Ăn sáng trong khách sạn xong, đoàn người trực tiếp ngồi xe đến chỗ lão Hà đã nói.
Tỉnh Vân Cô tự nhiên phong cảnh rất tốt, nước vây núi, cây xanh thành bóng râm, dãy núi phập phồng, xe vừa lái ra khỏi thành thị, nhấc mắt lên liền nhìn thấy tất cả đều là hoa cỏ cây cối rậm rạp.
Lái xe gần tới hai giờ, rốt cuộc dừng trước một ngọn núi, Kỳ Yến đẩy cửa ra đi xuống xe, thấy đây là vài ngọn núi liên hoàn, nơi lão Hà dẫn cậu đến, là một ngọn núi thấp nhất trong đó, đi thông lên núi chỉ có một con đường nhỏ đá phiến trải thành.
Dưới chân núi còn có vài người đàn ông trung niên ăn mặc tinh tế đang chờ, chờ bọn họ đi lên tự giới thiệu, Kỳ Yến mới biết được mấy người kia là lãnh đạo thôn ở địa phương, thái độ của bọn họ với lão Hà vô cùng nhiệt tình, một người trong đó còn gọi lão Hà là em trai.
“Đây đều là thân thích ở quê tôi, ” lão Hà cười giới thiệu với Kỳ Yến một lần về thân phận những người này, “Toàn nhờ vào mấy anh em trưởng bối trong nhà này quan tâm, mới có thể có lão Hà tôi ngày hôm nay.”
“Chỗ nào, đây là tiền đồ của chính cậu, ” bí thư thôn chi bộ khoát tay nói, “Ngược lại là thôn chúng ta dựa vào cậu hưởng không ít phúc, ngay cả con đường ở cửa thôn cũng là cậu giúp chúng tôi tu sửa, hiện tại nhà ai không nhớ chỗ tốt của cậu?”
Lão Hà cũng không làm cái giá của kẻ có tiền: “Đây là nên làm, nên làm.”
Kỳ Yến phát hiện lão Hà này là một người rất biết ăn nói, dù thân phận ông ta đã đủ để cho những người tiếp đãi này vội vàng nịnh bợ, ông ta cũng không có bày ra bất luận tư thái ngạo mạn gì, ngược lại lấy thân phận thân thích của thôn mà nói chuyện với những người này. Kỳ Yến thấy không ít người có chút tiền liền ngạo mạn đến không biết mình họ gì, hận không thể để cả nhà thân thích thêm cả người qua đường đều tôn sùng mình, hâm mộ mình, cho nên đối với lão Hà này càng có thiện cảm.
Bí thư thôn chi bộ cũng có chút kiến thức, thấy dáng vẻ lão Hà cung kính với một người trẻ tuổi, liền đoán được thân phận người này không đơn giản. Ông và ba của lão Hà là thân thích đồng tông đồng mạch, trước khi đến lão Hà đã đề cập với ông là muốn đến làm gì, cho nên trong lòng ông đều biết.
Chỉ là lão Hà dẫn theo mấy người, cũng không biết vị nào là đại sư phong thuỷ đặc biệt đến.
Hiện tại rất nhiều kẻ có tiền đều thích chú ý mấy thứ này, nghe nói có vài đại sư phong thuỷ lợi hại, ra tay một lần chính là giá mấy trăm vạn, nhiều tiền như vậy bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ. Nhưng mà người khác làm như thế nào, đó cũng là người khác nguyện ý. Lần này bọn họ chỉ tới đón tiếp phú thương về quê, cái khác đều không biết.
“Non xanh nước biếc, ” Kỳ Yến nhìn mấy ngọn núi trước mặt, cuối cùng chọn một ngọn núi thích hợp nhất, hiện tại cậu đứng ở trên ngọn núi này, hít sâu một hơi, “Không khí nơi này trong lành hơn đế đô rất nhiều.”
