Lưỡng Giới Chủng Điền Đại Hanh

Chương 847

Sau buổi đấu giá của tộc Đồng Nha (铜鸦族), cuộc sống của Trình Chu trở nên yên ổn hơn nhiều, ngày ngày ngoài việc ủ rượu ra chính là tu luyện.

 

Có Tửu Trùng (酒虫) hỗ trợ cùng các loại Linh Tửu bồi bổ, tốc độ tăng trưởng linh lực của Trình Chu vẫn rất khá.

 

Thời Quang Tu Luyện Thất (时光修炼室) trong Ngũ Hành Sơn.

 

Trình Chu (程舟) và Dạ U (夜幽) chuyên tâm tu luyện Đại Ngũ Hành Thuật (大五行術) mà Đường Hân (唐欣) đã gửi đến. Đại Ngũ Hành Thuật vốn là công pháp dung hợp và bao quát, rất phù hợp với thể chất của hai người.

 

Trong phòng tu luyện, Trình Chu chất đống một lượng lớn linh thạch (靈石). Ngũ Hành Chi Lực (五行之力) không ngừng vận chuyển, linh lực trong linh thạch bị hút vào cơ thể hắn. Công pháp Ngũ Hành do Ngũ Hành Lão Tổ (五行老祖) để lại có uy lực cực lớn, nhưng tiêu hao linh khí cũng không nhỏ. Cơ thể Trình Chu giống như một cái hố không đáy, hấp thụ Ngũ Hành Chi Lực. Khi Đại Ngũ Hành Thuật vận chuyển, năm phù văn tiên thiên "Kim" (金), "Mộc" (木), "Thủy" (水), "Hỏa" (火), "Thổ" (土) trong cơ thể hắn dần thức tỉnh, uy lực bắt đầu tăng nhanh chóng.

 

Những phù văn Ngũ Hành lượn lờ quanh người Trình Chu, phù văn "Âm" (陰) và "Dương" (陽) cũng theo đó thức tỉnh. Ngũ Hành sinh Âm Dương, khi Ngũ Hành Chi Lực trở nên hùng hậu, Âm Dương Chi Lực cũng trở nên sôi động. Dưới sự hỗ trợ của Tửu Trùng (酒蟲), tốc độ hấp thụ Ngũ Hành Chi Lực của Trình Chu tăng lên đáng kể, linh lực cũng dần dần tăng cao.

 

...

 

Trong phòng nấu rượu, các loại hương rượu hòa quyện vào nhau. Tửu Trùng bay lượn trong không khí, thân hình mập mạp của nó trông lắc lư như say rượu. Đàm Thiếu Thiên (譚少天) bước vào phòng nấu rượu, nói: "Lão Đại (老大), nguyên liệu nấu rượu đã hết rồi."

 

Trình Chu nhíu mày: "Một lượng lớn nguyên liệu như vậy, sao lại hết nhanh thế?"

 

Đàm Thiếu Thiên nhún vai: "Đều là do Lão Đại hiệu suất cao quá! Bao nhiêu nguyên liệu cũng không đủ dùng. May mà phần lớn nguyên liệu là do Nhật Diệu (日曜) trồng được, nếu không thì tiêu hao còn nhanh hơn."

 

Trình Chu lắc đầu: "Chủ yếu vẫn là công lao của Không Minh Trấn Thủ (空冥鎮守)." Nếu không có tác dụng của Thời Gian Chi Lực (時間之力), những loại linh tửu này cũng không dễ dàng lên men như vậy.

 

Đàm Thiếu Thiên nhìn về phía Tửu Trùng đang bay lượn trên không, nói: "Mặc dù gần đây nguyên liệu nấu rượu tiêu hao nhiều, nhưng Tửu Trùng cũng được nuôi béo tốt."

 

Trình Chu khoanh tay: "Đúng vậy." Trong thời gian qua, nhờ được bồi bổ liên tục, khí tức của Tửu Trùng ngày càng mạnh, hiệu quả hỗ trợ tu luyện cũng ngày càng tốt. Có lẽ nó đã khôi phục được trạng thái đỉnh cao như xưa.

 

Trình Chu thở dài: "Thôi được rồi, nguyên liệu đã hết, ta sẽ đi một chuyến đến bộ lạc Đồng Nha (銅鴉)."

 

...

 

Trình Chu lập tức thuấn di (瞬移) đến bộ lạc Đồng Nha (銅鴉). Trưởng lão Đồng Tâm (銅心) nhìn thấy Trình Chu, liền nói: "Tiểu hữu Trình Chu đã đến rồi! Hoan nghênh hoan nghênh."

