"Những lời khi nãy chúng ta nói với nhau, các ngươi hãy quên đi, coi như ta chưa bao giờ nói." Trong phòng mình, Đồng Tể Hoa trầm mặt nói với Tần Liệt, Đường Tư Kỳ, Liên Nhu phân phó. Vẻ mặt hắn phức tạp, vốn không hề dự liệu được tình huống ngay khi định bắt Lương Thiếu Dương thì lại xảy ra biến cố kinh người thế này.
Trong lòng Liên Nhu đầy rối rắm.
Lương Thiếu Dương thế mà lại hiểu được huyền diệu của Linh Văn trụ?
Tông chủ sớm phá quan, cùng ba đại cung phụng xuống núi, tất cả đại trưởng lão cũng hiện thân, tràng cảnh này khiến cô nhớ lại lần Đường Tư Kỳ dẫn đến Linh Văn trụ biến hóa năm đó.
Tần Liệt cau mày, sắc mặt khó coi, hắn cũng bị biến cố này làm cho mê muội.
Nhìn bộ dạng của Ứng Hưng Nhiên xem Lương Thiếu Dương của quý, nói thẳng sẽ dốc hết linh tài đại lực của tông môn để tài bồi, đưa hắn trở thành hạt giống tương lai...
Ba đại cung phụng râu tóc bạc trắng, nét mặt cũng hồng hào hẳn lên,như trẻ ra mấy tuổi.
Dù cho biết rõ Lương Thiếu Dương giết người, nhưng bây giờ thì còn làm được gì? Nếu làm khó dễ hắn, tông chủ Ứng Hưng Nhiên và ba đại cung phụng sẽ là người đầu tiên ngăn cản, khối vàng chưa luyện này đã khiến đám người đức cao vọng trọng kia mừng rỡ như điên, ai còn dám tìm Lương Thiếu Dương gây khó dễ?
Về phần giết Doãn Hạo, muốn giết Tần Liệt, coi như mấy người tông chủ có biết, cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt thôi. "Ta đã coi thường tên Lương Thiếu Dương kia." Đồng Tể Hoa cảm khái, "Tên này quả nhiên không tầm thường, chẳng những tâm cơ âm tàn, mà thủ đoạn cũng thực ghê gớm. Nếu ta không nhìn lầm, chắc chắn là trước đó hắn đã nắm chắc sẽ hiểu được huyền diệu trên Linh Văn trụ, nên mới quyết đoán giết chết Doãn Hạo, để Doãn Hạo khỏi lộ ra điều gì." "Thực không thể làm gì hắn sao?" Liên Nhu khẽ than. "Còn có cách nào?" Đồng Tể Hoa vẻ mặt bất đắc dĩ, "Thái độ của tông chủ và ba đại cung phụng các ngươi cũng nhìn thấy rồi, đừng nói hắn chỉ giết Doãn Hạo, chưa giết được Tần Băng, dù hắn có thật sự giết luôn Tần Băng, giết mấy tên ngoại tông đệ tử, thì tông chủ cũng vì thiên phú kinh người của hắn mà giả như không biết thôi. " "Phải, tông chủ đối với truyền thừa tương lai của tông môn quan trọng hơn bất cứ cái gì. Ta cũng rất hiểu tông chủ, dù người có biết đúng là Lương Thiếu Dương giết Doãn Hạo, cũng sẽ không truy cứu." Đường Tư Kỳ cau mày, quay sang nhìn Tần Liệt, chán nản nói: "Ngươi coi như không biết Lương Thiếu Dương từng muốn giết ngươi đi, sau này cẩn thận một chút là được, còn nữa, sau này nên tận lực tránh xung đột với hắn, nếu ngươi tranh chấp với hắn, bất kể là lỗi của ai, chắc chắn người chịu trách nhiệm cũng sẽ luôn là ngươi. " Tần Liệt sắc mặt âm hàn, "Quy củ của Khí Cụ Tông với hắn là vô dụng?" "Đừng nói ngươi chỉ là một đệ tử ngoại tông, dù ngươi có là đệ tử nội tông như Doãn Hạo, thì bây giờ cũng phải nhường Lương Thiếu Dương." Liên Nhu cũng mở miệng trấn an, "Trong số đệ tử trong tông hiện giờ, chỉ có một mình Tư Kỳ có thể đè Lương Thiếu Dương thôi, trừ phi Lương Thiếu Dương ra tay xúc phạm Tư Kỳ, nếu không tông chủ và ba đại cung phụng cũng sẽ không mạnh tay với hắn." "Mặc kệ hắn là ai, nếu dám trêu chọc ta, ta đều không khách khí." Tần Liệt hừ một tiếng, đi ra khỏi phòng. "Tiểu tử này thực là cuồng vọng, chỉ là một đệ tử ngoại tông, mà dám định xung đột với Lương Thiếu Dương, ai, người chịu thiệt nhất định sẽ là hắn." Đồng Tể Hoa lắc đầu, nói với Liên Nhu và Đường Tư Kỳ: "Hai người nên khuyên bảo hắn, lúc này phải nhẫn nhịn, coi như không biết Lương Thiếu Dương ra tay ám toán, sau này cũng nên tận lực tránh tiếp xúc với Lương Thiếu Dương, như vậy mới là sáng suốt." "Ta sẽ cố hết sức." Liên Nhu gật đầu.
