"Hử? Lợi hại!"
Ngay lúc Maiti giao thủ, lấy chiêu Mãnh Hổ Hạ Sơn biến thành mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn chiếm được thượng phong, đang nghĩ bước tiếp theo làm thế nào để khống chế lực đạo bắt Trần Ngả Dương trong nháy mắt. Nhưng không nghĩ tới đối phương tự nhiên lại có thân pháp quỷ bí và đấu pháp âm trầm như vậy!
Trần Ngả Dương xuất chiêu "Xuân Yến Hàm Nê" hướng tới hạ thân của hắn. Trong phút chốc hạ thân Maiti rung động, bên trong muốn thối lui.
Đây là hạ thân hắn cảm giác được nguy hiểm, tự nhiên phản ứng, cũng giống như lỗ tai của Ba Lập Minh.
Đan Kình cao thủ, cơ thể toàn thân có thể không chịu sự ảnh hưởng quá lớn của não, có thể tự tránh né công kích. Cũng bởi vì toàn bộ cơ thể mỗi người là vật sống, mỗi khối cơ bắp, xương cốt, cơ nhục đều có linh tính.
Trong khoảnh khắc vừa hóp bụng lại thì đột nhiên hai ngón tay Trần Ngả Dương nhẹ lướt qua "hàm".
Cho dù là thế, nhưng đối mặt với nguy hiểm bất thình lình xảy ra thì lông gáy Maiti cũng dựng đứng lên, hiển nhiên nội tâm có chút chấn kinh.
Đích xác, Thái Cực Quyền của Trần Ngả Dương là dùng khuỷu tay nhẹ nhàng đẩy tới, sau lại hóa thành yến hình hướng hạ thân hắn đánh tới. Khiến cho hắn phải hóp bụng lại, lập tức khí kình hắn vừa phát ra đã bị phá hủy, khiến cho động tác hắn chậm lại. Do đó cục diện trở nên phi thường bất lợi.
Ngay từ khi bắt đầu động thủ, Maiti dựa vào thể lực mạnh mẽ của Đan Kình để chiếm thượng phong. Nhưng trải qua vài hiệp, chỉ trong chốc lát công phu, Trần Ngả Dương lại chỉ bằng vào đấu pháp tinh diệu, kiên quyết đưa cục diện trở về thế cân bằng!
Công phu như vậy mới thật sự là đỉnh cao của đấu pháp quyền thuật.
Y Mua Đề hóp bụng, cho nên không bị Trần Ngả Dương "hàm" trúng. Nhưng Trần Ngả Dương sao lại có thể bỏ qua cơ hội này, hắn lập tức nghiêng người, phóng tới gần Maiti, đánh ra "yến hàm" nhằm vào động mạch chủ bên trái cổ hắn!
Đừng nhìn thủ pháp yến hàm của hắn hoa mỹ mà đoán bừa. Tất cả người trong giới võ thuật đều biết, yến hàm lần này chính là ngay cả tiền xu cũng có thể chặt đứt đoạn, càng đừng nói chỉ là lớp da ở động mạch chủ.
Cho dù là cao thủ như Maiti, nếu bị "hàm" này đánh trúng động mạch chủ thì kết quả chỉ có một. Chính là mạch máu bị đứt đoạn, máu tươi phun ra. Trong nháy mắt liền biến thành một người đầy máu mà chết.
Sự hiểm độc trong quyền thuật đấu pháp, đã được Trần Ngả Dương thi triển đến cực hạn.
Động mạch chủ trên cổ Maiti cảm thấy nguy hiểm, liền mãnh liệt run lên, giống như là dây cung sau khi bắn vậy. Bởi thế hắn vội vàng xoay người lại, dùng tay che chắn quanh cổ mình, giống như một con mãng xà lớn đang quấn trên cổ. Vừa lúc ngăn cản được thế công của Trần Ngả Dương.
Thế "Mãng Xà Triền Bột" được Maiti đánh ra, chính là mang phong cách quỷ bí của võ thuật Mục Tư Lâm, so với quyền pháp của chánh tông thì hoàn toàn không giống.
"Mãng Xà Triền Bột" trong nháy mắt đã ngăn cản thế công. Mà năm ngón tay của hắn cũng không thảnh thơi, ngón tay mở ra, giống như răng nanh hung hăng cắn vào cổ tay Trần Ngả Dương.
Chiêu thức ấy bao hàm cả công và thủ, đúng là tuyệt diệu.
Maiti muốn chế trụ Trần Ngả Dương cho nên không để cho hắn có cơ hội thở lấy hơi.
