Nàng còn chưa nói xong đã bị Tổ An đánh gãy:
- Sơn tặc lợi hại hơn nữa không phải vẫn là sơn tặc sao, Ngọc gia này thân là siêu cấp đại tộc, hơn nữa theo lời ngươi nói, nữ chủ nhân lại đẹp đến không hợp lẽ thường, theo lý thuyết khẳng định sẽ đưa tới thế lực các phương ngấp nghé, nhưng nhìn trình độ của hộ vệ, nàng là làm sao sống đến bây giờ mà không bị cường giả cướp đi làm đồ chơi?
- Ách...
Kỷ Tiểu Hi hiển nhiên có chút không quen hàm ý đồ chơi trong miệng hắn, nghĩ nghĩ nói.
- Có khả năng bởi vì nhà chồng nàng là Vân Trung Quận Công, nhưng gần đây tựa hồ Vân Trung Quận Công xảy ra ngoài ý muốn bỏ mình, trong gia tộc có chút náo động, cho nên ảnh hưởng tới lực lượng hộ vệ bên cạnh nàng.
- Lại là nội bộ đấu đá.
Tổ An đồng cảm gật đầu, hắn vừa tới Sở gia hai ngày, đã gặp được không biết bao nhiêu sát cơ, nhân vật giống như Ngọc Yên La, gặp phải sự tình khẳng định còn thảm hơn hắn.
- Tên đạo tặc dẫn đầu phía dưới kia là Trần Huyền?
Tổ An chỉ chỉ thủ lĩnh hắc y nhân kia.
Kỷ Tiểu Hi lắc đầu:
- Hẳn không phải hắn, phải biết Trần Huyền ít nhất là cường giả Lục phẩm, thậm chí có thể là Thất phẩm, nhưng những người kia không có một ai đến Ngũ phẩm.
- Đúng rồi, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi, các ngươi bình thường làm sao phân biệt địch nhân là mấy phẩm?
Tổ An nghĩ thầm cái này lại không giống trò chơi, đỉnh đầu mỗi người đều có tiêu chí cấp bậc, đây cũng là hắn nhức đầu nhất, hắn lý giải thế giới này quá ít, thật đụng phải nguy cơ, ngay cả địch nhân là trình độ gì cũng không biết, vậy thì quá bị động.
Dù sao không phải ai cũng như Mai Hoa Thập Nhị, ngốc đến tự mình nói ra cấp bậc.
- Ngươi ngay cả cái này cũng không biết?
Kỷ Tiểu Hi có chút ngoài ý muốn, bất quá vẫn kiên nhẫn giải thích.
- Nhất phẩm cảm thụ thiên địa nguyên khí, Nhị phẩm làn da cứng cỏi, có thể chống cự đao kiếm bình thường công kích; Tam phẩm có thể ở trong vòng ba thước nguyên khí ly thể, tạo thành vòng phòng hộ ngăn cản công kích; Tứ phẩm chân khí có thể ly thể, tiến hành công kích cự ly xa, Ngũ phẩm thức tỉnh năng lực nguyên tố, mỗi lần công kích đều mang theo nguyên tố đặc thù; Lục phẩm hình thành nguyên tố phòng hộ tráo, chống cự và miễn dịch nguyên tố công kích; Thất phẩm tự động khôi phục thương thế, đối phó địch nhân cấp thấp, công kích của đối phương tạo thành tổn thương còn không bằng tốc độ hắn khôi phục; Bát phẩm có thể câu thông thiên địa, so với các cảnh giới trước khác nhau một trời một vực; trên nữa ta cũng không quá rõ ràng, chỉ biết bọn hắn có thể phi hành.
- Những người phía dưới một cái sử dụng nguyên tố công kích cũng không có, hiển nhiên không có nhân vật Ngũ phẩm trở lên, người dẫn đầu kia hẳn là Tam đương gia của Hắc Phong Trại Bảo Cương.
- Thì ra là thế!
Nghe nàng giải thích, Tổ An lại quan sát chiến cuộc phía dưới, không còn giống trước đó nhìn không hiểu ra sao, đã có thể làm ra phán đoán bước đầu với thực lực của mình.