Đường Tư Kỳ cũng gật đầu, không nói gì thêm, cùng Liên Nhu sóng vai đi ra.
Ba người đi khuất, tên võ giả nãy giờ ra vào lặng lẽ đứng chờ Đồng Tể Hoa ra chỉ thị: "Đồng trưởng lão, chuyện Lương Thiếu Dương tập sát Doãn Hạo, ám toán Tần Băng, có nên báo cho tông chủ biết hay không?" "Không cần." Đồng Tể Hoa lắc đầu, "Những việc vặt này tông chủ chỉ cần nhìn một cái là hiểu ngay mọi chuyện. Dù chúng ta không nói, chậm nhất tối mai, tông chủ cũng sẽ biết Lương Thiếu Dương đã làm cái gì. Nhưng chuyện này cũng không thay đổi được gì cả, với tông chủ, tâm tính con người có thể thay đổi, nhưng thiên phú thì không thể tự nhiên mà có, vì sự thịnh vượng của tông môn, chắc chắn người sẽ không trừng phạt gì Lương Thiếu Dương hết." "Thuộc hạ đã hiểu, thuộc hạ coi như không biết gì hết." võ giả kia hạ giọng.
Đồng Tể Hoa hít một hơi, phất tay cho hắn lui ra, ngồi im trầm tư, sắc mặt càng ngày càng trầm trọng. "Chuyện cũng chẳng có gì, có lẽ Lương Thiếu Dương giết người là vì Tư Kỳ, hắn tớiKhí Cụ Tông cũng hẳn là vì Tư Kỳ. Mà Tư Kỳ, lại là người được tông chủ và Mặc Hải trưởng lão coi trọng, cũng là người được chọn làm tông chủ đời tiếp theo, bây giờ Lương Thiếu Dương ngoi đầu lên rồi, số hạt giống lại tăng thêm một cái. Hắn hâm mộ Tư Kỳ, còn Tư Kỳ lại chán ghét hắn..." Đồng Tể Hoa càng nghĩ càng thấy phiền, luôn cảm thấy trong tương lai Đường Tư Kỳ và Lương Thiếu Dương chắc chắn sẽ có xung đột, làm cho tông môn phát sinh biến đổi lớn. ...
Tần Liệt trên đường trở về thạch lâu, thấy biển người trên quảng trường như thủy triều chảy, hơn phân nửa đệ tử đều tới đứng dưới những cây Linh Văn trụ.
Dĩ Uyên, Âu Dương Tinh Tinh, Điền Kiến Hào cũng ở trong đó, Bàng Phong, Bàng Thi Thi cũng không ngoại lệ.
Ai nấy đều hào hứng, nâng cao tinh thần đi tìm hiểu Linh Văn trụ.
Lòng nhiệt tình của bọn hắn đối với Linh Văn trụ đột nhiên tăng lên gấp mấy trăm lần! "Tần Băng, bên này còn chỗ nè, muốn tới lĩnh ngộ hay không?" Dĩ Uyên thấy hắn, từ xa vẫy tay, "Nói không chừng hôm nay Linh Văn trụ linh thiêng, cố gắng chúng ta cũng có thể dính được chút canh, nhìn ra tí kì diệu nào đó, ngươi bảo đúng không? Đến đây, sang đây xem đi, mới đầu ta tưởng khiến Linh Văn trụ biến đổi là trò gạt người của Khí Cụ Tông, ai ngờ tới lại có thật a."
"Được rồi." Tần Liệt vốn cũng muốn nghiên cứu một chút, nhưng nhìn thoáng qua tình hình, lại đổi ý.
Vì đông quá.
Dưới mười hai cây Linh Văn trụ đầy người là người, ai cũng ngửa đầu, ánh mắt đầy kỳ vọng, chen chúc lẫn nhau, xô đẩy cãi lộn, thiếu điều muốn động thủ.
Thế này thì bảo làm sao lĩnh ngộ kỳ diệu gì được?
Nên hắn từ chối lời mời của Dĩ Uyên, hắn gian nan xuyên qua biển người trở về thạch lâu.
Đi tới cửa sổ lầu hai cửa sổ khẩu nhìn ra đám đệ tử đầy hứng khởi như được đánh máu gà kia, thần sắc của hắn lạnh hẳn đi. "Lương Thiếu Dương!" Hắn nghiến răng, quanh thân băng hàn thấu xương, khiến cả gian phòng trở nên rét buốt.
Mấy ngày sau.
Chuyện Lương Thiếu Dương khiến Linh Văn trụ phát sinh kỳ biến vẫn tiếp tục sôi trào, được bao nhiêu đệ tử trong môn bàn luận sôi nổi.
