Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 129

Hai người đã vài ngày không gặp mặt, buổi tối hai người sớm trở về phòng, vượt qua một buổi tối sung sướng.

Sáng ngày hôm sau, Sầm Bách Hạc đến công ty làm, Kỳ Yến tựa vào trên cái giường rộng lớn mềm mại của Sầm Bách Hạc, nhìn ánh nắng xán lạn ngoài cửa sổ, duỗi eo một cái chậm rãi từ trong ổ chăn chui ra.

Đi đến phòng tắm, cậu liền nhìn thấy trong ngăn tủ trên bồn rửa mặt đặt hai bộ dụng cụ rửa mặt, một bộ có dấu vết đã dùng qua, một bộ còn chưa có mở ra.

“Đây là đã sớm ôm tâm tư ở chung à?”

Kỳ Yến nói thầm, mở bao bì bàn chải đánh răng kem đánh răng, mới vừa nhét bàn chải đánh răng vào miệng, điện thoại của Vương Hàng liền gọi đến.

“Có việc khởi tấu, không việc bãi triều.” Kỳ Yến ấn nút loa ngoài, xoạt xoạt đánh răng.

“Đây là âm thanh gì hả, thằng nhóc cậu hiện tại mới rời giường đánh răng sao?” Giọng điệu Vương Hàng có chút chua, “Ngày hôm qua tớ mới vừa trở về, sáng hôm nay bảy giờ liền dậy đi làm, cậu nói xem hai chúng ta đến tột cùng ai mới là phú nhị đại hả?”

“Đây là số mệnh, cậu hâm mộ không được.” Kỳ Yến hớp một ngụm nước, ùng ục ùng ục phun bọt trong miệng ra, “Sáng sớm cậu gọi điện thoại lại đây, chỉ để oán giận cái này hả?”

“Sáng sớm?” Vương Hàng ở đầu kia điện thoại thét chói tai, “Lúc này đã chín giờ rưỡi, còn sáng sớm?”

Kỳ Yến nghe Vương Hàng không ngừng ở bên kia lải nhải, yên lặng rửa mặt, cạo râu, thấy Vương Hàng còn không có xu thế ngừng lại, “Lão tam, hôm nay cậu gọi điện thoại cho tớ trọng điểm rốt cuộc là cái gì?”

“Ai, tớ thiếu chút nữa quên mất, ” Vương Hàng hạ giọng, “Tớ mới vừa nhận được tin tức, Viên gia đã xảy ra chuyện.”

Kỳ Yến đối diện gương sờ sờ mặt mình, “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Hình như là sản phẩm sữa nhà bọn họ xảy ra vấn đề, tin tức là từ trong nội bộ truyền ra, nghe nói qua mấy ngày nữa việc này sẽ ầm ĩ lớn.” Giọng điệu Vương Hàng có chút cảm khái, “Việc này ầm ĩ ra, Viên gia khẳng định sẽ nguyên khí đại thương, lời cậu nói trước đó, chỉ sợ sẽ ứng nghiệm.”

Kỳ Yến không nói gì, cậu đi ra khỏi phòng vệ sinh, đi đến trước cửa sổ sát đất, kéo cửa sổ ra đi đến ban công, cúi đầu nhìn thấy hoa viên Sầm gia tỉ mỉ xử lý. Nếu chuyện này ngay cả Vương Hàng cũng biết, chỉ sợ cũng không cần qua mấy ngày, hôm nay là có thể huyên náo lớn. Truyền thông Hoa Hạ ở phương diện lấy tin tức, năng lực vẫn rất cường hãn, huống chi còn là phát sinh loại gièm pha hào môn này.

Kỳ Yến dự liệu không sai, giữa trưa cùng ngày liền tuôn ra tin tức sản phẩm sữa dưới danh nghĩa xí nghiệp Viên thị có vài loại nguyên tố vi lượng siêu nhỏ, trường kỳ sử dụng có khả năng ảnh hưởng đến em bé hoặc là sự phát triển của nhi đồng, trong nước đã xuất hiện rất nhiều vụ trẻ em phát triển dị thường, những đứa trẻ đó bình thường đều dùng sản phẩm sữa của xí nghiệp Viên thị.

Một hòn đá gợn lên ngàn tầng sóng, không ai có thể rời khỏi thức ăn, khi thức ăn xảy ra vấn đề, cũng dễ dàng khiến cho mọi người khủng hoảng nhất.

Ngắn ngủn vài ngày, cổ phiếu Viên gia thẳng tắp rớt xuống, lời đồn nổi lên bốn phía, rất nhiều nước bẩn mặc kệ có quan hệ với Viên gia hay không, truyền thông đều hắt lên trên người xí nghiệp Viên thị, trong lúc nhất thời xí nghiệp Viên thị đúng là người người hô đánh, thậm chí có phần tử cấp tiến chạy đến cửa tổng công ty xí nghiệp Viên thị tĩnh tọa thị uy, ầm ĩ đến cả nước đều biết.

