Long Cửu Mạch trải qua một kì nghỉ đông vô cùng buồn bực.
Bởi vì mấy bà vợ Long gia đấu đá nhau, ầm ĩ đến mức năm mới này cả nhà không sông yên nổi. Long Cửu Mạch cũng chả trách móc được cha gã, vì nếu ông ta không bay bướm thì làm sao sinh ra được Long Cửu Mạch bây giờ.
Nhưng khi nhìn mấy bà vợ dùng võ mồm đấu quá đấu lại, đầu hắn cũng suýt nổ tung. Mấy đứa trẻ nhà họ Long đã tập được một thói quen chính là cầm được tiền lì lì thì ngay lập tức giải tán, thế đấy cha mẹ làm sao bằng nhân dân tệ được.
Đáng thương cho Long Cửu Mạch vừa muốn lấy được ngôi công tử con vợ cả, vừa phải cắn răng rơi nước mắt cho mẹ gã lên sân khấu. Nếu mấy vị ồn ào ầm ĩ như vịt giãy chết kia không chết, bà mẹ bề ngoài yếu đuối nhu nhược tuyệt đối sẽ không tha cho gã.
Có thể do khởi đầu năm mới tệ hại cho nên cuộc sống của Long Cửu Mạch dần dần không thuận lợi.Đầu tiên là có một người đến tìm gã thách đấu, nói là muốn báo thù cho em trai mình. Long Cửu Mạch chẳng biết đối phương báo thù cho ai! Nói đến người bị bắt nạt, gã đã bắt nạt bao nhiêu là người, ai biết em trai mày là thằng quái nào? Vì vậy Long Cửu Mạch quyết định phải giải quyết mối phiền toái này, cách thực giải quyết là sai Lông Vàng cho tên kia một trận.
Vốn gã nghĩ mọi chuyện đã giải quyết xong rồi, không ngờ lại chẳng đơn giản như thế. Một vấn đề được giải quyết thì vấn đề rắc rối tiếp theo lại đến. Long Cửu Mạch cười lành một cái, trong lòng tự nhủ chúng mày không thử hỏi xem long cửu là ai à. Lần này gã không cần lộ mặt mũi đã tự có người thay gã lo liệu. Xử lí xong vụ này cũng có một thời gian ngắn yên tĩnh. Long Cửu Mạch cười hài lòng, cho Lông Vàng một khoản tiền rồi đủ hắn đi, ly do là sắp tốt nghiệp trung học, cần chuyên tâm học hành. Ý ngầm chính là mày đã mất đi giá trị lợi dụng, từ nay về sau mối người một ngả.
Lông Vàng rất biết điều, cầm tiền rồi liền không đi tìm gã nừa. Long Cửu Mạch dốc hết quyết tâm chuẩn bị cho kì thi vào đại học, thành tích học tập của gã rất tốt, mục tiêu chính là trường đại học hạng nhất quốc gia. Long Thiên Cương rất hài lòng với thái độ học tập của con trai, từng hộp từng hộp thuốc bổ đều đưa đến đều đặn, tất cả dường như rất hoàn mỹ chỉ cần đợi ngày Long Cửu Mạch đề tên lên bảng vàng nữa thôi.
Chỉ có điều kế hoạch của Long Cửu Mạch đã không thành công.
Trước kì thi tốt nghiệp một tháng, cuộc sống của gã tựa như đang ngồi trên cáp treo, khi cao khi thấp, mạo hiểm kích thích vô cùng. Đầu tiên là có người tìm đến cửa nhà trả thù, lần này không phải một, hai người mà là cả một đám người. Đối tượng cũng không phải người nào xa lạ, có người bị Lông Vàng đánh, có người là người nhà. Những người này không biết lấy thông tin ở đâu, một đám học sinh vây quanh Lông Vàng, còn biết lão đại “Mạc Nhiên” của hắn chính là học sinh Long Cửu Mạch của tỉnh trung. Từ đầu có rất nhiều người không tin nhưng đến khi người nặc danh cung cấp chứng cứ khiến họ không tin không được.
