Love School

Chương 5

Như Yi đã hứa, bạn nào đoán được chi tiết tiếp theo chap này Yi sẽ tặng bạn đó.

Yi tặng@HamDoCouple_ nhé =))

À à, Yi tính viết 1 chap đặc biệt phỏng vấn couple Kiệt - Chi. Bạn nào thắc mắc gì về couple này thì inbox hoặc cmt xuống dưới chap này. Yi sẽ đưa câu hỏi ấy vào chap đặc biệt và trả lời luôn nhé =D

ZzzzzzzzzzzzzLoadingzzzzzzzzzzzzZ

Hai chữ ấy như sấm nổ bên tai Diệu Chi, cái nickname này, Chi Ciuu, chỉ có nó, và Teddy biết. Chãng lẽ...

- Anh... Anh là...

Nhõ chưa kịp nói hết câu thì Tuấn Kiệt đã nhẹ nhàng đặt lên môi nhỏ một nụ hôn, rất nhẹ, thoáng qua. Nhưng cũng đủ là nhỏ đỏ ửng mặt lên, đáng yêu khủng khiếp. Tuấn Kiệt thì cứ nhìn nhỏ rồi cười... Thôi thì đôi uyên ương ảo đã gặp nhau ngoài đời rồi... Hạnh phúc... Vẹn toàn...

Diệu Chi cười rồi ôm chầm lấy Tuấn Kiệt. Cả anh và nhỏ, hai người đã chờ giây phút này, rất lâu rồi... Buồn là buồn vụ nhỏ mở màn chào sân hơi ác tí. Biến cái mặt Tuấn Kiệt thành cái mặt mèo (_ _”)

- Nhưng em không thích anh nhuộm tóc xanh như vầy. Giống cái đọt chuối quá đấy -.-

Diệu Chi nhón chân lên đưa tay xoa rối mái tóc của Tuấn Kiệt rồi nói... Đúng là tóc Kiệt đẹp thật, tiếc cái là màu xanh lè...

- Rồi rồi, thế tối em sẽ thấy màu tóc khác, nhé... - Anh cốc đầu nhỏ.

“Couple này đúng là đáng yêu cực...”

“Nói nhỏ nhỏ thôi, bị phát hiện bây giờ...”

“Hơ hơ, tao không nghĩ Tuấn Kiệt là Teddy của con Chi...”

“Chứ em tưởng anh tin Diệu Chi là bé Chi Ciuu ấy hả?”

Vâng, ở bức tường gần đó... 4 con người còn lại của chúng ta đang loi nhoi bàn luận. Hai người kia thì đang bận ngọt ngào, đâu biết được 4 đứa bạn nguy hiểm của tụi nó đã ghi hết tất tần tật khoảnh khắc lãng mạn của hai người này vào camera ~.

~7h pm. Tại vườn hoa cạnh kí túc khu A...

Tối nay tụi nó quyết định trốn khỏi phòng ra đây ăn tối ở khách sạn ngàn sao. Vâng, đương nhiên là tụi nó vô tư nghĩ giám thị sẽ không đi kiểm tra. Hãy nghĩ theo cách khách quan, không lo lắng...

Bốn đứa tụi nó dọn đồ ăn ra, trên chiếc bàn đá nào là trà sữa, bánh bông lan được phủ lên một lớp kem trắng như tuyết, kẹo ngọt, mì gói,... Hương hoa thoang thoảng lẫn vào không khí sạch tinh. Thế quái nào lại thiếu Tuấn Kiệt nhỉ... Diệu Chi thì về phòng lấy đồ. Đang thắc mắc thì một bóng con trai lon ton chạy từ ngoài cổng vào. Hai từ để diễn tả: đẹp troai. Há hốc, kinh ngạc, cả đám hét lên:

- Tuấn Kiệt!?????

Ngạc nhiên cũng phải. Hôm nay Tuấn Kiệt mang chiếc áo thun có chữ Love My Girl, quần jeans, mái tóc nhuộm xanh đã được trở về nguyên thủy với màu đen nâu, từng sợi tóc mái rũ xuống vầng trán cao. Đúng là màu tóc này hợp với Kiệt hơn cái màu xanh-đọt-chuối.

Diệu Chi cũng vừa xuống. Cô bé cột ái tóc dài của mình, mang váy ngắn, kèm theo áo pull in chữ Love My Boy. Chính xác, áo cặp của Kiệt - Chi: Love My Girl/Boy...