“Còn không phải sao, ” bí thư thôn chi bộ nghe nói như thế, có vẻ có chút cao hứng, “Từ sau khi lui canh trả rừng, không khí chỗ chúng tôi còn tốt hơn trước kia. Ngọn núi này gọi là núi Nguyên Bảo, bởi vì ngoại hình giống nguyên bảo, mấy người trong thôn đều gọi như vậy. Có điều chỉ có bên đây là phạm vi đất thôn chúng ta, bên kia là thôn cách vách. Năm đó lúc phân chia đất đai nhận thầu, vốn dĩ cả ngọn núi đều là của thôn chúng ta, kết quả người thôn bọn họ vừa khóc vừa gào, cuối cùng còn ầm ĩ lên đến huyện ủy, nói ngọn núi này vốn là ở thôn bọn họ.”
Hiển nhiên bí thư thôn chi bộ còn canh cánh trong lòng về chuyện của vài chục năm trước, lúc nhắc tới thôn cách vách giọng điệu không tốt lắm.
Khi còn bé Kỳ Yến sống ở trấn nhỏ, biết vào thời đại lúc ấy, nông dân có bao nhiêu coi trọng đất đai, cho nên cười cười không nói gì.
“Hiện tại người trẻ tuổi đều vào thành rồi, ai cũng không muốn ở lại nông thôn, ” bí thư thôn chi bộ dùng một cây gậy gỗ thật dài quơ quơ ở phía trước, quơ tơ nhện giăng trên đường nhỏ xuống, “Trong thôn hiện tại ít người, càng gần ngọn núi người càng ít, có vài con đường nhỏ trước kia đã mọc đầy cỏ dại, không cách nào thông hành.”
Kỳ Yến quay đầu lại nhìn sơn thôn dưới chân núi, ngẫu nhiên có khói nhẹ lượn lờ dâng lên, nhưng mà càng nhiều là an tĩnh. Cậu nhớ tới một câu thơ học được khi còn bé, suối trong trên đá chảy, chim hót núi thêm trầm.
“Kỳ thật có thể đi vào thành cũng tốt, không cần giống thế hệ trước chúng ta bán mặt cho đất bán lưng cho trời, ” bí thư thôn chi bộ nhếch miệng cười, xung quanh mặt cũng chen lại chung một chỗ, “Người trẻ tuổi các cậu rất tốt, có nhiều lựa chọn hơn so với chúng tôi lúc ấy.”
“Hiện tại cạnh tranh áp lực lớn, người trẻ tuổi sau khi vào thành áp lực cũng không nhỏ, ” Vương Hàng nhìn bốn phía, “Cháu cảm thấy nơi này rất tốt, non xanh nước biếc, không khí trong lành, khiến người ta đến liền không muốn đi.”
“Các cậu vừa tới, ở trong này vài ngày còn được, nếu bảo cậu luôn ở đây, cậu khẳng định không quen, ” bí thư thôn chi bộ nhìn bộ dáng cậu thanh niên này, liền biết hắn chưa từng sống ở nông thôn, không mải tranh luận vấn đề này với hắn, “Tầm nhìn nơi này là tốt nhất, chư vị có thể đứng ở chỗ này nhìn xem.”
“Trái thanh long, phải bạch hổ, thanh long lại có thế quay đầu lại vây quanh bạch hổ, phía sau dựa núi tổ, phía trước trông về phía xa có nguồn nước, chính cái gọi là có rồng đến cũng có nước đi, ” Kỳ Yến chỉ chỉ ngọn núi dưới chân đạp lên, “Ngọn núi này vị trí vô cùng tốt, âm trạch chọn trên ngọn núi này, thích hợp hơn nơi khác.”
Chờ Kỳ Yến mở miệng, bí thư thôn chi bộ mới biết được, hóa ra cậu trai thoạt nhìn thực trẻ tuổi này chính là thầy phong thuỷ lão Hà mời đến, ông vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thầy phong thuỷ còn trẻ như vậy, trong lúc nhất thời lại có chút nghiêm nghị cung kính.
“Kỳ đại sư, ngài nói nơi này chính là lựa chọn tốt nhất ư?” Trên mặt lão Hà vui vẻ, xoa xoa tay nói, “Vậy làm phiền ngài nhìn lại xem, chỗ nào là tốt nhất?”
Đây là muốn cậu điểm huyệt tìm vị.
Kỳ Yến đang muốn nói chuyện, đột nhiên nghe được trong rừng truyền đến một trận tiếng nói chuyện, nhao nhao ồn ào dường như người tới còn không ít.