Có rất nhiều người bức xúc đi tìm Lông Vàng, luân phiên dùng bạo lực bức cung, cuối cùng Lông Vàng cũng phải nhận tội.Bọn họ dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, ném tiền lên người Lông Vàng nhiều hơn, lúc này hắn mới chủ động đưa ra đầu mối. Nhân chứng có, vật chứng có, người nhà nạn nhân lập tức sôi trào, có người muốn giải quyết bằng bạo lực, có người đòi giải quyết bằng thương lượng, cuối cùng không thống nhất được phương pháp xử lí cho nên tập thể quyết định tố cáo gã.
Cuộc sống của Long Cửu Mạch triệt để rối loạn, mỗi ngày đều có một đám người vây quanh đòi đánh, kết quả cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi, chỉ có cách xin nghỉ học trốn trong nhà ôn tập. Chỉ có điều quần chúng đang vô cùng phẫn nộ làm sao tha cho gã được, có một nhà có thế lực đi tìm Long gia đòi cách giải quyết. Mặc dù trong thành phố không mấy nhà vượt qua được Long gia nhưng con mình làm chuyện đắc tội với người ta, hơn nữa lại là chuyện nhạy cảm cần phải cân nhắc kĩ càng. Mắt thấy thời gian thi tốt nghiệp càng lúc càng ngắn, cha Long không dám mạnh bạo, chỉ đành ở nhà cả ngày tiếp “khách”, cố gắng cầu xin tha thứ, cố gắng bồi thường thích đáng.
Mọi chuyện dưới sự cố gắng của cha Long cũng dần dần lắng xuống.
Long Thiên Cương chẳng biết nói gì cho phải đối với đứa con ông ta kì vọng, tức giận? Gặp phải chuyện lớn như vậy có thể không tức giận à. Nhưng đồng thời Long Thiên Cương cũng cảm thấy đắc ý, với năng lực này của con ông thì chẳng mấy chốc sẽ hô phong hoán vũ trong thành phố thôi, thật là bản lĩnh. Chỉ có điều không đợi ông ta đắc ý được vài ngày, sóng gió lại bắt đầu nổi lên.
Có người dẫn con gái đến tận cửa tìm, nói là con của Long Cửu Mạch. Mặt Long Thiên Cương triệt để đen mặt, con trai ông còn phải đỗ đại học xịn làm rạng danh tổ tông mà! Tại sao có thể làm cha bây giờ được? Ông ta vội vàng gọi con trai lại, hai bên đối chất nhau. Đối chất cái rắm gì! Long Cửu Mạch vỗ bàn nói không phải gã làm! Thế nhưng con gái nhà người ta cứ một mực khẳng định là gã! Trong phòng khách phụ huynh hai bên cãi nhau ầm ỹ, nhưng việc này sao có thể xác nhận được có hay là không đây?
Long Cửu Mạch cũng không nhớ rõ rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì nữa, hình như gã uống rượu say, chuyện phía sau không nhớ nổi. Thế nhưng chuyện này không thể trì hoãn được, con gái nhà người ta không có ý định sinh đứa bé này ra cho nên chỉ đành dùng tiền giải quyết. Hai bên đang cãi nhau không ngừng thì đột nhiên người nhà mấy nạn nhân hôm trước nhảy vào…Há, Long Cửu Mạch ngủ với con gái người ta, giờ cô gái mang thai còn không chịu nhận con, tin này một truyền mười, mười truyền thành một trăm, cứ thế lan rộng.
Long Cửu Mạch niềm kiêu hãnh của Long gia cuối cùng cũng thân bại danh liệt, tiếng xấu đồn xa. Chỉ có điều vận đen của gã còn chưa hết, trước ngày thi một ngày gã lên trường xem phòng thi, đến khi quay về nhà bị một đám người xúm lại, kéo vào ngõ hẻm đánh cho một trận, gương mặt anh tuấn nay bị đánh thành đầu heo. Mẹ Long xót xa ôm con khóc lớn, khuyên con trai bỏ thi, năm sau thì lại cũng được.
Long Cửu Mạch cắn răng, dứt khoát vào trường thi.
Kết quả cuộc thi có thể dễ dàng nghĩ ra.
Trường đại học hạng nhất tưởng ván đã đóng thuyền nay mọc cánh bay được, ngay cả trường đại học hạng hai cũng không đậu vớt.
