Không bao lâu sau, Tống Đình Ngọc mang theo Tấn Liệt đi vào tầng lầu bảy tầng của khách khanh bộ.
Khách khanh Nhật nguyệt tinh tam cấp đăng ký thận phận, đổi điếm cống hiến, tiếp nhận nhiệm vụ...đều phải đến tòa lầu bảy tầng này để làm thủ tục.
“An thúc!” Tống Đinh Ngọc vừa đến trước cửa, liền nũng nịu thét to.
Trước cửa tòa nhà có mấy võ giả vạn tưởng cảnh tựa như nhận ra nàng, khi nàng vừa mới đi tới đều ngẩng đầu ưỡn ngực, thần thái cung kính.
“Đại tiểu thư tới rồi?” Tống An từ trên lầu xuống dưới cười tươi, giương giọng nói: “Mọi chuyện ta đều biết rồi, ngay cả lệnh bài thân phận của Tấn Liệt đều được chuẩn bị xong rồi.”
Võ giả trung niên Tống An đi đến. Trước tiên là tiếp đón Tống Ngọc Đinh, sau đó khẽ gật đầu với Tần Liệt, thần sắc có vài tia ngạo mạn.
Hắn chia ra một tấm lệnh bài năm cạnh bé bằng bàn tay đưa cho Tần Liệt nói: “Tấn Liệt, từ nay về sau, người không còn là tông chủ Khí Cụ tông mà là khách khanh tinh cấp của Tống gia ta, hy vọng người có thể từ bỏ thân phận đó của mình".
Tần Liệt tiếp nhận lệnh bài tinh cấp, nhìn thoáng qua, phát hiện mặt trái khắc tên của hắn. “An thúc. Mặc dù Tần Liệt quấy nhiễu kế hoạch của chúng ta đối với Khí Cụ tông, mở ra tà minh thông đạo, nhưng những chuyện này... Đều trôi qua rồi.” Tống Đình Ngọc ôn nhu nói.
Tống An than nhẹ một tiếng, nói: “Nếu Khí Cu tống bị tan rã. Chúng ta sẽ thiếu đi một số lượng lớn tâm phúc, còn có thể dựa vào sự giúp đỡ của Khí Cụ tông luyện khí sư, tăng cường thực lực. Tà minh thông đạo không thể mở ra, chúng ta càng có thể giảm được nhiều phiền toái…” Hắn lắc lắc đầu, bộ dáng có chút không chú ý.
Vì chiến trường U Minh ở biển Tử Vụ, trực thuộc khu thánh điện bát cực, cho nên trước kia khi tranh đấu cùng tà tộc U Minh giới, nơi đau đầu nhất chính là bát cực thánh điện.
Nghe nói sở dĩ thực lực của bát cực thánh điện không bằng Huyền Thiên Minh, chính bởi vì khi tranh đấu với tà tộc, cao thủ của bọn họ bị tốn thất thảm trọng.
Trước kia, Huyền Thiên Minh cũng phái người tới chiến trường U Minh, hiệp lực với bát cực thánh điện chống lại giác ma tộc, nhưng ở thời điểm cần phải liều sống chết, bọn họ thường thường sẽ bảo toàn thực lực.
Dù sao, một khi tà tộc xung phong liều chết xông ra, bên nhận tai ương đầu tiên khẳng định là bát cực thánh điện.
Bởi vì chiến trường Huyền Thiên Minh và U Minh hơi xa, cho nên rất nhiều thời điểm bọn họ đều có chút vui sướng khi người gặp họa, ước gì bát cực thánh điện cũng tà tộc bị tiêu hao nhiều một chút, làm cho thực lực bát cực thánh điện không ngừng tiêu giảm.
Nhưng mà nhân lúc tà minh thông đạo rộng mở, rất nhiều cao thủ tà tộc trực tiếp xuất thân từ Khí Cụ tông.
