Luân Hồi Thương Đế

Chương 269


Bầy Tà thú bắt kịp Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt thì hai người đã đến gần cứ điểm của Đế minh nên hai người chạy đến đây cũng chỉ mất một chút thời gian, tất cả võ giả có mặt ở chỗ cứ điểm này đều tung ánh mắt tò mò đến chỗ hai người.

“Đây chính là hai vị Thiện Ác pháp sư? Bọn hắn thực sự cường đại như truyền ngôn sao? Nhìn khí tức cũng không mạnh lắm”. Có võ giả thấp giọng đối với đồng bạn nói.

“Ngươi bị ngu sao? Bọn hắn là pháp sư, mạnh chỗ nguyên thần và độ tương hòa với thiên địa chi lực, võ đạo tu vi đối với bọn hắn không phải quá trọng yếu, chỉ là bước tiến giúp đề thăng nguyên thần mà thôi”. Đồng bạn trợn mắt nói.

“Không sai! Đúng là hai vị Thiện Ác pháp sư, mấy người chúng ta là được hai người bọn hắn cứu thoát khỏi Tà thú móng vuốt”. Lại có võ giả khác mở miệng, thanh âm mang theo sùng bái cùng cảm kích.

“...”. Trong cứ điểm của Đế minh đám võ giả không ngừng mở miệng, thanh âm có phần huyên náo.

“Giữ vững vị trí!!”. Đúng lúc này một đạo thanh âm trầm thấp vang lên. “Minh chủ cùng mấy vị thủ lĩnh vẫn đang ở bên ngoài cứ địa, đây là lúc các vị xao nhãng sao?”. Người nói là một vị trung niên mang hắc bào, hai mắt thâm thúy.

Nghe được trung niên kia nói xong tất cả võ lập tức nghiêm chỉnh lại, từng cái giống như đối với vị trung niên nhân kia vô cùng kiêng kị, thậm chí là sợ hãi.

“Hai vị, ta là Vương Khánh Uy, một trong chín vị thủ lĩnh của Đế minh”. Trung niên nhân nhìn hướng Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt giới thiệu. “Chào mừng hai vị đến Đế minh”.

“Bái kiến Vương thủ lĩnh!”. Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt không có lãnh đạm mà cũng chắp tay đáp lễ. Cùng lúc này Đoạn Ngọc cũng âm thầm để ý thấy Vương Khánh Uy cùng Vương Hạo có mấy phần tương tự, hai người này hẳn là đến cùng từ một cái Vương gia.

Đế minh thủ lĩnh tất nhiên là Đế tộc cường giả, đây cũng là xác định suy đoán của Đoạn Ngọc lúc trước, Vương Hạo xuất thân Đế tộc. Cũng chỉ có Đế tộc thì mới có khả năng sinh ra hậu đại sở hữu Đế thể.

“Tình thế hiện tại ta cũng không có thời gian giải thích nhiều, chỉ hi vọng hai vị tiếp theo phối hợp với Đế minh chúng ta tru sát Tà thú”. Vương Khánh Uy thấy thái độ của hai người thì cũng xem như hài lòng nói.



“Vâng, Vương thủ lĩnh cứ việc phân phó, chúng ta sẽ toàn lực phối hợp”. Cơ Tử Nguyệt hơi có gật đầu nói.

“Vậy được! Đi theo ta”. Vương Khánh Uy cười nói. Sau đó liền ra hiệu cho Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt đi theo.

“Tử Nguyệt cô nương, Vương Khánh Uy chỗ Đế tộc có nội tình thế nào?”. Đoạn Ngọc lặng lẽ đi ở phía sau âm thầm truyền âm cho Cơ Tử Nguyệt hỏi. Hắn đối với Võ đạo thế giới tin tức cũng biết được ít nhiều, thế nhưng liên quan đến Đế tộc tin tức thì lại chỉ biết đại khái, Đế tộc có những nhà nào trước mắt hắn chỉ mới biết mấy nhà mà thôi, nội tình thế nào thì không biết được.