Long Cửu Mạch nhìn chằm chằm giấy thông báo trong tay, hận đến nghiến răng. Long Thiên Cương nhìn con mắt phẫn hận của con trai, dè dặt đề xuất ý kiến: “Hay là học lại một năm?”
Long Tam Long Tứ đến xem náo nhiệt cũng chen miệng vào: “Đúng vậy, học lại đi! Em thấy trường anh thi đỗ chẳng tốt chút nào, năm sau cố gắng là được, nếu bây giờ….” Hai tên này blablo một đống, ngoài miệng thì khuyên bảo, trong mắt chỉ toàn châm chọc khiêu khích.
Logn cửu mạch nắm chặt tay, đốt tay bị siết mạnh đến mức kêu lên răng rắc. Gã lạnh lùng liếc Long Tam Long Tứ, từ trong kẽ răng thốt lên một câu: “Tao không học nữa.” Nói xong đi thẳng lên tầng.
Thành Hướng Bắc nắm rõ tình cảnh của Long Cửu Mạch trong lòng bàn tay.
Vốn chỉ muốn cho Long Cửu Mạch một bài học, ai ngờ thông tin gã là “Mạc Nhiên” được phát tán ra gây lên một cơn chấn động lớn, phát triển đến cuối cùng là chuyện hắn không thể khống chế được. Hắn quả thực có chút ân hận với chuyện Long Cửu Mạch thất bại trong kì thi đại học, dù sao thi đại học cũng là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời học sinh, trách nhiệm nay hắn không gánh nổi.
Hắn đem suy nghĩ này nói cho trầm vân chiêu biết, kết quả trầm vân chiêu chỉ cười nhạt lên sự áy náy của hắn. Đây hoàn toàn là do Long Cửu Mạch gieo gió gặt bão, nếu như không phải trước đó làm nhiều chuyện xấu xa thì hôm nay sẽ không có nhiều người đến báo thù như vậy. Là người tham mưu sau chuyện lần này, thầy Trầm cực kì nhiệt tình tham gia châm ngòi thổi gió, ước gì Long Cửu Mạch thảm hại thêm tí nữa.
Rốt cuộc Thành Hướng Bắc cũng thả lỏng, chuyện đã rồi, không thể quay lại được nữa. Hắn thở dài một hơi, tĩnh tâm lên kế hoạch làm việc trong lúc nghỉ hè. Lần này cha Thành đã thay đổi nhà máy, đang chuẩn bị hành trang thì Lộ Nam chạy đến. Người khi đang yêu cuồng nhiệt chắc chắn sẽ không nỡ xa nhau, Lộ Nam nắm Thành gia như lòng bàn tay chạy một mạch đến tìm cha Thành, bảo mình cũng muốn đi với Thành Hướng Bắc.
Cha Thành luôn chẳng có biện pháp gì với Lộ Nam cho nên phải đồng ý cho cậu đi cùng. Lúc tới nơi Thành Hướng Bắc bị đá xuống xe, tất nhiên là có người dẫn hắn vào nhà mày, tiến hành học nghề. Ngược lại Lộ Nam lại chiếm được đãi ngộ cực tốt của cha thành, cả về ký túc xá lẫn tuyển chọn công việc. Cha Thành để Lộ Nam làm việc trong văn phòng, con nhà họ Lộ không giống với Hổ Tử nhà ông được, cần phải chọn chỗ an toàn, dễ bảo vệ.
Thông tin ông chủ mang theo tiểu công tử đi thị sát nhà máy lập tức lan truyền khắp nơi. Lộ Nam giải thích tám trăm lần cậu không người nhà họ Thành nhưng chẳng ai tin bởi trong nhà máy từ trên xuống dưới đều thấy ông chủ đi cùng Lộ Nam vào, còn tự mình thu xếp chỗ ăn ở cho Lộ Nam, khi Lộ Nam cảm thấy hứng thú với bộ phận thiết kế thì ông chủ lập tức vui vẻ nhờ quản lí phòng thiết kế cho Lộ Nam đi theo học tập. Thậm chí trước khi đi, còn dặn đi dặn lại nhớ chiếu cố tiểu công tử cho tốt.