Trong nửa năm ngắn ngủi này, Tống gia và tà tộc này đã vài lần giao chiến, cũng đều tốn thất không nhỏ, điều này làm cho tộc nhân Tống gia Tống An lo lắng không thôi, mà Tần Liệt... lại là đầu sỏ gây nên, bảo hắn hoà nhã với Tần Liệt hiến nhiên không thể.
“Được rồi, hắn hiện tại đã là khách khanh tinh cấp của Tống gia, ta còn có thế nói cái gì?” Tống An miễn cưỡng cười cười, sau đó nói: “Tần Liệt bên này ta sẽ sắp xếp như bình thường, đại tiểu thư, người vừa mới trở về, hẳn là còn có rất nhiều việc, những người dưới trướng... Người cũng có thế hảo hảo trấn an một chút, người cứ làm việc của người đi”.
“Vâng, đa tạ An thúc.” Tống Đình Ngọc cười đáng yêu, lại cùng Tần Liệt hàn huyên vài câu, liền cáo từ rời khỏi.
Nàng vừa đi, thần sắc Tống An nghiêm tức hẳn lên, nói với Tần Liệt: “Ta nói cho ngươi một số điều mà khách khanh cần chú ý”.
“Xin chăm chú lắng nghe.” Tần Liệt thong dong.
“Khách khanh Tống gia, chủ yếu cần phối hợp với Tống gia làm một chút hành động đối ngoại, thí dụ như chiến đấu vơi tà tộc, tuần tra cấp dưới thế lực, bí mật xử quyết một số thế lực cấp dưới, còn phải âm thầm giao phong với bát cực thánh điện.” Tống An sắc mặt bình tĩnh nói “Còn có, giết linh thú, bắt linh cầm, tìm linh tài Tống gia, đấu tranh với hải ngoại, chúng ta đều đã chia ra thành các nhiệm vụ với mức độ khó khăn khác nhau, giao cho cấp bậc khách khanh khác nhau đi làm…”
Tống An nói dài dòng cốt đem những chuyện khách khanh cần chú ý giải thích cho Tần Liệt, Tần Liệt cũng chăm chú nghe, nhớ kỹ mọi điểm.
“Cái gì nên nói ta đã nói, ngươi chú ý là được.” Tống An ngừng một chút, nói với thị vệ bên ngoài: “Dẫn hắn đến phòng của hắn.”
Một khắc sau, Tần Liệt ngồi trong một tòa lầu ba tầng. Toàn lầu này có một phòng tu luyện, một phòng tắm, một phòng ngủ và một phòng khách nhỏ.
Bên cạnh tòa lầu đá ba tầng này còn có mấy gian nhà đá chỉ có một tầng, này nhà đá, là Tống gia an bài cấp khách khanh thân nhân ở lại, bởi vì Tần Liệt lẻ loi một mình, cho nên này nhà đá không đặt.
Đứng ở cửa số lầu ba, Tần Liệt nhìn xung quanh, thấy bên cạnh cũng có mấy tòa nhà đá cũng giống nhà hắn đang ở, trên tường đá đều có đồ án tinh thần -- đại biểu cho tinh cấp của khách khanh.
Nhìn một lúc, hắn phát hiện tòa nhà đá bên cạnh có một chút không giống người tu luyện võ đạo, cũng có một vài đứa bé, trên người có linh lực dao động, có lẽ là con của khách khanh tinh cấp. Sớm được tiếp xúc với võ đạo.
Hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt, đóng cửa sổ vào, ngồi xuống trong căn phòng của riêng mình tu luyện.
Một tia huyết quang từ mi tâm của hắn phiêu dật đi ra, dần dần ngưng thành bộ dáng Huyết Lệ, sau khi Huyết Lệ đi ra, trực tiếp nói: “Thành lập thông huyết chi tuyệt truyền tống trận cần rất nhiều tài liệu khan hiếm, có một bộ phận tài liệu Huyết Mâu Lang Tà bọn họ không thế cung cấp, cũng chỉ có thế lực lớn như Huyền Thiên Minh mới có thể làm được”.