Sau đó mặc dù có bộ ngành liên quan đi ra giải thích, ảnh chụp những đứa trẻ dị dạng mà truyền thông đưa tin không có quan hệ với Viên thị, nhưng mà lúc này đã không ai để ý chân tướng, bọn họ rơi vào một loại cảm giác thỏa mãn khi dốc sức đánh chó rơi xuống nước cùng với đem nhân sĩ thành công giẫm ở dưới chân.

Nghĩ đến đại nhân vật cao cao tại thượng, hiện tại lại bị bọn họ tùy ý chửi rủa, vũ nhục, cơn giận ngày thường của bọn họ dường như đã có điểm phát tiết, chuyện đến cuối cùng, bọn họ không giống như là quan tâm vấn đề an toàn thực phẩm nữa, càng như là đang tiến hành một hồi cuồng hoan tiến hóa từ bi kịch.

Những nghệ nhân từng phát ngôn cho sản phẩm sữa của Viên gia, cũng bị dân mạng nhất nhất bới ra, đứng mũi chịu sào chính là người phát ngôn sữa dinh dưỡng quý mới của Viên thị là Đào Ngôn. Đào Ngôn về nước phát triển, bởi vì diện mạo âm nhu xinh đẹp, cũng có được một đám fan chân ái, phát ngôn sữa dinh dưỡng là cái tốt nhất hắn nhận được sau khi về nước, fan nhà hắn còn lấy cái này để khoe khoang. Nào biết trong một đêm sản phẩm sữa Viên gia xảy ra vấn đề, Đào Ngôn cũng bị mắng đến thương tích đầy mình.

Mắng nhiều nhất, chính là nói hắn thấy tiền sáng mắt, phát ngôn gì cũng nhận, thân là nhân vật công chúng, không có chút ý thức trách nhiệm. Không bằng những nghệ thuật gia trước kia, mặc kệ phát ngôn sản phẩm gì, cũng phải tự mình thử dùng qua mới quyết định nhận hay không.

Mắng mắng, dân mạng nhàm chán bắt đầu lột quá khứ Đào Ngôn, phát hiện bằng cấp của hắn quả thật như hắn đã nói, là tốt nghiệp đại học top 1 trong nước, nhưng mà tuổi lại tạo giả. Bởi vì không biết bạn mạng nào tìm ra ảnh tốt nghiệp đại học của Đào Ngôn trước kia, cùng với ảnh hắn chụp lúc đang học, tính theo thời gian hắn tốt nghiệp, hiện tại nói thế nào hắn cũng phải khoảng hai mươi chín tuổi, chứ không phải hai mươi bốn như hắn điền trong tư liệu.

Còn có người nghi ngờ hắn chỉnh dung, bởi vì hắn lúc đại học, với hiện tại tựa như hai người.

Đương nhiên, hai điểm này fan chân ái đều không đồng ý thừa nhận, bọn họ nói thần tượng nhà mình có lẽ là bởi vì tuổi đi học nhỏ hơn bạn cùng lứa một chút, trước kia không có đẹp như hiện tại, đó là bởi vì trang phục, kiểu tóc còn có vấn đề trang điểm, chụp ảnh, thần tượng bọn họ đẹp trai nhất dễ nhìn nhất, tuyệt đối là thuần thiên nhiên.

Lột đến lột đi: có vài fan thật sự là nói dối trắng trợn, nếu như là bởi vì đi học sớm, vậy lúc hắn lên đại học hẳn là mười bốn mười lăm tuổi, trong tấm ảnh này hắn giống bộ dạng mười lăm tuổi hả? Hay là mấy người cảm thấy, quỷ đáng ghét đó từ nhỏ đã có diện mạo tương đối già dặn, mười bốn tuổi nhìn như là mười tám tuổi? [ ảnh ]

Có anti fan lấy cho Đào Ngôn một cái biệt danh “quỷ đáng ghét”, một vài bạn mạng không thích hắn, liền dùng từ ngữ này để gọi hắn.

“Lột đến lột đi” là nick nhiều chuyện nổi tiếng trên mạng, hắn vừa đăng cái weibo này, nhất thời khiến cho rất nhiều người qua đường ủng hộ. Trên thực tế lúc việc này mới vừa phát sinh, fan của Đào Ngôn hơi khiêm tốn một chút, không nhảy nhót, cũng không khiến cho người qua đường phản cảm, hiện tại thì không chỉ anti fan, mức độ thiện cảm của rất nhiều quần chúng đối với Đào Ngôn cũng giảm đến số âm.

