Luật Sư Hạng Nhất

Chương 190


Edit: Bonnie
Có vài chứng bệnh chính là như thế, một khi đã xuất hiện thì sẽ tới liên tục.
Yên Tuy Chi phát tác ba lần trong vòng 48 giờ.
Thời gian của hai lần trước rất ngắn, một lần kéo dài 40 phút, một lần kéo dài 3 giờ.
Khó chịu nhất chính là lần thứ ba, kéo dài ròng rã 10 giờ.
Lâm Nguyên đã từng dùng quang não mô phỏng lại quá trình phát tác này, căn bản không phải thứ mà người thường có thể chịu được, hắn ta không có cách nào tưởng tượng trên tầng đang có tình hình gì, cũng không dám lên xem.
Chỉ có thể không hề thả lỏng một giây nào mà nhìn chằm chằm vào số liệu đồng bộ tới trên thiết bị, dùng hết khả năng tăng nhanh quá trình nghiên cứu.
Cũng không phải có mỗi mình Lâm Nguyên không dám nhìn cũng không dám quấy rầy…
Trong thời gian này, trợ lý Adams đã từng liên lạc với Cố Yến.

Bởi vì tòa án gửi tin đến, các bên trong vụ án Ông lắc đầu thúc giục mở phiên tòa sớm, nên đã quyết định là vào thứ ba, cũng chính là ba ngày sau.
Tòa án đặc biệt thông báo đến bằng thư điện tử, hỏi thăm thời gian của hai bên, Adams nhận được liền muốn xác nhận lại với Cố Yến một chút.

Kết quả còn chưa truyền đến trong tay Cố Yến, đã bị Fizz ngăn cản.
Không biết cô nàng này giải thích như thế nào, tóm lại đêm hôm ấy, Adams gửi một bức thư lại cho tòa án, xin tòa án lùi lịch mở phiên tòa.
Ngày hôm sau tòa án liền gửi thư lại, thông báo bắt đầu dùng thủ tục kéo dài thời gian.
Thủ tục kéo dài thời gian của Liên Minh rất đơn giản, chính là bởi vì một trong hai bên truy tố, biện hộ xin chuyển lịch, tòa án sẽ treo đơn xin này lên, cho đến khi bên gửi đơn xin xử lý xong chuyện rồi hủy đơn, phiên tòa sẽ tự động được sắp xếp vào 10 giờ sáng ngày hôm sau, không còn thông báo nào khác.
Thủ tục kéo dài thời gian vừa khởi động, một vài nghị luận bắt đầu lặng lẽ ngoi đầu lên.

Mấy trang web tin tức bắt đầu trình diễn.

Đầu tiên là phân tích luật sư biện hộ có khả năng gặp phải chuyện khẩn cấp vào lúc quan trọng, lại phối hợp với những lời lẽ ngông cuồng của người hiềm nghi trước đó.

Cuối cùng không biết đi theo con đường logic nào mà đưa ra một kết luận…

Bên biện hộ có ý kéo dài thời gian, hơn nữa chắc chắn bên cảnh sát và tòa án cũng có người phối hợp.
Phiên toà còn chưa bắt đầu, những người kia đã ôm một thùng nước bẩn, kích động muốn giội lên trên người Cố Yến.

Adams khéo léo không thể không hoạt động khắp nơi, tạm thời cản tình hình này lại.
Nhưng mà đám người trong bệnh viện hoàn toàn không biết gì về chuyện này cả, cũng không thèm để ý tới.
Đêm ngày thứ ba, đội thí nghiệm làm việc liên tục hơn bảy mươi giờ không nghỉ cuối cùng đã đưa ra thành quả —
Phương án lấy chim xám làm cơ sở đã đi lên được một con đường sáng, thiết bị kiểm tra phân tích thí nghiệm giả lập đã thành công.
Trên màn hình lớn vừa ra kết quả, phòng thí nghiệm đầy vẻ vui mừng.
Lâm Nguyên không nói hai lời quay đầu lên trên tầng.

Hắn ta lao thẳng vào phòng bệnh, nói tin tức tốt này cho Cố Yến.
Nói xong mới phát hiện Yên Tuy Chi trên giường bệnh đã ngủ mê man rồi.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, anh đã gầy đi trông thấy, xương quai xanh nhô ra rõ ràng.