“Viên tiên sinh, vị trí nơi này tuyệt đối là tốt nhất, nếu trưởng bối trong nhà chôn ở chỗ này, không chỉ đời sau đoàn kết tiến tới, còn có thể phù hộ trong nhà ngày vào đấu vàng, phú quý liên miên không dứt.”
Lão Hà nghe nói như thế, trong lòng không khỏi căng thẳng, đây là đến đoạt bảo địa phong thủy với ông ta hả?
Không bao lâu đám người kia liền từ trong rừng rậm đi ra, bí thư thôn chi bộ nhận ra một người trong đó là bí thư thôn chi bộ của thôn kế bên, hai người luôn không quá hợp nhau, hiện tại đối mặt, biểu tình đều có chút không dễ nhìn lắm.
“Thôn trưởng Viên, bên này là địa giới thôn chúng tôi, ” bí thư thôn chi bộ không quá vui vẻ nói, “Mấy người cũng không nên phá hủy quy củ.”
“Nơi này ông tới được, người khác sao lại không thể?” Thôn trưởng Viên nhìn mấy người bên cạnh thôn trưởng Hà, ánh mắt trở nên vi diệu, không phải ông ta cũng gọi người đến xem phong thuỷ chứ?
Viên thôn trưởng và thôn trưởng Hà bên này còn chưa có ầm ĩ, hai ông cháu Viên Sùng An, Viên Bằng đã thấy được Kỳ Yến trước.
Từ sau khi Kỳ Yến hạ mặt mũi Viên Sùng An, người Viên gia liền không còn tới Sầm gia nữa, ở sau lưng có người hỏi về thầy phong thuỷ Kỳ Yến này, bọn họ cũng đều không muốn nói thêm, cố tình còn nói bóng nói gió đôi lời, đại khái chính là Kỳ Yến xem phong thuỷ lợi hại hay không bọn họ không biết, nhưng mà bản lĩnh mê hoặc lòng người lại rất mạnh.
Lời này nghe thế nào cũng không giống như là khích lệ, bên ngoài không biết nội tình, cũng không dám mời Kỳ Yến làm việc. Tiêu tiền ngược lại là việc nhỏ, nếu mời gà mờ về, phong thuỷ không sửa tốt, ngược lại khắc chính mình, thì chính là lỗ to.
“Kỳ đại sư, ” Viên Sùng An hai tay nắm quải trượng, nếp nhăn ở khóe mắt không nhúc nhích, khóe miệng lại hơi hơi cong lên: “Thật không ngờ, thế mà lại gặp mặt cậu ở chỗ này.”
Lý Thiến Thiến từng nghe Viên Bằng nhắc tới cái người Kỳ Yến này, nghe nói người này tuổi còn trẻ, sau khi bám lên Sầm gia thuận gió xuôi thuyền, liền ngẩng lỗ mũi nhìn người, ngay cả Viên gia cũng không để vào mắt. Hiện tại nghe Viên Sùng An đột nhiên gọi người nào đó đối diện là Kỳ đại sư, nhất thời tò mò nhìn qua, chỉ là đối diện gần tới mười người, ả cũng không biết ai là ai.
Kỳ Yến nhìn dáng vẻ Viên Sùng An ngoài cười nhưng trong không cười, khẽ cười một tiếng: “Viên lão tiên sinh chào buổi sáng.”
Lý Thiến Thiến mở to hai mắt nhìn, Kỳ đại sư này thoạt nhìn còn nhỏ hơn ả, lúc trước vì sao Viên gia lại tính mời một người như thế?
“Xem ra Kỳ đại sư cũng nhìn trúng cùng một ngọn núi với chúng tôi, ” Viên Sùng An chỉ chỉ chân núi, “Cũng không biết Kỳ đại sư nhìn trúng nơi nào?”
“Tuân theo truyền thống Hoa Hạ ta, ” Kỳ Yến vươn tay làm một tư thế mời, “Viên tiên sinh mời trước.”
Viên Sùng An chỉ xem là cậu sợ mình, gật gật đầu, nói với Lý Tồn Hư bên cạnh: “Lý đại sư, chúng ta đi thôi.”
Kỳ Yến mắt lạnh nhìn đoàn người bọn họ đi đến bên phải chân núi, khóe miệng lộ ra một nụ cười không để bụng.