Tay Trần Ngả Dương vừa đi được nửa đường thì đột nhiên thu lại, hắn lui về phía sau lấy đà, sử dụng chiêu "Thối Bộ Khố Hổ" trong Thái Cực Quyền bắn ngược trở về một chút, rồi sau đó phóng lên cao đánh xuống. Đúng là chiêu "Hổ Vĩ Tiên"!
Một roi này hết sức cương mãnh, thế đánh xuống như thiết côn, xé rách cả không khí.
Yến hình chuyển thành Hổ Vĩ Tiên trong Thái Cực Quyền, cương nhu chuyển đổi cho nhau, không hề để lộ ra một chút sơ hở nào.
"Tốt!" Maiti kêu lên bằng ngôn ngữ Ảrập. Tay trái hắn giơ lên, theo hướng mắt hắn đánh ra, mãnh liệt chặn chiêu "Hổ Vĩ Tiên" lại, quyền trực tiếp hướng về phía trái tim Trần Ngả Dương đánh tới.
Cú đánh này vừa xuất ra, thì đồng thời trong lúc đó hai chân của hắn cũng hướng lên phía trên mãnh liệt đá. Phác! Phác! Phác! Phác! Phác! Hai chân liên tục đá ra làm cho mặt đất cũng bị chấn thành bụi.
Đây là chiêu "Thượng Sơn Đả Hổ"!
Trần Ngả Dương từ " Thối Bộ Khố Hổ" thi triển ra "Hổ Vĩ Tiên", còn hắn thì lại dùng chiêu "Thượng Sơn Đả Hổ"!
Đan Kình cao thủ quả thật là Đan Kình cao thủ, mặc kệ đấu pháp của Trần Ngả Dương tinh diệu đến cỡ nào thì hắn thủy chung vẫn có thể chặn được.
Thân thể Trần Ngả Dương đột nhiên xoay tròn, đuôi hổ hướng vào trong rồi lại từ bên cạnh quất ra. Từ một hướng khác tiếp tục đánh tới!
Maiti không thể làm gì khác hơn là phải xoay người đón đỡ.
Hai người cứ thế mà đánh, cục diện trong nhất thời trở nên bế tắc!
Sở dĩ như vậy là do Maiti đã nhận được cảnh báo, không được làm bị thương hoặc đánh chết Trần Ngả Dương. Cho nên từ lúc đánh nhau đến giờ hắn vẫn không thể xuất ra toàn bộ thực lực.
Mà đấu pháp của Trần Ngả Dương thì rất tinh diệu, một xuất một thu, khí lực chưa bao giờ hết. Thái Cực Quyền được hắn nhẹ nhàng thi triển đến cực hạn, khiến cho lực lượng của đối phương cho dù có mạnh mẽ nhưng thủy chung vẫn không thể đánh tới người mình.
Năm đó Đường Tử Trần đấu với Trần Ngả Dương. Bởi vì lưu thủ cho nên Đường Tử Trần chỉ dùng nội công đánh vào huyệt đạo của hắn, khiến cho hắn thua trận. Huống chi Maiti bây giờ?
Trong nháy mắt hai người đã đánh hơn ba mươi hiệp. Maiti mặc dù chiếm thế thượng phong nhưng thủy chung vẫn không làm gì được Trần Ngả Dương.
Muốn nương tay chế trụ người khác, so với trực tiếp đánh chết thì khó khăn hơn rất nhiều. Cho dù Maiti là tuyệt đỉnh Đan Kình nhưng muốn bắt sống Trần Ngả Dương thì nhất thời vẫn không thể làm được.
Điều duy nhất mà hắn có thể làm đó là tiếp tục duy trì thế thượng phong, dùng thể lực cường hãn để đánh bại Trần Ngả Dương. Chờ cho đến khi khí lực đối phương không còn thì bắt lại. xem tại truyenggg.com
"Nhưng thật ra một người trẻ tuổi mà công phu Thái Cực Quyền đã đạt đến trình độ này."
Trận chiến trong nháy mắt đã trôi qua hơn mười giây. Lúc này trong ánh mắt của Vũ Vận Long hiện lên một tia sáng, y vừa đánh giá trận chiến vừa nói lớn.
Nhưng Lưu Mộc Bạch lại không có rãnh đánh giá đấu pháp của Trần Ngả Dương mà lại trực tiếp tiến lên: "Nên động thủ nhanh một chút, nơi này là Singapore, lực lượng Trần Thị rất lớn. Thân phận của chúng ta rất mẫn cảm, nếu dính đến tranh cãi quốc gia thì rất khó giải quyết."