Mồ hôi lạnh bên thái dương còn chưa khô, mái tóc bởi vì ướt nhẹp càng thêm đen nhánh, làm nổi bật lên khuôn mặt yếu ớt tái nhợt.
Anh khẽ mím môi mỏng, nụ cười bình thường luôn mang theo rốt cuộc đã biến mất, biến thành một đường thẳng tắp.
Màu sắc duy nhất lại chảy ra từ trong đường thẳng kia, đỏ thắm đến mức gần như chướng mắt.
Lâm Nguyên giật nảy mình: “Máu ở đâu ra?”
Hắn ta vừa hỏi xong, liền phát hiện tay phải của Cố Yến đầm đìa máu.
Cố Yến chú ý tới ánh mắt của hắn ta, cúi đầu mắt nhìn tay mình, “Không có việc gì.”
Chỉ là Yên Tuy Chi phát tác đến mức ý thức không rõ, lại muốn duy trì một ít lý trí, nên vẫn luôn có ý đồ cắn cổ tay mình.
Cố Yến dỗ dành nửa ngày, mới đưa được tay mình cho anh cắn.
“Cậu vẫn nên đi xử lý cái tay này một chút đi.” Lâm Nguyên muốn kéo hắn đến bồn rửa.
Cố Yến lại không động: “Không được, lát nữa rồi nói sau.”
Lúc này Lâm Nguyên mới phát hiện Yên Tuy Chi trong mê man đang nắm lấy cái tay không bị thương của Cố Yến, ngón tay gầy trơ xương đan xen với hắn, hiếm khi lộ ra vẻ ỷ lại.

Lâm Nguyên nhìn một hồi rồi lắc đầu, đi lấy cồn và băng gạc sạch sẽ đến, xử lý miệng vết thương cho Cố Yến: “Lần sau đừng đưa tay mình ra, hầy — trong tủ thuốc bên cạnh có bông mềm đấy.”
“Cảm ơn.” Cố Yến rũ mắt, ngón cái dịu dàng vuốt nhẹ hai lần trên mu bàn tay của Yên Tuy Chi, giống như là muốn xóa nhạt mạch máu xanh lam lẫn xanh lá càng ngày càng rõ ràng trên đó.
Trong miệng thì nói cảm ơn, nhưng trên thực tế hắn sẽ không dùng bông mềm.
Nếu quả thật có lần tiếp theo, hắn vẫn sẽ đưa tay mình qua.

Ít nhất có thể thông qua cảm giác đau trên tay để biết Yên Tuy Chi đang phải trải qua những gì.
Lâm Nguyên nói tin tức tốt cho Cố Yến, sau đó lại về phòng thí nghiệm dưới tầng, triệu tập tất cả thành viên lại phân tích.
“… Đi theo phương án này, toàn bộ quá trình trị liệu phải chia thành phần.” Lâm Nguyên lắc lắc kết quả thí nghiệm giả lập.
Hắn ta chỉ vào phần thứ nhất nói: “Bước đầu tiên là cắt chuỗi gen tự lành của chim xám ra, sau khi xử lý biến dị thì đưa vào trong cơ thể người bệnh, bước này dễ dàng xuất hiện rất nhiều vấn đề.

Bao gồm phương hướng biến dị có đúng hay không, có thể dung hợp hoàn mỹ hay không, có thể xuất hiện phản ứng loại trừ kịch liệt hay không vân vân.”
Hắn ta vừa nói, vừa kéo màn hình qua.

Phía trên hiện ra những điều không thỏa đáng khi áp dụng bước đầu tiên, người bệnh có thể sẽ biểu hiện ra ngoài.
“Sẽ xuất hiện đặc điểm cơ thể của chim xám…” Mervyn · White đọc một phản ứng thất bại trong đó.
Lâm Nguyên gật đầu: “Đúng, tốt nhất thì chỉ có ở bề ngoài, ví dụ như con ngươi đổi màu, những chỗ dễ mọc lông sẽ mọc ra lông tơ cùng loại với chim xám, tay chân sẽ xuất hiện một ít vảy.

Những thứ này còn có thể sửa đổi lại, điều phiền toái hơn chính là tiến hóa trong nội tạng, vậy sẽ rất nguy hiểm.