 

Trình Chu cười nói: "Trưởng lão Đồng Tâm mặt mày hồng hào, xem ra gần đây lại phát tài rồi."

 

Trưởng lão Đồng Tâm lắc đầu: "Nơi nào, nơi nào, tại hạ chỉ kiếm được chút ít, còn tiểu hữu mới thật sự sắp phát tài."

 

Trình Chu có chút nghi hoặc: "Ta?"

 

Trưởng lão Đồng Tâm gật đầu: "Đúng vậy! Nếu tiểu hữu đồng ý, bộ lạc chúng ta có thể xuất ra một triệu linh thạch một vò, đặt mua Thiên Lôi Địa Hỏa (天雷地火)."

 

Trình Chu lắc đầu: "Thôi vậy, mặc dù linh thạch rất hấp dẫn, nhưng Thánh Sư đại nhân (聖獅大人) lại rất khó tính, không thể bán thêm nữa, nếu không hắn sẽ nổi giận."

 

Trưởng lão Đồng Tâm thở dài: "Vậy thì thật đáng tiếc."

 

Trình Chu có chút tò mò: "Loại rượu này lại được ưa chuộng đến vậy sao?"

 

Trưởng lão Đồng Tâm cười nói: "Có không ít đại năng thích loại rượu này."

 

Trình Chu xoa xoa cằm, thầm nghĩ: Những đại năng này chẳng lẽ cũng giống như Thánh Sư đại nhân, có bệnh ngầm? Chà chà, quả nhiên không thể đánh giá chân linh qua vẻ bề ngoài! Những chân linh trong bộ lạc chân linh, nhìn bề ngoài thì một đứa hùng hổ hơn đứa khác, ai ngờ lại là những kẻ ngoài mạnh trong yếu.

 

Trưởng lão Đồng Tâm: "Tại hạ có vài bản Thánh cấp tửu phương (聖級酒方) không tệ."

 

Trình Chu liếc nhìn trưởng lão Đồng Tâm: "Thánh cấp tửu phương, chắc là đắt lắm nhỉ?"

 

Trưởng lão Đồng Tâm lắc đầu: "Nếu người khác muốn mua thì không rẻ, nhưng nếu đại nhân muốn, có thể tặng không."

 

Trình Chu có chút nghi ngờ: "Lại có chuyện tốt như vậy? Người ta thường nói, miễn phí mới là thứ đắt nhất, chẳng lẽ có cái bẫy nào đang chờ ta?"

 

Trưởng lão Đồng Tâm cười nói: "Đại nhân nói sao vậy? Nói là tặng không, kỳ thực cũng không hoàn toàn là tặng không. Thế lực cung cấp tửu phương hy vọng sau khi đại nhân nấu ra linh tửu, có thể tặng lại một ít."

 

Trình Chu gật đầu: "Nếu chỉ là như vậy, thì cũng không phải không được." Tửu Trùng của hắn có thể dựa vào việc hấp thụ các loại linh tửu khác nhau để trưởng thành. Một loại linh tửu uống một thời gian sẽ sinh ra kháng tính, cần phải đổi loại khác. Uống càng nhiều loại linh tửu, Tửu Trùng càng trưởng thành nhanh.

 

Sau khi thỏa thuận với Trình Chu, trưởng lão Đồng Tâm lấy ra tửu phương, trao cho hắn. Trình Chu xem qua tửu phương, nhíu mày nói: "Những tửu phương này, sao đều là loại này vậy..."

 

Mấy bản tửu phương đều cùng loại với Thiên Lôi Địa Hỏa, và mang đậm phong cách của bộ lạc chân linh.

 

Trình Chu lắc đầu, vốn tưởng có thể đổi khẩu vị cho Tửu Trùng, nhưng toàn là loại linh tửu này, không biết có thể cho Tửu Trùng uống được không. Thang Viên (湯圓 – bánh trôi :D) của hắn vốn là một con trùng độc thân! Uống những loại linh tửu không phù hợp với trẻ em này, liệu có vấn đề gì không?

 

Trưởng lão Đồng Tâm nhìn Trình Chu, nói: "Bộ lạc chân linh chúng ta đều có cùng một vấn đề, huyết mạch càng cao thì càng khó sinh con. Vì vậy, những tửu phương hỗ trợ sinh sản cũng khá nhiều. Những tửu phương này đều là những bản cực kỳ quý giá, nếu không phải vì xem trọng khả năng nấu rượu của tiểu hữu, các tộc cũng không nỡ đưa ra."

