Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 300 - Thu Phục Linh Phách

vn

Xung lực cuồng bạo tung tóe, đám người vội vàng thụt lùi. Đẳng cấp chiến đấu cỡ này người bình thường không có thực lực xen vào.

Hai bên đụng độ, Mạc Thiên Vấn bị đẩy lùi mấy chục thước, biến sắc mặt. Lực lượng cường đại đổ ập xuống, huyết khí sôi trào, máu dâng lên cổ họng.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh im lặng, mặt lạnh băng. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh chợt biến mất tại chỗ, khi lão lại xuất hiện thì cách Mạc Thiên Vấn không xa. Trảo ấn ánh sáng đen chụp xuống Mạc Thiên Vấn, tiếng xé gió sắc bén vang lên. Trảo ấn xảo quyệt mà tàn nhẫn chọn mấy chỗ hiểm toàn thân Mạc Thiên Vấn, không gian quanh thân gã vặn vẹo.

Mạc Thiên Vấn thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại tấn công thì kinh hoàng hét to một tiếng:

- Nộ Diễm Bạo Không!

Chân khí thuộc tính hỏa tuôn ra, uy thế kinh người khuếch tán. Dường như Mạc Thiên Vấn dốc hết sức, thủ ấn chuyển động nhanh, chân khí quanh thân rít gào ngưng tụ thành quả cầu lửa to lớn trước mặt Mạc Thiên Vấn.

Quả cầu lửa khủng bố to vài trăm thước bắn ra, dọc đường bay không gian bị xé rách một cái khe đỏ thẫm, dòng không khí bị đốt thành sương khói.

Lục Thiếu Du ở phía xa thầm nghĩ:

- Thực lực Vũ Tướng đúng là Vũ Phách không cách nào sánh bằng.

Mạc Thiên Vấn xem như cường giả, tiếc rằng gã gặp phải đối thủ là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

- Hừ! Tài mọn!

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ở giữa không trung, trảo ấn xé rách, nhanh như tia chớp bay ra. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không hề tránh né, trảo ấn biến to thoáng chốc cỡ ngàn thước che kín cả không gian. Ánh sáng đen đậm trùm trên đầu mọi người, như không có thiên lý, trời tối thui.

Vù vù vù!

Khi trảo ấn và quả cầu lửa cuồng bạo đụng vào nhau thì trảo ấn chọc thẳng vào quả cầu lửa, khí thế xé rách không gian xé nát quả cầu lửa. Trảo ấn khựng lại một chút nhưng vẫn hùng hổ xông lên. Không gian chấn động, trảo ấn chụp xuống chỗ Mạc Thiên Vấn.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng cười:

- Dưới Vũ Suất chỉ là con kiến dưới tay ta.

Mắt đen lóe tia sáng lạnh, trảo ấn nhấn mạnh xuống.

Bùm!

Trên bầu trời vang tiếng răng rắc khẽ khàng. Không gian vặn vẹo nứt rạn, mùi hôi gay mũi khuếch tán, không gian nổ tung.

Không gian nổ, kình khí cuồng bạo rít gào. Một bóng người bị đánh bay ra xa hai trăm thước té cái bịch xuống đất, hộc máu.

- Ngươi . . .!

Kình khí tan, khí thế cuồng bạo biến mất, Mạc Thiên Vấn nhìn chằm chằm Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đứng trên bầu trời. Mạc Thiên Vấn không cam lòng khép mắt lại, lực lượng khổng lồ phá hủy não của gã.

Mạc Thiên Vấn bị đánh chết, mười mấy trưởng lão biến sắc mặt. Thực lực của lão nhân áo đen mạnh đến mức này, đám người biểu tình kinh hoàng quay mặt nhìn nhau, không biết nên làm sao.

Giờ phút này, tám trăm đệ tử lao xuống Cửu Hoa Sơn, đi đầu là bảy, tám chục Vũ Sư.

Lục Thiếu Du ra lệnh đám người Phi Linh Môn sau lưng mình:

- Giết, không chừa một tên!

Đám người Phi Linh Môn bộc phát sát ý điên cuồng dữ tợn:

- Giết, không chừa một tên!!!

Ba trưởng lão Trịnh Anh, Trần Tân Kiệt, Thường Lỗi dẫn theo các đệ tử Phi Linh Môn xông lên.

Các đệ tử Cửu Hoa Môn vừa mới từ đỉnh núi chạy xuống thì thấy người Phi Linh Môn hùng hổ xông lên. Các đệ tử Cửu Hoa Môn nhìn trưởng lão, thấy các trưởng lão thụt lùi ra sau.

Hai phe đụng độ, từng đợt công kích va chạm.

