Tiếp truyện: Mọi người trò chuyện thêm một lát rồi gia đình Vera cũng ra về lúc này đã là 23 giờ đêm, chiếc xe hơi thể thao sành điệu đang lao vút về nhà, bên trong Kane đang lái xe, Xenia thì ngồi ở ghế bên cạnh còn Vera thì ngồi ở dãy ghế sau đang lướt điện thoại.
Vera đang đọc những thông tin về thần thú nhân ở trên mạng rồi cảm thán nói;
“Kaza may mắn thật đấy bản thân cậu ấy lại là thần thú nhân, như vậy thực lực cậu ấy sẽ tăng nhanh hơn người khác rất nhiều và sau này cũng không phải mạo hiểm luyện hóa nguyên tố chủng!”
Kane đang lái xe nghe vậy cũng chậc chậc miệng; “Đúng vậy, tuy bây giờ thực lực nó mới ở mức thấp nhất của chiến nhân nhưng sau này thì chắc chắn nó sẽ tiến bộ nhanh hơn rất nhiều, lại có sẵn nguyên tố không bị giới hạn sức mạnh nữa chứ, sở hữu thần thú đúng là tuyệt vời.”
Xenia thì không quan tâm lắm chỉ nói; “Là thần thú nhân cũng chỉ giúp phụ trợ thêm ít thôi chứ muốn trở thành chiến nhân cường đại phải do chính bản thân cố gắng!”
Kane cười rồi đắc ý nói; “Điều đó thì ai cũng biết mà, như con gái của chúng ta tuy không phải thần thú nhân nhưng vẫn tiến bộ rất nhanh đó thôi, đây chính là do nghị lực cộng với sự chăm chỉ cố gắng tạo nên!”
Xenia gật nhẹ đầu, còn Vera thấy bố khen mình như vậy cũng thấy khá vui, vì dù sao để đạt được thực lực như bây giờ em đã phải rất cố gắng.
Từ sáng hôm sau Vera lại chăm chỉ luyện tập như mọi khi, cuộc sống của em vẫn diễn ra rất bình thường.
Tháng 7 đã đến trời cũng không còn nắng gắt như trước nữa, thứ nước đỏ được pha từ ‘huyết linh quả’ đựng trong chai thủy tinh cũng đã được Vera dùng hết, lúc này vào buổi sáng Vera đang ngồi xếp bằng trên sân luyện tập sau nhà.
Mắt nhắm lại ý thức của Vera đã vào trong ‘Tâm cầu chiến lực’, đến bên trong em đã nhìn thấy sáu chiến cầu năng lượng, viên chiến cầu thứ sáu đại diện cho ‘đặc cấp’ đã gần to bằng năm viên chiến cầu khác.
Vera thấy vậy vui mừng;
“Lúc trước khi mới thăng cấp lên ‘đặc cấp’ thì kích thước viên chiến cầu thứ sáu mới khoảng bằng 1/5 những viên khác, mà bây giờ nó đã sắp ngang bằng với những viên kia rồi.
Không lâu nữa khi viên chiến cầu này hấp thụ đủ năng lượng và to như mấy viên kia thì mình sẽ có thể ngưng tụ ra thêm viên thứ bảy, lúc đó mình sẽ là ‘Tân Tinh – tịnh cấp(7)’ hihi...”
Vera rất mong muốn bản thân nhanh chóng tăng cấp vì khi lên thành ‘tịnh cấp(7)’ sẽ được xem như ‘cao đẳng’ trong bậc, mà ‘Tân Tinh - cao đẳng’ là đã hòa nhập thành công hoàn toàn thân thể với chiến lực giúp tăng chiến lực lên nhiều hơn và có thêm khả năng học các tuyệt kỹ mạnh mẽ.
Vera rất muốn mình thi triển ra được những tuyệt chiêu được xếp ‘Bậc’ như bố mẹ mình!