Tụi nó nhìn hai người này mà cười nham hiểm. Nhất là nó... Trâm Anh lấy cái ipad trong giỏ ra đặt lên bàn. Hắn ngoắc ngoắc Tuấn Kiệt và Diệu Chi tới ngồi chỗ hai chiếc ghế đối diện cái ipad. Nó nháy nháy mắt với Mạnh Hoàng rồi kéo ghế ngồi cạnh con Chi. Mạnh Hoàng thì chém chém chọt chọt màn hình ipad một lúc rồi lui ra...

Trên màn hình ipad, từng hình ảnh hiện ra, kèm theo đó là bài hát A Xiêu Yêu Xa [trình bày Như Hexi, các bạn có thể nghe bài này. Khá hay đấy!]... Hình đoạn cmt chém gió đầu tiên của Kiệt và Chi... Hình đoạn chat mà nick Teddy tỉnh tò với nick Chi Ciuu... Rồi tới hình ảnh lúc chiều. Nào kiss, nào ôm, nào xoa đầu, nào cốc vào trán...

Từng hình ảnh hiện ra tỉ lệ thuận với nhiệt độ của máu Kiệt - Chi, càng nhiều ảnh nhiệt độ càng cao... End MV, Diệu Chi rượt nó chạy té khói. Hắn ngồi cười té ra khỏi ghế... “Con bé đó đáng yêu thật. Ước gì mình với Băng Băng có ngày được như Chi với Kiệt” - hắn nghĩ rồi liếc sang Tuấn Kiệt. Bắt gặp trái bom đang chuẩn bị phát nổ, hoảng hồn, co giò chạy, Kiệt dí theo, vừa chạy vừa la:

- MÀY LÀ THẰNG CƯỜI TO NHẤT ĐẤY THẰNG CHÓ, ĐỨNG LẠI, TRẦN THIÊN DU....

Bốn đứa kia rượt nhau chạy ầm ầm... Trâm Anh và Mạnh Hoàng ngồi nhìn rồi lắc đầu cười... 4 mắt chạm nhau, Trâm Anh quay mặt đi, Mạnh Hoàng thì tự nhiên thấy tim đập nhanh, lạ thật...

Chạy khoảng vài vòng. Cuối cùng tụi nó cũng chịu ngồi lại để ăn. Ngồi chung 1 bàn, vừa ăn vừa nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Diệu Chi đưa muỗng vào miệng ăn một cách ngon lành. Thi thoảng lại ngậm luôn cái muỗng ngồi chăm chú nghe nó huyên thuyên. Lâu lâu gật gật làm ra vẻ hiểu lắm mặc dù bản thân...chằng hiểu gì. Hắn ngồi cạnh không còn ăn đồ ăn nhiều như lúc trưa nữa. Hắn ngồi dựa lưng vào ghế, ánh mắt nhìn nó đang say sưa nói chuyện. “Con bé này xinh thật?”- hắn nghĩ, đưa tay lên dụi dụi mắt.

- Tớ ăn xong rồi, tớ đi trước nhé! - Trâm Anh đứng dậy, lấy tay phủi phủi chiếc váy...

Nó chỉ “dạ” một tiếng rồi tiếp tục hành hạ cái lỗ tai của Diệu Chi, mặc cho Tuấn Kiệt đang chờ nó nói xong để dẫn Chi đi chơi... Trâm Anh lững thững bước ra khỏi chỗ ăn, đi vào một khu vực thảm cỏ lác đác hoa đồng tiền dại. Cô ngồi xuống, tay nâng niu cánh hoa đồng tiền mọc dại trên đất. “Bao giờ? Bao giờ Rain mới nhận ra?” cô tự hỏi, thở dài sượt một cách mệt mỏi rồi ngả người ra nằm trên những bông hoa đồng tiền dại. Gương mặt cô nhuốm chút buồn phiền, nhắm mắt, thả lỏng người trên nền hoa ngập ánh trăng đang đung đưa trong gió...

Trong lúc 4 đứa kia nói cười vui vẻ. Mạnh Hoàng chăm chỉ ì à ì ạch làm đống bài tập cô ở lớp cô giáo đưa. Sau cái phi vụ cười bò lăn bò càng khi nãy thì cũng chẳng còn gì mới để anh tham gia. Cái đống bài đơn giản này thì là gì với anh? Dễ thôi mà. Dẫu dễ thì cũng mất 1 đến 2 tiếng mới xong vì bài tập nó dài và nhiều ngút trời xanh. “Bà cô này ăn cái gì mà ác thế nhỉ?” Mạnh Hoàng nghĩ thầm

Đang ồn ào vui vẻ thì Trâm Anh hớt hải chạy đến...