Lộ Nam thoáng chốc thành cực cưng trong nhà máy, trừ giám đốc ra thì các đối tượng còn lại thi nhau nịnh bợ cậu, về phần vị thái tử chân chính thì đang mặc quần áo bảo hộ, mồ hôi như mưa làm việc, thỉnh thoảng còn bị người hướng dẫn chửi như chó con
Thành Hướng Bắc chuyên tâm học việc trong nhà máy, sáng sớm đã đi, tối muộn mới về. So ra thì Lộ Nam thoải mái hơn nhiều, mỗi ngày đều ngồi trong phòng điều hòa học thiết kế theo quản lí. Cậu không bị hạn chế thời gian, muốn đến lúc nào thì đến,muốn đi lúc nào thì đi. Một đám người còn sợ không tiếp đón chu đáo thì ai dám xỉa xói cậu chứ.
Lộ Nam cứ như vậy cáo mượn oai hùm ở đây. Vốn cậu nghĩ mình và Thành Hướng Bắc có thể cùng nhau ở đây, không ngờ bởi vì tấm lòng của cha Thành mà ký túc xa hai người cách nhau rất xa. Lộ Nam ở một buồng nhỏ trên tầng cao nhất của tòa nhà văn phòng còn Thành Hướng Bắc thì ở tầng hai của khu ký túc xá. Lộ Nam mặc kệ, cậu đến đây là vì cái gì chứ! Hay là tự mình đến phòng ký túc Thành Hướng Bắc? Thứ nhất chắc chắn quản lí sẽ không cho phép, thứ hai là như vậy sẽ gây phiền toái cho Thành Hướng Bắc. Đột nhiên một ý tưởng rất thông minh xông nổi lên trong đầu Lộ Nam, cậu nghênh ngang chạy vào nhà máy, chỉ vào Thành Hướng Bắc đang làm việc: “Tôi muốn cậu ta khi nào tan ca thì đến chơi với tôi.”
Hắn vốn tưởng rằng tới là có thể và Thành Hướng Bắc xen lẫn cùng nhau, nhưng là bởi vì thành cha đích nhỏ lòng chiếu cố, hai người đích ký túc xá cách bát trượng xa. Lộ Nam trụ ở lầu chót đích
Vì vậy dưới ánh mắt cực kì hâm mộ của mọi người, Thành Hướng Bắc trở thành bạn chơi cùng với tiểu công tử. Đây là yêu cầu do tiểu công tử mãnh liệt yêu cầu cho nên đêm đó Thành Hướng Bắc xách hành lý tiến vào chỗ ở của Lộ Nam.
Cuối cùng cũng được ở cùng nhau rồi! Lộ Nam thở phào nằm lên người Thành Hướng Bắc.
Thành Hướng Bắc xoa đầu cậu, cười nói: “Bây giờ giá trị của cậu rất cao, muốn gặp cậu thật là khó mà.”
“Hứ, đều là do cha cậu cả.” Lộ Nam bĩu môi: “Dù sao thì từ nhỏ đến lớn tớ cũng chưa từng được oai phong như thế, lần này nhờ vào cha cậu mà nở mày nở mặt một lần.”
“Được, muốn nở mày nở mặt thế nào cũng được.” Thành Hướng Bắc hôn lên mặt câu, rồi lấy từ trong túi xách ra một sợi dây da, bên trên có lồng một khối bài tử được làm bằng chất liệu inox không ghỉ, các viền mép đều được mài nhẵn bóng, bên trên có khắc vài chữ, chính là “C&L Forever “.
Khi Lộ Nam vô cùng yêu thích khi nhìn thấy chữ khắc trên khối bài tử, liền hỏi hắn kiếm đâu ra, Thành Hướng Bắc sờ sờ mũi, xấu hổ nói dùng nguyên liệu thừa của nhà máy để làm, rất đơn sơ chỉ đeo cho vui là được rồi. Lộ Nam vậy mà yêu thích không nỡ buông tay khỏi nó, cậu ngắm nghĩa một hồi mới ngẩng đầu lên, để cho Thành Hướng Bắc đeo vào cho mình: “ Đây là vật đính ước, là do con cọp tự mình làm ra, có ý nghĩa rất lớn.” Lộ Nam vui vẻ nói.
