Linh Vực

Chương 171 - Chương 171: Không Ai Có Thể Đụng Vào

Dưới chân Diễm Hỏa Sơn.

Tần Liệt ngồi dưới một cây Linh Văn trụ, ngẩng đầu nhìn đám yêu ma dị vật đang múa may giãy giụa, nhìn tấm lưới khổng lồ không ngừng siết chặt, trói cứng đám dị vật kia. "Thiên Võng Cấm Ma Đồ!" Tần Liệt thầm kêu, một làn ý thức linh hồn như u hỏa vô hình, lặng yênbay vào bên trong Linh Văn trụ.

Như xuyên qua một cánh cửa, linh hồn của hắn bước vào thế giới linh tuyến bên trong Linh Văn trụ.

Đó là một thế giới do những đường linh tuyến mảnh dài rực rỡ tạo thành.

Đó là một bức Linh trận đồ cỡ lớn.

Những đường linh tuyến mảnh, dài, hẹp giao biết với nhau, óng ánh sáng, như tia chớp, như cầu vồng, uốn lượn vặn vẹo trong khắp khônggian.

Linh hồn của Tần Liệt mờ mịt phiêu lãng bên trong, chạm vào một đường linh tuyến, dùng tâm thần cảm thụ hướng đi của linh lực bên trong.

Bàn tay nắm một bức linh bản chất liệu cực tốt, hắn vừa dùng tâm thần cảm thụ Thiên Võng Cấm Ma Đồ, vừa vẽ lên linh bản, làm một bản sao Thiên Võng Cấm Ma Đồ. "Rắc!"Một vết rạn hiên ra trên bề mặt linh bản.

Vết rạn rất nhỏ, nhưng Tần Liệt càng tiếp tục khắc Thiên Võng Cấm Ma Đồ, vết rạn càng lúc càng lớn, tràn ra khắp nơi. "Lạch cạch!" Tấm linh bản nát bấy, rơi lả tả xuống đất, việc khắc linh trận đồ của Tần Liệt đành bỏ dở.

Chung quanh hắn hiện giờ toàn là đá vụn, xương vụn, gỗ vụn, bao nhiêu là linh bản hỏng mà ra."Tần Băng, những người lĩnh ngộ kia Linh trận đồ trước kia không hề gấp gáp, chỉ dùng một thời gian ngắn để hiểu linh trận đồ, càng không khắc ngay lên linh bản." Tam cung phụng Tưởng Hạo chống quải trượng ngay tại phòng ngự bên ngoài quảng trường, nói rất nhẹ nhàng: "Những người kia đều ghi nhớ thuộc lòng Linh trận đồ trước, sau đó mới từ từ cảm ngộ nhận thức, mất một thời gian phỏng đoán và lý giải, ít nhất là mấy tháng thậm chí mấy năm, mới từ từ thấu triệt được trận đồ." Trong lịch sử Khí Cụ Tông, những người có thể khiến Linh Văn trụ phản ứng, có thể nhìn thấy Linh trận đồ bên trong, chẳng có ai gấp gápnhư Tần Liệt.

Bọn họ đều tiến hành theo chất lượng, cảm ngộ từng bước một, lục lọi từng chút, mất rất nhiều thời gian mới hiểu được hết ảo diệu.

Còn giống như Tần Liệt, muốn vẽ ngay ra linh bản, muốn trong thời gian ngắn nắm giữ Linh trận đồ, thì chưa từng có.

Nếu không phải Tần Liệt một lúc khiến cho cả mười hai cây Linh Văn trụ và toả sáng, tông chủ Ứng Hưng Nhiên và ba Đại cung phụng, tuyệt sẽ không cho phép hắn khắc thẳng lên Linh bản, không cho phép hắn không ăn không ngủ liên tục khắc, không cho phép hắn gấp gáp nắmgiữ Linh trận đồ. "Ta luôn học khắc Linh trận đồ như vậy." Tần Liệt đạm mạc, lấy một tấm linh bản mới, định tiếp tục khắc. "Có cần ăn chút gì đó trước hay không, hay là dùng đan dược, khôi phục lại linh lực và ý thức tinh thần một chút?" Tưởng Hạo không khuyên nữa, cười hiền lành, tay sờ vào nhẫn không gian.

Vèo một cái, trước mặt hắn hiện ra 15,16 cái bình ngọc, cái nào cũngđựng đan dược trân quý, loại nào cũng mang giá trị phi phàm.

Suốt thời gian vừa qua, Tưởng Hạo luôn túc trực bên cạnh Tần Liệt, mỗi khi Tần Liệt mệt mỏi, lại cho hắn tự chọn đan dược để khôi phục.

