Giờ đây Yi mới nhận ra Love School bị tụt hạng trầm trọng *vật vã* Cố lên nào!!!!!
Chap này khá ngắn:“3 gomen minna
~Enjoy
~ZzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzLoadingzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzZ
Bầu trời lúc này trong veo. Hôm nay là ngày trường nó tổ chức đi cắm trại cho học sinh khóa nhất. Khung cảnh sân trường Black Stars lúc này thật náo nhiệt. Thật may, hôm nay nắng đẹp.
Nó lon ton vác ba lô kéo tay Diệu Chi chạy trước, miệng ngân nga ca khúc Blank Space, những người còn lại thì thong thả lết bộ theo sau, khẽ lắc đầu vì sự nhí nhảnh hồn nhiên [như con điên] của nó.
- Băng Băng, đi từ từ thôi em! - Trâm Anh gọi, nhắc nó
- Em biết rồi, chị hai... Ui da... - nó quay mặt lại trả lời Trâm Anh, bỗng chân vấp phải một hòn đá, mất đà.
Nhưng…
Có một người đã đỡ lấy nó, không để nó bị ngã xuống sân. Nó ngơ ngác nhìn khuôn mặt của người đó, giật mình. Các bạn đoán đúng rồi đấy, người đỡ lấy nó là Hoàng Phong. Hắn đứng nhìn Phong vòng tay ôm lấy eo nó để giữ nó lại thì khó chịu lắm, gỡ cái headphone đang nghe choàng qua cổ rồi bước nhanh đến chỗ nó, nắm tay nó lôi đi.
Phong đứng đó nhìn bóng hắn, nó và 4 người kia khuất dần, nở một nụ cười nửa miệng, trọng tâm ánh nhìn dồn vào nó, rồi lại lườm sang hắn, nhếch môi. Bỗng, một bàn tay ai đó đặt lên vai làm Phong giật mình, quay lưng lại.
- Anh có đi không? Đứng nhìn con nhỏ đó mãi thế? - Linh - vẫn cái giọng cao trong vắt nhưng khá điêu - lên tiếng.
- Đi.
Phương Đan bước chầm chậm tới, khẽ nói:
- Anh Phong, mình đi thôi, trễ đấy!
Thật sự là không thể hiểu lí do tại sao, trong những ngày gần đây, mỗi khi gặp mặt Hoàng Phong, Phương Đan lại cảm thấy rụt rè, ngại ngùng đến lạ. “Mình không thể hiểu mình đang bị gì nữa... Đan ơi là Đan, mày bị cái gì vậy nè?” ~T_T~
- Các em nhanh tập trung ra xe, 5 phút nữa sẽ bắt đầu khởi hành...! - tiếng thầy tổng phụ trách vang lên đều đều trên loa, vang vọng cả một khoảng sân ngập nắng.
...
Trên chiếc xe du lịch được trang trí bằng ngôi sao màu đen tuyền nổi bật và dòng chữ Black Stars, là những học sinh đang mang tâm trạng phấn khích, hồi hộp chờ đợi giây phút được tận hưởng bầu không khí trong lành, mát mẻ, xem được góc view đẹp nhất của núi rừng.
Trâm Anh ngồi trên xe với Mạnh Hoàng, dù nói là đi chơi nhưng cô vẫn không thể ngừng việc đọc sách. Thế là Mạnh Hoàng mặc nhiên bị ra rìa trong uất ức. ╮(╯▽╰)╭
Còn Diệu Chi thì đương nhiên sẽ ngồi với cái thằng mà nhỏ gọi là người yêu - Tuấn Kiệt. Hai người này vừa ngồi vừa nói chuyện, trêu nhau, gần như chỗ này thu hút gần hết ánh nhìn của cả xe [vì quá ồn chứ không tốt đẹp gì đâu =.=]
Nó với hắn thì vẫn như ngày nào, vẫn mỗi đứa một bên tai nghe để nghe cùng 1 bài hát. Lẽ ra là hắn nghe headphone chứ đâu có cái vụ nghe bằng dây tai nghe thế này. Tất cả chỉ tại cái vẻ ngây thơ và đôi mắt long lanh của nó. Hận.  ̄ˍ ̄
Chiếc xe bon bon lao đi trên con đường ngập nắng. Liệu ở đích đến của chuyến đi, có nguy hiểm gì đang chờ tụi nó hay không?
==================================================================
+YiYio+
Đã in dấu dép
Kì này sân khấu sập:“3 không có tuki words như kì trước ⊙﹏⊙ Mọi người chờ chap sau nhie ~ love all!
BRVT, 18/03/2001
Wattpad ~^O^~