Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 844

Ngoài sáu vị lão ma ban đầu còn có thêm một lão ma nữa. Vị này nhìn có chút buồn cười, mắt nhỏ, mũi to, miệng rộng, cằm đặc biệt dài, người hơi còng xuống. Khi hắn xuất hiện, sáu lão ma kia rất tự nhiên đứng sau hắn.

"Tại sao sinh mệnh triều tịch lại đột nhiên xuất hiện vậy, Lão Đại?" Phá Diệt lão ma vội vàng hỏi vị lão ma mới xuất hiện này.

Lão giả kia lắc đầu, cau mày, "Ta cũng không biết là tình huống gì, ta vẫn luôn trấn áp năng lượng huỷ diệt, đột nhiên nó trở nên yếu đi, sau đó sinh mệnh triều tịch xuất hiện. Có cảm giác khác với lúc trước. Trong tình huống bình thường thì sẽ có cảm giác trước khi sinh mệnh triều tịch xuất hiện 10 năm, sau đó sẽ tăng dần lên, cuối cùng là dâng trào. Mà lần này không có bất kỳ dấu hiệu nào. Thả mấy tiểu tử kia để bọn chúng được sinh mệnh triều tịch tẩy lễ, vận khí thật không tệ. Có thể bắt kịp sinh mệnh triều tịch, đây là đại cơ duyên."


"Ta đi!" Ác Mộng lão ma vội vàng nói.

"Đợi một chút, nhìn hướng sinh mệnh triều tịch." Lão giả mập mạp đột nhiên nói.

"Là chỗ hắn?" Phá Diệt lão ma cũng nhận ra ngay lập tức.

"Tình huống như thế nào?" Lão giả cầm đầu hỏi.

Du͙ƈ vọиɠ lão ma nói: "Là Đường Vũ Lân, từ khi hắn tiến vào minh tưởng sâu đã hơn 3 tháng rồi. Sinh mệnh triều tịch không giống là bộc phát từ xung quanh mảnh vỡ huỷ diệt, mà bắt đầu từ chỗ hắn minh tưởng, thật kỳ quái!"

"Chẳng lẽ hắn minh tưởng sâu lại dẫn đến sinh mệnh triều tịch sao? Điều này sao có thể?" Căm Hận lão ma nói với vẻ không dám tin.

Các vị lão ma hai mặt nhìn nhau, tinh thần không khỏi chấn động.

Từ khi bọn họ tới đây đã khoảng hơn một nghìn năm, bọn họ tự nhủ cơ bản đã nắm rõ đủ tình huống và quy luật trên Ma Quỷ Đảo. Mỗi khi xảy ra tình huống bất thường thì có nghĩa là bọn họ sẽ hiểu thêm về Ma Quỷ Đảo.


Mặc dù bọn họ đều tồn tại ở hình thái năng lượng, nhưng với tư cách là người thủ hộ nơi này, quan trọng hơn là có thể hiểu thêm về tất cả ở nơi đây.

"Đi xem một chút." Lão giả cầm đầu vung tay lên, bảy lão ma đồng thời lóe lên hào quang, ngay sau đó đã hoàn toàn biến mất.

Đường Vũ Lân không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ cảm giác được xung quanh người mình sinh mệnh năng lượng ngày càng nồng đậm, giống như là một cái kén lớn ôm trọn người hắn.

Cảm giác này phi thường kỳ diệu, rõ ràng là không thở được, nhưng cơ thể cảm thấy thoải mái hơn bao giờ hết.

Hắn không nhìn thấy là, bên ngoài người hắn, một vòng quang hoàn chậm rãi sáng lên. Không phải là hồn hoàn Lam Ngân Hoàng, cũng không phải quang hoàn màu vàng kim đến từ huyết mạch Kim Long Vương, mà là một vòng quang hoàn màu lục kim sắc.


Quang hoàn lục kim sắc ánh lên vầng sáng kỳ lạ, khi hắn mới có được quang hoàn này thì dù rót vào bao nhiêu hồn lực cũng bị thôn phệ không còn. Dưới sự trợ giúp của Kình Thiên Đấu La mới dẫn động được nó trong thời gian ngắn.

