Lung Trung Kiều - Giản Dung

Chương 59

 Hoạt động chúc mừng trong truyền thuyết là được tổ chức vào buổi tối.

 Yến Xu quả thực rất có hứng thú đối với những hoạt động này, bởi vậy cũng chuyên môn đi tìm người hỏi trước hoạt động này rốt cuộc là làm cái gì, chỉ là tất cả mọi người đều có bộ dạng thần thần bí bí tỏ vẻ bọn họ đi rồi sẽ biết.

 Vì vậy sau khi trải qua mấy ngày, Yến Xu và Hoắc Chấn Bắc chỉ có thể cái gì cũng không biết đi đến chỗ đó.

 Vẫn là người của Đại tế ti mang họ đi.

 Trước đó còn cố ý phân ra đưa đến cho hai người bọn họ bộ y phục đặc thù ở đây, nghe nói người tham gia đều mặc y phục này.

 Bản thân Yến Xu thích thêu thùa, vì vậy đối với y phục này rất hứng thú, đối với việc mặc y phục này cũng không kháng cự, Hoắc Chấn Bắc thấy vậy cũng chỉ có thể mặc theo nàng.

 Hai người đều có tư sắc hơn người, sau khi mặc y phục này càng tăng vùi phần mùi vị khác lạ.

 Đợi sau khi đến địa điểm chúc mừng, Hoắc Chấn Bắc liền phát hiện ánh mắt rơi trên người của Yến Xu tăng theo số lượng người tới.

 Mà hắn quét mắt nhìn những ánh mắt kia đều là của những nam nhân có dáng vẻ mười bảy mười tám tuổi.

 Hoắc Chấn Bắc vô cùng mất hứng ôm người vào trong ngực, che khuất ánh mắt của bọn họ, cảm thấy những người này trắng trợn như vậy quả thực là không hề biết xấu hổ, quả nhiên là người ngoại tộc còn chưa khai hóa*.

(*)Khai hóa: mở mang và phát triển nền văn hóa ở một dân tộc còn lạc hậu.

 Yến Xu tới chỗ này chính là muốn nhìn xem bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì, bị Hoắc Chấn Bắc ôm như vậy, ánh mắt hoàn toàn bị chặn lại, nàng hơi giãy giụa, muốn để Hoắc Chấn Bắc buông nàng ra.

 Hoắc Chấn Bắc thấy ánh mắt của những nam nhân đó, bởi vì động tác của hắn mà thu về không ít, cuối cùng cũng buông lỏng Yến Xu ra.

 Nhưng lúc này người mất hứng lại biến thành Yến Xu.

 Bởi vì nàng cũng phát hiện ánh mắt rơi trên người Hoắc Chấn Bắc ngày càng nhiều, mà những ánh mắt đó đều tr*n tr** không thèm che giấu.

 Trong lòng Yến Xu đột nhiên có chút kỳ quái.

 Vừa nãy Hoắc Chấn Bắc vì sao ôm bản thân nàng thì nàng cũng biết, dù sao những ánh mắt đó đều rơi vào trên người nàng, nàng không phải là không hề nhận ra, mặc dù có chút kỳ quái đối với sự trực tiếp của những nam nhân đó, nhưng nam nhân như vậy cũng không phải là không thể nào, nhưng bây giờ ngay cả cô nương đều tr*n tr** như vậy, Yến Xu cảm thấy có chút không đúng lắm, hơn nữa…

 Yến Xu liếc mắt nhìn xung quanh, mặc dù sắc trời đã tối, nhưng xuyên qua đống lửa ở trong sân vẫn có thể nhìn ra, phần lớn ở trong sân này đều là nam nữ trẻ tuổi, tuổi tác cực nhỏ.

 Đợi hoạt động dần dần bắt đầu, Hoắc Chấn Bắc và Yến Xu cuối cùng cũng biết đây là cái gì.

 Nhìn nam nhân kia đối với nữ nhân kia hát tình ca, lại đi tới kéo nữ nhân kia, còn có nữ nhân hát với nam nhân, đây rõ ràng là ngày lễ nam nữ nói nỗi lòng cho nhau, giống như bọn họ tổ chức yến hội gì đó để nam nữ nhìn lẫn nhau, nhưng rõ ràng người ở trước mắt còn lớn mật hơn rất nhiều so với bọn họ.

