Chương 941: Cắt Đất Cầu Hòa
Ở sau bọn người Văn Tân, Sở Diệu Đan, tộc nhân của ba đại gia tộc cũng bị lực lượng Huyết Sát tông hai mạch thêm Viêm Nhật đảo, còn có Ám Ảnh tộc lần lượt đánh giết.
Thời gian ngắn ngủi, tông môn Huyễn Ma tông đã máu chảy thành sông, thi cốt thành đống.
Ba thế lực tụ tập đến Huyễn Ma tông, trừ Tương Ngạn, huynh đệ Công Dã Trạc nhìn thời cơ nhanh, kịp thời lấy độn thuật nháy mắt rời đi, còn lại rất ít có thể chạy trốn.
Giết chóc duy trì một canh giờ.
Tất cả bình tĩnh trở lại, Vũ Lăng Vi nhìn thi cốt khắp nơi, sắc mặt ảm đạm, tâm tình phức tạp vô cùng.“Nếu không có Tần Liệt và Viêm Nhật đảo, các thi thể trên mặt đất, có thể chính là chúng ta”. Mạt Linh Dạ đứng ở cạnh nàng, thấp giọng an ủi: “Đám người Văn Tân sớm đã từ bỏ Huyễn Ma tông, ở lúc ngươi một lòng lấy Tà tộc làm mục tiêu hàng đầu, bọn họ cũng đem ngươi coi là mục tiêu. Bọn họ thấy lợi quên nghĩa, không biết đại thế, ở lúc chúng ta cùng Viêm Nhật đảo không đủ cường thịnh, năm lần bảy lượt tiến hành làm khó dễ. Những người này còn sống, đối với ngươi mà nói vĩnh viễn là tai họa ngầm, sẽ làm con đường xây dựng lại Huyễn Ma tông của ngươi khó khăn trùng trùng”.
Vũ Lăng Vi than nhẹ một tiếng, gật gật đầu, không nhiều lời nữa.
“Vũ tông chủ, những linh khí này ngươi thu lấy”. Tần Liệt giương giọng nói.
Sở Diệu Đan giữ ‘Thiên Huyễn Bảo Kỳ’, còn có mấy viên ‘Huyễn Ma châu’ có thể liên hệ với ‘Huyễn Ma cầu’, cộng thêm một ít linh khí lẻ tẻ khác, cùng nhau bay xuống đỉnh đầu Vũ Lăng Vi.
Những cái đó đều là linh khí chỉ Huyễn Ma tông có, chỉ có phối hợp linh quyết của Huyễn Ma tông, mới có thể phát huy ra uy lực.
Theo đám người Văn Tân, Sở Diệu Đan bỏ mình, những linh khí này đều đã thành vật vô chủ, cuối cùng tự nhiên lại rơi vào trong tay Vũ Lăng Vi.
“Đa tạ”. Vũ Lăng Vi thấp giọng nói.
Tần Liệt cười cười, không nói thêm gì, tung người hướng Lưu Kim Hỏa Phượng Tống Đình Ngọc ngồi mà đi.
Đường Bắc Đẩu, Đạm Mạc, Lô Nghị, còn có đám người Tà Anh đồng tử, Lạp Phổ, lần lượt từ phương xa trở về, trên thân mỗi người đều tràn đầy sát khí nồng đậm.
Bọn họ vừa rồi đang đuổi giết kẻ còn sống của ba đại gia tộc.
“Trận này qua đi, các thế lực ba năm trước từng bức bách Tịch Diệt tông giao người, chỉ sợ sẽ cuộc sống hằng ngày khó yên”. Tống Đình Ngọc cười yêu kiều.
“Ngươi còn muốn tiếp tục không?”. Đường Bắc Đẩu nhíu mày hỏi.
Hắn nhìn về phía Tần Liệt.
Bọn người Lô Nghị cũng đều đem tầm mắt tụ tập đến trên người Tần Liệt, muốn biết bước quyết định tiếp theo của hắn.
“Không”. Tần Liệt lắc đầu, nói: “Đến đây là dừng”.