 

Trình Chu: "..." Tửu phương của bộ lạc chân linh, xem về dược tính thì có vẻ hơi mãnh liệt! Bộ lạc chân linh da dày thịt béo có thể chịu được, nhưng nếu là tộc khác thì khó nói! Tửu phương không truyền ra ngoài, có lẽ là vì các tộc khác không cần. Những tửu phương này xác định là để sinh con? Hay là mượn danh sinh con để phong hoa tuyết nguyệt?

 

...

 

Trong phòng nấu rượu.

 

Đàm Thiếu Thiên nhìn mấy bản tửu phương, nói: "Lão Đại, sao toàn là tửu phương bổ thận, nhìn không bình thường chút nào!"

 

Trình Chu nhún vai: "Trưởng lão Đồng Tâm tặng toàn những thứ này, ta cũng không có cách nào."

 

Đàm Thiếu Thiên nhíu mày: "Ta còn tưởng tộc nhân bộ lạc chân linh đều rất mạnh, hóa ra lại xem nhầm họ rồi!"

 

Trình Chu gật đầu: "Ta cũng nghĩ vậy, không ngờ a! Không ngờ."

 

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu: "Những loại rượu này, con Thang Viên kia thật sự có thể uống được sao?"

 

Trình Chu khẽ nheo mắt, nói: "Ta cũng có chút lo lắng, nhưng không ngăn được!"

 

Vừa khi linh tửu hoàn thành quá trình ủ, Thang Viên (汤圆) đã lao thẳng vào vò rượu, tỏ ra không uống được thì không chịu buông tha.

 

Đàm Thiếu Thiên (谭少天) nhíu mày, nói: "Sao Thang Viên lại thích món này!"

 

Trình Chu: "Ai mà biết được, đã uống được Thiên Lôi Địa Hỏa (天雷地火) thì mấy loại rượu này chắc cũng không thành vấn đề."

 

Đàm Thiếu Thiên gật đầu: "Nói đến Thang Viên, nó thật sự lợi hại, uống nhiều rượu bổ như vậy, nếu là thánh cấp bình thường chắc cũng khó tiêu hóa nổi."

 

Trình Chu cười: "Thang Viên của ta là linh trùng (灵虫) thánh cấp hiếm có, so với tu sĩ hợp thể bình thường còn lợi hại nhiều."

 

Theo như hắn biết, linh trùng cao cấp rất khó nuôi dưỡng, ngay cả ở giới cổ trùng (蛊界) nơi cổ trùng đầy rẫy, linh trùng thánh cấp cũng khó tìm được mấy con.

 

...

 

Tháp thứ hai.

 

Trình Chu chắp tay hành lễ: "Chào Kim Diễm Thánh Sư (金焱圣狮) đại nhân."

 

Kim Diễm Thánh Sư liếc nhìn Trình Chu: "Ngươi là đại nhân bận rộn, cuối cùng cũng chịu đến đây."

 

Trình Chu cười: "Nghe được đại nhân triệu kiến, ta lập tức đến ngay."

 

Kim Diễm Thánh Sư: "Ta nghe nói, ngươi đã lấy được không ít đan phương thú vị từ tộc Đồng Nha (铜鸦)."

 

Trình Chu gật đầu: "Đúng vậy, đều là từ tộc Đồng Nha gửi đến, nghe nói là những bí phương sinh con."

 

Kim Diễm Thánh Sư nhìn Trình Chu: "Mấy tên khốn đó muốn so sánh bí phương của chúng với bí phương của tộc Thánh Sư ta."

 

Trình Chu chắp tay: "Bí phương của tộc Thánh Sư đại nhân rất độc đáo, không phải bí phương bình thường có thể so sánh được."

 

Gần đây Thiên Lôi Địa Hỏa dường như rất được ưa chuộng, nhưng muốn mua cũng không mua được.

 

Nhiều bộ lạc đều cho rằng bí phương sinh con của tộc mình không thua kém bí phương của bộ lạc Kim Diễm!

 

Bộ lạc Kim Diễm Thánh Sư quá keo kiệt, thật sự không cần thiết.

 

Những bộ lạc này đưa ra bí phương, dường như có ý định so sánh với bí phương của bộ lạc Kim Diễm.

 

Kim Diễm Thánh Sư đắc ý nói: "Đúng vậy, bí phương của tộc ta không giống những bí phương hư danh kia, bí phương rượu của tộc ta có thực chất."

 

Trình Chu thầm nghĩ: Đúng vậy! