Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 340


Ngưng Hương cúi đầu, nàng để đệ đệ dắt A Nam đi chơi, còn mình thì xoay người về phòng.

A Nam không muốn xa nương, bé kéo tay nàng không cho nàng đi.

Từ Thu Nhi đứng phía sau hiểu ra việc này là do mẫu thân đồng ý, nàng cố ý ngồi ở cửa nhẹ giọng khuyên nhủ: "Tỷ tỷ an tâm bồi bọn nhóc chơi đi, chúng ta đều ở đây, Lục đại ca muốn bắt nạt tỷ cũng không có lá gan đó.

"Thấy muội muội nói thẳng ra như vậy, mặt Ngưng Hương càng đỏ hơn, trong dư quang thấy Lục Thành dường như chỉ ngồi trước cửa Đông viện, nàng liền dẫn hai tiểu gia hỏa đi xem chuồng gà, còn có hai con ngỗng.

Lý thị ở phòng bếp bận việc, Lục Thành không dám đi loạn, đàng hoàng ngồi ở cửa, không chớp mắt nhìn chằm chằm cô nương đưa lưng về phía hắn, hắn nhìn quá chăm chú, ngay cả Từ Thu Nhi đến gần khi nào hắn cũng không biết.

"Lục đại ca, muội muốn nói với huynh chuyện này.

" Từ Thu Nhi dừng cách hắn năm sáu bước, nho giọng thì thầm.


"Gọi tỷ phu.

" Lục Thành cười nói.

Từ Thu Nhi xì một tiếng, nhỏ giọng nói chuyện đứng đắn với hắn, "Trương gia cách vách chúng ta mới vừa có hỉ sự, huynh biết không?"Lục Thành gật đầu, trước kia hắn từng nghe Lý thị nhắc qua.

Từ Thu Nhi bĩu môi, tiếp tục nói: "Trương đại ca thú cưới biểu muội của hắn, tên là Liễu Chi, khi còn bé nàng ta hay đến đây chơi cùng tỷ tỷ, nhưng cách đây bốn năm năm nay, nàng ta nhìn tỷ tỷ không vừa mắt, hôm trước bọn họ vừa từ nhà mẹ đẻ trở lại! Nàng ta cũng không chịu động não, nếu như tỷ tỷ quả thật thích Trương đại ca thì làm gì có chuyện nàng ta sống ở đây?"Dáng vẻ tươi cười của Lục Thành lạnh xuống.

Nếu Ngưng Hương quả thật thích Trương Bưu, nàng sẽ không đồng ý lấy hắn.

Tất nhiên Lục Thành biết rõ vị hôn thê cùng Trương Bưu không có ý gì, hắn tức chính là Liễu Chi lại hiểu lầm Ngưng Hương coi trọng Trương Bưu.

"Nàng ta hôm nay có ở nhà không?" Lục Thành nhàn nhạt hỏi.

Từ Thu Nhi trả lời có ngay lập tức.

Lục Thành tâm tư xoay chuyển, sau khi có chủ ý, ánh mắt hắn dừng lại trên người A Nam đang được Ngưng Hương dắt đi, đột nhiên lớn tiếng nói: "A Nam đến đây, phụ thân dẫn con đi hái cây hồng.

"A Nam biết cây hồng là cái gì, lần đầu tiên tới Từ gia bé liền nghĩ đến cây hồng, sau khi nghe vậy bé liền lập tức níu tay nương muốn chạy về phía phụ thân.

Ngưng Hương nhíu mày ôm lấy A Nam giải thích với Lục Thành: "Vẫn chưa chín đâu, phải qua tiết sương giáng (ngày 23 hoặc 24 tháng 10 âm lịch) mới có thể ăn.

"Tuy hiện tại cũng đã chín, nhưng cũng phải đợi thêm nữa nửa tháng nửa mới có thể hái.


Từ Thu Nhi mơ hồ đoán được mục đích của Lục Thành, nhất thời đứng về phe Lục Thành cười nói: "Nếu Lục đại ca đã muốn ăn, vậy cứ hái hai quả được rồi, để huynh ấy mang về nhà, phơi nắng vài ngày thì sẽ không còn chát nữa.

Lục đại ca chờ xíu, muội lấy ghế cho.

"Nói xong liền vui vẻ bỏ đi.

Ngưng Hương còn đang do dự thì Lục Thành trực tiếp đi về phía nàng, Ngưng Hương sốt ruột vội vàng muốn trốn về hướng nhà mình, bị Lục Thành bước nhanh ngăn cản lại, mượn việc đón A Nam thật nhanh hôn nàng một cái, "Nàng chờ xem, ta sẽ để cho nữ nhân kia nhìn một chút vị hôn phu của nàng tuấn lãng bao nhiêu, để nàng không còn mặt mũi hiểu lầm nàng thích nam nhân của nàng ta nữa.

"Hắn là nam nhân, chưa từng đem dung mạo để khoe khoang, nhưng có đôi khi nên lộ mặt vẫn phải lộ.

Ngưng Hương nghe câu nói không chút khiêm tốn nào của hắn, cứng người tại chỗ.

Thấy nàng ngây ra như phỗng, Lục Thành lại hôn một cái, sau đó trước khi nàng hoàn hồn hắn sải bước đi về phía trước sân.

"Hái cây hồng!" Phụ thân vứt bỏ bé đi một mình, A Nam sốt ruột thúc giục nương.

Ngưng Hương đành ôm tiểu tử đi theo, vừa ra cửa nam liền thấy Lục Thành không cần giẫm lên ghế, chỉ nhẹ nhàng nhảy lên một cái liền đứng trên đầu tường hai nhà, động tác lưu loát đẹp mắt.


Trương gia cách vách, Liễu Chi đang ngồi ở trong sân giặt quần áo, nghe thấy động tĩnh phía bên tường, nàng nghi ngờ quay đầu lại nhìn, vừa nhìn liền thấy đột nhiên có một nam nhân mặc áo xám nhảy lên đầu tường, cánh tay sắt đỡ tường đứng thẳng người, dàng người cao to, cánh tay thoăn thoắt như khỉ, eo ong chân dài.

Chỉ nhìn liếc mắt một cái, tim Liễu Chi đã đập thình thích, đợi đến khi nàng nhìn thấy rõ ngũ quan tuấn mỹ của nam nhân, đặc biệt là cặp mắt hoa đào phát sáng rạng rỡ đang nhìn nàng chăm chú, mặt Liễu Chi liền ửng hồng.

Hắn nhìn nàng làm gì?Liễu Chi hoảng loạn cúi đầu xuống, hồn nhiên đã quên mình là một nương tử vừa mới xuất giá, trong đầu nàng ta đều tràn đầy căng thẳng, trước nay chưa bao giờ căng thẳng như vậy.

Lục Thành cười nhạo một tiếng, mục đích đã đạt được, không còn lòng dạ nào nhìn nữ nhân kia tự mình đa tình, hắn nhanh chóng xoay người, từ trên cao nhìn về phía tức phụ mà hắn mong nhớ ngày đêm, trong miệng lại hỏi cậu em vợ dùng vẻ mặt kính nể đứng bên cạnh tức phụ nhìn hắn, "A Mộc nhìn đi, đệ muốn hái quả nào, tỷ phu sẽ hái cho đệ.

"Còn cố ý cường điệu hai chữ "tỷ phu".

.

Bình Luận (0)
Comment