Thấy ánh mắt nàng đồng tình nhìn về phía đũng quần của mình, Tổ An sắp khóc, không có nam nhân nào nguyện ý để nữ nhân biết hắn không được, vốn còn muốn đùa giỡn nha đầu đáng yêu kia một chút, hiện tại nội tình bị người ta xem thấu, thật là mất mặt ném về tận nhà.
Tổ An hối hận không thôi, sớm biết như vậy sẽ không cho nàng nắm tay, bất quá ai cũng nghĩ không ra, tiểu nha đầu này lại còn là tiểu thần y.
Chờ đã, nàng họ Kỷ, lại tinh thông y thuật, sẽ không xảo như thế chứ?
Hắn hỏi dò:
- Xin hỏi lệnh tôn là?
Kỷ Tiểu Hi ngòn ngọt cười:
- Cha ta là Kỷ Đăng Đồ, ở Minh Nguyệt Thành có chút danh tiếng, có lẽ ngươi nghe qua.
Nếu như trước đó nàng còn có chút đề phòng, nhưng biết bệnh tình của đối phương, nàng triệt để yên lòng, tin tưởng vừa rồi đối phương nhìn nàng tắm rửa đích thật là vô tâm.
- A, Kỷ thần y, nghe qua nghe qua.
Tổ An nghĩ nghĩ, cuối cùng không có nói cho nàng biết, lần này mình ra khỏi thành là bởi vì Kỷ thần y ủy thác.
- Ngươi đừng lo lắng quá mức, ngươi theo ta về nhà, ta dẫn ngươi gặp cha ta, hắn hẳn có biện pháp trị liệu ngươi.
Nhìn thấy vẻ mặt hắn hốt hoảng, Kỷ Tiểu Hi cho rằng hắn đang lo lắng ám tật trên người, vội vàng an ủi.
- Bất quá ta còn cần thu thập Cẩu Bảo.
Tổ An không đồng ý cái nhìn của nàng, trước đó trong thành gặp qua Kỷ thần y yêu tài như mạng, hơn nữa còn nói nữ nhi là hàng kém chất lượng, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, hắn chưa chắc sẽ trị liệu.
Kỷ Tiểu Hi muốn nói lại thôi:
- Nhưng lấy thực lực của ngươi, chỉ sợ...
Nói thẳng chính là không phải ta xem thường ngươi, mà là thực lực của ngươi quá rác rưởi.
Tổ An cười nói:
- Trước đó đúng là có chút đau đầu, nhưng sau khi nhìn thấy ngươi lại có biện pháp.
- Ta?
Kỷ Tiểu Hi có chút khó khăn.
- Nhưng thực lực của ta mới cấp ba, dùng phân rồng những Cương Liệt Hắc Sài kia sẽ né tránh, còn thuốc mê, vừa rồi vì đối phó Hồng Nhãn Cuồng Tê, đã sử dụng hết.
Tổ An nghĩ thầm nha đầu này có thể sống đến hiện tại quả thực là kỳ tích, lá bài tẩy của mình nói hết cho người xa lạ, không sợ mình là người xấu sao?
Bất quá nghĩ đến nàng biết ám tật trên người mình, chỉ sợ cũng bởi vì cái này mới không phòng bị.
- Yên tâm đi, không cần ngươi hỗ trợ, tự ta có thể làm được.
Tổ An cười thần bí.
- Ngươi nói Hồng Nhãn Cuồng Tê thù rất dai đúng không?
- Đúng vậy.
Kỷ Tiểu Hi nhẹ gật đầu, bỗng nhiên kịp phản ứng.
- Ngươi muốn lợi dụng Hồng Nhãn Cuồng Tê đối phó Cương Liệt Hắc Sài? Nhưng mặc dù Hồng Nhãn Cuồng Tê da dày thịt béo, phòng ngự cao, nhưng tốc độ không bằng Cương Liệt Hắc Sài, chỉ sợ rất khó giết chết bọn chúng, hơn nữa thủ lĩnh của Cương Liệt Hắc Sài giống như cũng là Tam phẩm, thật đánh nhau, chỉ sợ Hồng Nhãn Cuồng Tê sẽ không phải đối thủ.
- Ta có khác biện pháp.