- Mọi người ơi! Cô giám thị đến rồi!- Tiếng Trâm Anh từ xa vọng tới [chất giọng tốt nhỉ]. Nghe tin “trời đánh thiên lôi”, cả đám cuống cuồng tìm cách dọn dẹp. Nhưng muộn quá rồi.

Các học sinh khác ở khu A nghe thấy cũng chạy xuống xem phim kinh dị sắp chiếu. Và tất nhiên là cái bọn nhiều chuyện ở khu B, khu C cũng kéo nhau đến xem, nhưng bị bảo vệ cản lại chỉ cho đứng từ ngoài nhìn vào.

- Các em có biết nội quy trường không? Tại sao ra đây tới tận giờ này? Các em biết mấy giờ rồi không? Các em có biết trường ta có giờ giới nghiêm không...Bla...bla...bla...

Cô giám thị lướt nhìn tụi nó một vòng... Mạnh Hoàng được tha vì tự giác học bài và làm bài tập. Trâm Anh cũng không bị gì vì cô là một học sinh gương mẫu [danh tiếng ở trường cũ đã lọt tới tai giám thị Black Star -.-]. Ánh mắt bà giám thị dừng lại chỗ Tuấn Kiệt và Diệu Chi đang tay trong tay...

- Chà, tình tứ nhỉ. Tôi quyết định phạt các em cùng ăn, cùng ngủ, cùng làm, cùng học, nói chung là phải làm tất cả mọi việc cùng nhau trong 1 tuần.

Sau đó lia mắt sang chỗ hắn và nó đang gây lộn...

- Em Thiên Du và em Băng Băng. Hai em có vẻ gây nhau kịch liệt nhỉ. Được rồi, để hai em thân thiết hơn, cô đành phải làm thế này - Cô giám thị nói rồi lôi chiếc còng tay bóng loáng ra khỏi túi (==').

- Ý cô là sao ạ? - nó tròn mắt hỏi

- Là tạm thời cô sẽ còng các em với nhau trong một thời gian, khi nào các em yên bình rồi cô sẽ mở khóa cho các em - “Ác quỷ” nói, tay thì thực hiện động tác còng tay của nó và hắn lại với nhau

Hắn phản đối kịch liệt, nhảy cẫng lên. Nhưng làm sao nhanh bằng bà giám thị 30 năm kinh nghiệm ấy. Khi hắn nhảy lên cũng là lúc cái tay dính vào cái vật nối liền “tình thương mến thương” ấy.

- Mất tự do lắm cô ơi! - nó hét ầm lên

- Đó là hình phạt, giờ thì các em có thể về kí túc xá - “Bóng ma học đường” nhún vai rồi lạnh lùng quay đi. Trước khi đi còn ném cho 4 đứa Kiệt - Chi - Băng - Du một câu - Ai không thực hiện sẽ làm bia tập bắn cho cô đấy! [hình phạt éo le]

Ba người còn lại nhìn nó và hắn thì ôi thôi, còn phải nói, cười, cười đến chảy nước mắt... Chỉ riêng Mạnh Hoàng vẫn nghĩ nó là Sun thì hơi hơi bực, một chút thôi, ít cảm xúc...

- Thôi, chúng ta đi, nhanh nào - Trâm Anh lên tiếng, lấy tay quệt đi giọt nước mắt vì khi nãy cười quá sức tưởng tượng

Diệu Chi vẫn còn cười khi nhìn thấy 2 cái khuôn mặt đau khổ của cả hai. Tuấn Kiệt giả vờ vỗ vai hắn chia buồn

- Xin chia buồn cùng cậu, dính với cái con hâm này là khổ rồi, hahaha!

- Cười cái gì chứ? - hắn ném cho thằng nhóc một cái nhìn tóe lửa khiến Kiệt im bặt chẳng dám cười nữa.

Tuấn Kiệt tung tăng cầm tay Diệu Chi lên kí túc xá, hai người này có thời gian riêng tư rồi =)) Chỉ tội hắn với nó, dính chặt nhau. Thiên Du ơi là Thiên Du, số anh chưa tới mà sao xui xẻo cứ tìm anh mà bắt tay thế này?

%YiYuo%

Đã in dấu dép.

P/s: chap kèm ảnh Tuấn Kiệt vs màu tóc nguyên thuỷ. Oyasuminasai ~ Ngủ ngon ạ!
Bình Luận (0)
Comment