Lỗ Ái (Bắt Yêu)

Chương 26

Edit: Shyn

Đêm hôm đó, cô gặp lại Cố Lả Lướt, trên người chị ta toát lên một khí chất yêu mị, đứng trước cửa phòng cản chân cô, sau đó lượn một vòng quanh cơ thể Đại Lận cao thấp đánh giá, chậc chậc mấy tiếng: “Ôi, Tô đại tiểu thư thật là xinh đẹp, cô có một bộ ngực no đủ giống như hai túi nước nặng trịch, lại trơn mềm như đậu hủ, vô cùng mịn màng; Eo của cô lại thon như vậy? Tôi có đem xương cốt thu nhỏ lại cũng không được như vậy nha!”

Đại Lận hiểu rõ ý tứ châm biếm của chị ta, cúi đầu đi về phía trước, Cố Lả Lướt nhanh nhẹn cản cô lại:“Tô tiểu thư đừng vội đi, tôi đang cần một người bầu bạn nói chuyện phiếm! Lại đây, chúng ta sang bên kia ngồi!”

Sau khi ngồi xuống, Cố Lả Lướt bảo phục vụ mang tới hai ly nước giải khát, bảo Đại Lận để quần áo xuống, nâng cốc bảo cô uống, sau đó cũng chị ta cũng nhấp một ngụm:

“Cô đừng tưởng làm hồng nhan tri kỉ là việc dễ dàng, tôi ở Phong Nguyệt lăn lộn vài năm nay mới được bọn họ gọi một tiếng chị Lả Lướt, chưa kể còn rất nhiều đàn chị khác. Đây là nơi dành cho những nhân vật tầm cỡ, hồng nhan được lựa chọn đương nhiên phải trải qua một cuộc khảo hạch, bao gồm gia cảnh, bằng cấp, tu dưỡng, học thức, bên ngoài, dáng người, lại phải biết đối nhân xử thế. Những kẻ có chức quyền đến đây không phải để uống rượu, mà là để thổ lộ tâm sự, thả lỏng thể xác và tinh thần, nhiều lúc không cẩn thận đem chuyện cơ mật ra nói, thì cô phải giữ bí mật cho họ, bằng không xem như cuộc đời kết thúc.

Đằng gia nắm giữ quyền lực cao nhất, ít ai sánh bằng, Đằng Duệ Triết một vai gánh vác, ngoài việc đỗ thành tích cao nhất trong công ty ra, còn có giao thiệp rất tốt với các công ty bất động sản, tài chính, khách du lịch, tài sản riêng của anh ấy cũng đã đứng trong top 5 phú hào bản Forbes; Cha anh ấy còn là quan lớn ở Cẩm thành này… Ha ha, chắc hẳn điều này Tô tiểu thư còn rõ hơn cả tôi chứ?”

Người phụ nữ ném cho Đại Lận một tràng, mày nhếch lên vui vẻ.

Đương nhiên Đại Lận biết gia thế Đằng Duệ Triết giàu có, tuấn mỹ, hơn nữa cô còn biết chuyện Xá Dật không đưa cô vào khách sạn thành công là do có sự can thiệp của Duệ Triết, nhưng cô không hiểu ý của Cố Lả Lướt là gì?

Thoạt nhìn Cố Lả Lướt tầm 27 tuổi, là một người chắc chắn thuộc thành phần tri thức.

“Tôi nói với cô chuyện này, chính là muốn nói tôi rất thích Đàng Duệ Triết.” Cố Lả Lướt tựa vào ghế uống một ngụm rượu, tao nhã uống, đôi mắt đẹp hiện lên một tia cô đơn,“Bất quá tôi biết mình sẽ chẳng có cơ hội đến với anh, anh ấy muốn cưới một người vợ trong sáng thuần khiết, người đó sẽ không bao giờ đến những nơi như thế này, sẽ không dùng thân thể để quyến rũ anh, sẽ không vì vẻ bề ngoài mà cãi nhau với anh, làm cho anh mệt mỏi nhưng vẫn không buông tha...”

Chị ta nhìn Đại Lận bằng ánh mắt đau thương, cười nhẹ:“Anh ấy thích kiểu phụ nữ hiền lành như một con thỏ trắng, không ngừng gọi "Anh Duệ Triết", nhìn thấy con gián đã sợ, đụng chuyện sẽ khóc nhè lên, bình thường giống như một công chúa nhỏ, cái gì cũng không bộc lộ, ben đêm lại biến thành một người phụ nữ xinh đẹp, để cho anh bắt nạt… Tô tiểu thư đoán xem, người như vậy anh ấy có dễ dàng gặp không?”

Đại Lận thở nhẹ một cái, không nói lời nào. Hiện tại người gọi anh ấy là "anh Duệ Triết’’ chỉ có Tiểu Hàm.

Cố Lả Lướt đứng dậy, đem chai nước đưa cho phục vụ, cười nói:“Cô tính ở đây làm bao lâu? Nếu sau này Lả Lướt tôi không còn được yêu thích, sẽ để cho cô thế chỗ, làm hồng nhan của Đằng Duệ Triết, cô thấy sao? Tôi cũng đã lớn tuổi, phải nhanh chóng lập gia đình, nếu chậm trễ sẽ không còn người tốt, phải tìm một người gần giống như ông chủ Đằng để cưới. Khi nào có tin vui sẽ báo cho cô.”

Lả Lướt quay đầu liếc Đại Lận một cái, đi dọc theo lan can thuyền, vừa đi vừa nói vọng lại:“Hình như hôm nay ông chủ Đằng có hẹn, đối tượng là một cô gái trẻ, hình như là nhân viên mới của anh ấy, mẹ của cô ta còn mời anh ấy ăn cơm, anh không suy nghĩ mà đồng ý. Hình như là ăn ở nhà của ngài bí thư của Cẩm thành này a… Ha ha, không ngờ nhà bí thư cũng ẩn giấu một thiên kim như vậy, hai bên đúng là môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, lần này chắc là ông chủ Đằng thực sự muốn kết thúc cuộc sống độc thân rồi.”

Người phụ nữ cười kiều thúy, bóng dáng thướt tha biến mất sau mạn thuyền, để lại bóng Đại Lận đơn độc.
Bình Luận (0)
Comment