Việc hắn tiến lên đã thể hiện ý tứ rất rõ ràng, dĩ nhiên là muốn cùng Maiti giáp công Trần Ngả Dương, tranh thủ thời gian bắt sống đối phương!
Vũ Vận Long nhìn động tác này của Lưu Mộc Bạch, trong mắt chợt lóe, tựa hồ cảm giác có chút không thỏa đáng. Loại đỉnh cấp cao thủ như hắn rất tự phụ, cho nên hai người đánh một người làm cho hắn cảm thấy rất mất mặt.
"Ta muốn động thủ thì không ai có thể cản được." Lưu Mộc Bạch không biết ý tứ của Vũ Vận Long, lạnh lùng cười. Cước bộ vừa động thì đã tiến vào trong phạm vi chiến đấu!
Ngay lúc hắn vừa bước vào phạm vi trận chiến thì trong nháy mắt, đột nhiên căn phòng phía sau sân có tiếng động ầm ầm phát ra. Vách tường bốn phía bị lay động, đồng thời mặt đất cũng bị chấn động theo. Dĩ nhiên những người đang đứng đều cảm thấy sự xóc nảy mãnh liệt, tựa hồ như một cơn động đất ngoài cấp mười hai đang bạo phát!
"Cẩn thận!"
Người có phản ứng nhanh nhất chính là đệ nhất bảo tiêu Vũ Vận Long, dưới chân hắn chấn động, đồng thời trong tâm cảm giác được địch ý vô cùng mãnh liệt từ phía sau viện truyền tới, làm cho hắn hít thở không thông.
Cổ địch ý này rất cường đại, quả thực giống như ngưng tụ thành thực chất. Cơ hồ ba cao thủ tại đây cũng cảm giác thấy hô hấp có chút khó khăn.
Vũ Vận Long vừa kêu lên thì song chưởng nhất lên. Cả người như dây cung trực tiếp bắn tới trước cửa viện.
"Cút ngay cho ta!"
Ngay lúc Vũ Vận Long vừa đến nơi, đột nhiên có một thanh niên mặc áo thể thao giống như học sinh đi ra.
Thanh niên này rõ ràng vừa mới cách hắn khoảng ba, năm mét. Nhưng không hiểu thân thể hắn như thế nào, nhìn như rất nhàn nhã nhưng chỉ phút chốc đã đến trước mặt hắn, khoảng cách lúc này chỉ còn nửa mét!
"Kỳ Lân Bộ".
Vũ Vận Long nhận ra được người thanh niên này vận dụng Kỳ Lân Bộ trong Bát Quái Chưởng, dùng ngón chân mà đi, khiến cho người ta nhìn như ảo giác. Nhưng cho dù là cao thủ đứng đầu về dùng Kỳ Lân Bộ thì cũng chỉ có thể một khắc đi được một, hai mét. Như thế nào người này lại đi được ba, năm mét?
Hơn nữa việc căn phòng bên cạnh có người, bọn họ trước đó tự nhiên một điểm cũng không cảm giác được.
Mặc dù chỉ là một thanh niên, nhưng địch ý mãnh liệt trong tích tắc đó khiến cho Vũ Vận Long theo bản năng cảm giác được người thanh niên trước mắt này không hề đơn giản. Bất quá hắn là nhân vật nào? Thiên hạ không có vật gì khiến hắn coi trọng. Mặc kệ đối phương là người hay quỷ, trước tiên cứ đánh rồi nói sau.
Nhưng Vũ Vận Long không ngờ tới sắc mặt đối phương lạnh lùng như thế, trực tiếp nói như xé gió: "Cút ngay cho ta!"
Thiên hạ dám nói cút với Vũ Vận Long, tối thiểu đến bây giờ vẫn chưa có người nào.
Cho nên hắn nhướng mày, trong lòng dâng lên một tia tức giận.
Nhưng ngay lúc hắn tức giận thì một thanh âm cực lớn mang theo kình phong mãnh liệt phát ra!
Vương Siêu lại nói: "Cút ngay cho ta!" Bốn chữ này phát ra, yết hầu mãnh liệt phun ra nuốt vào, khí lưu giống như viên đạn bị áp suất từ trong cổ họng phun ra. Vũ Vận Long chỉ nhìn thấy cổ đối phương động đậy, thanh âm vừa mới truyền đến tai thì không khí trước mặt đột nhiên nổ tung! Khí lãng cực lớn hòa cùng tiếng xé gió hòa thành một.
Đối phương thổi khí thành tiếng xé gió, khí lưu phun ra so với áp suất không khí lúc bắn đạn cơ hồ không có gì khác nhau!
