Carol trong ngục vài ngày như chết đi sống lại, Mitamun tra tấn nàng ta thê thảm. Vết thương trên mặt vô cùng dữ tợn.
Lúc này, cửa ngục mở ra. Menfuisu bước vào, ánh mắt hiện đầy hận ý. Hắn túm mái tóc vàng của nàng ta. Gằn giọng nói:
- Carol, chính ngươi đã ám lời nguyền lên A tỷ phải không???
Carol nhìn thẳng hắn, cười to. Lời nguyền tác dụng rồi. Haha. Carol khuôn mặt dữ tợn cười lên thật đáng sợ.
Menfuisu nhìn Carol cười liền biết nàng ta sẽ không khai ra cách giải lời nguyền. Liền buông tay, nói:
- Carol, ngươi nhất định sẽ thất vọng, A tỷ sẽ tỉnh lại .
Carol nghe vậy, cười càng to. Nàng ta như phát điên rồi. Menfuisu xoay người bước đi.
+++++++++++++++++++++++++++
Thiên thiên trong hôn mê vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn.
Nàng thấy một bóng hình hiện ra, Thiên thiên giật mình, suy nghĩ gì đó, rồi dò hỏi:
- Ngươi... là Asisu???
Asisu nhìn nàng mỉm cười, nụ cười rất đẹp, váy bay bay nhẹ nhàng. Cả người toát ra nhẹ nhõm, Thiên thiên lại hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây???
Asisu bước gần lại nàng, vuốt khuôn mặt nàng, trả lời:
- Ta vẫn luôn ở đây.
Asisu người như phát ra ánh sáng xanh, mờ ảo, nói tiếp:
- Cảm ơn ngươi Thiên thiên, Cảm ơn... ngươi.
Thiên thiên nhíu mày, tim khó chịu hỏi:
- Asisu, Chẳng lẽ ngươi muốn đòi lại thể xác này?
Asisu hiểu điều nàng lo lắng, chỉ nhẹ giọng trả lời:
- không, ta đã bị ám lời nguyền của Carol. Có lẽ sẽ tan biến đi.
Thiên thiên ngạc nhiên nhìn Asisu. Asisu người càng ngày càng phát ánh sáng xanh, nước mắt hạnh phúc rơi xuống.
- Thiên thiên, chúc ngươi hạnh phúc.
Cảm ơn ngươi, Thiên thiên. Ngươi khiến ta nhận ra bản thân đã trầm luân như thế nào . Kiếp trước vì yêu mà bị bóng đen của ghen tỵ, hận thù bao phủ, vĩnh viễn nhúng bùn. Ngươi mạnh mẽ hơn ta, ngươi xứng đáng hạnh phúc.
Asisu chỉ cảm thấy trái tim đầy ấm áp mà tan biến.
Thiên thiên lông mi rung rung, mở mắt. Nàng đang ở thần điện, Menfuisu ôm nàng quỳ dưới thần linh.
Thân thể nàng đã không còn đau đớn.
Nàng nhìn Menfuisu, khuôn mặt tiều tụy vô cùng. Hắn thấy nàng, chỉ cười hạnh phúc, nói:
- Ta biết A tỷ nhất định sẽ vì ta mà tỉnh lại mà.
Thiên thiên cười rực rỡ, nụ cười từ sâu thẳm trong tim. Mọi chuyện đã qua rồi.
++++++++++++++++++++++++++++
Thiên thiên và Menfuisu nửa năm sau tổ chức hôn lễ, với sự chúc phúc của thần dân Ai cập.
Thiên thiên đã thực hạnh phúc, Menfuisu nhìn nàng, Nắm tay nàng đứng trước dân chúng. Dân chúng như vỡ òa, hàng vạn lời chúc mừng gửi tới họ.
Hai năm sau họ sinh một công chúa, và tiếp hai năm sau sinh đôi hai hoàng tử, cả một đời Pharaong Menfuisu chỉ duy nhất một hoàng phi.
Còn Mitamun sinh một con trai,để kế thừa vương vị Hitaito, rồi rời khỏi hoàng cung, trở về với người nàng ta yêu.
Còn Carol thì trốn thoát khỏi ngục, nhưng lại không bao giờ còn thấy nàng ta nữa.
+++++ngoại truyện Izumin+++++
Izumin sau khi uống cốc riệu độc, liền nghĩ mình đã chết.
Nhưng sao hắn lại tỉnh lại??? Căn phòng màu trắng này là đâu???? Chả lẽ đây là nơi của thần linh???
Hắn đang ngơ ngác thì một cô gái bước vào, nàng ta rất xinh đẹp, tóc ngắn, mặc cảnh phục màu xanh, cả người tỏa ra loại khí chất mạnh mẽ.
- Ngươi bị xe của ta đụng, trên người ngươi không có giấy tùy thân.
Izumin vẫn ngây ngô nhìn nàng ta.
Cô gái nhíu mày, bị đụng hỏng đầu rồi sao???
- Ngươi là ai???
Izumin bừng tỉnh, hắn là ai?? Izumin nói thật:
- Hoàng tử Izumin.
Nhưng cô gái mặt đầy hắc tuyến. Phiền phức rồi. Đi làm nhiệm vụ lại đụng người ta hỏng đầu. Cô gái nhạo báng nói:
- Ngươi là hoàng tử vậy ta là thần linh.
Izumin thấy cô gái nói thế thì chắc chắn bồi thêm một câu:
- Ta đã sớm biết!
Cô gái âm trầm cười, do hắn đẹp trai nên nàng mới cứu. biết hắn là ngốc tử thì bỏ ở đấy luôn là được rồi. Bây giờ giết hắn còn kịp không???
Izumin cười đến vui vẻ. Hắn không ngờ chết là có thể trở về với thần linh đấy.
+++++++++++++++++++++++++++
Tác giả: cái kết hơi ngắn chút. Mà Izumin xuyên thì chờ một ngày tác giả nhảy hố nhé:3
Tâm sự chút với độc giả là ta không thích Menfuisu cho lắm. Nhưng kịch bản nó thế, không sửa được đành chấp nhận.
Mà bộ này ta khiến Carol nếm thử tư vị của Asisu. Trong tình yêu thì chẳng người nào giữ được lý trí cả.
Cho dù thánh thiện bao nhiêu lâm vào hận thù của tình yêu cũng trở thành ma qủy cả.
Ta cho Izumin xuyên là khiến cho Izumin có một cơ hội khác để yêu và được yêu.
Có lẽ trong tình yêu có đau thương nhưng nếu vượt qua và chấp nhận tương lai sẽ tốt hơn.
Còn lý do ta cho Carol trốn khỏi ngục là vì ta hi vọng, những người hận thù che mờ mắt sẽ nhận ra và hiểu . Sẽ thoát khỏi trước khi quá muộn.
Cảm ơn đã theo dõi tác phẩm của mình