Đối với hồn kỹ mà quang hoàn này mang lại, Đường Vũ Lân gọi nó là Tự Nhiên Chi Tử.

Giờ khắc này, hào quang hồn hoàn thứ năm sáng hơn bao giờ hết, sinh mệnh năng lượng nồng đậm nó toả ra và năng lượng sinh mệnh triều tịch xung quanh hỗ trợ lẫn nhau và toả sáng rực rỡ.

Ma Quỷ Đảo khẽ run rẩy trong sinh mệnh triều tịch, trong biển rộng ở phía xa, Hải Hồn Thú ùn ùn kéo tới, theo bản năng vây quanh Ma Quỷ Đảo. Càng ngày có càng nhiều Hải Hồn Thú tràn tới gia nhập vào đội ngũ bên này, cảm thụ được lợi ích mà sinh mệnh lực nồng đậm mang đến.
Ý thức của Đường Vũ Lân dần chìm đắm trong khí tức sinh mệnh, hắn kinh ngạc phát hiện một vài hình ảnh hư ảo xuất hiện ở chỗ sâu trong đầu hắn.

Hắn nhìn thấy một quang cầu chín màu rực rỡ. Quang cầu đó lóe lên hào quang kỳ diệu, mỗi lần vầng sáng lập loè đều khiến người khác có cảm giác thăng hoa.

Sau đó, quang cầu kia dần biến lớn, càng lúc càng lớn và gấp mấy lần trước đó. Trong mơ hồ, quang cầu trở nên trong suốt hơn, giống như là bề ngoài nó mỏng đi.

Đường Vũ Lân có thể nhìn thấy, trong quang cầu kia có mây mù mờ ảo, có núi non sông ngòi, cực kỳ kỳ dị.

Mà đúng lúc này, một cỗ khí lưu màu xám từ đằng xa tiến đến. Khí lưu kia quá mức khổng lồ, phô thiên cái địa, bao trùm hết tầm nhìn của hắn, bao gồm cả quang cầu kia.

Hào quang trên quang cầu lóe lên liên tục, mỗi lần lập loè, năng lượng của quang cầu đều run rẩy kịch liệt. Từng vết nứt xuất hiện, quang cầu dường như sắp vỡ tan dưới sự càn quét của khí lưu.
Nhưng cũng đúng lúc đó, bề ngoài quang cầu đột nhiên xuất hiện biến hoá, hai quang ảnh xuất hiện. Một cái màu xanh lá, một cái là màu tím. Hai quang ảnh này dung hợp với nhau, tạo thành một vầng sáng kỳ diệu. Vầng sáng có màu trắng, ôm trọn quang cầu chín màu ở bên trong. Vết rách được lấp đầu, quang cầu thu nhỏ lại, không nhìn rõ bên trong, nhưng cuối cùng cũng không phá toái.

Khí lưu màu xám khổng lồ đáng sợ quét qua khiến quang cầu run rẩy kịch liệt, sau đó bị cuốn ra xa theo luồng khí lưu kia.

Không biết vì sao, nhìn đến đây, một nỗi buồn không thể giải thích được dâng lên sâu trong đáy lòng Đường Vũ Lân. Lúc này, hắn chỉ muốn hét lên và bắt lại quang cầu kia.

Đồng thời, ba điểm hào quang đột nhiên phóng đại trong tầm mắt hắn. Trong đó, hai điểm hào quang lần lượt là màu tím và màu xanh lá, chỉ là so với màu tím và màu xanh lá thủ hộ quang cầu lúc trước thì hai điểm này yếu hơn nhiều. Khi chúng va vào nhau, chúng dần trở nên rõ ràng hơn trong tầm mắt Đường Vũ Lân.
Đó là hai thân ảnh, chỉ là bọn họ nhìn thật hư ảo. Có thể mơ hồ nhìn thấy, thân ảnh màu tím tựa hồ là một nam tử, mà màu xanh lá là một nữ tử, bọn họ muốn bắt lấy nhau, nhưng căn bản không làm được.