 Đợi đến lúc có người đi đến chỗ Yến Xu hát, Hoắc Chấn Bắc cuối cùng cũng đen mặt, kéo Yến Xu muốn đi.

 Nhưng lúc này lại có nữ nhân ngăn cản đường đi của Hoắc Chấn Bắc.

 “Ta biết các ngươi còn chưa thành hôn, ta thích chàng, hy vọng chàng có thể cân nhắc ta.” Nói ra những lời này đúng là nữ nhi của Đại tế ti.

 Hoắc Chấn Bắc không để ý đến nàng ta, kéo tay Yến Xu muốn rời khỏi.

 Nữ nhi của Tế ti ở phía sau bổ sung: “Sau khi chàng lấy ta, đa của ta sẽ đem thực quyền ở nơi này giao cho chàng, như vậy chàng sẽ không giống như những vị huyện lệnh trước đây.”

 “Không cần!” Hoắc Chấn Bắc lạnh lùng trả lời, đầu cũng không quay lại mang theo Yến Xu rời khỏi.

 Rốt cuộc hắn cũng biết Đại tế ti để bọn họ tham gia ngày lễ này là ôm rắp tâm gì.

 Ngày thứ hai hắn liền đi tìm Đại tế ti, biểu thị nếu như vẫn không để bọn họ rời đi, hắn sẽ trực tiếp nói với đại phu, để đại phu dừng thuốc của bọn họ, trị liệu kế tiếp cũng sẽ không tiến hành.

 Nếu nói mới bắt đầu trị liệu của đại phu chỉ là thấy hiệu quả, như vậy trải qua những ngày này những người đó chính là dần dần chuyển biến tốt đẹp lên, thậm chí có ít người bệnh trạng nhẹ, hiện tại căn bản đã khôi phục, chỉ là cho tới bây giờ vẫn không có hoàn toàn khỏi hẳn, nếu như lúc này dừng trị liệu, vậy kết quả có thể tưởng tượng ra được.

 Sắc mặt của Đại tế ti lập tức thay đổi, nhưng ông ta vẫn kiên trì nói: “Nếu như ngươi lấy nữ nhi của ta, như vậy về sau việc của huyện Lễ ta sẽ hoàn toàn buông tay giao cho ngươi, ngươi cũng có thể báo lên triều đình, nói là chúng ta đã quy thuận rồi.”

 Miêu trại ở chỗ này đã tồn tại rất nhiều năm, đương nhiên biết điều triều đình muốn nhất là kết quả gì.

 Quy thuận là không thể nào, nhưng nếu như đối phương trở thành nữ tế của mình, giả vờ quy thuận vẫn có thể.

 Nữ nhi này là tam nữ nhi của bản thân, cũng là nữ nhi nhỏ nhất của bản thân, chỉ là nói là nhỏ nhất, cũng đã mười tám tuổi rồi, nữ nhi gia mười sáu tuổi ở chỗ này của bọn họ đều đã xuất giá hết rồi, chỉ là nữ nhi này của ông ta, vẫn luôn thấy ai cũng chướng mắt, lúc này thật vất vả mới coi trọng một người, ông ta đương nhiên hy vọng chuyện này có thể thành.

 Hơn nữa nếu như huyện lệnh trở thành nữ tế của bản thân, ông ta cảm thấy đối với Miêu trại của bọn họ mà nói cũng có thể ít đi rất nhiều phiền toái đến từ triều đình.

 Về phần Yến Xu, mặc dù thoạt nhìn cảm tình của hai người rất tốt, nhưng ông ta cũng có thể đoán được bằng thân phận của Hoắc Chấn Bắc, hai người tuyệt đối không có khả năng là phu thê, bằng không thì ông ta cũng sẽ không để nữ nhi của bản thân gả cho một người đã có thê tử làm thiếp.