“Kỳ đại sư, này…” Lão Hà biết địa vị Viên gia, cho nên vừa rồi Kỳ Yến để Viên Sùng An chọn trước, ông ta cũng không dám nói lời phản đối. Chờ đoàn người bọn họ đi xa, ông ta cau mày nói, “Ngài quen biết Viên tiên sinh à?”
Còn có Lý đại sư đi theo bên cạnh Viên tiên sinh, vốn là ông ta mời đến giúp đỡ xem phong thuỷ, nào biết đối phương đột nhiên chào từ biệt, hiện tại hai bên gặp mặt nhau, không khí có chút xấu hổ.
“Ừm.” Kỳ Yến bắt tay sau lưng, nhìn Viên Sùng An cùng đám người dừng lại ở chỗ cách bọn họ hơn mười mét, một ông lão gầy gò bên cạnh ông ta không ngừng dùng ngón tay chỉ đến chỉ đi, dường như vô cùng vừa lòng với mảnh đất dưới chân bọn họ.
“Tiền Tiền, bọn họ đoạt bảo địa phong thủy thì làm thế nào?” Tuy rằng Vương Hàng không quá thân cận với nhà dì, nhưng vậy cũng không có nghĩa là hắn thích người khác đoạt thứ mình xem trọng, “Người Viên gia này thật sự là âm hồn không tan.”
Thủ đoạn trên việc làm ăn của Viên gia không coi là cao minh bao nhiêu, loại thương nhân bình thường như nhà Vương Hàng, bị liên lụy thiệt thòi nhiều lần.
“Không giành, ” Kỳ Yến chậm rì rì nói, “Chỗ bọn họ nhìn trúng, là một huyệt giả.”
“Huyệt giả?” Vương Hàng nuốt một ngụm nước bọt, “Tìm được huyệt giả sẽ như thế nào?”
“Cái này cũng giống như cậu mua được hàng giả vậy, nhẹ thì hàng không đúng, chất lượng không qua cửa, nặng thì có ảnh hưởng với thân thể, sinh ra tác dụng phụ, ” Kỳ Yến nhìn đồng hồ, “Kỳ thật dù không phải là huyệt giả, nơi này cũng không có huyệt thật thích hợp với nhà họ.”
“Vì sao?” Vương Hàng cảm thấy phong thuỷ học thật sự là một môn học vấn vô cùng thâm ảo, hắn thường xuyên túm tụm với Tiền Tiền, mà cũng không thể nghe hiểu ý tứ trong lời nói của cậu cho lắm.
“Họ nói dời âm trạch cho trưởng bối trong nhà, chứ không phải là tìm một âm trạch thích hợp cho người quá thế, dời âm trạch càng nhiều thứ cần chú ý hơn tìm âm trạch, càng phức tạp, ” Kỳ Yến quay đầu đi không nhìn động tĩnh bên phía Viên gia nữa, “Cái thứ phong thuỷ này, chỉ cần có một chút không chú ý, thì chính là uổng phí công phu.”
Vương Hàng cảm thấy dường như mình nghe rõ, lại dường như không hiểu rõ, chỉ có thể ngơ ngác nhìn chằm chằm Kỳ Yến ngẩn người.
“Chúng ta đi tìm huyệt thật ngay bây giờ à?”
“Không vội, ” Kỳ Yến nhìn chằm chằm đồng hồ, “Lại chờ ba phút đồng hồ.”
Sau ba phút đồng hồ, chính ngọ mười hai giờ, ánh nắng vẩy vào trên người mọi người, mang theo một loại thoải mái ấm áp. Ánh mắt Kỳ Yến xuyên qua giữa núi rừng, đột nhiên ngừng lại ở nơi nào đó: “Tìm được rồi, đi!”
“A?!” Vương Hàng thấy Kỳ Yến đi xuống dưới chân núi, lập tức đi theo.
“Ông nội, bọn họ qua bên kia, ” Viên Bằng nhỏ giọng nói với Viên Sùng An, “Hình như cách chúng ta không xa.”
“Quan tâm bọn họ làm chi?” Viên Sùng An thản nhiên nói, “Chúng ta vẫn là yên tĩnh để Lý đại sư điểm huyệt.”