Trong chớp mắt, Vũ Vận Long liền cảm giác được nguy hiểm cực độ. Bất quá hắn cuối cùng vẫn là cao thủ, trong nháy mắt liền dán sát hai lỗ tai vào, hai mắt cũng nhắm lại, hai tay đẩy về phía trước để chống đỡ kình lực đang cuồng bạo phóng tới.
Lần đẩy tới của hắn này cũng vô cùng hung mãnh! Cơ nhục cánh tay run rẩy chấn động, phát ra tiếng ầm ầm như sấm rền, hơn nữa còn nhanh như thiểm điện! Cơ hồ là nhanh như âm thanh Vương Siêu phát ra. Bởi thế cho nên tiếng xé gió Vương Siêu vừa tạo thành, khí lưu còn đang nổ ung ầm ầm đã bị hai nắm đấm của hắn đánh tan.
Chỉ bằng chiêu thức ấy cũng có thể thấy được võ công Vận Long mặc dù không bằng Ba Lập Minh, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Lời đồn "Đại nội đệ nhất nhân" quả không sai.
Sau khi phá tan tiếng xé gió của Vương Siêu, hắn tận lực bồi thêm một chiêu nữa. Quyền cước cọ xát mặt đất đi tới, dĩ nhiên là không lùi mà tiến, đánh ra chiêu "Bão Hổ Quy Sơn".
Sự mẫn cảm trên người hắn so với hai mắt thì còn lợi hại hơn rất nhiều. Sau khi đẩy lui khí lưu thì lập tức cảm giác được vị trí của Vương Siêu, liền lập tức dùng chiêu "Bão Hổ Quy Sơn" hướng về phía trước kéo mạnh.
Vương Siêu lẳng lặng đứng thẳng, mặt không chút biểu tình, nhìn đối phương dùng chiêu "Bão Hổ Quy Sơn" đang tiến lại đây… Hắn trực tiếp nâng tay lên, hướng phía đỉnh đầu Vũ Vận Long nện xuống.
Bốp!
Ngay lúc Vũ Vận Long định kéo đối phương về thì đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng nổ khiến thân thể hắn cảm thấy đau đớn. Giống như cánh đỉnh đầu mình ba thước có một tiếng sét nổ rồi đánh xuống.
Vương Siêu cũng không làm gì khác, một chiêu giống như trời sập hướng phía dưới đánh xuống.
Lúc này, Vũ Vận Long rõ ràng cảm giác được, chính mình còn chưa kịp chạm đến người đối phương thì đã bị đánh nát đầu. Cho nên hắn nào dám chậm trễ? Hắn quỳ gối xuống, ngồi thế chồm hổm, hai tay nâng lên đỉnh đầu, dùng thế "Bá Vương Kháng Đỉnh" để đón đỡ một quyền của Vương Siêu.
Ầm!
Hai quyền giao nhau, Vũ Vận Long cảm thấy như có một tòa nhà mấy tầng đang đè lên cơ thể mình, khí huyết toàn thân thiếu chút nữa đã bị đánh cho xơ xác. Cốt tủy bên trong giống như bị kim đâm, hàm răng tê dại có dấu hiệu sắp rớt ra.
Bất quá vẫn chưa hết, hắn vừa mới tiếp xong quyền này thì ngực lại truyền đến cảm giác nguy hiểm. Nguyên lai là Vương Siêu lại đánh tới ngực hắn. Vũ Vận Long vận kình vào hai chân, một trước một sau đưa ra đỡ lấy.
Vương Siêu thấy người này sau khi đỡ hai quyền của mình mà vẫn còn chưa tránh ra, rốt cục hắn nhíu mày, một lần nữa nói ra hai chữ.
"Cút ngay!"
Theo đó liền xuất ra quyền thứ ba.
Vũ Vận Long không có cách nào đỡ tiếp quyền thứ ba này. Dưới quyền kình cương mãnh như vậy… cái gì mà lấy nhu thắng cương… quả là buồn cười. Trừ việc né tránh thì chỉ còn cách đón đỡ.
Vũ Vận Long không nghĩ tới việc né tránh, cho nên hắn lựa chọn việc đón đỡ.
"Phốc!"
Quyền thứ ba này rốt cục "Đại nội đệ nhất" cũng không chịu được. Hắn phun ra một ngụm máu kèm theo hai cái răng cửa, đồng thời bị đánh cho văng đi.
Cái này cũng không phải là bị nội thường, mà giống như Ba Lập Minh, đều là bị quyền kình Vương Siêu đánh cho rớt răng.
Hắn mặc dù không muốn cút, nhưng một quyền lại một quyền đánh xuống, thì trong vòng ba mươi quyền, hắn cho dù không chết cũng thành tàn phế.