Lục Thiếu Du quan sát toàn trường. Đệ tử Cửu Hoa Môn nhiều hơn bên Phi Linh Môn một nửa, thực lực cũng mạnh hơn nhiều. Đệ tử Phi Linh Môn mặc dù khí thế hùng hổ nhưng không chiếm bao nhiêu ưu thế. Mặc dù Lục Thiếu Du cố ý ném đệ tử Phi Linh Môn vào giết chóc để rèn luyện, nhưng nếu bị tổn thương quá lớn thì không hay.

Lục Thiếu Du ngần ngừ một lúc, vỗ ngực cái bộp, ba luồng sáng bắn ra.

- Grao grao!

- Xèo xèo!

Ba luồng sáng lao ra hóa thành ba con yêu thú khổng lồ, là Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo trong không gian thú nang của Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lòng máy động ra lệnh ba con yêu thú giết người. Ba con yêu thú khổng lồ gầm rú lao vào đám đệ tử Cửu Hoa Môn.

- Yêu thú to quá, là Thị Huyết Yêu Lang!

- Có Thiểm Điện Hắc Báo, trốn, mau trốn đi!

Ba con yêu thú khổng lồ lộ mặt, nhiều đệ tử Cửu Hoa Môn kinh hoàng.

Tiểu Long không nhịn được cũng gầm gừ:

- Gri gri!!!

Tiểu Long biến to hơn tám mươi thước, nó tựa như luồng sáng bắn nhanh ra. Một Vũ Sư Cửu Hoa Môn bị Tiểu Long nhanh như tia chớp nuốt vào bụng.

- Grao grao!

Thiểm Điện Hắc Báo to lớn nhưng tốc độ cũng rất nhanh, chớp mắt cắn nát hai đệ tử Cửu Hoa Môn, máu phun đầy đất.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sớm biết Lục Thiếu Du có ba con yêu thú Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo. Mọi chuyện trong Phi Linh Môn không qua mắt lão được. Mặc dù Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngạc nhiên Lục Thiếu Du làm sao có nhiều yêu thú như thế nhưng lão không muốn hỏi nhiều.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lao nhanh, nhẹ nhàng như hồn ma xông hướng trưởng lão Vũ Tướng nhất trọng mạnh duy nhất trong Cửu Hoa Môn.

Lục Thiếu Du thay đổi thủ ấn:

- Đi chết đi!

Trữ vật giới chỉ lóe ánh sáng, ba luồng sáng đáp xuống đất, ba khôi lỗi xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du. Là Lang Nhân khôi lỗi, Thiếu Thứu, Khôi Nhất mới được luyện chế gần đây.

Ba khôi lỗi lao lên, gầm rống công kích. Chiến trường hỗn loạn. Thiên Sí Tuyết Sư thì xoay quanh trên cao, Lục Thiếu Du đã dặn dò Thiên Sí Tuyết Sư phải chăm sóc Lục Tâm Đồng.

Bùm bùm bùm!

Khôi Nhất hùng hổ xông lên, nơi đi qua không ai đỡ nổi một chiêu, lực lượng cuồng bạo trút xuống. Chớp mắt có bốn đệ tử Cửu Hoa Môn bị giết tại chỗ, liên tục phát ra tiếng gào rú thê thảm.

Đệ tử Cửu Hoa Môn thấy Khôi Nhất thì biến sắc mặt la lên:

- Lôi trưởng lão, là Lôi trưởng lão!

Trưởng lão Cửu Hoa Môn tu vi Vũ Phách tam trọng đổi sắc mặt khi thấy Khôi Nhất.

Khôi Nhất không có phản ứng gì, vung quyền, không gian nổ đì đùng đánh bay trưởng lão Vũ Phách tam trọng kia. Chỉ một chiêu đã đánh trưởng lão Cửu Hoa Môn bị thương nặng.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hừ lạnh một tiếng:

- Chết đi!

Muôn vàn tia sáng đen tụ tập vào tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi xuyên thấu không gian bắn ra, mục tiêu là Vũ Tướng nhất trọng còn lại của Cửu Hoa Môn.

Kém một cảnh giới khi đánh nhau không có gì bất ngờ xảy ra. Trong đại lục Linh Vũ có mấy yêu nghiệt như Lục Thiếu Du? Chỉ loại người như Lục Thiếu Du là có thực lực khiêu chiến vượt cấp. Vũ Tướng nhất trọng Cửu Hoa Môn dĩ nhiên không đánh lại Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Chỉ giây lát Vũ Tướng nhất trọng Cửu Hoa Môn bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đánh chết tại chỗ.

Lúc này Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không dừng tay, lão lười xử lý mấy kẻ tu vi bình thường, mục tiêu toàn là thực lực Vũ Phách.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh như hồn ma lướt qua trong đám đông như vào chốn không người. Chỉ mấy giây ngắn ngủi lại một trưởng lão Cửu Hoa Môn đẳng cấp Vũ Phách bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh giết chết.

