Lục Tiên

Chương 811 - Q3 - Chương 382: Con Đường Đẫm Máu

Số lượng tu sĩ nhân tộc tiến vào Phi Hồng Giới mấy ngày gần đây đang không ngừng tăng vọt. Loại tình huống này không ngoài dự liệu của bốn vị chấp chưởng tứ chính danh môn, đồng thời nhìn từ góc độ khác kỳ thật cũng là nhờ đến sự giúp đỡ to lớn của những Truyền Tống pháp trận bên trong Hồng Mông chư giới. Dù là cách xa muôn trùng nhưng khi bắt được tin tức thì cũng mau chóng chạy tới.

Đồng thời cũng không bỏ qua công lao của các đệ tử Tứ Chính danh môn đã mở sẵn một con đường rộng lớn bên trong Vũ Lâm. Đại đạo này không những giúp cho đám tán tu tránh được bao hung hiểm trong Vũ Lâm quấy nhiễu mà còn chỉ rõ phương hướng tiến nhập. Rõ ràng khi có con đường này đã làm cho tổng số lượng tán tu bên trong Phi Hồng Giới ít nhất cũng nhiều lên gấp mấy lần.

Các đệ tử tinh nhuệ của Tứ Chính danh môn cũng vào Phi Hồng giới càng ngày càng nhiều. Điều này khiến cho lượng tu sĩ nhân tộc bên trong mơ hồ đã phân hóa. Những người bên trong Phi Hồng giới cơ hồ cảm thấy thảm trạng dị thường ác liệt, có người cho rằng mạng mình đáng trọng hơn so với tiền tài Linh Tinh nên chủ định rút lui về Thượng Cổ Truyền Tống pháp trận, thế nhưng loại người này không đáng bao nhiêu.

Bên trong Phi Hồng giới đại địa rạn nứt, núi lửa phun trào, nham thạch nóng chảy cháy rực khắp nơi. Nếu như khinh suất có khả năng tán mạng trong biển lửa. Hoàn cảnh hiểm ác như vậy dĩ nhiên là làm con người ta thực khó chịu. Thế nhưng tu sĩ đến đây đều là những kẻ thực lực xuất chúng nên cũng không quá để ý những chuyện kia.

Ngoại trừ đội ngũ Tứ Chính danh môn thì bên tán tu chia làm hai đại bộ phận, một là sát cánh với đội ngũ tứ chính. Lẽ dĩ nhiên là muốn nương nhờ cây cao bóng cả. Số còn lại là muốn độc lai độc vãng tại những nơi hẻo lánh của Phi Hồng Giới; đương nhiên số tu sĩ này đại khái là muốn nuốt trọn những bảo vật tìm thấy. Rõ ràng có thể suy luận thấy những người thuộc bộ phận thứ hai này thực lực hơn hẳn những người thuộc bộ phận trước.

Phi Hồng Giới hoang phế vạn năm đến nay tự nhiên nhân tộc đã không còn biết phương hướng nào tiến về Yêu giới. Việc duy nhất bây giờ có thể làm chỉ là mò mẫm tìm đường. Thế nhưng có một chuyện mà Tứ Chính vẫn không muốn nói rõ mặc dù ai cũng biết đó là kỳ thật vẫn còn vài người trong Thanh Xà Bộ Tộc bị bắt giữ. Tất cả bọn họ đều bị Nguyên Thủy Môn canh chừng, nhưng ngày thường không biết là đã bị bọn họ giấu ở nơi nào mà chẳng có một ai thấy được.

Dù sao, sau khi tiến vào phi hồng giới được hai ngày, đội ngũ tứ chính danh môn, bắt đầu đi theo Nguyên Thuỷ Môn tiến về phía trước.

Khoảng hai ngày sau, đại quân tu sĩ Nhân tộc phát hiện thi hài yêu tộc ngã lăn đầy đất trong Phi Hồng giới, rất nhanh sau đó, bọn họ phát hiện càng nhiều thi thể, cũng tìm được con đường tràn đầy khí tức tử vong.