 Ông ta tự cảm thấy điều kiện ông ta đưa ra vô cùng hậu hĩnh, nữ nhi của bản thân cũng là mỹ nhân có tiếng trong trại, quyền lực và sắc đẹp, rất ít nam nhân sẽ cự tuyệt, về phần tình huống ngày hôm qua, ông ta cho rằng chỉ là đối phương không có nghĩ đến nhiều như vậy mà thôi, hôm nay ông ta và đối phương nói rõ ràng, đối phương đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

 Nhưng không nghĩ tới Hoắc Chấn Bắc lại không chút do dự cự tuyệt.

 Đại tế ti cho rằng là do nguyên nhân Yến Xu vẫn còn ở chỗ này, liền chuyển hướng nói với Yến Xu: “Nữ nhi Hán tộc các người không phải coi trọng tam tòng tứ đức sao, ngươi nên biết nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, hơn nữa thứ ta mang đến cho hắn không chỉ là lời quy thuận của Miêu trại chúng ta, phải biết rằng nếu như triều đình biết, thăng quan tiến chức là chuyện đương nhiên, như vậy con đường làm quan của Hoắc đại nhân sẽ thuận buồm hơn rất nhiều, ngươi thân là nữ nhân của Hoắc đại nhân, có lẽ cũng hiểu cái gì nhẹ cái gì nặng.”

 Hoắc Chấn Bắc nghe vậy trực tiếp đứng phía trước Yến Xu ngăn chặn ánh mắt của Đại tế ti: “Ông không cần nói nhiều với nàng như vậy, chuyện này là quyết định của ta, ta sẽ không đáp ứng.”

 “Ngươi!” Đại tế ti căm tức nhìn Hoắc Chấn Bắc, dường như không nghĩ đến hắn lại có bộ dáng dầu muối không vào như vậy, càng không nghĩ đến hắn sẽ cự tuyệt điều kiện tốt như vậy.

 “Không cần nói nhiều, để bọn ta rời khỏi, hoặc là trực tiếp dừng trị liệu.” Hoắc Chấn Bắc nói.

 Chung thân đại sự của nữ nhi đương nhiên quan trọng, nhưng ông ta thân là một Đại tế ti của trại, càng cần phải suy tính đến toàn bộ lợi ích của Miêu trại, cuối cùng ông ta không nói đến chuyện để hắn cưới nữ nhi của mình nữa, chỉ là vẫn kiên trì như cũ nói: “Đợi đến lúc có người khỏi hoàn toàn rồi các ngươi mới có thể rời khỏi.”

 Hoắc Chấn Bắc còn muốn nói cái gì đó, Yến Xu ở sau lưng hắn kéo kéo y phục hắn, lắc đầu với hắn.

 Dù sao bọn họ đang ở trong trại của người ta, nàng sợ thật sự sẽ chọn giận họ, đối phương trực tiếp không để ý đến cái gì, dẫn tới phát sinh chuyện không thể vãn hồi, dù sao hiện tại cũng đã gần tốt rồi, đợi vài ngày nữa cũng không phải là chuyện lớn gì.

 Hoắc Chấn Bắc được Yến Xu khuyên như vậy, cuối cùng cũng không có kiên trì muốn rời khỏi, đáp ứng đợi sau khi có người hoàn toàn khỏi hẳn lại rời đi.

 Đợi hai người đi trên con đường trở về, Hoắc Chấn Bắc suy nghĩ một chút, vẫn nói với Yến Xu: “Nàng không cần để ý đến lão đầu kia, ông ta nói lung tung để cho ta cưới nữ nhi không ai thèm lấy của ông ta.”

 “Ta cảm thấy nàng ta rất xinh đẹp, đa của nàng ta lại có thể vì nàng ta làm ra được những lời hứa hẹn này, lấy nàng ta là một chuyện rất tốt.” Yến Xu căn môi, dối lòng nói.

 “Cưới nữ nhân là dùng để che chở, nam nhân nào cần dựa vào sự che chở của nữ nhân.” Hoắc Chấn Bắc nói, giọng điệu đối với loại nam nhân dựa vào nữ nhân để thượng vị kia thật sự ghét cay ghét đắng.

 Hắn lại nghĩ đến huynh trưởng của mình.

 Nhất là gia thế của nhà gái vô cùng cường đại, mà dưới tình huống tính cách của nhà gái không tốt, tạo thành không chỉ là bất hạnh của hai người, mà càng là phá hoại hai bên gia đình.