Bữa trưa hôm đó cả nhà Vera đang ăn uống thì Kane nói;
“Dạo gần đây trong rừng nhiệt đới cứ vài ngày là lại có một đợt hung thú các loại chạy loạn thành một bầy lớn tàn phá khắp nơi, đã có rất nhiều đội nhóm thợ săn bị chúng tiêu diệt, cũng may lực lượng của biệt đội Fergal mạnh mẽ nếu không cũng không xong với lũ súc sinh đó rồi!”
Vera vội hỏi; “Lúc nãy con thấy chú Roger gọi cho papa có phải đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng hơn rồi không?”
Kane thở dài đáp; “Là cơn lũ hung thú, ở sâu trong khu rừng đó thường có cơn lũ hung thú, hiện tại nó đang quét qua rất nhiều nơi trong khu rừng.
Doanh trại cơ sở 1 và 2 thì nằm ở phần ngoài nên không bị ảnh hưởng đến, nhưng doanh trại cơ sở 3 và 4 thì dự tính trưa mai sẽ bị cơn lũ hung thú quét qua!”
Xenia nhìn Kane hỏi; “Có phải anh với Roger định ngày mai sẽ điều động tất cả lực lượng từ bốn doanh trại để chống lại cơn lũ hung thú không?”
Kane gật đầu; Anh và Roger tính ngày mai mỗi người sẽ tọa chấn ở một doanh và điều động tất cả thợ săn chuyên nghiệp tập chung lại để phòng thủ giữ lại doanh trại 3 và 4!”
Vera nhảy tới ôm cánh tay bố mình rồi lắc lắc cánh tay năn nỉ nói;
“Vậy ngày mai papa cho con đi với nhé, dạo này con đã có đủ năng lượng để thử thăng cấp nhưng vì không được chiến đấu gay gắt nên chưa thể ngưng tụ ra chiến cầu thứ bảy được!”
Kane khó xử nói; “Nhưng rất nguy hiểm, lần này bố đi sẽ phải tập chung chiến đấu với những hung mạnh mẽ nên sẽ không thể để ý con được.”
“Nhưng con có thể tự bảo vệ cho mình mà, con sẽ chỉ ở tuyến sau đánh giết những hung thú lọt lưới thôi, dù sao trong những thợ săn chuyên nghiệp mà papa triệu tập cũng có ‘Tân Tinh – tịnh cấp(7)’, mà thực lực của con có kém họ bao nhiêu đâu chứ!”
Xenia cũng nói; “Mới thế mà đã muốn tăng lên ‘tịnh cấp(7)’ rồi, tốc độ của con quả là nhanh nhưng nếu lần này đi mà thăng lên được thật thì sẽ là một thu hoạch lớn với con đấy.”
Thấy mẹ nói giúp như vậy Vera cũng vui mừng nhìn Kane còn ông thì bất đắc dĩ nói;
“Được, sáng mai bố sẽ đưa con theo nhưng nhớ lên đó phải ngoan ngoãn ở tuyến sau cùng đấy!”
“Vâng ạ papa yên tâm con đã bao giờ cãi lời hai người đâu.”
Thấy Vera cười đắc ý rồi còn nháy mắt với mẹ Kane cũng chỉ biết nhéo má Vera cho bõ tức.
Thực ra ông cũng tin tưởng thực lực của con gái mình vì dạo gần đây Kane thường kèm cho Vera luyện tập, em tiến bộ rất nhanh thậm
chí bộ 12 thức kiếm pháp nâng cao mà Kane chỉ dạy Vera đã có thể thi triển ra hết sức thành thạo!
Sáng sớm hôm sau Vera cùng Kane chào tạm biệt Xenia rồi nhảy lên chiếc xe bán tải di chuyển ra đường lớn.
Lần này không phải đi rèn luyện như trước mà chỉ đi một ngày rồi sáng mai sẽ lại về nhà nên Vera chỉ đem theo một túi đồ nhỏ, em nhìn sang thấy xác mặt bố mình khá căng thẳng em liền nói;
“Không có gì đáng ngại đâu, với thực lực của papa và chú Roger thì đám hung thú đó sẽ bị giải quyết nhanh gọn thôi mà.