Lý Tồn Hư không hổ là người vào nam ra bắc từng trải nhiều năm, trang phục đạo cụ trước khi điểm huyệt chuẩn bị rất ra dáng, huyệt còn chưa có điểm, nhưng mà tất cả mọi người ở đây đã bắt đầu tin tưởng, nơi này chính là huyệt thật.
Hai ông cháu Viên gia mắt cũng không chớp nhìn động tác của Lý Tồn Hư, chân Lý Tồn Hư bước những bước chân bọn họ xem không hiểu, chốc lát hướng phía trước, chốc lát bên trái, bỗng nhiên kháp một cái thủ quyết, cái trùy hình thoi trong tay xoẹt một tiếng cắm vào trong đất.
“Vù!”
Một trận gió nhẹ thổi qua, dưới đất dường như dâng lên vài luồng hơi nước, dưới ánh mặt trời hóa thành một cầu vồng nho nhỏ, xán lạn đến mức khiến người ta hoài nghi hai mắt mình.
“Đây, đây là, ” Viên Bằng lắp bắp chỉ vào cầu vồng trên không trung, “Sao lại đột nhiên xuất hiện cầu vồng?”
“Cái này cũng không kỳ quái, ” Lý Thiến Thiến đi đến bên cạnh hắn, nhỏ giọng giải thích, “Khi tìm long điểm huyệt, chỉ cần tìm đúng huyệt vị, đều sẽ xuất hiện dị tượng.”
“Lý đại sư quả thật là cao nhân, ” Viên Bằng nghe nói như thế, mới chợt hoảng nói, “Luồng gió vừa rồi là chuyện gì?”
“Là khí tràng, ” Lý Thiến Thiến dùng tay che miệng cười nói, “Phong thủy bảo địa đều có khí tràng của nó, cho nên sau khi sư phụ điểm huyệt thành công, mới có thể nổi gió.”
Viên Bằng nghe xong giải thích này, nhịn không được nghĩ, thật không ngờ phong thuỷ thậm chí có hiệu quả thần kỳ như thế.
Vừa vặn lúc này Lý Tồn Hư thu tay, sắc mặt lão có chút tái nhợt, trên trán còn mang theo mồ hôi: “Viên tiên sinh, dựa theo giờ lành tôi xem trước đó, chuẩn bị dời âm trạch đi.”
“Lý đại sư vất vả, ” Viên Sùng An cười nói, “Tôi nhờ thôn trưởng an bài tiệc rượu trong thôn, đồ vật tuy rằng không tinh quý, nhưng mà là đồ tốt nhà nông thuần thiên nhiên, mời.”
“Vậy làm phiền Viên tiên sinh.” Lý Tồn Hư cũng thật không ngờ việc này thế mà lại dễ dàng như vậy, trộm ở trong lòng thở phào một hơi. Lão am hiểu nhất vốn không phải là xem phong thuỷ, nhưng mà có thể ôm được đùi Viên gia, nói thế nào lão cũng không muốn buông tha.
Việc duy nhất không quá tốt chính là gặp ông chủ Hà, nhìn thấy trường hợp này, đối phương khẳng định đã biết vì sao lão lại đột nhiên nửa đường từ chối việc đi giúp Hà gia xem âm trạch, khẳng định đã đắc tội ông ta rồi.
Cơ mà nếu có thể bám lên con thuyền lớn Viên gia này, cái loại tiểu phú thương như ông chủ Hà đắc tội thì cứ đắc tội đi.
“Huyệt thật đã bị chúng ta tìm được, bên kia còn muốn xem náo nhiệt gì chứ?” Đại đồ đệ của Lý Tồn Hư đắc ý dào dạt nói, “Nhìn dáng vẻ Kỳ đại sư kia còn trẻ như vậy, cũng không giống như là người có thể tìm long điểm huyệt.”
“Đồ nhi, đừng học thói kiêu ngạo tự mãn kia.” Lý Tồn Hư nhất thời nhíu mày, quát lớn đại đồ đệ, một bộ dạng tiên phong đạo cốt, cao thượng chính trực. Dù ông cháu Viên gia không thích Kỳ Yến, cũng bởi vì diễn xuất của Lý Tồn Hư lần này mà xem trọng lão thêm vài lần.
“Vâng, sư phụ.” Đại đồ đệ lập tức đáp ứng, “Đồ đệ ghi nhớ ngài dạy bảo.”