Đủ loại món ngon quý hiếm, đủ loại dược thiện bổ sung tâm thần, khôi phục thể lực đều được ùn ùn đưa sang đây, chỉ cần Tần Liệt nói có chỗ nào trên người mệt mỏi, là lập tức có món ăn và linh dược linh thảo phù hợp được đưa tới cho hắn bổ sung thể lực, nhanh chóng khôi phục tinh thần ý thức một cách nhanh nhất.

Vì hắn, rất nhiều đại sư về điều chế ẩm thực về luyện chế đan dượccủa Khí Cụ Tông đều phải tăng giờ làm việc, luôn tay luôn chân. "Tạm thời không cần." Tần Liệt lắc đầu, tinh thần lại tập trung vào linh bản, ý thức tinh thần lại chui vào trong Linh Văn trụ.

Yêu ma dị vật vừa mới yên tĩnh được một khắc, lại bị ý thức tinh thần của hắn bắn vào, sống dậy giãy dụa.

Đám yêu vật đáng sợ phóng ra luồng khí tức khát máu, muốn tiêu diệt tâm linh con người ra khắp xung quanh, hòa với tiếng chúng gào rống,khiến cả quảng trường run rẩy.

16 Huyết Nhận đang đứng vây quanh bị tiếng gào rống và khí tức ác ma kia lan tới, cũng đều kinh hãi lạnh mình.

Mắt Tưởng Hạo cũng hơi co lại đầu, lộ dị quang, tâm thần chấn động.

Lúc Lương Thiếu Dương dẫn phát Linh Văn trụ, cũng chính là cây trụ này, nhưng Lương Thiếu Dương không dám cảm thụ kỳ dị bên trong cột lâu, không dám hao phí ý thức linh hồn rong chơi trong Thiên Võng Cấm Ma Đồ.Nên tuy Lương Thiếu Dương thấy được Thiên Võng Cấm Ma Đồ, nhưng muốn thực sự lĩnh ngộ được nó thì còn phải mất thời gian rất dài.

Còn Tần Liệt, lại quyết định ngồi ngay dưới Linh Văn trụ, xông thẳng vào bên trong trụ để lĩnh ngộ huyền diệu bên trong, đây là vi phạm cấm kỵ của Khí Cụ Tông, tông môn không hề cho phép làm điều này.

Vì cách này sẽ làm tổn thương nặng ý thức tinh thần, lại quá khó thành công đến mức không thực tế. "Trong lịch sử Khí Cụ Tông, chưa từng có ai trong thời gian ngắn màhiểu được huyền diệu của Linh trận đồ, nhưng ngươi hãy cố lên." Tưởng Hạo thầm nghĩ: "Vì thiên phú của ai chưa từng có ai sánh nổi, cũng không ai có thể sánh nổi." Ý thức linh hồn của Tần Liệt đã tiến vào thế giới linh trận đồ trong Linh Văn trụ.

Ngón tay hắn đã đặt lên linh bản, vừa cảm thụ Thiên Võng Cấm Ma Đồ, vừa liên tục vẽ lên linh bản. "Yêu ma dị vật giãy dụa kịch liệt, làm cho đồ trận hạch tâm bên trong rung chuyển mãnh liệt, khiến lực lượng bên trong linh tuyến khôngngừng phát sinh biến hóa. Đó là lộ tuyến vận chuyển bình thường của Linh lực trong Linh trận đồ, cũng là Linh quyết tương ứng, chấn động ở bên ngoài đã khiến linh trận đồ vận chuyển, trở thành linh trận đồ 'Sống'!" Tần Liệt nhìn đám yêu vật vặn vẹo kịch liệt trên Linh Văn trụ, đôi mắt sáng lên, ngón tay ngừng lại.

Hắn nhìn đám yêu vật hung ma chằm chằm, nhìn chúng giãy dụa, nhìn mạng lưới khổng lồ không ngừng siết chặt lại, khiến cho bên trong Thiên Võng Cấm Ma Đồ thay đổi..."Thì ra Thiên Võng Cấm Ma Đồ bên trong, và mạng lưới khổng lồ bên ngoài là một thể, mạng lưới bên ngoài thay đổi, sẽ làm cho Thiên Võng Cấm Ma Đồ bên trong biến hóa. Nếu không hiểu rõ mối liên hệ này, không nắm được sự liên kết kỳ diệu giữa chúng, thì vĩnh viễn không thể chính thức lĩnh ngộ được Linh trận đồ." Tần Liệt chấn động.