Cho nên phải đảm bảo bước đầu tiên không xuất hiện lối rẽ.”
“Bước thứ hai là dẫn chuỗi gen kia phát huy tác dụng trong cơ thể người bệnh.” Lâm Nguyên chỉ vào thiết bị gen cao cấp kia nói, “Chuyện này phải dựa vào bảo bối này của chúng ta.”
Trước đó dùng thiết bị này khai phá ra chức năng sửa đổi ngược lại của gen, kết hợp với đặc điểm tự lành của chim xám, sẽ có thể để tất cả trở lại ban đầu, đoạn gen đặc biệt kia sẽ xuất hiện quá trình bài trừ lần nữa.
Lâm Nguyên nói: “Giai đoạn này là khó khăn nhất, nhưng chỉ cần một bước này thành công, trên cơ bản sẽ có thể mở hội chúc mừng.”

Bởi vì một bước cuối cùng chính là kết thúc công việc, bọn họ chỉ cần bài trừ đoạn gen đó và cả chuỗi gen hỗ trợ trị liệu của chim xám ra ngoài trước khi nó dung nhập một lần nữa, sẽ không còn phiền muộn nữa.
Tin tức này đúng là khiến lòng người phấn chấn, nhưng mọi người chưa vui được bao lâu đã có người do dự nói: “Nhưng bước thứ hai cũng chính là bước khó khăn nhất, xác suất thành công làm cho người ta phải lo lắng…”
Tỷ lệ thành công của thí nghiệm giả lập là 62.3%, nhưng thí nghiệm giả lập không đủ bao quát tất cả nguy hiểm, ứng dụng lên trên người bệnh nhân có thể xuất hiện một chút ngoài ý muốn hay không, còn thiếu số liệu tham khảo.
Thiết bị đã tính ra, cộng thêm bộ phận khó mà dự đoán này, tổng hợp xác suất thành công giảm xuống còn 27.6%.
“27.6%… Cũng không tính là quá thấp.” Có người yếu ớt lầu bầu một tiếng.
“Nếu như lại thêm điều kiện “lần đầu tiên áp dụng không có chút kinh nghiệm nào” thì sao?” Có người phản bác, “Xác suất thành công còn phải giảm xuống nữa, anh lấy lương tâm tính xem rốt cuộc có thấp hay không?”
Trong phòng thí nghiệm hoàn toàn yên tĩnh.
Một lát sau, có người nói: “Không thể không thí nghiệm trên cơ thể sống được.”
Ánh mắt của mọi người đột nhiên tập trung tại trên người người kia, người nói chính là Mervyn · White.
Tuổi của ông ta cũng được coi là bậc cha chú trong đội này, bàn về lai lịch lại là tiền bối, cho nên lúc nói ra lời này, cho dù có người có ý kiến cũng phải ngoan ngoãn lắng nghe trước.
“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, thật ra không cần thiết bài xích như thế.” Mervyn · White nói: “Thí nghiệm trên cơ thể sống này chỉ là để cung cấp một phần số liệu cơ sở đề phòng nguy hiểm khi trị liệu thôi, thiết bị sẽ căn cứ vào số liệu này để tính ra xác suất thành công chính xác hơn, đồng thời cũng có thể khiến mọi người có ý thức tránh đi một vài vấn đề vào lúc trị liệu.

Cho nên…”
Ông ta dựng thẳng ngón trỏ: “Không cần nhiều, một lần là được.”
Đối với kết quả này, thật ra rất nhiều người ở đây đều đã có chuẩn bị tâm lý, thậm chí từng có một vài dự định, nhưng Mervyn · White đã mở miệng trước những người khác.
Ông ta giang tay ra nói: “Đừng cúi đầu suy nghĩ, nhìn tôi đây.

Ở đây còn có đối tượng thí nghiệm nào tốt hơn tôi không?”
Lâm Nguyên biến sắc: “Chú tóc bím…”
“Cậu đừng nói gì.” Mervyn · White ngắt lời hắn ta: “Bình chọn một chút nhé, thứ nhất tôi hiểu đoạn gen kia, hiểu rõ quỹ tích phát triển của nó, đều có chuẩn bị đối với tất cả khả năng nó có thể đưa đến.

Thứ hai nếu như xuất hiện bệnh chứng gì, tôi có thể sử dụng phương thức chuyên nghiệp kỹ càng nhất để miêu tả cho mọi người.