Trên mạng có rất nhiều ngôn luận mặt trái, có vài công ty đã bàn bạc xong với Đào Ngôn, lại hủy bỏ hợp tác với hắn. Người đại diện của Đào Ngôn sầu đến tóc rớt một bó to, hắn ta nhìn Đào Ngôn dùng clone cãi nhau với dân mạng, hữu khí vô lực nói: “A Ngôn, hiện tại không phải là lúc cãi nhau với dân mạng, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp xoay chuyển dư luận.”

“Xoay chuyển, xoay chuyển như thế nào?” Đào Ngôn tức giận đến thiếu chút nữa đập bàn phím trong tay, “Lúc trước là anh nói công ty này tài nguyên nhiều, năng lực PR mạnh, tôi mới ký với công ty này. Hiện tại anh xem bọn họ, không chỉ không thể áp chế dư luận mặt trái trên mạng, còn để người ta bóc ra chuyện trước kia của tôi, anh muốn tôi làm như thế nào?”

Hắn quay đầu lại nhấn loạn vào một cái topic có liên quan đến hắn, bên trong dán rất nhiều ảnh chụp thời kì trung học đại học của hắn, hắn trong ảnh chụp kiểu tóc quê mùa, quần áo quê mùa, tất cả đều là quá khứ hắn không muốn nhớ lại, nhưng hiện tại lại bị người ta moi ra toàn bộ, tùy ý vô số người trào phúng phẩm vị mặc quần áo, dáng vẻ quê mùa nghèo kiết hủ lậu của hắn.

Là thói quen không phải là yêu: tôi một chút cũng không quan tâm quỷ đáng ghét trước kia thế nào, tôi chỉ nghĩ mỹ nam áo sơmi ở góc phòng trong ảnh chụp kia là ai, có sự hiện hữu của hắn, tất cả mọi người trong ảnh đều là bụi bặm.

Nhìn thấy bình luận này, Đào Ngôn cũng lật đến bài viết mà người đó bình luận, thấy được bức ảnh mà cô ta nói.

Tấm ảnh này không biết là ai chụp, bối cảnh là trong phòng đại học của bọn họ, góc phải bức ảnh có một người trẻ tuổi mặc áo sơmi ngồi, trong phòng học lộn xộn, hắn giống như phượng hoàng rơi vào trong bầy gà, chỉ lộ ra một bên mặt nghiêng, cũng đã khiến người ta cảm nhận được hắn không giống người thường.

“Sầm Bách Hạc…”

Hắn ta kinh ngạc nhìn bức ảnh này, trong lúc nhất thời lại có chút thất thần.

“Việc này không phải là công ty không ra sức, mà là chuyện quá lớn, dựa tiền dựa nhân mạch không đè xuống được.” Người đại diện có chút bất đắc dĩ, gia tộc hiển hách như Viên gia, cũng không đè nổi chuyện này, công ty bọn họ lại có biện pháp nào? Nói khó nghe một chút, lần này Viên gia gây ra oanh động lớn như vậy, những gia tộc giao hảo với họ, có ai đứng ra hỗ trợ?

Nếu là đoạn thời gian trước, Viên gia và Sầm gia chưa cương đến như vậy, lấy nhân mạch và thể diện của Sầm gia ở Hoa Hạ, có lẽ Viên gia lần này còn có chỗ cứu vãn, hiện tại… chỉ có thể xem ông trời có nguyện ý hỗ trợ hay không.

Giọng điệu Đào Ngôn bình tĩnh trở lại: “Chúng ta bây giờ nên làm gì?”

Người đại diện cho rằng hắn rốt cuộc cũng nguyện ý tĩnh tâm nghe mình nói chuyện, nhất thời vẻ mặt tươi cười nói: “Hiện tại tốt nhất chúng ta giảm bớt hoạt động, chờ nhiệt độ chuyện này qua đi, lại gia tăng độ hấp thụ ánh sáng. Vừa vặn hiện tại cậu phải tham gia quay phim, an tâm quay đi, chờ phim công chiếu, cũng không lo không có độ sáng.”

“Nhưng hiện tại tin tức mặt trái của tôi nhiều như vậy, anh cho là đoàn phim sẽ không cắt cảnh diễn của tôi ư?” Giọng điệu Đào Ngôn có chút không tốt, “Dù cảnh diễn không cắt, lúc hậu kỳ cắt nối biên tập, tùy tiện động tay chân, cảnh diễn của tôi còn có thể dư lại bao nhiêu?”

Người đại diện cười khổ: “A Ngôn, hiện tại chúng ta có thể bảo vệ nhân vật kia, đã phí không ít lực.”

Đào Ngôn trầm mặc một khắc: “Không bằng, tôi lại đi gặp Sầm Bách Hạc một lần.”