Tổ An cười hì hì, vội vàng chạy tới hạ du, trong lòng Kỷ Tiểu Hi nghi hoặc, cũng đi theo hắn.
Hai người về tới chỗ vừa rồi, phát hiện Hồng Nhãn Cuồng Tê lắc lắc đầu, hiển nhiên đã bắt đầu tỉnh lại, mặc dù thuốc mê của Kỷ Tiểu Hi lợi hại, nhưng phân lượng không nhiều, nó lại lớn như thế.
Tổ An nhanh chóng nói với Kỷ Tiểu Hi:
- Ngươi có khăn tay không?
- Có.
Kỷ Tiểu Hi vô ý thức lấy ra một cái khăn tay trắng noãn đưa cho hắn.
Phía trên còn có hương khí nhàn nhạt, Tổ An có chút chần chờ:
- Có cái khác bẩn hơn hay không, làm bẩn cái này có chút đáng tiếc.
- Không sao, đến lúc đó giặt một chút là được.
Kỷ Tiểu Hi khoát tay.
Tổ An nghĩ thầm đến lúc đó chỉ sợ ngươi sẽ không đi giặt:
- Được rồi, coi như ta thiếu ngươi một cái khăn tay, về thành sẽ tìm cơ hội mua cái khác trả lại.
Sau khi nói xong, hắn từ trong không gian bàn phím triệu hồi ra Dao Găm Có Độc, sau đó dùng khăn tay này ba tầng trong ba tầng ngoài che phủ nghiêm nghiêm thật thật, chỉ lộ ra một chút mũi đao.
Kỷ Tiểu Hi không hiểu ra sao:
- Ngươi đang làm gì vậy?
- Ngươi trước trốn xa một chút.
Tổ An cũng không giải thích, đợi đối phương trốn xong, hắn rón rén đi tới sau lưng Hồng Nhãn Cuồng Tê, cầm thân đao, tay kia nhấc cái đuôi của Cuồng Tê lên, nhét cán đao vào hậu môn của nó.
- ? ? ?
Đến từ Hồng Nhãn Cuồng Tê, điểm nộ khí: +2+2+2+2...
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm đám hung thú này không có mở linh trí, cung cấp điểm nộ khí quả nhiên kém xa nhân loại.
Hồng Nhãn Cuồng Tê vốn còn chút mơ mơ hồ hồ, nhưng hoa cúc truyền đến cảm giác dị vật xâm lấn làm cho nó thanh tỉnh, vội vàng xoay người nhìn lại cái mông, đáng tiếc thân thể của nó quá cồng kềnh, tại nguyên chỗ chuyển rất nhiều vòng, nhưng vẫn thấy không rõ cái mông của mình xảy ra chuyện gì.
Cách đó không xa truyền đến tiếng huýt sáo, chỉ thấy một nhân loại nhìn nó khoa tay múa chân, Hồng Nhãn Cuồng Tê triệt để nổi giận, nhất định là nhân loại này giở trò quỷ, vậy mà vô sỉ hạ thủ với hậu môn của mình!
Con mắt của nó càng đỏ lên, chóp mũi thở ra từng đoàn từng đoàn bạch khí, như bị điên đánh tới đối phương.
Tổ An thấy hấp dẫn cừu hận thành công, nhanh chân bỏ chạy.
Nhìn một người một tê truy đuổi, Kỷ Tiểu Hi trợn tròn mắt:
- Đây chính là biện pháp hắn nói? Quá... Quá buồn nôn.
Bất quá nàng lo lắng Tổ An an nguy, vẫn vội vàng đuổi theo.
Lại nói Tổ An một đường chạy về phía Sài Lang Cốc, mặc dù Hồng Nhãn Cuồng Tê là Tứ phẩm, nhưng tất cả năng lực của nó đều dùng cho phòng ngự, tốc độ cũng không chiếm ưu thế gì, cho nên liều mạng truy, lại vẫn cách mấy chục mét rất khó đuổi kịp.
Một đường đuổi tới biên giới Sài Lang Cốc, Hồng Nhãn Cuồng Tê bỗng nhiên dừng bước, hiển nhiên nó biết đây là lãnh địa của Cương Liệt Hắc Sài, bản năng dã thú để nó băn khoăn không tiến.