Thứ ba ở đây còn có ai lớn tuôi hơn tôi không? Đi lên hai bước cho tôi xem một chút?”
Lúc này, hố lửa đột nhiên thành bánh trái thơm ngon, ai nấy đều tranh nhau nhảy vào.
Nhưng vẫn sẽ có người đưa ra một chút vấn đề thực tế: “Lúc này mới tiến hành thí nghiệm trên cơ thể sống, thật sự kịp sao? Nếu cẩn thận phỏng đoán, cho dù toàn bộ quá trình đều rất thuận lợi, cũng phải mất gần nửa tháng? Nhỡ may xuất hiện một chút thất bại, lại sửa…”
Hắn ta vạch lên đầu ngón tay: “Hơn mấy tháng còn chưa chắc có thể kết thúc.”
Thời gian chính là vấn đề lớn nhất bây giờ của bọn họ.
Mervyn · White nói: “Đây là dưới điều kiện cân nhắc đến những gì đối tượng thí nghiệm phải chịu đựng, nếu như bỏ qua một bên điểm ấy, tiến trình thí nghiệm trên cơ thể sống có thể kéo nhanh đến trong vòng ba ngày.”

Đám người nhíu mày lại, nếu như thật sự không cân nhắc đến sức chịu đựng, đối tượng thí nghiệm sẽ không có kết quả gì tốt.
“Hơn nữa, cho dù có là ba ngày cũng vẫn còn dài, có vài bệnh nhân căn bản không đợi được lâu như vậy.”
“Nhưng đây là phương pháp duy nhất trước mắt.”
Lúc đám người đang đắn đo, Lâm Nguyên nhập một vài số liệu và từ khóa của thí nghiệm trên cơ thể sống vào trong thiết bị phân tích gen.
Hắn ta vốn định xem lại nghiên cứu trước đây, xem có thể tìm ra một vài thứ để tham khảo hay không.

Ai ngờ từ khóa vừa chuyển đi, thiết bị liền tự động phun ra hai thứ.
“Chờ một chút!” Lâm Nguyên nhìn chằm chằm hai kết quả kia, vẻ mặt có chút không tin nổi.
“Sao thế?” Mọi người khó hiểu chạy tới.
Chỉ thấy hai kết quả trên màn hình còn liên quan đến nhau.
Một cái là: Tệp số liệu ứng dụng chuỗi gen chim xám lên cơ thể sống
Một cái khác là: Nhật ký thí nghiệm
Tất cả mọi người cực kì kinh ngạc: “Đây là cái gì? Ai làm?”
Bọn họ bỏ ra thời gian lâu như vậy, vừa mới đưa ra kết luận, lại còn người đã sớm hoàn thành thí nghiệm, cũng ghi lại quá trình và kết quả ở đây, thế mà bọn họ hoàn toàn không biết gì cả!
“Tìm ra từ trong kho số liệu nào vậy?”
Lúc có người hỏi ra câu này, Lâm Nguyên đã ấn mở số liệu gốc.

Hắn ta vô ý thức nghĩ rằng kết quả này đến thành viên dự án của mình, lúc ấn mở mới đột nhiên nhớ tới, nhà Dvor · Eweth đã mở cho hắn ta 100% quyền hạn, bất kỳ kho số liệu của đội nào, hắn ta đều có quyền xem.
Mà hai kết quả ngoài dự đoán này lại xuất phát từ một kho số liệu của chủ nhiệm nghiên cứu khác—
Jacques · White.
Sắc mặt Lâm Nguyên trắng bệch, gần như mờ mịt ấn mở phần “Nhật ký thí nghiệm” kia.
Dòng thứ nhất trang đầu là Jacques · White để lại, nhưng thời gian lại là gần đây mới thêm:
“Lâm, tôi biết gần đây cậu đang bận việc gì, có lẽ tôi còn biết sớm hơn cậu một chút.
Đây ghi chép số liệu ứng dụng chuỗi gen chim xám lên cơ thể sống, không biết cái này nên gọi là mẫu thành công hay là thất bại nữa.

Thật ra đây không phải biện pháp tốt nhất, xác suất thành công không cao lắm, tôi tin cậu không đến mức bất đắc dĩ sẽ không dùng phương án này.
Hy vọng sẽ không có một ngày cậu nhìn thấy nó, nhưng nếu có ngày đó, có lẽ nó có thể cho cậu một vài trợ giúp.”

Bình Luận (0)
Comment