Thành Hướng Bắc cọ cọ mặt cậu, thắt chặt vòng yêu trong tay mình hơn, cười nói: “Bỏ nó ra nào, đi ngủ thôi.”
Lộ Nam ngủ không ngon, vừa vuốt ve chiếc nhẫn trên ngực, vừa cân nhắc nên dùng cái gì đáp lễ với Thành Hướng Bắc đây. Vật đính ước đâu rồi, phải suy nghĩ thật kĩ, suy nghĩ thật kĩ,…cậu ngủ không yên, kiên tiếp cọ cọ người vào Thành Hướng Bắc, cọ đến mức luồng khí nóng trong lòng hắn phải dâng lên, cái thứ kia cũng ngày càng cứng rắn.
Sáng hôm sau, Thành Hướng Bắc tháo chạy vào nhà tắm tắm rửa, thuận tiện giải quyết vấn đề sinh lý.
Thành Hướng Bắc thể không “nổ súng” với Lộ Nam được, thế nhưng bản thân là một người đàn ông, hắn hy vọng sau khi hai người xác nhận được tình cảm của nhau thì quan hệ giữa hắn và Lộ Nam sẽ ngày càng thân mật hơn. Vì yêu, hắn sẽ có trách nhiệm với tương lai sau này, đọc nhiều sách, xem nhiều tài liệu, Thành Hướng Bắc biết rõ con đường này khó đi như thế nào.Hiện tại hai người còn chưa tốt nghiệp trung học, làm sao hắn dám hứa sẽ cho Lộ Nam tương lai đây?
Tuổi trẻ huyết khí phương cương, lại chung chăn chung gối với người yêu, còn cọ cọ lẫn nhau, nói không muốn là gạt người, hắn càng nghĩ thân thể càng nóng đến muốn bùng nổ. Thế nhưng thực sự chỉ có thể nhịn, nếu thực sự nhịn không nổi sẽ cùng lộ dùng tay giải quyết. Hắn không dám làm đến bước cuối cùng, thực sự chưa dám.
Thành Hướng Bắc trong nhà tắm dội nước, bên ngoài Lộ Nam vẫn ngủ khò khò. Cậu còn chưa mở mang đầu óc về vấn đề tình dục cho nên chẳng thông cảm nổi với “khổ sở” của Thành Hướng Bắc, vẫn ngủ thẳng đến 8 giờ sáng, Thành Hướng Bắc phải để lại bữa sáng cho cậu rồi mới đi làm. Lộ Nam vừa gặm bánh bao, vừa cau mày suy nghĩ cách làm ra vật đính ước.
Ăn sáng xong, cậu đi qua đi lại trong nhà máy, đi nhiều đến mức quản lí phải chạy đến hỏi cậu có chuyện gì không. Lộ Nam khoát tay, trốn vào trong công xưởng. Phế liệu, phế liệu…Lộ Nam lẩm bẩm, phế liệu đắp thành đống trước mặt cậu nào là nhôm, gang…tất cả đều không thích hợp, cậu đi đi đi lại, rốt cuộc cũng tìm được hai dải đồng nhỏ. Hai dải đồng này rất ngắn, Lộ Nam nhìn vật trong tay mình một lát, nghĩ nghĩ vừa đủ làm một cái nhẫn.
Lúc này Lộ Nam mới chạy đến văn phòng, cậu tìm búa và giũa, ngồi hì hục làm trong góc phòng làm việc.Khi phá hỏng một dải đồng Lộ Nam mới mò được bí quyết. Lại leng keng một hồi lâu, rôt cuộc cũng chế tác thành công dải đồng còn lại! Lộ Nam tâm đắc nhìn tác phẩm của mình, tưởng tượng đến dáng vẻ Thành Hướng Bắc khi đeo nó.
Thành Hướng Bắc thực sự rất vui sướng khi được tặng nhẫn, đây chính là tấm lòng của Lộ Nam đó! Hắn yêu thích đeeo nhẫn vào, quay về phía có đèn để xem. Hí, trên mặt còn có chữ này! Thành Hướng Bắc ghé mắt nhì vào, chờ hắn nhìn kĩ được chữ khắc trên đó tay không khỏi cứng lại, mặc dù là tên chữ viết tắt cua hai người nhưng hắn không ngờ hai chữ này lại là ___N&B.