Luôn Có Kẻ Muốn Dạy Hư Đồ Tôn Của Ta

Chương 59


Mọi người bước nhanh về hướng phát ra tiếng kêu, quả nhiên đi chưa đầy trăm mét đã thấy một đội thí sinh khác.

Mấy đệ tử đó đang bị một đám âm hồn bao vây, bọn họ phải dùng một cái kết giới mới miễn cưỡng chống đỡ, nhưng trên kết giới đầy vết nứt, xem ra không còn trụ được bao lâu nữa.

Trong đám đông nhốn nháo còn có một lệ quỷ đen kịt đang khống chế lũ còn lại.
Bốn người sững sờ, không ngờ chỗ này cũng nhiều âm hồn như thế, tình huống giống hệt bọn họ khi nãy.

Rõ ràng khoảng cách không xa lắm, nhưng lúc trước cả đội không hề nhận ra bên này cũng có người.

Thấy âm hồn sắp phá tan kết giới của những thí sinh kia, Đường Thần lập tức ném ra một tấm Liệt Viêm phù.

Một khắc sau, ngọn lửa bùng cháy dữ dội, thiêu rụi phần lớn những con quỷ đang chắn đường bọn họ.
"Mau thu hồn!" Đường Thần quay lại nhắc nhở bốn người.

Nhiều âm hồn như thế, một mình hắn thu không hết được.
Cả đội Bạch Duật mới định thần lại, vội vàng rút bùa, bắt tay vào xử lý lũ âm hồn.
Con lệ quỷ ở giữa hình như nhận ra ý định của họ, nó rú lên, chỉ huy lũ âm hồn quay sang tấn công bọn họ.

Sắc mặt mọi người tối sầm lại, số lượng âm hồn ở đây còn đông hơn vừa nãy.


Bọn họ vận hết pháp phù và pháp khí, xem ra lần này không thể không nghiêm túc chiến đấu rồi.
Nhưng lũ âm hồn thật sự quá đông, tốc độ thu hồn chẳng thấm vào đâu so với tốc độ tụ tập của chúng nó, chưa đầy một hồi, bọn họ cũng bị lũ âm hồn vây lại.

Tiếng lệ quỷ rít gào quanh quẩn bên tai.

Đường Thần tức giận hừ lạnh, "Tìm chết!" Rồi móc ra một tấm Liệt Viêm phù.
Trong lòng có dự cảm chẳng lành, Vân Hiểu vô thức ngăn Đường Thần lại, "Chờ chút! Đám quỷ này không bình thường."
"Chờ thêm chút nữa, chúng ta cũng sẽ bị bao vây!" Đường Thần không thèm nghe lời, tay phi lá bùa đi.
Pháp phù bay thẳng về phía lệ quỷ.

Không biết có phải do lệ quỷ tự cao quá mức không, nó chẳng thèm né tránh, cứ để yên cho lá bùa dán thẳng lên đầu mình.

Một khắc sau, ngọn lửa chói lòa lại bùng cháy, thiêu rụi lệ quỷ chỉ trong nháy mắt.

Lệ quỷ đã chết, lũ âm hồn không còn bị khống chế, bọn chúng yên tĩnh trở lại, không tấn công tiếp nữa.

Ngay cả Đường Thần cũng tỏ ra kinh ngạc, không ngờ chuyện lại thuận lợi đến vậy.

Mọi người không nghĩ nhiều nữa, họ vừa bắt hồn, vừa tiếp lại gần đội thí sinh kia.

"Đa tạ các vị đạo hữu đã ra tay tương trợ." Đội thí sinh ấy tỏ ra vui mừng vì thoát nạn.

Cùng bị lũ lệ quỷ và âm hồn bao vây, bốn người không bị thương chút nào, nhưng mấy đệ tử này trông thê thảm hơn rất nhiều.
Đội đệ tử đó gồm năm người, bốn người chỉ bị thương nhẹ do bị âm hồn đánh úp.

Nhưng có một thí sinh bị thương rất nặng, người nọ nằm bẹp trên mặt đất, không động đậy, máu me bê bết, không rõ sống chết, trên khuôn mặt trắng bệch còn dính âm khí mờ mờ.
"Hắn bị âm khí của lệ quỷ đánh trúng!" Vừa nhìn thấy người nằm trên đất, Vân Hiểu lập tức nghĩ tới tình huống này.

Có một vết thương dài bằng nửa cánh tay trên ngực người nọ, vết thương không chảy máu nhưng lại tỏa ra khí đen, những sợi khí đen ấy đang từ từ mài mòn sự sống của hắn.