Chuyện sau đó, trở nên rất đơn giản, chẳng qua là cứ thuận đường mà đi thôi, vả lại Nhân tộc trong Phi Hồng giới thực lực cường đại hơn xa so với Thanh Xà bộ tộc, tán tu có lẽ cũng có lúc gặp chút ít khó khăn, nhưng mà đối với Tứ Chính danh môn mà nói, hung hiểm bên trong Phi Hồng giới hầu như không tạo ra cho bọn họ bất cứ uy hiếp nào.

Mười mấy vị Nguyên Đan cảnh Chân Nhân, thật đúng là đủ để nghiền ép hết thảy khó khăn.

Có lẽ là vì nhận ra điểm này, đồng thời phát hiện tin tức Tứ Chính danh môn thông cáo thiên hạ nhìn qua rõ ràng chuẩn xác không sai, cũng không phải giả, cho nên rất nhanh sau đó, càng ngày càng có nhiều tán tu tăng thêm tốc độ, chạy theo Tứ Chính danh môn phía trước, theo con đường chết chóc mò mẫm mà tiến lên.

Yêu giới trong truyền thuyết tràn đầy vô số bảo tàng, tựa hồ ở ngay trước mặt cách đây không còn xa.

Cầu phú quý trong hung hiểm.

※※※

Đại khái là sau khoảng ba ngày, đội ngũ Tứ Chính danh môn đi trong Phi Hồng Giới đột nhiên ngừng lại, Tuy nhiên không phải là bọn họ gặp phải cường địch, hoặc là nhìn thấy vực sâu hiểm ác khó lường, mà nguyên nhân bọn họ dừng lại, là bởi vì bọn họ phát hiện thi thể tươi mới.

Không bị bão cát âm lãnh trong Phi Hồng giới ăn mòn, mà là huyết nhục tươi sống, rõ ràng là thi thể mới chết đi không lâu.

Có Yêu tộc, cũng có tu sĩ Nhân tộc.

Yêu tộc người chết nhiều, mà Nhân tộc người chết ít.

Một vùng đất khô nứt phía trước, ngổn ngang lộn xộn hơn trăm cỗ thi thể, máu tươi đổ thấm vào lòng đất, cũng không biết có thể hay không có một ngày, tại chỗ máu tươi đang ngấm xuống, cái mảnh đất này một lần nữa có thể trở lại như xưa.

Thẩm Thạch đứng trong đám người, cũng như đại đa số đệ tử Tứ Chính danh môn, đều thấy được tình cảnh phía trước, sau đó chứng kiến chưởng môn chân nhân của tứ đại môn phái đi tới, ở chỗ cạnh khu vực có thi thể thấp giọng thương nghị điều gì đó.

Tôn Hữu đứng ở bên cạnh của hắn, nhìn về phía vùng đất đầy người chết đã không còn sinh mệnh, sắc mặt hơi có vẻ ngưng trọng, nói: "Đây là tán tu tìm được một bộ tộc Yêu tộc, sau đó đã đánh nhau?"

Thẩm Thạch trầm ngâm một lát, đáp: "Hẳn là như thế."

Tôn Hữu hừ một tiếng, nói: "Những thứ Yêu tộc này xem ra vẫn còn có chút thực lực a."

Thẩm Thạch lắc đầu, nói: "trận chiến này rõ ràng cho thấy phe tu sĩ Nhân tộc thắng, chẳng qua là không biết lúc ấy có bao nhiêu tu sĩ Nhân tộc chém giết ở đây?"

Tôn Hữu cười cười, nói: "Tóm lại thoạt nhìn là đại thắng rồi, hôm nay Yêu tộc có lẽ thực sự chỉ đến thế mà thôi."

Thẩm Thạch khẽ gật đầu, bất quá sau đó nhìn Tôn Hữu một cái, lại nhắc nhở hắn một câu, nói: "Ngươi đừng chủ quan, mặc kệ như thế nào trong Yêu giới vẫn thập phần hung hiểm."

