Lâu bán, không biết bán được nhiều ít bao nhiêu viên Nguyên Đan. Nhưng số Nguyên Đan này cũng đủ cho Hạ Ngôn tích lũy lực lượng đến Linh Hoàng cấp chín hậu kỳ, thậm chí tiến vào cảnh giới Thiên Thần.
 
- Tiểu tử, ngươi muốn thêm vào hai triệu Nguyên Đan cũng có thể, bất quá thân phận của ngươi, chỉ sợ bằng một câu nói, không thể làm cho người khác yên tâm? Đến lúc đó ngươi không lấy ra được hai triệu Nguyên Đan, ta có giết ngươi, cũng không chiém được chỗ tốt gì.
 
Dư Nhất Hoa ý nghĩ chuyển động sau đó, mở miệng nói
 
- Chuyện nhỏ!
 
Ánh mắt Hạ Ngôn có chút lóe rạ, ý thức khẽ động, hai món thần khí quang hoa lóng lánh tản mát ra từng đọt khí tức mãnh liệt, xuất hiện ở trước người.
 
- Ồ?
 
- Thần khí cao cấp!
 
- Một món thần khí công kích, một món thần khí phòng ngự, không ngờ đều là thần khí cao cấp. Ta nghe nói, bên trong thân thể Hạ Ngôn, đã dung hợp thần khí cao cấp Phi thường lợi hại. Hiện tại lại lấy ra hai món Thần khí cao cấp, rốt cuộc hắn có bao nhiêu Thần khí cao cấp?
 
Chung quanh đồng đảo người tu luyện, lại lần nữa chấn động. Cho dù là tinh anh của Thất Trọng Thiên, cũng chỉ sợ có một số ít người, mới có thể có được Thần khí cao cấp. Dù sao, một kiện thần khí công kích cấp bảy, giá trị đều đạt tới vài triệu Nguyên Đan.
 
Thấy hai kiện thần khí, đám người Dư Nhất Hoa ánh mắt đều lập tức trợn tròn.
 
- Dư Nhất Hoa đại nhân, hiện tại ta có khả năng chưa?
 
Khóe miệng Hạ Ngôn nhếch lên, hai kiện thần khí phát ra từng cỗ khí tức cường đại quanh quẩn tại bên người Hạ Ngôn, đưa mắt nhìn Dư Nhất Hoa hỏi.
 
- Ha hả, tốt, rất tốt. Bốn triệu viên Nguyên Đan, chúng ta đặt cược, chỉ là bốn triệu viên Nguyên Đan. Vạn La tiên sinh, làm Phiền ngươi làm người chứng kiến.
 
Ánh mắt Dư Nhất Hoa nhìn về phía Vạn La nói.
 
Kỳ thật Vạn La cũng rất tò mò, Hạ Ngôn rốt cuộc từ đâu mà có tự tin lớn như vậy. Nếu không có đủ tự tin, làm sao lại tự nhiên thẩn vào hai triệu viên Nguyên Đan đặt cược. Vạn La mặc dù cảm giác được khí tức Hạ Ngôn không kém, nhưng không cảm thấy Hạ Ngôn có thể đánh bại được nhân vật Bạt Hồ này.
 
- Không thành vấn đề.
 
Vạn La không nói gì thêm, thản nhiên gật đầu lên tiếng.
 
- Như vậy. Cao Liễu trưởng lão, mòi người chủ trì trận khiêu chiến này đi. Hiện tại có thể bắt đầu rồi!
 
Quách Tam Kỳ xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Cao Liễu Trưởng lão Khảo Hạch Viện, cao giọng nói.
 
Cùng với tiếng hô to của Quách Tam Kỳ, bên trong Khảo Hạch Viện có hơn vạn người tu luyện lại lần nữa tụ tập. Hoặc là người tu luyện Phi hành, hoặc là người tu luyện đứng trên mặt đất, đều cấp bách muốn xem xem, rốt cục Hạ Ngôn có thủ đoạn gì, mà có niềm tin chính mình có thể đánh bại Bạt Hồ người tu luyện.
 