“Ngươi khẳng định chứ. Có thể ở trong chỗ sâu nhất trong Độc Vụ trạch, thành lập chiến trường U Minh ớ tầng thấp nhất truyền tống trận? Thực sự có thể nắm chắc không?” Tấn Liệt trầm giọng hỏi.
“Ở trong huyết chi tuyệt, ta tìm được một địa điểm rất đặc biệt... Ta sớm có bố trí. Chỉ cần bên này linh tài đầy đủ hết, ngươi chịu giúp ta, ta tin tưởng truyền tống trận nhất định có thể kiến thành!” Huyết Lệ nói.
“Huyết chi tuyệt địa. Ở nơi thấp nhất trong chiến trường U Minh, nơi đó sẽ có cường giả Giác Ma tộc thường xuyên hoạt động, ngươi võ giả Huyết Mâu qua đó tu luyện, có từng tưởng tượng đến kết quả không?”
“Cho nên ta đang cố sức giúp thuyết phục Tống Vũ, thuyết phục hắn câu thông với tà tộc U Minh giới, làm dịu mối quan hệ hai bên, tốt nhất là có thể hợp tác ăn ý".
"Ta đang tự hỏi ngươi khuyên bảo Tống Vũ như thế nào. Ta cảm thấy có vẻ như nhiệt tâm của ngươi có chút thái quá".
"Hắc hắc, ngươi yên tâm. Tống Vũ không cự tuyệt được dụ hoặc của Huyền Âm cửu diệp liên đâu. Hắn, Tạ Diệu Dương còn có Niếp Vân gì đó, đều ở Phá Toái cảnh, những võ giả Phá Toái cảnh này sợ nhất chính là Niết Bàn Nghiệp Hỏa, bọn họ là người hiểu rõ mức khủng bố của nó!”
“Ngươi là chắc chắn là bọn họ chứ?”
“Đương nhiên! Chỉ cần bọn họ còn đối với lực lượng có theo đuổi. Chỉ cần bọn họ không nghĩ phá kinh thời điểm nháy mắt chết thảm, bọn họ nhất định phải thận trọng lo lắng, ngươi xem rồi đi, bọn họ tất nhiên sẽ nếm thử cùng tà tộc liên hệ”.
“Điểm này ta rất tin tưởng”.
Hiện tại hắn là ngươi đang luyện Tịch Diệt Huyền Lôi để đổi điểm cống hiến với Huyền Thiế Minh lấy cống hiến điểm đến đổi lấy linh tài cần thiết để thành lập truyền tống trận. Huyết Lệ suy nghĩ trong chốc lát, còn nói: “Huyền Thiên Minh là thế lực xích đồng cấp, ở ba loại coi như là thông thường linh quyết như hàn băng, đại địa, lôi điện hắn là không hề thiếu điển tịch được lưu truyền lại. Ngươi cũng có thể lấy điểm cống hiến, đi mượn bộ sách này đọc nghiền ngấm để nhiều hơn, càng thêm nhận thức về ba loại lực lượng này, tích lũy càng nhiều kinh nghiệm chiến đấu”.
Dừng một chút, Huyết Lệ lại nói: “Đúng như nha đầu kia nói... Nếu không mượn dùng ngoại lực, ngươi chỉ là một võ giả Vạn Tượng cảnh trung kỳ, có lẽ ngươi có thế chiến thắng võ giả Vạn Tượng cảnh hậu kỳ. Nhưng mà, nếu võ giả Thông U cảnh thật sự muốn giết ngươi, ngươi vị tất có thể chống đỡ được!”
Tần Liệt sắc mặt ngưng trọng, nói: “Điểm ấy ta hiểu rất rõ”.
“Còn có, ở khắc họa linh trận đồ, ngươi phải kéo dài chút thời gian. Ta cảm giác , gần đây cảm xúc của ngươi không ốn định, có thế là do linh hồn bắt đầu dung hợp, tâm cảnh ngươi có chút hỗn loạn…”
“Ừm, trong lòng ta đều biết”.