“Sao vậy? Lục công tử đắc tội với Vương gia sao?”. Cơ Tử Nguyệt đang có điều suy nghĩ lại nghe được Đoạn Ngọc hỏi thì kinh ngạc truyền âm hỏi lại, ngữ khí có phần vui vẻ. Nàng là lần đầu tiên thấy Đoạn Ngọc chủ động hỏi thăm như vậy, việc này tự nhiên là không bình thường.

Đoạn Ngọc bị nàng hỏi như vậy thì thoáng chút im lặng, thế nhưng hắn cũng không chuẩn bị nói cho nàng biết về xích mích giữa hắn với Vương Hạo, điều này liên quan đến rất nhiều bí mật của hắn.

“Không phải, ta chỉ muốn biết một chút về Đế tộc nội tình mà thôi”. Đoạn Ngọc biểu hiện như thường truyền âm hỏi. Dù sao thì loại tin tức này cũng không nhiều người biết, hắn có tò mò cũng không có gì lạ.

“ Đương đại Vương gia, Đạo Cực môn có Đế Quân tọa trấn, Tôn Giả lộ ra có năm vị, cũng khá là cường thế”. Cơ Tử Nguyệt hơi chút dừng lại, nàng cũng không cảm thấy Đoạn Ngọc đưa ra có vấn đề gì nên đáp. “Thế nhưng đời này của Vương gia không được lắm, thiên kiêu mạnh nhất trong Vương gia miễn cưỡng xem là tuyệt thế thiên kiêu mà thôi, cùng một tầng với Đệ tử chân truyền của Tiên môn, Tà tông”.

Thoáng chút dừng lại nàng cổ quái nhìn Đoạn Ngọc hỏi. “Ta nghe nói lần này người kia cũng đi vào di tích này, sẽ không phải ngươi ở chỗ nào đó đem y làm thịt rồi chứ?”.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì trán nổi gân xanh, câu trước của Cơ Tử Nguyệt để hắn có điều suy nghĩ, đến câu sau nhưng để hắn thực sự muốn đem nàng bóp ch.ết. Đây là lời mà một cái đồng bạn nên nói sao?

Vương gia, Đạo Cực môn. Đoạn Ngọc nếu như muốn ngăn chặn tin tức của mình lộ ra thì lựa chọn tốt nhất chính là đem Vương Hạo đánh chết, thế nhưng từ đó thì trong tương lai hắn sẽ cùng với chỗ Đế tộc cường đại này là địch, áp lực không thể nói là không lớn. Đoạn Ngọc cho dù là cuồng ngạo đến đâu cũng không dám một chỗ Đế tộc có Đế Quân tọa trấn.



Chỉ là không đem Vương Hạo đánh chết thì hắn có khả năng sẽ phải đối mặt với kẻ địch càng thêm cường đại, đối với một vị thiên kiêu còn chưa trưởng thành như hắn thì Yêu tộc tất nhiên chính là sát thủ đáng sợ nhất. Một khi thiên tư của hắn lộ ra thì trừ khi hắn mai danh ẩn tích cho đến khi đủ thực lực chống lại Yêu tộc ám toán hay là có thế lực đứng ra bảo hộ lấy hắn, bằng không thì hắn có khả năng rất lớn bị Yêu tộc đuổi cùng giết tận.

Đối với việc phải trông chờ người khác bảo hộ thì Đoạn Ngọc càng tin vào bản thân mình, tiếp đó hắn tin tưởng vào gia tộc trưởng bối, hơi có chút đáng tiếc đó là Đoan gia hiện tại cũng khó mà bảo toàn cho hắn. Đoạn gia còn không có Đế Quân tọa trấn.

Đang lúc nói chuyện Vương Khánh Uy dẫn Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt đi đến một chỗ đài cao, tại đây có đặt một cái cự nỏ, có người đứng tại chỗ này không ngừng đặt trường tiễn nào chỗ phát động lực lượng bắn về phía đàn Tà thú ở chỗ xa.

“Hai vị phụ trách phát động tòa cự nỏ này”. Vương Khánh Uy ra hiệu cho võ đang không ngừng kéo động cự nỏ kia rời đi thì mới quay đầu nhìn Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt thấp giọng nói.