Đường Bắc Đẩu rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó nói: “Bọn người Văn Tân, ba đại gia tộc, còn có Hắc Vu giáo ta cũng nhìn không vừa mắt. Năm đó lúc Quỷ tộc từ Tam Lăng đại lục đi ra, Thiên Kiếm sơn, Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn, còn có Vũ tông chủ dẫn người, đều từng hướng tới Tam Lăng đại lục giúp Tịch Diệt tông đối phó Quỷ tộc, chỉ có Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc án binh bất động”.
“Hắc Vu giáo và ba đại gia tộc chỉ muốn nhặt tiện nghi, ở lúc Nhân tộc gặp sinh tử tồn vong, lại ngồi yên không lý đến”.
“Những người này đáng chết”.
Đường Bắc Đẩu nhìn về phía Tần Liệt, lại nói: “Thiên Kiếm sơn, Vạn Thú sơn và Thiên Khí tông ba phe này, tuy cũng có sai, chẳng qua ở lúc Nhân tộc gặp nạn, bọn họ vẫn là đã đứng ra. Hơn nữa, ba Quỷ tộc còn chưa bị tiêu diệt sạch sẽ, còn cần mượn dùng lực lượng bọn họ, không nên đem sự việc làm tuyệt”.
http://truyencuatui.net/ “Việc này cáo một đoạn lạc”. Tần Liệt gật đầu.
Trung ương Thiên Khô đại lục và Thiên Liệt đại lục, trong một mảng hư không Thiên Quỷ tộc chiếm cứ, rất rất nhiều lầu tháp trên khối đá lơ lửng đều đã nổ tung.Hơn một ngàn xác chết tộc nhân Thiên Quỷ tộc phân tán ngổn ngang ở trên những khối đá khổng lồ đó, có đầu và xác chia lìa, có máu thịt mơ hồ.
Hai tên tộc nhân Quỷ tộc một tầng hồn đàn, ở dưới cường giả của Thiên Kiếm sơn, Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông vây công, hồn đàn cuối cùng nổ tung.
Đến đây, một bọn tộc nhân Thiên Quỷ tộc này hoàn toàn bị diệt.
“Bọn người Bố Thác và Mã Tu không tới đây”. Lý Mục nhìn xác chết đầy đất, trong mắt không có thương hại, lo lo lắng lắng nói: “Mấy người đó mới là tinh nhuệ đích thực của Thiên Quỷ tộc”.
“Bọn chúng sau khi từ Lạc Nhật quần đảo chui vào thông đạo hư không, đã biến mất không thấy nữa, căn bản là chưa trở về”. Yến Bạch Y nói.
Phùng Nghị, Kỳ Dương, Vương Ân Triết đều tụ tập ở đây.
Bọn họ vốn muốn liên thủ đem bọn Bố Thác tiêu diệt toàn bộ.
“Vừa mới từ Tịch Diệt tông nhận được tin tức, một đám tộc nhân Thiên Quỷ tộc khác ở lại Tam Lăng đại lục, cũng bị chém giết sạch sẽ”. Lạc Nam cau mày, nói: “Tịch Diệt tông lợi dụng Liệt Diễm Huyền Lôi từ Viêm Nhật đảo mua được, đem các hư không thông đạo Thiên Quỷ tộc hình thành sâu trong Tam Lăng đại lục, cũng nổ phá toàn bộ. Cho dù bọn Bố Thác đi qua, muốn thông qua những thông đạo đó trở về không gian loạn lưu vực, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy”.
“Vậy bọn Bố Thác trốn ở nơi nào?”. Sắc mặt Phùng Nghị thâm trầm.
Đối với tất cả bọn họ mà nói, Bố Thác luôn là tâm phúc họa lớn, chưa tận mắt thấy Bố Thác chết ở trước mặt bọn họ, bọn họ vẫn bất an.
Bọn họ không biết uy lực của ‘Thiên Huyết Thần Mang’, không biết Bố Thác sau khi trúng ‘Thiên Huyết Thần Mang’, gần như không thể khôi phục lại.
“Cha, con vừa nhận được một tin tức, về Huyễn Ma tông bên kia...”. Phùng Nhất Vưu đột nhiên nói.
“Cái gì?”. Phùng Nghị hỏi.
Phùng Nhất Vưu nhìn về phía mọi người, muốn nói lại thôi.