Những hắc y nhân này đại đa số là Nhị phẩm, số ít là Tam phẩm, dẫn đầu là Tứ phẩm.
Liên hệ đến trước đó hiểu rõ, Tứ phẩm có thể ở một thành thị cỡ nhỏ làm thành chủ, Tam phẩm có thể làm Huyện thừa, Huyện úy, quả nhiên không thể coi bọn hắn là giặc cỏ bình thường.
Mà hộ vệ dẫn đầu của Ngọc gia cũng là Tứ phẩm, còn lại đều là Tam phẩm, hiển nhiên cấp bậc thấp sẽ không sống tới hiện tại. Đáng tiếc nhân số của bọn hắn ở vào thế yếu, cuối cùng chỉ có một đường bại vong.
- Ai ở bên kia?
Bỗng nhiên thủ lĩnh hắc y nhân quay đầu, nguyên lai vừa rồi hai người nói chuyện thanh âm hơi lớn một chút, liền bị hắn phát hiện.
- Ngươi đi nhanh đi.
Kỷ Tiểu Hi giật nảy mình, vội vàng nói với Tổ An, lần này nàng tới vốn là dự định cứu người, Tổ An là bị nàng kéo qua, nàng cũng không nguyện ý nhìn thấy đối phương bởi vì nàng mà mạo hiểm.
Đáng tiếc lần này mình mang thuốc bột trước đó ở trong núi dùng gần hết rồi, không biết còn có thể đối phó đám người này hay không.
- Vậy còn ngươi?
Tổ An có chút ngoài ý muốn, tiểu nha đầu này không phải muốn lưu lại một người ngăn chặn địch nhân đó chứ?
- Yên tâm đi, ta có năng lực tự bảo vệ mình, hơn nữa cha ta là Kỷ Đăng Đồ, bọn hắn không dám đụng đến ta.
Kỷ Tiểu Hi nhanh chóng nói.
Tổ An lắc đầu:
- Bọn hắn ngay cả Ngọc gia cũng dám động, ngươi chỉ là nữ nhi của một lang trung, tính toán cái gì chứ.
Kỷ Tiểu Hi muốn nói lại thôi, nghĩ thầm kỳ thật cha ta rất lợi hại, nhưng nàng còn chưa nói ra, Tổ An đã nói:
- Nấp kỹ, không được đi ra.
Nói xong trực tiếp nhảy ra ngoài:
- Này, ban ngày ban mặt càn khôn tươi sáng, các ngươi cũng dám hành hung ở bên đường!
Kỷ Tiểu Hi há miệng thật to, nghĩ thầm hắn điên rồi sao? Đi ra như vậy khác nào chịu chết, hơn nữa còn khiêu khích đối phương.
Quả nhiên, những hắc y nhân kia nhao nhao mắng to:
- Tiểu tử thúi từ đâu tới, cũng dám quản sự tình của Hắc Phong Trại chúng ta!
Tổ An sững sờ:
- Các ngươi là Hắc Phong Trại?
- Đương nhiên, các hạ là ai?
Bảo Cương âm thầm đề phòng nhìn hắn, bỗng nhiên toát ra một người, hắn cũng đoán không ra nội tình, trước ổn định lại nói.
Bởi vì đột nhiên xuất hiện một người lai lịch không rõ, hắc y nhân và Ngọc gia đều tạm thời dừng tay.
Tổ An chắp tay:
- Dễ nói dễ nói, tại hạ Thành Thủ Bình, người giang hồ xưng lời hứa ngàn vàng thủ khẩu như bình chính là kẻ hèn này.
Kỷ Tiểu Hi ở trong bụi cỏ nháy nháy mắt, Thành Thủ Bình là ai?
Các hắc y nhân hai mặt nhìn nhau, tựa hồ chưa từng nghe qua có nhân vật như vậy, bất quá tình cảnh này, đối phương một người có thể mặt không đổi sắc, nghĩ đến cũng không phải người xoàng xĩnh.