Cùng Huyết Lệ trao đổi một phen, Tần Liệt xác định được phương hướng sắp tới, sau khi Huyết Lệ một lần nữa biến mất vào trấn hồn châu, hắn đem lò luyện trong không gian giới ra, lần trước Tống Đình Ngọc cho hắn đủ loại linh tài, giờ hắn lấy hết ra, chồng chất trong phòng tu luyện.
Hắn bắt đầu luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi.
“Đồ vô dụng! Ăn của cha ta, uống của cha ta, nhưng ngươi lại luyện chế ra cái gì vậy? Ngay cả lục phẩm phàm cấp cũng không đạt được, ngươi còn làm được cái gì?” Lúc chạng vạng, khi Tần Liệt đang luyện chế Tịch Diệt Huyền Lôi, nghe được bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.
Trong lúc luyện khí, cần tâm bình khí hòa, cần im lặng, đặc biệt không được có tạp âm.
Nghe thấy thanh âm bên ngoài không có khả năng dừng lại ngay được, Tần Liệt không kiên nhẫn, đứng dậy đi ra cửa số, nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.
Ở một tòa nhà ba tầng bên phía nam phòng của hẳn, một gã trẻ tuổi Khai Nguyên cảnh trung kỳ, cùng năm sáu nam nữ cầm một thanh đoản kiếm màu vàng, vẻ mặtt bất mãn, đối diện một kẻ thân mình mập mạp lớn tiếng quát
Kẻ mập mạp kia đưa lưng về phía hắn, bóng lưng tựa như có chút quen thuộc, Tần Liệt nhíu mày nghĩ nghĩ, lại nhất thời cũng không nhớ ra người này là ai.
“Cha ta là khách khanh tinh cấp, bên người chỉ có mười danh ngạch, ngươi cũng không phải người nhà chúng ta, là vì ngươi nói ngươi sẽ luyện khí, cha ta mới giữ ngươi lại. Nhưng mà ngươi xem xem, ngươi luyện chế cái gì vậy? Linh khí phàm cấp ngũ phẩm, cũng chỉ có võ giả thanh thạch cấp sử dụng, nhưng đây là nơi nào chứ, nơi này là Huyền Thiên Minh!” Người trẻ tuổi nghiêm mặt,"Ở trong này, có ai thèm dùng linh khí phàm cấp?”
Người trẻ tuổi cầm thanh đoản kiếm màu vàng trong tay, trực tiếp phát vào mặt tên mập mạp kia, mặt hắn vang lên mấy tiếng “Bốp bốp”.
“Thiếu gia, ta... ta sở dĩ không thể luyện chế ra linh khí đẳng cấp cao, là vì ta không có linh trận đồ cao giai.” Tên mập mạp kia không dám phản kháng, cúi đầu, khom lưng, nhẹ giọng nói: “Đại nhân từng đáp ứng vơi ta, sẽ tìm cho ta linh trận đồ đẳng cấp cao, nhưng đại nhân vẩn chưa tìm được cho ta, mà ta... ta lại không có cách đến linh trận đồ đẳng cấp cao, cho nên, cho nên khi luyện khí mới chậm chạp không thế đột phá được”.
Tần Liệt vẻ mặt không kiên nhẫn, đang chuẩn bị bảo bên kia im miệng, thì chợt nghe mập mạp nói, hắn đột nhiên chấn động.
Lại là thanh âm của của Diêu Thái!
Lúc ở Tinh Vân Các, ngay từ đầu hắn đã làm trợ thủ ở bên Diêu Thái, nghe theo đề nghị của Lí Mục, đi theo Diêu Thái học tập biện giải linh tài.
Nhưng mà, vì Liễu Vân Đào lên làm Các chủ, Diêu Thái bị Liễu Đình xa lánh, cuối cùng bất đắc dĩ bị đuối ra Tinh Vân Các.
Trước khi Diêu Thái rời khỏi còn tìm hắn nói chuyện, đem tất cả những nhận thức của mình về linh tài giải thích cho hắn.