“Nói!”. Phùng Nghỉ hừ nói.
“Văn Tân, Sở Diệu Đan, còn có Sư Tú Linh những người ban đầu của Huyễn Ma tông, ở dưới sự trợ giúp của Hắc Vu giáo cùng ba đại gia tộc, đã một lần nữa vào ở Huyễn Ma tông”. Phùng Nhất Vưu nói.
“Tin tức này chúng ta đã sớm biết”. Phùng Nghị không kiên nhẫn.
“Ngay hai canh giờ trước, Tần Liệt, Huyết Lệ, Khương Chú Triết, còn có bọn Vũ Lăng Vi cũng đã đến Huyễn Ma tông...”. Phùng Nhất Vưu nói.
Lúc này, đám người Vạn Thú sơn Kỳ Dương, Thiên Kiếm sơn Vương Ân Triết, sắc mặt đều khẽ thay đổi.
Cường giả ba thế lực đều tạm thời dừng nói chuyện với nhau, từng ánh mắt kinh nghi bất định, đồng loạt rơi xuống trên người Phùng Nhất Vưu.
Phùng Nhất Vưu rụt cổ, cúi đầu, nói: “Bọn người Văn Tân bị giết ngay tại chỗ, hồn đàn lần lượt nổ tung, tộc trưởng ba đại gia tộc... Không một ai chạy thoát, chỉ có giáo chủ Hắc Vu giáo, và huynh đệ Công Dã Trạc, ngay lập tức trốn về Hắc Vu giáo, rúc ở trong hộ giáo đại trận không dám đi ra”.
Mọi người lần lượt biến sắc.
“Tần Liệt đây là muốn tính sổ sao?”. Vẻ mặt Kỳ Dương có chút cay đắng.
“Các ngươi chớ quên, ngàn năm trước Huyết Sát tông bị diệt, các vị cũng đều là người tham dự”. Phùng Nghị trầm giọng nói.
Lời vừa nói ra, trong lòng mọi người càng thêm hoảng sợ, đều sinh ra cảm giác khủng bố Bạo Loạn chi địa sẽ lại có gió tanh mưa máu.
Giờ này ngày này, Viêm Nhật đảo, còn có Huyết Sát tông, nghiễm nhiên đã thành thế lực làm người ta sợ hãi nhất ở Bạo Loạn chi địa.
Huyết Lệ dần dần dung hợp bảy tầng hồn đàn, Khương Chú Triết ngay cả Bố Thác cũng có thể làm bị thương nặng, còn có Tần Liệt thủ đoạn thông thiên, có thể mời được năm tầng hồn đàn cùng rất nhiều dị tộc tham chiến, ba người này liên thủ, mũi nhọn tựa như có thể đâm thủng toàn bộ quy tắc Bạo Loạn chi địa hiện có.
“Ba Quỷ tộc còn chưa tiêu diệt sạch sẽ, bọn họ... Sẽ không vội vã ra tay như vậy chứ?”. Trong mắt Vương Ân Triết rốt cuộc toát ra ý sợ hãi.
Cho đến nay, hắn cũng không còn sự kiêu ngạo của ngày xưa nữa, cũng không dám khinh thường lực lượng Viêm Nhật đảo cùng Huyết Sát tông nữa.
“Lát nữa, ta sẽ tự mình hướng tới Viêm Nhật đảo, tìm Tần Liệt bàn việc này”. Ngay tại lúc ba đại đầu sỏ kinh hãi, sắc mặt Lý Mục nghiêm nghị, nói: “Ta sẽ tận khả năng thuyết phục Tần Liệt, bảo hắn không nên nhấc lên đại chiến giữa Nhân tộc nữa”.
Mắt mọi người đều là đồng loạt sáng lên.
Bọn họ biết rõ Tần Liệt cực kỳ tôn kính đối với Lý Mục, nhất là Vương Ân Triết, hắn càng biết Lý Mục năm đó ở Xích Lan đại lục, đã ưu ái có thừa đối với Tần Liệt.
Hắn cảm thấy Lý Mục nếu chịu ra mặt, Tần Liệt hẳn là sẽ cho mặt mũi, sẽ không truy cứu ba năm trước tám thế lực lớn ác ý đối với hắn nữa.