Quảng trường trở nên luôn hết chỗ, nhiều người cả đêm cũng không ngủ, vẫn ngồi dưới Linh Văn trụ, kỳ vọng cũng có thể hiểu được bí ẩn đồ án trên trụ như Lương Thiếu Dương.
Tin Khí Cụ Tông lại có kỳ tài hiện thế lan tới các thế lực xung quanh với tốc độ kinh người, Sâm La Điện, Thất Sát cốc, Tử Vụ Hải và Vân Tiêu Sơn đều phái người quan trọng trong môn tới chúc mừng.
Lâu chủ Ám Ảnh Lâu, vô cùng mừng rỡ, nghe nói đã rời khỏi Ám Ảnh Lâu xuất phát, muốn đích thân tới Khí Cụ Tông chúc mừng.
Lương Thiếu Dương đã rời khỏi ngoại tông, được tông chủ và ba đại cung phụng dạy dỗ, chỉ điểm thuật luyện khí chi thuật, mở mang tầm mắt cho hắn.
Ngay cả trưởng lão Mặc Hải nghe tin trong tông lại có kỳ tài hiện thế cũng bị kinh động, mau chóng phản hồi tông môn.
Trong khi đó, Tần Liệt theo sai bảo của Đường Tư Kỳ, dùng điểm cống hiến thuê một phòng luyện khí, bắt đầu giúp cô luyện chế một ít đồ vật linh tinh.
Thí dụ như Ngũ Hành tinh châu, thí dụ như vỏ đao kiếm, thí dụ như đầu móc của đoản mâu.
Những món đồ vụn vặt này đều là một phần nào đó của Linh khí, không phải là bộ phận mấu chốt, nhưng lại bắt buộc phải có.
Ngũ Hành tinh châu, là dùng linh tài Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngưng luyện thành hạt châu, dùng để khảm nạm lên Linh khí, vừa để làm đẹp, vừa tăng cường một đặc tính nào đó cho linh khí.
Thuê luyện khí thất một ngày tốn mười điểm cống hiến, trong phòng có một cái lò luyện khí, mấy cái tủ để đựng linh tài, và một ít Hỏa Tinh Thạch.
So với hang luyện khí của đệ tử nội tông, luyện khí thất dưới núi sơ sài hơn rất nhiều, không có địa hỏa để làm mồi lửa, chỉ có lò luyện và hỏa tinh thạch mà thôi.
Nhưng đối với Tần Liệt, thế này đã đủ để hắn thi triển kiến thức luyện khí của mình.
Linh tài để luyện chế những món đồ nhỏ này, Đường Tư Kỳ sẽ cho người đưa tới, hắn chỉ cần dựa theo phân phó để dung luyện mà thôi, không cần mua thêm cái gì cả.
Trong phòng luyện khí thuê ấy, Tần Liệt hết sức chú tâm chế luyện đồ, những lúc nhàn hạ, hắn lại dùng điểm cống hiến tới nghe trưởng lão nội tông giảng bài, học hỏi kiến thức luyện khí.
Trưởng lão nội tông, trừ kiến thức về Linh trận đồ, những kiến thức về luyện khí khác đều giảng giải vô cùng kỹ lưỡng rõ ràng.
Tần Liệt vừa nghe giảng bài, vừa thuê phòng luyện khí, càng lúc càng quen thuộc với đặc điểm linh tài, khả năng dung luyện linh khí cũng càng lên tay.
Hắn tiến bộ rất nhanh...
Một thời gian ngắn sau, Đường Tư Kỳ bắt đầu ra lệnh cho hắn luyện một vài món đồ chính thức, cho hắn luyện phần trụ cột cho kiếm, dao nĩa, trường mâu, búa và quạt.
Đã có kinh nghiệm tích lũy, Tần Liệt luyện chế đồ vật chính thức không gặp chút khó khăn nào.
Tuy lúc đầu hắn thường xuyên thất bại, nhưng dần dần, số lần thành công của hắn tăng hẳn.
Nửa năm sau, đương Tần Liệt cầm một thanh kiếm, một cây ngân thương, và một cái đồng chùy đi vào nham động của Đường Tư Kỳ giao cho cô. Mắt Đường Tư Kỳ sáng ngời, đột nhiên nói: "Trình độ luyện khí của ngươi đã đạt trình độ của đệ tử nội tông, chỉ còn thiếu học khắc Linh trận đồ, nếu không có nó, ngươi vĩnh viễn không thể trở thành Luyện Khí Sư chính thức." Tần Liệt gật đầu. "Cầm vật ngươi luyện ra đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp trưởng lão Mặc Hải." Đường Tư Kỳ đứng dậy, đi ra phía ngoài: "Chỉ cần trưởng lão Mặc Hải đồng ý, ngươi có thể từ dưới chân núi chuyển lên trên núi, trở thành đệ tử nội tông, chính thức học tập thuật khắc Linh trận đồ." Mắt Tần Liệt sáng ngời.