"Vì cứu bọn ta nên hắn mới bị âm khí của lệ quỷ đánh trúng!" Một đệ tử áo xanh trả lời với giọng điệu lo lắng đến mức suýt bật khóc, hắn khẩn khoản nói, "Các vị đạo hữu, trong các vị có ai mang thuốc không ạ?"
"Ta còn một viên Hồi Xuân Đan." Đường Thần không do dự móc ra một viên đan dược.
"Không được ăn Hồi Xuân Đan!" Đường Thần vừa định đưa thuốc thì bị Vân Hiểu ngắt lời, "Hồi Xuân Đan là đan dược bổ máu.


Người này bị âm khí xâm nhập, ăn Hồi Xuân Đan sẽ làm tăng tốc độ xâm nhập của âm khí vào tâm mạch, càng khiến hắn chết nhanh hơn!"
Nghe thấy thế, mọi người đều biến sắc, đệ tử áo xanh hốt hoảng hơn, "Vậy......!Vậy phải làm sao bây giờ?"
"Để ta thử xem." Vân Hiểu lôi bọc ngân châm ra.
Nàng vừa định hạ châm phong bế tâm mạch của người nọ, Đường Thần bên cạnh bỗng giật nảy lên, ghì chặt tay nàng lại, "Ngươi định làm gì?"
"Cứu người!" Nàng trả lời.
"Ngươi là trận tu, chứ không phải là linh y.

Đừng làm bậy, chết người đấy!" Đường Thần tỏ vẻ không tin tưởng.
Vân Hiểu: "......!"
Ai bảo với ngươi rằng ta là trận tu hả?
"Ta nghĩ chúng ta nên tranh thủ thời gian dùng Truyền Tống phù đưa hắn về Thiên Sư Đường." Đường Thần nhíu mày nhìn những người khác và nói, "Thiên Sư Đường có linh y, nhất định sẽ loại bỏ được âm khí nên người hắn."
"Thế nhưng......" Đệ tử áo xanh do dự nhìn người nằm trên mặt đất, "Nếu dùng truyền tống phù, vậy trận này......!" Sẽ bị coi như bỏ thi.
"Không còn mạng thì thi cử gì nữa!" Đường Thần bất mãn liếc nhìn đệ tử áo xanh, "Một khi bị âm khí xâm nhập vào tâm mạch, hắn có thể chết bất cứ lúc nào."
Đệ tử áo xanh trao đổi ánh mắt với các đồng đội, sau đó mới gật đầu.

Hắn lấy Truyền Tống phù của nam tử bị thương ra và dẫn động.

Ngay lập tức, một luồng sáng xuất hiện bao quanh người nằm trên mặt đất, bỗng nhiên ánh sáng nhạt dần, rồi bùm, Truyền Tống phù tan thành tro bụi.
Tất cả mọi người đều đứng hình.

Đệ tử áo xanh vẫn chưa buông xuôi, hắn tiếp tục điều động linh khí vào Truyền Tống phù của mình.

Nhưng người đáng lẽ đã được đưa về Thiên Sư Đường lại vẫn nằm yên ở đó.

Chuyện xảy ra trước mắt khiến tất cả mọi người sợ xanh mặt.

Nếu Truyền Tông phù không hoạt động, vậy bọn họ trở về kiểu gì đây?
Mọi người đang nghĩ ngợi, đột nhiên mặt đất rung lắc dữ dội.

Tại vị trí cách bọn họ vài mét, một luồng sáng đỏ vọt khỏi mặt đất, bay thẳng lên trời.

Tất cả ngẩng đầu thì thấy mấy chục luồng sáng đỏ vọt lên tỏa sáng rực rỡ bầu trời đêm.
Sau khi hội tụ, những luồng sáng đỏ lại nổ bùm như pháo hoa, tạo thành một con chim lửa khổng lồ.

Con chim đó bay lượn trên không trung một vòng, cất tiếng hót vang trời.

Một khắc sau, nó và pháo hoa biến mất như thể chưa từng tồn tại.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh chóng, từ lúc luồng sáng xuất hiện cho đến lúc chim lửa biến mất chưa quá ba nhịp thở, không khác gì vừa xem một tràng pháo hoa.

"Vừa nãy là......!gì thế?" Tại sao chim khổng lồ đột nhiên xuất hiện? Hiện tượng kì lạ khiến tất cả mọi người sửng sốt, họ ngơ ngác nhìn nhau một hồi mà vẫn không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Vân Hiểu quay đầu nhìn vị trí xuất phát của luồng sáng đỏ, hình như chỗ đó là nơi lệ quỷ vừa đứng, mà cách hình thành chim lửa có vẻ hơi giống......!Trận pháp.
Truyện đăng bởi Wattpad @tuycahaha.

Bình Luận (0)
Comment