“Vì bày tỏ xin lỗi, Thiên Kiếm sơn có thể cắt nhường Xích Lan đại lục, Lưu Vân đại lục cùng Thiên Vận đại lục cho Viêm Nhật đảo, coi như là... Bù lại khuyết điểm của chúng ta ba năm trước”. Vương Ân Triết đột nhiên nói.
Xích Lan đại lục chính là lục địa Tần Liệt năm đó sinh sống, Huyền Thiên Minh và Bát Cực thánh điện, đều là thế lực phụ thuộc Thiên Kiếm sơn.
Lưu Vân đại lục với Thiên Vận đại lục, thì là giáp ranh với Xích Lan đại lục, trong đó Hợp Hoan tông từng muốn chiếm hữu Khí Cụ tông, chính là thế lực của hai cái đại lục này.
Vương Ân Triết sợ Tần Liệt và chúng quân giết đến, thế mà lại cam nguyện bỏ qua Xích Lan đại lục, Lưu Vân đại lục, còn có Thiên Vận đại lục cầu hòa, cái này nói rõ đầy đủ hắn đã cực e ngại Viêm Nhật đảo cùng Huyết Sát tông liên thủ.
“Cắt nhường ba khối đại lục?”. Yến Bạch Y ngạc nhiên.
“Ba khối đại lục đó cách Thiên Kiếm sơn tương đối xa, ngược lại là Xích Lan đại lục có một thông đạo, có thể liên thông với Lạc Nhật quần đảo”. Lý Mục nghĩ một chút, nhìn về phía Yến Bạch Y và Lạc Nam, hỏi: “Các ngươi thấy thế nào?”.
Lạc Nam cân nhắc một chút, nói: “Bên kia cách Thiên Khô đại lục quả thực rất xa xôi”.
Lý Mục gật gật đầu, nói: “Ta sẽ đem nói coi là điều kiện bàn bạc với Tần Liệt”.
Dừng một chút, hắn lại nhìn về phía Phùng Nghị và Kỳ Dương, nói: “Thiên Kiếm sơn chúng ta đồng ý lấy ra ba cái đại lục, các ngươi nói như thế nào?”.
Phùng Nghị và Kỳ Dương đều là mặt đầy cười khổ.
“Ba năm trước, các ngươi cũng là kẻ bức bách Tịch Diệt tông giao người, nay Tần Liệt thế lớn, nếu thật bất chấp tất cả trả thù, các ngươi để tay lên ngực tự hỏi... Có thể chịu nổi không?”. Sắc mặt Lý Mục lạnh nhạt: “Ta hiện tại đồng ý làm thuyết khách, giúp các ngươi cởi bỏ túc oán, hy vọng các ngươi có thể lấy ra thành ý”.
“Để chúng ta thương lượng chút”. Phùng Nghị và Kỳ Dương tỏ thái độ.
“Được!”. Lý Mục gật đầu.
Phùng Nghị và Kỳ Dương bọn cao tầng của Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn cúi đầu khe khẽ nói nhỏ.
Qua một hồi lâu, Kỳ Dương nói: “Thiên Liệt đại lục cách Lạc Nhật quần đảo cực xa, chẳng qua, chúng ta có mấy đại lục khoảng cách với Khư Địa coi như là khá gần. Chỉ cần có thể xây dựng ra Truyền Tống trận cỡ trung, mấy đại lục đó liền có thể liên thông với Khư Địa, hai đại lục của chúng ta, ba cái của Thiên Khí tông, quy mô đều không sai biệt lắm với Xích Lan đại lục, cùng nhau cắt nhường ra, coi như là... Coi như là điều kiện ngưng chiến đi”.
Lý Mục mỉm cười, gật đầu nói: “Coi như là tương đối có thành ý”.
“Có nắm chắc làm hắn không động can qua nữa không?”. Vương Ân Triết hỏi.
“Các ngươi tiếp tục càn quét Quỷ tộc, ta sẽ thuyết phục hắn, bảo hắn không đại khai sát giới nữa”. Lý Mục nở nụ cười.
Hắn biết rõ, đổi là trước kia, đám người Vương Ân Triết, Phùng Nghị, Kỳ Dương, tuyệt không thể hào phóng như thế.