Nghiêm khắc mà nói, trong vấn đề luyện khí thì Diêu Thái là ân sư vỡ lòng của hắn.
Cách đây có hơn hai năm, dù như thế nào hắn cũng không dự đoán được hôm nay sẽ lại đụng tới Diêu Thái ở Huyền Thiên Minh Tống gia.
Đối với Diêu Thái, hắn vẫn luôn có vài phần kính trọng.
Người này chuyên luyện khí nhiều năm, lại bởi vì không có người chỉ dẫn, mãi vẫn không thể đạt được luyện khí sư linh trận đồ đẳng cấp cao, thành tựu luyện khí có hạn, cuộc sống cũng khá vất vả, chỉ là năm đó khi Đồ Thế Hùng còn ở Tinh Vân Các, Diêu Thái từng có thời gian ngắn ngủi huy hoảng.
Sau thì luôn lận đận, liên tục thất bại.
Bởi vì tuổi tác quá lớn, Diêu Thái không đủ tư cách tham gia khảo hạch của Khí Cụ tông, hắn chỉ là luyện khí sư phàm cấp, cũng sẽ không được thế lực đẳng cấp cao nhìn trúng.
Cho nên trong thời gian lưu chuyến hai năm sau, hắn lựa chọn dựa vào một khách khanh tinh cấp của Tống gia, hy vọng có thế trợ đỡ người nhà khách khanh tinh cấp luyện khí, thu hoạch linh trận đồ đẳng cấp cao, có thế có đột phá trong luyện khi.
Nhưng mà từ sau khi hắn gia nhập khách khanh tinh cấp của Tống gia, biết giá trị của Huyền Thiên Minh linh trận đồ đẳng cấp cao, biết rõ cần hao phí bao nhiều điểm cống hiến liền quyết định giúp Diêu Thái mua linh trận đồ đẳng cấp cao.
Tên khách khanh tinh cấp kia cũng không lay động, cũng không có cách nào cung cấp nhiều tài liệu cho Diêu Thái luyện khí.
Lâu dần Diêu Thái lơ là luyện tập, việc luyện khí không tiến mà còn lùi, ngay cả linh khí trước kia luyện chế ra đều xuất hiện sai xót.
Điều này khiến cho con của vị khách khanh tinh cấp kia bất mãn.
Bởi vì tải nguyên trong tay vị khách khanh tinh cấp này có hạn, không thế chịu nổi luyện khí thất bại, cho nên lần này sau khi thất bại chạy tới nổi giận với đối phương.
“Thiếu gia, lần sau, lần sau ta nhất định cẩn thận hơn, tuyệt đối không thất bại.” Diêu Thái cúi mình, ngữ khí cẩn thận, không ngừng cầu xin. “Xin cho ta một cơ hội nữa”.
Diêu Thái cúi đầu, trên mặt tràn đầy sự buồn bã và bất lực, trong lòng thở dài, thầm hận chính mình năm đó hành động theo cảm tính.
Nếu lúc ở Tinh Vân Các có thể bỏ qua sự tự tôn của một luyện khí sư, chịu mất mặt lấy lòng Liễu Đình, không chọc giận bà cô kia, cũng không về phần bị đuối ra Tinh Vân Các, không đến mức rơi xuống hôm nay như vậy ruộng đất.
Hiện tại hắn chẳng những không đạt được linh trận đồ đẳng cấp cao, ngay cả luyện khí thường cũng không thể, so với lúc ớ Tinh Vân Các thì càng thêm bi đát.
“Lần sau?” Người thanh niên lạnh lùng nghiêm mặt, vung đoản kiếm. Một bộ dáng hận không thể đem Diêu Thái chém thành mấy mảnh, “Ngươi cũng biết ngươi đã thất bại, khiến ta tổn thất nhiều sao? Ít nhất nửa năm, ta cần ít nhất nửa năm mới có thế có được từng đó tài liệu!” .