Lục Thiếu Du không có hành động gì, hắn đứng một bên bình tĩnh nhìn xung quanh, phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Đệ tử bình thường của Cửu Hoa Môn muốn trốn cũng không sao, nhưng không thể để cường giả Cửu Hoa Môn chạy trốn được.

Tiểu Long, Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo, ba khôi lỗi tham gia, tuy đệ tử Phi Linh Môn yếu thế về số người và thực lực nhưng khí thế lại như chẻ tre. Đệ tử Cửu Hoa Môn không chống cự nổi, lòng người tán loạn ảnh hưởng thực lực giảm mạnh, làm sao bằng đệ tử Phi Linh Môn hiện tại khí thế như sói như cọp?

Cộng thêm tiếng yêu thú gầm rống, thân thể to lớn mạnh mẽ chiếm hết ưu thế trong hỗn chiến. Tình huống nghêng về một hướng, không ngừng có đệ tử Cửu Hoa Môn hét thảm, chết tại chỗ.

Thấy biến cố này, mấy trưởng lão Cửu Hoa Môn còn sống sót chấp nhận sự thật Phi Linh Môn trở nên rất đáng sợ. Bọn họ biến sắc mặt ngước nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tung hoành giết chóc trên bầu trời.

Trưởng lão Cửu Hoa Môn kinh hoàng hét to:

- Ta đầu hàng, đầu hàng!

Có người thứ nhất đầu hàng, nhiều người khác phản ứng lại cũng ném vũ khí đầu hàng, không dám đánh nữa.

Mọi người mặt xám xịt. Chưởng môn đã chết, các trưởng lão không có sức đánh trả, bọn họ không đầu hàng không được.

Lục Thiếu Du chợt thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đang tấn công một thanh niên, một nam nhân trung niên. Xem khí thế của hai người vừa đến Linh Sư lục trọng, một người thì đến Linh Phách.

Lục Thiếu Du hét lên:

- Đông lão nương tay!

Lục Thiếu Du lao nhanh tới bên cạnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Thanh niên khoảng hai mươi tám, chín tuổi, mặt tái xanh. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh làm thanh niên cảm giác cái gì là chết chóc.

Nam nhân trung niên mặc trường bào hoa phục, mắt to trán rộng, rất có khí chất. Hai người là Linh Sư nên hiểu rõ sự đáng sợ của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Lục Thiếu Du nhìn hai Linh Giả, hỏi:

- Hai ngươi có nguyện ý đầu hàng tham gia vào Phi Linh Môn ta không?

Linh Giả rất quan trọng với bất cứ thế lực nào. Hiện tại trong Phi Linh Môn không có Linh Giả, thấy hai người này thì Lục Thiếu Du không muốn bỏ qua. Có một số việc không thể thiếu Linh Giả.

Thanh niên mặt tái xanh sợ hãi nhìn Lục Thiếu Du, gã không muốn tham gia vào Phi Linh Môn:

- Chúng ta không phải người của Cửu Hoa Môn, chúng ta chỉ là trưởng lão khách khanh. Các ngươi hãy thả chúng ta đi.

Thanh niên mới nói xong một tiếng quát vang lên:

- Cho mặt không biết vừa phải!

Lục Thiếu Du biến sắc mặt, chân khí bộc phát, chưởng màu vàng đất vỗ nhanh ra.

Bùm!

Chưởng ấn nhanh như tia chớp xuyên thấu dòng không khí ngăn cách vỗ vào ngực thanh niên.

Thanh niên hộc máu:

- Phụt!

Khoảng cách gần thì Linh Giả khó đánh lại Vũ Giả, về đẳng cấp tu vi thì Lục Thiếu Du là Vũ Sư lục trọng, không thua gì thanh niên Linh Sư lục trọng. Thanh niên không ngờ Lục Thiếu Du trở mặt nhanh như vậy, cộng với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tăng áp lực tâm lý nên gã không đánh lại.

Thanh niên bị đánh bay xa hơn chục thước, lại hộc máu. Thanh niên quẫy vài cái không bò dậy nổi, trong mắt tràn ngập kinh hoàng.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào nam nhân trung niên mặc hoa phục:

- Ngươi thì sao? Có đồng ý tham gia Phi Linh Môn ta không?

Mắt Lục Thiếu Du bắn ra tia sáng lạnh cảnh cáo, nếu không đồng ý hắn sẽ giết người.

Nam nhân trung niên trán toát mồ hôi lạnh ròng ròng:

- Ta nguyện ý, nguyện ý!