Thời gian Bạt Hồ tại Thất Trọng Thiên, thực lực không sai biệt lắm cũng có thể xếp vào Top 100. Mà Hạ Ngôn, bất quá là người tu luyện của Ngũ Trọng Thiên, hơn nữa gia nhập Tinh Đấu điện, tổng cộng cũng mới được mười năm.
 
- Hô, rốt cục bắt đầu rồi!
 
- Ha hả, hy vọng, trận chiến này không nên kết thúc quá nhanh, thật ra ta cảm giác được Hạ Ngôn không đơn giản như vậy. Hắn nhất định có chỗ dựa vào mới đúng.
 
Trên quểmg trường khiêu chiến thật lớn, không có một bóng người. Tất cả người tu luyện, đều tụ tập tại bốn phía quảng trường. Quảng trường này, dài rộng đều là vượt qua vạn thước. Hơn nữa bốn phía quảng trường, còn có một tầng cấm chế, đề phòng ngừa trong lúc thi đấu, năng lượng đả thương người khác.
 
- Hai vị!
 
Cao Liễu nhướn lông mi trắng, trong mắt bắn ra đạo tinh quang nhìn về phía Hạ Ngôn cùng Bạt Hồ:
 
- Hiện tại, các ngươi tiến vào quảng trường khiêu chiến. Chú ý một quy tác trọng yếu nhất là không được giết chết đối phương, nếu không sẽ phải nhận chế tài của Huấn Pháp Viện.
 
Cuối cùng, Cao Liễu nhắc nhở hai người một quy tắc trọng yếu nhất.
 
- Hừ!
 
Bạt Hồ hừ lạnh một tiếng, dưới chân linh lực tràn ra đạp xuống đất một cái, thân ảnh bắn nhanh, trong nháy mắt bay lên trên không giữa quảng trường khiêu chiến, rồi sau đó quay người lại, ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn dám chỉ danh khiêu chiến hắn, điều này làm cho rất nhiều người tu luyện bền trong Thất Trọng Thiên đang nhìn hắn chê cười. Hôm nay cho dù hắn thắng lợi, người khác sau lưng khẳng định cũng nghị luận về hắn. Bởi vì, đối phương chỉ là một người tu luyện của Ngũ Trọng Thiên, vừa mới gia nhập Tinh Đấu điện được hơn mười năm, dám trực tiếp khiêu chiến hẳn!
 
Cho nên, hắn đã sớm ở trong lòng trằn trọc suy nghĩ vô số lần, nhất định phải hung hăng giẫm đạp Hạ Ngôn, coi như không thể trực tiếp giết chết, cũng khiến trong lòng hắn vĩnh viễn bao phủ một bóng ma. Một bóng ma đáng sợ.
 
Hạ Ngôn mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía Tác Kỳ thân người thoáng chuyển, gật đầu ý bảo một cái, mới thúc dục linh lực trong kinh mạch, dưới chân nhẹ nhàng điểm đát bay rất nhanh về phía không trung trung ương quảng trường khiêu chiến, đối diện với Bạt Hồ mặt mũi âm trầm dữ tợn. Hai người cách nhau đại khái năm trăm thước.
 
Chút cự ly này, kỳ thật đối với Bạt Hồ cùng Hạ Ngôn, cũng chỉ trong tích tắc thời gian là có thể vượt qua Một khi hai người bắt đầu công kích, khoảng cách này, cơ hồ không tồn tại.
 
- Khiêu chiến. Bắt đầu!
 
ở bên ngoài khảo hạch trưởng lão Cao Liễu, hơi thở thu lại, thanh âm trầm thấp, chậm rãi lan tràn khắp toàn trường. Tất cảngười tu luyện, đều nghe được rõ ràng, ánh mắt tự nhiên nhìn vảo giữa sân.
 
