Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 315


Hôm trước vừa tiễn Chương Mãn, ngay ngày hôm sau Lục Thành lại tới đưa quà tặng lễ.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn lấy danh nghĩa con rể tới cửa.

Vốn là nam nhân tướng mạo tuấn lãng hơn người, hôm nay hắn còn cố ý mặc bộ đồ mới vải mịn, cười rộ lên khiến cặp mắt hoa đào càng nhìn càng đẹp, Từ Thu Nhi nhìn thấy cũng không nhẫn tâm mắng hắn nghịch ngợm nữa.

"Sao chỉ mình cháu đến đây, A Nam đâu?" Lý thị mời người vào nhà, có chút mất hứng nói, mặc dù A Nam không để cho bà ôm, nhưng tiểu tử lớn lên quá mức dễ thương, xa xa có thể nhìn bé khoe mẽ cùng cháu gái, Lý thị cũng đã cảm thấy rất vui mừng.


"Cháu có gọi, nhưng hắn cứ mãi chơi đùa chỗ đống cát trước nhà, gọi không chịu đi.

" Lục Thành bịa chuyện nói.

Hắn cố ý không mang A Nam theo.

Trước kia mang A Nam đến là vì có thể đi đi lại lại bình thường giữa hai nhà, hiện tại đã thành quan hệ thông gia, sau khi thành thân còn dễ nói, chứ chưa thành thân mà cứ đem nhi tử con "vợ trước" tới cho vị hôn thê ôm, Lục Thành sợ Từ Thủ Lương lại mất hứng, cũng lo lắng thôn dân hai bên hiểu lầm hắn không coi trọng Ngưng Hương, trước khi thành hôn có chủ tâm ôm nhi tử đến đây để ra oai phủ đầu với Ngưng Hương.

Lý thị cũng đoán được tâm tư của hắn, bà suy nghĩ một chút cũng cảm thấy lời đồn đãi nhảm nhí vẫn nên kiêng kỵ chút ít, bởi vậy nên càng hài lòng với Lục Thành hơn, bà thở dài nói: "Mà thôi, tạm thời phải để A Nam chịu ủy khuất một chút vậy, sau khi thành thân có thể ngày ngày ở cùng Hương Nhi rồi.

Đúng rồi, bình thường cháu thích ăn món ăn? Nói cho bá mẫu, buổi trưa bá mẫu làm cơm cho cháu ăn.

"Đến tặng lễ, buổi trưa nhất định phải ăn tại nhà.

Lục Thành cười nói bà không cần khách khí, ăn gì tùy tiện là được, thấy hắn không chịu nói, Lý thị liền quyết định tự mình đi mua thức ăn, trước khi đi còn dặn dò nhi tử Từ Hòe chiêu đãi khách thật tốt, sau đó lại gọi Từ Thu Nhi đến, thấp giọng dặn dò: "Quan sát kĩ một chút, không cho Lục đại ca ngươi đi sang Tây viện.


"Đính hôn là đính hôn, quy củ vẫn phải tuân theo, nếu như Lục Thành là một người thành thật hiền lành, bà có thể nguyện ý nhắm mắt làm ngơ, để cho hai người có cơ hội trò chuyện, nhưng Lục Thành da mặt dày như thế, lá gan cũng không nhỏ, Lý thị lo lắng cho cháu gái mình ngốc nghếch bị hắn chiếm tiện nghi.

Từ Thu Nhi cười hì hì đáp ứng.

Hai huynh muội một người thì ở Đông viện nói chuyện với Lục Thành, một người thì ở trong sân thêu thùa may vá đề phòng hắn.

Lục Thành không sợ Từ Thu Nhi, nhưng hắn kiêng kỵ Từ Hòe, bởi vậy hắn cứ đi bách bộ từ sân trước ra sân sau, cứ thế nhưng không tìm được cơ hội gặp người yêu.

Ngóng trông Ngưng Hương nhớ hắn chủ động đi ra gặp hắn, ý niệm trong đầu vừa xuất hiện hắn liền cười khổ, Hương Nhi hay thẹn thùng, trốn hắn còn không kịp lấy gì đi gặp hắn đây.

Càng không thấy càng nhớ, Lục Thành kìm nén lửa giận trong bụng, làm bộ chơi với A Mộc, sau đó lặng lẽ dặn dò tiểu tử giúp đỡ truyền lời.


A Mộc rất ưa thích tỷ phu này, sau khi ăn xong hắn bèn ngoan ngoãn đi truyền lời, "Tỷ tỷ, Lục đại ca nói buổi tối ngày mười lăm ở trấn trên có hội đèn lồng, huynh ấy nói chúng ta cùng đại ca đi xem, sau đó khi vào trong trấn huynh ấy sẽ đi tìm tỷ.

"Ngưng Hương mặc dù nửa ngày không ra khỏi phòng, nhưng nàng biết Lục Thành đã đi rồi, nàng hiểu cho dù nói với đệ đệ nàng không đi cũng vô dụng, chỉ đành mắng Lục Thành vài câu ở trong lòng.

Chỉ bằng lần trước hắn đối mặt với đệ đệ và nàng mà vẫn giở trò trêu ghẹo, vậy nên hắn cũng đừng hy vọng lần này nàng sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời hắn, dù sao đợi không được người hắn cũng tự trở về.

Tỷ đệ hai người còn đang thì thầm to nhỏ thì cách vách phòng bên, Từ Thu Nhi cũng đang nói thầm cùng huynh trưởng, "Đại ca, rốt cuộc huynh còn thích Quản tỷ tỷ hay không?".

Bình Luận (0)
Comment