Có khi sau lần này hai người có thể thăng cấp được lên ‘địa cấp(4) đó!”
Nghe con mình an ủi như vậy Kane cũng cười; “Con nói đúng đấy có khi sau cuộc chiến trưa nay bố sẽ có thể trùng kích lên cấp sau đó bố sẽ dùng ‘huyết linh đan’ để tăng thêm một cấp nữa, lúc đó tên Roger mà biết bị bố vượt mặt chắc hắn sẽ cay đến phát khóc mất haha...”
Hai người ngồi trong xe tiếp tục nói chuyện vui vẻ, Kane cũng cảm thấy bớt căng thẳng hơn, mỗi khi ông ở cạnh vợ hay con gái mình thì luôn có cảm giác rất thoải mái và dễ chịu.
Sau khi chiếc xe vào đến khu vực rừng nhiệt đới thì đã đi về một hướng khác với lần trước và cũng vào sâu hơn.
Lần này Kane sẽ tọa chấn ở doanh trại cơ sở ba còn Roger thì sẽ ở cơ sở bốn.
Hơn nửa tiếng sau chiếc xe bán tải đời mới nhất của Kane đã đến doanh trại, băng qua cánh cổng thẳng vào chỗ để xe Vera thấy bên ngoài có rất nhiều người, khi họ nhìn thấy chiếc xe của thủ lĩnh đi vào đều cúi người chào.
Kiến trúc và các khu vực trong doanh trại này không khác gì lắm so với doanh trại cơ sở một, chỉ là diện tích cả doanh trại nhỏ hơn chút, có thể là vì cơ sở một còn chuyên để đào tạo thợ săn học việc nên mới mở rộng diện tích.
Bước xuống xe Vera cùng bố trước tiên đi vào nơi họp của các lãnh đạo trong doanh trại, rất nhiều người khi nhìn thấy Vera đều bất ngờ vì em được Kane đem theo tới đây, vì các thợ săn chuyên nghiệp của cơ sở 1 được triệu tập tới đây để góp phần phòng thủ cơ sở 3 nên một nửa số người trên sân đều từng gặp qua Vera, dù sao em đã sinh hoạt ở cơ sở 1 tám ngày.
Ở nơi này chỉ có thợ săn chuyên nghiệp nên mọi người thường tuổi đã khá cao, thấp nhất cũng đã 23 tuổi, thực lực ít nhất cũng là ‘Tân Tinh – tịnh cấp(7)’.
Mọi người ai nấy đều cung kính chào Kane rồi chào Vera với vẻ rất thân thiện, khác với những thành viên ở cơ sở 3 này các thành viên ở cơ sở 1 chào hỏi Vera có vẻ thân quen hơn nhiều.
Vera cũng nhìn thấy Alvar và một vài thợ săn chuyên nghiệp trẻ tuổi từng trò chuyện với em, hai bên đều chào hỏi rất thân quen.
Sau khi hai bố con thủ lĩnh đi vào bên trong phòng hội nghị thì bên ngoài sân liền xì xào bàn tán, đa số mọi người không hiểu Kane đưa Vera đến đây làm gì vì khi cơn lũ hung thú ập tới sẽ rất nguy hiểm.
Vài người ở cơ sở 1 giải thích cho những người ở cơ sở 3 rằng Vera đã là một chiến nhân và còn có cấp độ khá cao, điều này cũng làm cho các thợ săn ở cơ sở 3 rất bất ngờ vì Vera thực sự còn quá nhỏ.
Những thợ săn còn trẻ chưa lập gia đình thì vẫn thẫn thờ với dung nhan của Vera, nhất là những người ở cơ sở 3 vì họ mới nhìn thấy Vera lần đầu tiên.
Nghe những người trẻ ở cơ sở một nói Vera rất tôt bụng và dễ bắt chuyện thì họ lại càng mong chờ hơn..