Linh Thế Hồn Thần

Chương 2

Ngự Linh thế giới, Chiến Hồn đại lục lúc này là một khung cảnh vô cùng bình yên và êm ả, mây trắng lửng lơ, mây đen lủng lẳng, gió thổi nhè nhẹ trong không khiến cho người ta cảm giác thật dễ chịu. Khó mà có một ngày đẹp trời như thế này mà bỗng nhien xuất hiện trên trời là một tia sét mầu huyết đậm đặc, nó như muốn xẻ đôi cả bầu trời, xoá sạch tất cả. Nó chỉ xuất hiện có một giây nhưng lại khiến bao nhiêu người khiếp sợ, có người đang đột phá cũng bị tẩu hoả nhập ma.

Trong một lòng núi trong sâm lâm của Thiên Hồn đế quốc, giữa một dòng thác với những dòng nước êm ả đến kì lạ, nơi có có 1 chiếc giỏ được đan bởi những sợi dây đằng đang đứng một chỗ không trôi được vì bị chặn bởi một cục đá to.Khiến mọi người bất ngờ là trong cái giỏ đó có hai sinh vật bé nhỏ đang ôm ấp cuộn mình vào nhau.Đó là một đứa bé trai khàu khỉnh chưa đầy 1 tuổi và 1 con chuột mập ú lông đủ màu, đủ sắc, cao gần bằng cậu.

Đôi mắt cậu bé hơi lim dim mở ra rồi nhẹ nhàng khép lại, lần nữa ngã vào giấc ngủ ngon lành.Đến nửa ngày sau, đứa bé trai mới chớp mở đôi mắt của mình tỉnh dậy vì thấy đói bụng.

Dương Tinh sau bị cuốn vào vòng xoáy kia một lúc thì cảm thấy được mình có thể mở mắt và cảm nhận thế giới xung quanh nhưng vì đã nhiều ngày không ngủ cộng thêm sờ được cái thứ mềm mềm,âm ấm nên quyết định ngủ luôn, giờ đói quá mới tỉnh lại. Dụi dụi đôi mắt nhoe bé bằng một điệu bộ hết sức cute của mình, Dương Tinh bắt đầu ngắm nghía xung quanh quan sát tình hình. Sau khi hiểu hết tất cả, Dương Tinh xem lại con chuột mập ú này, nó vẫn đang ngủ. Dù mang nhiều màu sắc nhưng cảm giác con chuột không hề…?( ko biết nói sao) nhưng vô cùng dễ chịu. Bỗng nhiên, một dòng kí ức chạy vào não làm hắn nhói đau.

Giờ mới biết thì ra mình trọng sinh vào một đứa bé trai trong một tổ ấm gia đình hạnh phúc trong sâm lâm ( vì sao sống đc thì tự biết), khi đó thân thể này mới được bảy tháng thì có nhóm người xuất hiện muốn bắt gia đình của đúa bé này nên mẹ đứa bé đã thả trôi theo dòng nước. Bởi bà nghĩ rằng tên nhóc này sẽ trôi một mạch ra ngoài an toàn và được mọi người cứu giúp nên để mọi thứ vào chiếc nhẫn trữ vật trên ngón tay đứa bé và đeo một miếng ngọc bội có khắc chữ TINH đầy sự bí ẩn lên cổ đứa bé. Thế là vì quá đói, đứa bé đã chết và Dương Tinh mới trọng sinh vào.

Đói quá Dương Tinh xem xét bên trong nhẫn( nhẫn chưa nhận chủ) và thấy vài cái bình sữa và nhiều quả trái cây đầy màu sắc. Hắn lôi hết ra và chém sạch sành sanh. Vừa no thì đống đồ ăn cũng hết. Trời vừa tối, hắn lại ngủ tiếp.

Sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu đến rõ rệt, đứa trẻ ấy mới tỉnh lại đạp đập con chuột ú một bên. Đập mãi nó mới dậy, ngơ ngác nhìn Dương Tinh.

- Mập ú, xuống nước đẩy giúp ta vào bờ.

Con chuột ngơ ngác một hồi rồi cũng làm theo, đẩy cậu vào bờ. An toàn lên bờ, Dương Tinh lại sai bảo:

- ‘’ Đói quá, tìm giúp ta mấy tứ để ăn đi’’

Con chuột lại lủi thủi vào rừng. Một lát sau, nó ôm một đống lớn trái cây đầy màu sắc về. 1 người, một chuột ăn xong thì mới tỉnh người lại, thấy thoải mái hơn rồi. Quay lại, Dương Tinh hỏi mập ú:

- ‘’ Ngươi là ai, sao đi theo ta? Đây là đâu vậy?’’