Ý thức tinh thần của hắn tỉ mỉ cảm ngộ từng chấn động nhỏ nhất bên trong Thiên Võng Cấm Ma Đồ, cố gắng tìm ra sự liên hệ giữa nó và sự rung động của tấm lưới bên ngoài.."Hai đường linh tuyến này là một, bên ngoài động, đường linh tuyến bên trong cũng động! Chúng là nhất thể, căn bản chỉ là một dây linh tuyến, linh tuyến bên ngoài bị kích thích, tự nhiên sẽ dẫn phát bên trong rung chuyển, chính là như vậy!" Mắt Tần Liệt lóe sáng, ngón tay lại di động trên linh bản Hắn lại bắt đầu khắc. "Chín ngày rồi, hắn thế nào?" Đại cung phụng La Chí Xương, và Nhị cung phụng Phòng Kỳ và tới,đứng cạnh Tưởng Hạo, nhẹ giọng hỏi. "Không rõ lắm." Tưởng Hạo lắc đầu. "Muốn chính thức hiểu thấu một Linh trận đồ, đâu phải chuyện một sớm một chiều có thể làm được." La Chí Xương khẽ than, "Ai, đứa nhỏ này thiên phú không chê vào đâu được, nhưng lại quá nóng nảy cầu thành." "Mấu chốt là chúng ta chẳng làm được gì cho hắn." Phòng Kỳ cười khổ."Có lẽ hắn sẽ làm được." Tưởng Hạo chen vào.

La Chí Xương, Phòng Kỳ kinh ngạc, nhìn Tưởng Hạo, chờ lão giải thích. "Những chuyện người ta không làm được, chưa chắc hắn cũng không làm được. Trong lịch sử chín trăm năm của Khí Cụ Tông, chưa từng có ai làm được điều hắn đã làm. Nên nếu hắn đã quyết tâm, thì ta tin rằng hắn có thể làm được." Tưởng Hạo nói.

La Chí Xương và Phòng Kỳ ngẫm nghĩ, gật gù."Bồng!" Một luồng sáng năm màu đột nhiên lóe ra từ linh bản dưới tay Tần Liệt.

Trên Linh bản, những hoa văn như mạng nhện chậm rãi hiện ra, rồi nhanh chóng khuếch tán ra khắp Linh bản!

Theo luồng sáng năm màu và mạng lưới hoa văn hiển hiện, một luồng năng lượng như muốn giam cầm mọi thứ từ Linh bản truyền ra!

Tần Liệt nhắm mắt.Ngón tay đang đặt trên linh bản khẽ run!

Một đốm tinh quang tóe ra!

Tinh quang từ đầu ngón tay hắn lóe sáng, chói mắt như một vì sao!

Ba Đại cung phụng kinh hãi, luồng hào quang sáng chói lóe lên rồi đột nhiên thu lại, biến mất vào bên trong Linh bản.

Tần Liệt mở mắt, ném tấm linh bản cho ba Đại cung phụng. "Các người nhìn thử, xem linh trận đồ bên trong, có phải là Thiên VõngCấm Ma Đồ chân chính hay không." Tần Liệt nói, ngữ khí không chắc chắn.

Ba Đại cung phụng khẽ run người, tâm thần chấn động, thò tay đón lấy linh bản.

Nhưng không biết có phải vì họ kích động quá, hay vì tuổi đã cao, mà bức linh bản lại rơi xuống đất. "Lạch cạch." Linh bản tiếp đất, vang lên thanh thúy.

Ba người, mà không ai tiếp được nó!Phòng Kỳ và Tưởng Hạo chẳng có lấy một chút xấu hổ, hai con mắt sáng ngời, đều cúi xuống định nhặt linh bản, nhưng vừa hạ tay xuống, hai người nhìn thấy tay người kia.

Cả hai sững sờ, lập tức rút tay về, và cất tiếng: "Ngươi lấy đi." Thế nên La Chí Xương cúi xuống nhặt lên.

Lão cầm Linh bản, bàn tay run lẩy bẩy, giống như tấm linh bản kia nặng tựa thiên quân, lão phải cố hết sức mới cầm được.

Phòng Kỳ và Tưởng Hạo ngừng thở, mắt không chớp nhìn La ChíXương, chờ lão lên tiếng.

Vài giây sau, hai người nhìn thấy cơ thể sắp xuống lỗ của La Chí Xương lung lay, nhìn thấy nét mặt mừng như điên của lão.

Dưới ánh mắt của hai người, La Chí Xương trịnh trọng gật đầu, thở không ra hơi, nói: "Không sai, không có lấy một sơ suất nào cả, đúng là Thiên Võng Cấm Ma Đồ! Là Thiên Võng Cấm Ma Đồ thực sự!" Phòng Kỳ, Tưởng Hạo run bắn, hai mắt cũng mừng như điên.

Bình Luận (0)
Comment