Những kẻ này đều là bị Bố Thác bọn Quỷ tộc này đánh sợ, một Bố Thác bốn tầng hồn đàn, đã làm bọn họ vô lực chống lại.
Đối mặt Lỗ Tư năm tầng hồn đàn, bọn họ càng không sinh ra được lòng chống cự, cho nên mới không thể không lựa chọn phương thức cắt đất này để cầu hòa.
Viêm Nhật đảo.Rất rất nhiều gương mặt hưng phấn, ở các khu vực trên đảo uống rượu mua vui, mỗi một cung điện đều là tiếng hoan hô cười nói.
Ba đại Quỷ tộc tan tác, bọn Văn Tân môn nhân Huyễn Ma tông luôn nhằm vào Viêm Nhật đảo cũng bị cùng nhau đánh chết.
Bị ba đại gia tộc từng xâm nhập mảnh đất này, tộc trưởng đều chết thảm, Tương Ngạn bại trốn vào bí địa tông môn không dám thò đầu ra...
Một chuỗi tin tức phấn chấn lòng người, khiến những võ giả lúc ban đầu gia nhập Viêm Nhật đảo, còn có về sau gia nhập, đều kích động không thôi.
Viêm Nhật đảo thành lập không lâu, đã vững vàng biến thành một trong các thế lực đỉnh cao nhất của Bạo Loạn chi địa.
Ở sau khi ba đại gia tộc bị diệt, thực lực Huyễn Ma tông giảm mạnh, Viêm Nhật đảo trở thành thế lực lớn có thể đánh đồng với Tịch Diệt tông, Thiên Kiếm sơn, Thiên Khí tông, Vạn Thú sơn.
Đối với các võ giả Viêm Nhật đảo mà nói, không có gì so với cái sự thật này, càng thêm làm bọn họ may mắn bản thân làm ra quyết định trở thành một phần tử của Viêm Nhật đảo hơn!
Trong đại điện rộng lớn, Tần Liệt, Tống Đình Ngọc, Đường Tư Kỳ, Mặc Hải v. V... Các thành viên trung tâm của Viêm Nhật đảo, cũng đang vui vẻ nói chuyện với nhau.
Trên bàn hình chữ nhật dài mười mấy thước bày đầy hoa quả tươi mới, thức ăn ngon cẩn thận chế tác, còn có chủng loại rượu ngon khác nhau.
Hai người Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp lúc tiến vào, phát hiện mặt bọn người Tần Liệt mang vài tia men say, hai người nhìn nhau cười, liền đem điều kiện cầu hòa của đám người Vương Ân Triết đưa ra.
“Cái gì?”. Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc như tinh tú sáng lên: “Thiên Kiếm sơn muốn đem Xích Lan đại lục, Thiên Vận đại lục cùng Lưu Vân đại lục cắt nhường cho chúng ta?”.
Vẻ mặt Tần Liệt cũng chấn động.
“Ba khối đại lục này chính là điều kiện cầu hòa của Thiên Kiếm sơn”. Lý Mục cười gật đầu.
“Vạn Thú sơn và Thiên Khí tông bên kia, đem năm khối đại lục cách Khư Địa khá gần, cũng cắt nhường ra”. Đoạn Thiên Kiếp bổ sung.
Rất nhiều võ giả Viêm Nhật đảo sửng sốt một chút, lần lượt cười lên quái dị.
“Bọn họ không hy vọng nổi chiến cuộc nữa”. Lý Mục nhìn về phía Tần Liệt, nghiêm túc nói.
“Ta vốn không tính tiếp tục gây chiến”. Tần Liệt nhún vai, vẻ mặt thoải mái: “Chẳng qua có thể có niềm vui ngoài ý muốn, vậy tự nhiên tốt nhất”.
Một khi tộc nhân Ám Ảnh tộc bọn Lỗ Tư thông qua Tháp Đặc di chuyển về phía U Minh đại lục, hồn đàn cường giả của hắn bên này liền lập tức trở nên không đáng xem.
Khi đó, hắn liền không có thực lực hướng Thiên Kiếm sơn, Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông khai chiến.
Hắn vốn chính là muốn thương nghị.