“Hai vị chớ xem thường cự nỏ này, nó có thể xem như là một kiện pháp khí, là sản phẩm trong quan ải ở Cổ Yêu chiến trường”. Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt đều kinh ngạc nhìn cự nỏ một chút thì Vương Khánh Uy mới nói tiếp.

“Pháp khí?”. Hai người nghe vậy thì đều có chút ngoài ý muốn, từ cách vận hành của vị võ giả lúc trước thì có thể thấy cự nỏ này chỉ là kích thước lớn một chút mà thôi, cùng pháp khí không có quan hệ gì. Vương Khánh Uy làm sao gọi là pháp khí được?

“Đồ vật này hiện đang còn trong giai đoạn thử nghiệm, cho dù là tại Cổ Yêu chiến trường cũng chưa được đưa ra vận dụng rộng rãi”. Nhìn ra hai người kinh ngạc Vương Khánh Uy mới cười nói. Vừa nói y vừa tiến đến chỗ cự nỏ, bàn tay theo đó vươn ra hướng chỗ báng nỏ khẽ ấn, phía trên lộ ra một cái cơ quan ẩn, từ đó từng tia dị sắc lộ ra lấp lánh.

Dị sắc quang huy dần dần mở rộng ra khắp cự nỏ, sau đó tại chỗ đặt trường tiễn dâng lên một nửa quang cầu, phía trên trải rộng hoa văn không ngừng nhúc nhích.

“Trận văn?”. Đoạn Ngọc nội tâm kinh ngạc thầm nói. Trải qua một chút biến hóa thì cự nỏ thật đúng là khác biệt so với trước đó rất nhiều, thực đúng là một cái pháp khí giống như Vương Khánh Uy nói.

“Pháp khí này có chút đặc thù, nếu là vận dụng chân nguyên đến kí.ch thích thì nó sẽ giống như cự nỏ bình thường, bắn ra trường tiễn cũng là uy năng mạnh mẽ một chút mà thôi, tác dụng chủ đạo của nó là thích hợp với thiên địa chi lực, pháp sư câu thông thiên địa chi lực thông qua đó phát ra sẽ có hiệu quả tương đương với tiễn loại pháp thuật”. Vương Khánh Uy giải thích.


“Đương nhiên, nếu như hai vị có thể trực tiếp đánh ra pháp thuật thì càng tốt, phối hợp với trường tiễn vốn có của cự nỏ này thì uy năng sẽ càng mạnh hơn”.

Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt nghe vậy thì đều lộ ra thần sắc hứng thú, cự nỏ này rất khó đơn độc mang đi nhưng đối với mỗi một chỗ thế lực thì đây thực là đại sát khí, võ giả hay pháp sư mượn nhờ lực lượng của nó hoàn toàn có thể làm được lấy yếu thắng mạnh.

“Thời gian để ta giải thích không nhiều, các vị có thể tự mình thể ngộ”. Vương Khánh Uy nói. “Sau đó hi vọng các vị sẽ nghe theo hiệu lệnh của ta, tất cả pháp sư trong Đế minh hiện tại đều do ta điều động”.

“Vương thủ lĩnh yên tâm”. Cơ Tử Nguyệt khẽ gật đầu đáp ứng.

“Hai vị thoáng nghỉ ngơi một chút đi, đợi đến lúc thật sự cùng đàn Tà thú kia đánh lên thì các ngươi sẽ không có thời gian thư giãn đâu”. Vương Khánh Uy nói xong câu này cũng liền rời đi.

Đoạn Ngọc và Cơ Tử Nguyệt miệng nói cảm tạ nhưng thực tế là cả hai đều không có tiêu hao quá lớn, vừa rồi hai người chạy trốn khỏi đàn Tà thú truy sát tiêu hao lực lượng có thể nhanh chóng khôi phục. Thay vào việc nghỉ ngơi thì hai người càng có hứng thú với cự nỏ hơn, Cơ Tử Nguyệt đã câu thông thiên địa Kim chi lực đánh ra một đạo kiếm thể đặt vào cự nỏ.

****** Bị ốm lại =.=

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc
Bình Luận (0)
Comment