Nhìn phương thức ở chung của sư đồ người ta, Viên Sùng An lại nghĩ tới con trai mình, nhất thời trong lòng có chút khó chịu. Lý đại sư nói, nơi này nếu xây âm trạch có thể khiến đời sau đoàn kết hữu ái, tài nguyên rộng mở, ông chỉ mong sự thật đúng như thế.
Sư đồ Lý Tồn Hư bên này đang kẻ xướng người hoạ làm bộ làm tịch, bên kia Kỳ Yến đã tìm đúng long huyệt, từ trong cái hộp tùy tay mang theo, tìm ra một cây đinh. Năng lực cậu có hạn, không bằng một tay bản lĩnh ngân châm định huyệt của sư phụ, cho nên chỉ có thể dùng cây đinh.
Nhưng mà ông chủ Hà hơi có chút hiểu biết về huyền học lại âm thầm kinh hãi, ông còn chưa từng thấy qua đại sư nào có thể lấy đinh vàng định chân long huyệt, Kỳ đại sư này tuổi còn trẻ, lại có bản lĩnh như thế ư?
“Đúng rồi, ” Kỳ Yến bỗng nhiên quay đầu nói, “Xin hỏi người đứng nơi này, có tuổi hổ hay không?”
Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, một nhân viên đi theo ông chủ đứng dậy, “Tôi tuổi hổ.”
“Vậy anh lui xa một chút đi, ” Kỳ Yến đạo, “Nơi này là chân long vượng huyệt, nếu điểm huyệt thành công, dòng khí nơi này có khả năng sẽ có chút va chạm với anh.”
Nhân viên đó nhất thời sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Kỳ Yến thấy thế cười trấn an nói, “Đừng lo lắng, bây giờ tôi còn chưa điểm huyệt, sẽ không có chuyện gì. Dù anh không tránh ra, cũng sẽ không có chuyện lớn gì, nhiều nhất là có một chút đau đầu nhức óc, nằm trên giường hai ngày thì tốt rồi.”
Không, ngài an ủi thế này một chút cũng không khiến tôi yên tâm.
Nhân viên đó cũng không dám xem náo nhiệt, cọ cọ cọ vài bước bỏ chạy xa, sau khi chạy một khoảng, còn quay đầu lại nhìn Kỳ Yến, dường như chờ cậu nói khoảng cách có đủ hay không.
Kỳ Yến gật gật đầu, Hoàng Hà phía sau cậu lập tức nói: “Được rồi, không cần đi nữa!”
Nhân viên kia lại lui về sau mấy bước, mới hai tay ôm ngực đứng ở xa xa đàng kia nhìn qua bên này.
“Bọn họ đang làm cái gì?” Viên Bằng nhíu mày, “Làm ra động tĩnh lớn như vậy.”
“Bất quá là làm mánh lới hù dọa người thôi, ” Lý Thiến Thiến nhỏ giọng nói, “Thường có bịp bợm giang hồ nói với người ta rằng, cái này xung khắc cái kia xung sát phải tránh đi, cái này cái kia lại có hại không thể xuất hiện, để người ta có tâm lý kính sợ trước, bọn họ mới có thể tiếp tục đi lừa gạt.”
Viên Bằng nghĩ nghĩ, không nói gì. Lý Thiến Thiến nói lời này có chút đạo lý, nhưng mà đối với cái người Kỳ Yến này, tâm tình Viên Bằng có chút phức tạp, trong tiềm thức, hắn không dám xem người này trở thành bọn bịp bợm giang hồ thuần túy.
Dù năng lực không tinh, nhưng hẳn là cũng có nửa thùng nước.
“Tiền Tiền, tớ tuổi heo, cần tránh đi luôn hay không?” Vương Hàng phá lệ coi trọng cái mạng nhỏ bé của mình.
“Không cần, ” Kỳ Yến không quay đầu lại nói, “Tớ cũng không cần tránh, cậu tránh cái gì?”
Nói xong, cậu cũng không để ý tới Vương Hàng, tay nắm chóp đinh vàng, chạy bước thất tinh bát quái tới trước huyệt, đem linh khí quanh thân thúc lên đinh vàng, hung hăng đâm xuống!
Hết chương 126