Rốt cuộc trong một lần va chạm, thân ảnh màu tím vỡ vụn, hoá thành vô số mảnh vỡ màu tím nhỏ bay tán loạn, mà thân ảnh màu xanh lá kia dường như rên lên một tiếng, sau đó nàng cũng vỡ tan. Từng quang mang màu xanh lá bắn ra, lần lượt tìm được các mảnh vỡ màu tím, hoá thành từng vòng năng lượng giống dây leo quấn lên đó, rồi vay vụt qua.

Hào quang thứ ba lúc này cũng trở nên rõ ràng, đó là một đoàn quang mang màu vàng. Khi Đường Vũ Lân nhìn thấy nó thì cảm thấy tim mình đột nhiên đập rất nhanh, sau đó cảm giác bi thương mãnh liệt và cô đơn dâng lên trong lòng.

Điểm kim mang kia đột nhiên phóng lớn trước mặt hắn và rồi, tất cả đều biến mất.
Thân thể Đường Vũ Lân run rẩy, tinh thần run rẩy, hồi lâu vẫn không thể kiềm chế được.

Không biết qua bao lâu, hắn mới dần khôi phục lại, sinh mệnh và hủy diệt, đây là hương vị của nó.

Màu tím tựa hồ đại biểu cho huỷ diệt, màu xanh lá đại biểu cho sinh mệnh, còn quang mang màu vàng kia đại biểu cho cái gì?

Quang cầu được huỷ diệt và sinh mệnh thủ hộ kia là gì?

Mặc dù chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn, nhưng đối với Đường Vũ Lân, dường như đã một thế kỷ trôi qua.

Hắn cảm giác được rõ ràng trong đầu mình có thêm thứ gì đó, nhưng chính hắn lại không bắt được. Hắn không rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Thở dài một hơi, chậm rãi mở mắt ra. Lúc này, Đường Vũ Lân mới kinh ngạc nhìn thấy từng vầng sáng màu tím và màu xanh lá quay quanh người mình đang từ từ tản đi.
Thân thể hắn bình thường, trong cảm giác cũng không có chỗ nào khác biệt. Nhưng trong lòng hắn lại mơ hồ có cảm giác kỳ diệu. Ngưng thần nội thị, hắn kinh ngạc phát hiện, ở trung tâm vòng xoáy hồn lực mới hình thành không lâu của hắn có thêm thứ gì đó.

Đó là hai quang điểm nho nhỏ, một cái là màu xanh lá, một cái là màu tím. Bọn chúng quay quanh nhau, chậm rãi xoay tròn.

Đường Vũ Lân muốn thử cảm thụ sự tồn tại của chúng, nhưng khi ý thức của hắn đi vào xung quanh quang điểm màu xanh lá và màu tím thì tinh thần hoảng hốt trong chốc lát, sau đó không thể nhìn rõ mọi thứ.

Sau khi cảm giác khôi phục thì vẫn chỉ thấy hai quang điểm như cũ.

Đây là ...

Sinh mệnh và huỷ diệt mang đến sao? Nhưng tại sao chúng lại xuất hiện trong cơ thể mình? Trong người hắn có huyết mạch Kim Long Vương, có Huyền Thiên Công, còn chưa đủ náo nhiệt hay sao?
Quan trọng hơn là, Đường Vũ Lân hoàn toàn không thể khẳng định những năng lượng này ở trong người mình là tốt hay xấu.

Im lặng một hồi, Đường Vũ Lân nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó lại mở mắt ra.

"A, các ngươi ..." Lần này hắn bị doạ nhảy dựng, bởi vì bảy cặp mắt đang vây quanh hắn, nhìn hắn chăm chú.

Trừ sáu vị lão ma hắn từng nhìn thấy thì còn có thêm một vị, vị này vừa vặn đứng ngay trước mặt hắn.

"Sinh mệnh triều tịch, hủy diệt triều tịch vậy mà đồng thời xuất hiện, hơn nữa còn là bị ngươi dẫn động. Nói mau, cuối cùng ngươi đã làm cái gì?" Lão giả vội vàng hỏi.

Bình Luận (0)
Comment