 Không thể không nói, thậm chí hành vi hôm qua của nữ nhi Tế ti đã làm cho Hoắc Chấn Bắc lờ mờ nhìn thấy được bóng dáng của Công chúa, nếu như lúc đầu hắn đối với nàng ta chỉ là có chút phiền chịu không nổi, vậy hiện tại đã đến trình độ chán ghét rồi.

 “Nữ nhi kia của Tế ti, đừng nói là ta đã có nàng, cho dù đời này ta không cưới thê, ta cũng sẽ không cưới nàng ta.” Hoắc Chấn Bắc nói.

 “Hả?” Yến Xu không nghĩ tới thái độ của Hoắc Chấn Bắc lại chán ghét như vậy, nàng có chút kinh ngạc.

 Nếu nói ngay từ đầu nàng đối với hành vi của nữ nhi Tế ti cũng có chút chán ghét, vậy mãi đến sau hôm đá tình nhân kia, tâm tình của nàng đối với nữ nhi của Tế ti rất bình tĩnh, nàng rất tin tưởng lời Công tử từng nói, chỉ là không nghĩ tới thái độ của Công tử  không chỉ là không thích, vậy mà đã đến trình độ chán ghét như vậy, chẳng qua nàng cũng không hỏi nguyên nhân, sau khi kinh ngạc, liền trực tiếp đổi chủ đề, không cùng hắn nói những chuyện này nữa.

 Hai người dường như đều xem nhẹ những lời mà hôm nay Đại tế ti từng nói, cũng xem nhẹ nữ nhi của Đại tế ti.

 Chẳng qua, đợi đến lúc hai người đi đến trước cửa phòng, Hoắc Chấn Bắc đột nhiên nói: “Mấy ngày này chúng ta không đi ra ngoài, nàng cũng không được phép ra khỏi cửa.”

 “A? Vì sao?” Lần này Yến Xu không thể không hỏi nguyên nhân.

 Không đi ra ngoài là được rồi, vì sao còn cố ý nhấn mạnh không cho phép nàng đi ra ngoài, mặc dù nàng có thói quen nếu như không có chuyện gì thì cả ngày sẽ ở trong viện tử của mình, nhưng bộ dáng sắc mặt không tốt cố ý nói rõ như vậy thì có chút không bình thường.

 Hoắc Chấn Bắc nhẫn nhịn thất lâu, mới vô cùng mất hứng nói một câu: “Những người ngoại tộc này quả nhiên không hiểu lễ nghi, con người còn chưa khai hóa.”

 Đây là giải thích sao? Đây có liên quan gì đến vấn đề nàng hỏi vậy?

 Trên mặt Yến Xu càng mờ mịt.

 Hoắc Chấn Bắc thấy thế, dừng lại hồi lâu, cuối cùng bổ sung thêm một câu: “Bọn họ biết rõ chúng ta ở cùng nhau, lại còn nhớ thương nàng, thật sự là không biết xấu hổ!”

 Vậy không phải cũng có người nhớ thương chàng sao?

 Yến Xu nghĩ như vậy nhưng lại không dám nói, cuối cùng cũng hiểu hắn rốt cuộc để ý cái gì, chẳng qua là chuyện của đêm hôm qua.

 Đây là ghen sao?

 Yến Xu không khỏi cảm thấy có chút vui vẻ, không chút do dự đáp ứng.

 “Được, vậy Công tử sẽ cùng ta ở trong viện tử sao?” Yến Xu hỏi.

 Hoắc Chấn Bắc nghe vậy, nhíu mày một cái, dường như không quá nguyện ý nói: “Nếu như nàng muốn, ta sẽ ở cùng nàng.”

 Công tử mỗi lần khẩu thị tâm phi như vậy, đỉnh tai bên phải đều sẽ chuyển động rất nhỏ, Yến Xu nhìn tai trái của hắn, không có vạch trần, mà vô cùng cao hứng nói: “Cảm ơn Công tử.”

 “Ừ.” Hoắc Chấn Bắc không có biểu hiện gì đáp một tiếng, Yến Xu ở bên cạnh nhìn, đỉnh tai bên trái của hắn lại động một cái.

Bình Luận (0)
Comment