Mà đám Tác Kỳ, đều tụ tập ở một nơi ở ngoài hờ hững nhìn vào giữa sân. Kỳ thật trận chiến này vốn coi như Hạ Ngôn chiến bại cũng chăng sao cả. Dù sao, Hạ Ngôn chỉ là người tu luyện Tiên Phong Động Ngũ Trọng Thiên. Mà Bạt Hồ, là người phụ trách Hắc Phong Động Thất Trọng Thiên. Chiến bại, cũng sẽ không khiến cho nhiều người trào phúng. Nhưng hiện tại lại bất đồng, bốn triệu, viên Nhất Nguyên Đan, cũng chính là bốn ngàn viên Thất Nguyên Đan đã đặt cược rồi.
 
Mà Hạ Ngôn cùng Bạt Hồ, đều cũng không có lập tức động thủ. Chiến ý trong mắt hai người không ngừng tăng lên, khí thế toàn Thân làm cho người ta sợ hãi, càng ngày càng mạnh. Dần dần tại chung quanh thân thể hình thành từng đạo khí lưu, hướng về bốn phía xoay quanh vận chuyển.
 
Khóe miệng Bạt Hồ nhếch lên, ánh mắt âm trầm, gắt gao nhìn chăm chú Hạ Ngôn, xương cốt toàn thân đột nhiên tuôn ra từng đợt âm thanh, thân thể của hắn, phảng phát như một cái dây cung kéo căng. Linh lực bên trong thân thể, như ẩn như hiện, tùy thời có khả năng vận chuyển lực lượng pháp tắc không gian cùng thần thông bí pháp tiến hành công kích.
 
Mà Hạ Ngôn cũng đồng dạng, từng đoàn linh lực màu vàng, tại chung quanh thân thể của hắn hình thành từng vòng gợn sóng, tại không gian trông rất bắt mắt Linh lực bình thường, đều là vô sắc, linh lực ngưng tụ, tản mát ra bạch sắc quang mang. Mà linh lực Hạ Ngôn, lại là màu vàng.
 
- Hạ Ngôn!
 
Rốt cục, giọng nói của Bạt Hỗ như bị cối xay nghiền ép, từ trong miệng hắn truyền ra, hướng về bốn phía không gian xung quanh ngưng tụ.
 
- Ân?
 
Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, đồng dạng ánh mắt sắc bén, nhìn về phá Bạt Hồ.
 
- Một chiêu, ta liền đánh bại ngươi, cho ngươi biết kết cục khiêu khích ta là thê thảm như thế nào. Hắc hắc.
 
Bạt Hồ nhe rằng cười, sau khi thanh âm cuối cùng vừa dứt, thân thể của hắn, lập tức biến mất. Rồi sau đó, dưới tầm mắt của mọi người, đã xuất hiện ở bên cạnh Hạ Ngôn.
 
Bạt Hồ, trực tiếp phát ra một chưởng, hướng về phía Hạ Ngôn đánh xuống, không gian vỡ vụn, nhìn thấy vết nứt không gian đáng sợ không ngừng khuếch tán.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn cũng ngưng trọng, treo người trên không trung giống như bị trói buộc. Không biết ứng đối thế nào. Hai tay Hạ Ngôn không ngờ còn chắp sau lưng, cũng không làm ra tư thế ngăn cản.
 
- Bạt Hồ cũng không có sử đụng lực lượng pháp tắc không gian trói buộc, vì sao Hạ Ngôn vẫn không nhúc nhích?
 
Rất nhiều người tu luyện, đều buồn bực nhíu mày, nhìn Hạ Ngôn trên không trung.
 
Chính khi mọi người ở đây cho rằng Hạ Ngôn giống như một con ruồi bị một chưởng đánh rod xuống đất, thi vùng không gian đó dĩ nhiên hóa thành một hồ nước dập dờn, từng vằn nước hình thành một mảnh gợn sóng, xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người. Nương theo đạo vần nước xuất hiện, thân hình Hạ Ngôn chợt biến mất.
 
Bình Luận (0)
Comment