Tôn Hữu ha ha cười một tiếng, gật đầu đáp ứng, đồng thời bỗng nhiên như là nhớ ra cái gì đó, "Ồ" một tiếng,rồi nói: "Đúng rồi,như thế nào mà mấy ngày nay ta không thấy ngươi nuôi dưỡng cái con Hồ Ly kia?Nó đi đâu vậy?"

Thẩm Thạch đáp: "Chuyến này rất mạo hiểm, Hồ Ly đạo hạnh chưa đủ, cho nên ta nghĩ , hay là đem nó lưu lại Lưu Vân Thành bên trong Hứa gia, thỉnh Tuyết Ảnh cô nương thay ta tạm thời chăm sóc nó."

Tôn Hữu ngơ ngác một chút, sắc mặt cổ quái, nói: "Quái dị, ta nhớ được Tiểu Ảnh từ nhỏ đã không ưa thích những thứ mèo chó tiểu động vật như thế này, như thế nào lần này đột nhiên đổi tính hả?"

Thẩm Thạch cười nói: "Ngươi ngày đó cũng xem qua con Hồ Ly kia rồi, toàn thân tuyết trắng bề ngoài tuấn mỹ, rất được các tiểu cô nương yêu thích, có thể là Tuyết Ảnh tiểu thư nàng cũng thích Hồ Ly kia rồi a."

Tôn Hữu gật gật đầu, trả lời: "Hẳn là như thế."

Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên phía trước vang lên vài tiếng hô to, đội ngũ Tứ Chính danh môn lại một lần nữa nhúc nhích tiến về phía trước, bốn vị Chưởng môn có lẽ đã đạt được thoả thuận, cũng không để ý tới những cái thi thể kia nữa, mà bắt đầu tiếp tục đi về phía trước.

Phi Hồng Giới âm phong vẫn như trước, nhưng tựa hồ cũng không có bất kỳ vật gì có thể ngăn trở bộ pháp của đại quân tu sĩ Nhân tộc. Dọc theo con đường tràn ngập khí tức tử vong, Thẩm Thạch cùng mọi người một mực tiến về phía trước, trên đường đi tình hình chiến đấu dường như dần trở nên kịch liệt, Yêu tộc và tu sĩ Nhân tộc bỏ mạng cũng dần tăng lên, thoạt nhìn tựa hồ còn có rất nhiều bộ tộc Yêu tộc khác đã bị ép tiến vào Phi Hồng Giới, chẳng qua là có lẽ họ không tìm được Truyền Tống pháp trận đi thông Nhân tộc.

Mà số lượng lớn tán tu Nhân tộc tiến vào đây trước đó, giống như thợ săn bình thường, đã bắt đầu săn bắn.

Trên con đường chết chóc, máu tươi hầu như không chỗ nào không có.

Mỗi một bước đi, tựa hồ cũng như là giẫm đạp lên máu tanh.

Rút cuộc đến một ngày, đi hết con đường máu huyết làm cho người ta cảm thấy đặc biệt dài dòng buồn chán , Thẩm Thạch thấy được phía trước kim quang lóe lên , nhìn được một tòa Thượng cổ Truyền Tống pháp trận.

Cửa vào yêu giới, rút cuộc xuất hiện trước mặt bọn họ.

Hồng Mông Thế Giới yên bình vạn năm, loại yên bình ấy, tại đây hôm nay, tựa hồ rút cuộc đã sắp kết thúc, cuối cùng sẽ bị phá vỡ.

Đại quân Nhân tộc vây quanh tiến tới, bao quanh tòa Thượng cổ Truyền Tống pháp trận này, chăm chú chờ đợi.

Khi kim quang lần nữa xuất hiện, là thời điểm Truyền Tống mở ra.

Thiên Địa thế gian, một mảnh khắc nghiệt.

===============

Phi Hồng mưa máu biển xương

Đâu đâu cũng thấy khắp đường quân đi

Bảo vật nào có thấy chi?

Người thì đã mất hồn quy thiên đàng!

Bình Luận (0)
Comment