Trong lòng người đại diện cảm thấy có chút không ổn, lúc trước khi bọn họ đi gặp Sầm ngũ gia, thái độ của vị đại nhân vật này đối với Đào Ngôn không tính là có bao nhiêu nhiệt tình, hoặc nói là lãnh đạm, hiện tại lại tới cửa cầu xin, đối phương có thể cho mặt mũi sao?

Chỉ là nhìn biểu tình Đào Ngôn tràn ngập chờ mong, người đại diện cũng không dám đem lời trong lòng nói ra.

Kỳ Yến nhìn hộp giữ nhiệt cực lớn trong tay quản gia, “Chú quản gia, đây là chuẩn bị cho Bách Hạc ạ?”

“Làm phiền Kỳ thiếu.” Quản gia cười tủm tỉm giao hộp giữ nhiệt vào tay Kỳ Yến, “Bên trong có đồ ăn ngài thích.”

Được rồi, cậu ở Sầm gia đã từ “Kỳ đại sư” biến thành “Kỳ thiếu”, cũng không biết là thăng cấp hay là giáng cấp, nhưng mà làm một thanh niên tốt ngũ giảng tứ mỹ, người khác gọi cậu là thiếu gia gì đó, cậu phá lệ không được tự nhiên, “Chú, về sau chú vẫn gọi tên cháu hoặc là Kỳ đại sư đi, cũng đã quen rồi.”

“Được, Kỳ đại sư.” Quản gia thấy Kỳ Yến nói lời này đúng là phát ra từ nội tâm, lúc này liền sửa miệng, “Trên đường xin cẩn thận.”

Kỳ Yến gật gật đầu, mang theo hôp cơm ra cửa. Quản gia cười tủm tỉm nhìn bóng lưng cậu biến mất sau cửa, sau một lúc lâu hắn quay đầu lại nhìn về phía sau, lão tiên sinh đang đứng ở trên cầu thang.

“Lão tiên sinh.”

“Ừ.” Sầm Thu Sinh chậm rãi đi xuống, liếc mắt ra cửa một cái, “Hiện tại người trẻ tuổi yêu đương, tự do hơn cái thời của tôi nhiều.”

“Thời đại thay đổi, ” quản gia đỡ lấy Sầm Thu Sinh, “Lúc ấy sao có thể so với hiện tại.”

“Như bây giờ cũng rất tốt, ” Sầm Thu Sinh gật gật đầu, “Bọn nhỏ cũng không cần chịu uất ức.”

Quản gia cười cười không nói chuyện, hiện tại tuy rằng đại chúng còn có chút không tiếp nhận với tình yêu giữa đồng tính, nhưng so với năm đó vẫn là tốt hơn nhiều. Đương nhiên, ngũ thiếu may mắn nhất chính là, có người nhà khai sáng, còn có người yêu tốt như Kỳ đại sư.

“Kỳ đại sư, ngài mua cái này làm gì?” Hoàng Hà nhìn Kỳ Yến mang theo một túi đồ nhỏ trở về, rất nhanh trong xe liền tràn ngập mùi chua cay nhàn nhạt, “Ngửi vào khiến người nhịn ta không được chảy nước miếng.”

“Đây là đồ chua Thục Dung, giòn chua tê cay, ăn với cơm rất hợp, ” Kỳ Yến nhấc túi to chứa hộp giữ nhiệt lên trên tay, “Tôi thấy Bách Hạc tối hôm qua không ăn nhiều lắm, có thể là lúc đi công tác ở nơi khác, ăn quá nhiều dầu mỡ, thứ này giải ngán khai vị, rất tốt.”

“Tôi phát hiện hình như ngài rất thiên vị món ăn có khẩu vị Thục Dung, ” Hoàng Hà cười nói, “Nếu không phải tôi biết ngài là người chỗ nào, thiếu chút nữa cho rằng ngài là người Thục Dung rồi.”

“Mỹ thực không biên giới, ” Kỳ Yến cười hì hì nói, “Chỉ cần ăn ngon, tôi đều thích.”

Xe rất nhanh chạy đến dưới lầu công ty Sầm Bách Hạc, Kỳ Yến vừa đi vào cửa công ty, chợt nghe tiếng tiếp tân nói chuyện với một người.

“Ngại ngùng, Đào tiên sinh, hiện tại ông chủ tạm thời không có thời gian gặp ngài, mời ngài lần sau lại đến, vô cùng xin lỗi.”

“Cô cứ giúp tôi liên hệ, tôi là bạn đại học của hắn, hắn nhất định sẽ gặp tôi.”

Kỳ Yến nhìn chàng trai mặc quần bó sát, kẻ mắt xinh đẹp này, dừng bước chân.

Hết chương 129
Bình Luận (0)
Comment