Trường học.
Lê Hi chán đến chết ngồi trong phòng học nghe thầy giáo giảng bài, một tay chống cằm, tay kia tùy tiện xoay bút.
Cây bút màu đen chuyển động trên ngón tay thon dài, lại có loại nhịp điệu kỳ lạ. Ngay cả học sinh xung quanh tập trung nghe giảng xung quanh cũng vô thức bị hấp dẫn.
Nhưng đối với Lê Hi mà nói cũng không có cái trứng dùng. Bởi vì hắn đang trong tình thế phức tạp.
Hắn đi tới thế giới này đã một ngày đêm nhưng không có chút manh mối.
Thứ nhất, trong lớp hắn không có cái gọi là nữ chính xuất hiện. Thứ hai, thiếu gia làm cho nguyên thân trở thành người chịu tội thay cũng không ở lớp bên cạnh, cũng không ở tầng trên nhà hắn.
Rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề?
Lê Hi nhiều lần kiểm tra lại hệ thống nhưng nhận được đều là kết luận không có sai lầm.
Chẳng lẽ thời gian chưa tới?
Nghĩ đến đống ký ức hỗn loạn nguyên thân để lại, Lê Hi không nhịn được thở dài.
Trước mắt xem ra, ngoại trừ con quỷ thuộc tính nhân thế rất tốt kia ra cũng không còn thiết định phù hợp giống với nguyên thế giới.
Hiện tại chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là tạm thời cùng con quỷ kia sống chung thật tốt. Cũng không biết cái tên hỗn đản bỏ chạy kia đang ở đâu, thân phận là gì.
Đột nhiên cảm thấy phiền lòng, Lê Hi vỗ bút xuống bàn, vô cùng nóng nảy.
- ---------------------------------------------
Hồ yêu trong nhà cũng đang khủng hoảng.
Vốn trong thế giới hiện thật Lê Hi chính là ảnh đế có cuộc sống sung sướng, mấy lần xuyên qua thân gia cũng không tầm thường, trên cơ bản chính là quần áo tới tay, cơm đến há miệng, khả năng tự chăm sóc bản thân rất đáng lo ngại.
Vì vậy, thời khắc này đại nhân hồ yêu nhìn đống quần áo bị ném từ phòng ngủ tới phòng tắm, vẻ mặt không biết làm sao.
Làm một đại yêu thích sạch sẽ, y căn bản không thể chịu đựng được đống lộn xộn như vậy. Nhưng khi y thấy quần lót màu trắng tùy tiện treo trên tay nắm cửa phòng tắm, vẫn là không cách nào tự kiềm chế mà bạo phát.
Thực, thực sự là không biết xấu hổ...
Ðồ vật tư mật như vậy sao có thể tùy ý đặt ở bên ngoài?
Lỗ tai hồ yêu ngượng ngùng run lên, ngay cả gương mặt tuấn tú cũng hơi cứng ngắc.
Nhưng giằng co sau mười phút, khiết phích (bệnh sạch sẽ) chiến thắng ngượng ngùng, y vẫn là không nhịn được cúi người nhặt quần áo Lê Hi ném loạn lên, học theo loài người bỏ vào trong máy giặt, giặt xong treo trên thanh phơi quần áo ngoài ban công.
Y từng nghe thủ hạ tiểu yêu nói qua, loài người đều xử lý quần áo bẩn như vậy.
Còn quần lót trên tay nắm cửa phòng tắm, hồ yêu vẫn là hơi chần chừ, cuối cùng nhắm mắt cầm lên, làm một cái thuật Tịnh Trần (thuật làm sạch), tùy tiện nhét dưới gối.
Sau đó đi vào phòng bếp, tay cầm củ cà rốt nỗ lực nấu cơm bình phục lại tâm tình của mình.
Y chưa được cho phép lại đụng vô đồ vật tư mật của người, làm như vậy thực sự rất không tốt.
Mặc dù người sai là cái người không hiểu sao lại vô nhà mình, trước đó còn làm những hành động thân mật với mình, nhưng này cũng không thể trở thành lý do bản thân không tôn trọng người ta.
Suy nghĩ hồ yêu rối loạn, lại nhớ tới cơ thể ôm chặt đuôi mình đêm qua. Lỗ tai không kiềm được run run kịch liệt, ngay cả cái đuôi sau lưng cũng xuất hiện thêm mấy cái.
Chín cái đuôi lông nhung nhung xoắn xuýt thành một đoàn, tai thú đỏ như muốn rỉ máu uể oải cụp xuống. Hồ yêu không thể sắp xếp được lại mạch suy nghĩ làm xong bữa trưa đặt lên đĩa, buổi trưa nhất định phải hiện thân ra nói chuyện cùng tên loài người đó mới được.
Lúc này từ cửa chính truyền đến thanh âm mở khóa, thân thể hồ yêu cứng đờ vô thức làm thân hình biến mất trong không khí.
Lê Hi vừa đi học về mới đi vào cánh cửa đã nhìn thấy bàn đồ ăn đủ sắc đủ hương cùng với quần áo được phơi trên ban công.
- -----------------------------------------------
U! Quả nhiên là vô cùng hiền huệ. Mùi thức ăn làm dịu đi sự tức giận vì không thể hoàn thành nhiệm vụ của Lê Hi.
Cầm đũa lên gắp một miếng, khi vừa vào miệng mùi vị thơm ngon làm cho hắn quên hết tất cả mọi thứ, dứt khoát ném cặp, trực tiếp ăn cơm.
Mặc dù chỉ có một mình nhưng hai chữ ưu nhã đã sớm khắc sâu trong xương cốt Lê Hi. Tuy bởi vì chỉ có một mình nên thả lỏng, nhưng dáng vẻ ăn cơm của hắn vẫn đẹp như tranh.
Hồ yêu đã ẩn thân ở giữa không trung không chớp mắt nhìn chằm chằm, khi nhìn thấy Lê Hi liếm môi, đầu lưỡi như ẩn như hiện, đôi mắt xanh của y vô thức mở to lên.
- -------------------------------
Đấy tới khúc gây cấn rồi mà không tìm được phần 3.