- ‘’Hizz’’.. Thôi được rồi Bảo Bảo sẽ giúp chủ nhân làm rõ:

- ‘’ Bảo bảo là Tầm Bảo chuột Vương, là một siêu tiên thú, là một trong những đứa con của thiên đạo. Bảo bảo đi theo chủ nhân vì cảm giác từ trong huyết mạch mag lại, giờ chưa biết nói làm sao. Còn nơi đây là Chiến Hồn đại lục, một trong 5 đại lục của thế giới này, nằm ở phía nam và ngăn cách các đại lục là Vô Tận Hải tràn đầy sự kì bí. Ở đại lục này có rất nhiều đế quốc, cả lớn cả nhỏ. Hiện tại chủ nhân đang ở một quốc gia tầm trung: Thiên Hồn đế quốc, và đây nằm hơi xa so với thủ đô của đế quốc.’’

Dương Tinh thoả mãn gật đầu, hắn chắc chắn rằng đây là thế giới tu tiên như trong mấy quyển tiên hiệp rồi, nhưng không rõ ràng lắm, hắn lại hỏi tiếp:

- ‘’ Thế mọi người ở đây tu luyện như thế nào?’’

- ‘’ Mọi người ở đây vào năm tròn 6 tuổi đều được triệu hồi đến Thiên Mệnh cửa. Mệnh của mình, tự giữ lấy, không ai có thể thay đổi được. Mỗi người thông qua đó có thể triệu hồi võ hồn từ huyết mạch của mình, võ hồn thế nào tuỳ thuộc vào tương lai của mình. Nếu là khí võ hồn thì sẽ trở thành chiến sĩ, một vài trường hợp trở thành các nghề nghiệp khác là Luyện đan sư, Luyện khí sư,……..Các loại võ hồn khác sẽ trở thành hồn sư, tu luyện bằng hồn lực. Hồn sư cũng có loại giống như chiến sĩ, Luyện đan sư, Luyện khí sư…( tốt hơn võ hồn khí)..Ngoài ra còn có khống hồn sư, trận hồn sư…..Nói chung phụ thuộc vào võ hồn của mình. Võ hồn thường có một cái nhưng nhiều lúc sẽ xảy ra biến dị từ huyết mạch…Có hơn mười loại thuộc tính khác nhau ứng với võ hồn: kim, mộc, hoả, thổ, thuỷ, lôi, băng, phong, quang, ám, không gian, thời gian, độc…..Mỗi lần tăng lên một đại cảnh giới thì võ hồn sẽ cho một thiên phú kĩ năng, với những võ hồn kém thì rất khó có nhiều kĩ năng tốt và rất khó lên cấp. Thực ra, các hồn sư có thể thu hoạch võ hồn thùe 2 ở hỗn thú và tiên thú. Hốn thú là những con linh thú mang huyết mạch đặc biệt, có sự nổi trội về các mặt nào đó, tiên thú là các loài linh thú có những khả năng kì diệu như tầm bảo chuột. Hỗn thú và tiên thú rất hiếm, thưa thớt khó tìm. Mặc dù có 2 con đường để chọn nhưng cả hai đều qua 2 việc là tụ khí và trúc cơ- 2 cảnh giới phải qua để tẩy rửa cơ thể mình. Sau đó võ giả tiếp tục hấp thu linh khí lên các cấp bậc cao hơn như Đấu sĩ, Đấu sư,… còn các hồn sư bắt đầu bằng việc cảm nhận hồn lực, hấp thu hồn lực. Võ giả giết chết ma thú để lấy ma thạch còn hồn sư liệt sát linh thú để hấp thu hồn lực.’’

- ‘’ Ồ, thế còn các ma pháp sư thì sao?’’

- ‘’ Các ma pháp sư cũng càng hiếm thấy, võ hồn của họ là các nguyên tố thật sự nên tinh thuần thuộc tính nhiều lẫn so với các võ hồn mang thuộc tính đó. Họ lại chém giết yêu thú để lấy thuộc tính thạch hấp thu thuộc tính. Vì có cùng 2 loại thú( ma thú và yêu thú vì linh thú chỉ có hồn lực và sau 1 phút sẽ biến mất) nên chiến sĩ và ma pháp sư cũng hay trao đổi cho nhau.Đúng rồi, điều đặc biệt là ít ai có thể thành hồn sư khi dưới 6 tuổi vì phải có võ hồn thì mới đột phá được và cũng ít ai tu luyện qua tụ linh và trúc cơ trước 6 tuổi thành công.’’

p/s Mọi người ủng hộ a
Bình Luận (0)
Comment