Nam nhân trung niên đã thấy kết cuộc của thanh niên. Thiếu niên trước mắt trở mặt vô tình, nam nhân trung niên làm sao dám từ chối? Đối phương còn có cường giả Linh Suất đứng một bên chống, gã không trốn thoát được.

Lục Thiếu Du thu về lạnh lùng, nở nụ cười nói:

- Rất tốt, sau này ngươi sẽ không hối hận quyết định của mình.

Tốc độ Lục Thiếu Du biến sắc mặt cực nhanh.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không cần Lục Thiếu Du nói, lão đưa một viên đan dược cho nam nhân trung niên, mắt lạnh băng nhìn gã:

- Nuốt Phệ Huyết Hóa Cốt đan này vào, một năm sau ta sẽ cho thuốc giải.

Nam nhân trung niên mặc hoa phục không có can đảm từ chối. Từ lúc gã đồng ý tham gia Phi Linh Môn đã định trước không có năng lực chống cự. Nam nhân trung niên bất đắc dĩ uống đan dược Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đưa cho.

Bùm bùm bùm!

Phía xa vang tiếng nổ điếc tai, đệ tử Phi Linh Môn nhờ có Lục Thiếu Du hun đúc vô hình trung phong cách giống hắn, ai nấy khát máu, tâm ngoan thủ lạt. Đệ tử Phi Linh Môn dốc hết sức công kích, đệ tử Cửu Hoa Môn chỉ có nước chờ bị tàn sát.

Đệ tử Cửu Hoa Môn đầu hàng đứng một bên, không ngừng có đệ tử Cửu Hoa Môn đầu hàng.

Mấy con yêu thú, khôi lỗi như cỗ máy giết chóc đánh đâu thắng đó, máu trải rộng con đường, trong hỗn chiến không người địch nổi.

Thấy ba con khôi lỗi, vẻ mặt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh giật mình hỏi Lục Thiếu Du:

- Chưởng môn tìm đâu ra khôi lỗi thế?

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Khôi Nhất chằm chằm, ánh mắt lão sắc bén nhìn ra được Khôi Nhất siêu phàm.

Lục Thiếu Du cười tủm tỉm nói:

- Cái này . . . Vô tình có được.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không tin lời Lục Thiếu Du, lão liếc hắn một cái, không hỏi thêm. Tóm lại tiểu tử này có rất nhiều bí mật lão không biết. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không đoán được Lục Thiếu Du tự mình luyện chế, lão cho rằng sau lưng hắn có núi dựa cường đại.

Dù bây giờ Lục Thiếu Du nói cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biết là hắn tự mình luyện chế mấy khôi lỗi thì lão cũng không tin. Lấy Khôi Nhất làm ví dụ, khôi lỗi tứ cấp hậu giai, Linh Tướng bình thường cũng khó luyện chế ra chứ nói gì Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không tin Lục Thiếu Du là Linh Giả. Vũ Giả toàn hệ cộng thêm Linh Giả, nếu có loại người này thì những người khác không cần sống trên đời nữa.

Các đệ tử Cửu Hoa Môn buông xuôi đệ mặc bị tàn sát. Hơn tám trăm đệ tử có một nửa bị giết. Đặc biệt đệ tử chết vào tay khôi lỗi, yêu thú thì rất thảm, tay chân cụt khắp nơi. Máu nhuộm đỏ mặt đất dưới Cửu Hoa Sơn.

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú toàn trường. Trong Cửu Hoa Môn có gần ba trăm người đầu hàng, chỉ có mấy chục người liều mạng chống cự, không ảnh hưởng toàn cục.

Lục Thiếu Du lòng máy động:

- Thu!

Nam nhân trung niên trợn mắt há hốc mồm nhìn Lục Thiếu Du thu ba khôi lỗi vào túi không gian. Lục Thiếu Du không muốn lộ ra bí mật trữ vật giới chỉ, chờ có rảnh lại chuyển khôi lỗi vào trữ vật giới chỉ sau.

Lục Thiếu Du thu Thị Huyết Yêu Lang, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo vào không gian thú nang.

Nhìn ba con yêu thú bị Lục Thiếu Du thu vào không gian thú nang, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nghĩ ngay hắn có lẽ là người của Vạn Thú tông, chỉ Vạn Thú tông mới có loại thủ đoạn này.

Bùm bùm bùm!

Đệ tử Phi Linh Môn vây công, những phần tử liều mạng chống cự của Cửu Hoa Môn đã bị giết chết. Gần ba trăm đệ tử Cửu Hoa Môn đầu hàng nhìn đệ tử Phi Linh Môn giết chóc, bọn họ ngây như phỗng. Mấy trưởng lão Cửu Hoa Môn đầu hàng biểu tình kinh hoàng, thực lực của Phi Linh Môn vượt xa bọn họ tưởng tượng.

Bình Luận (0)
Comment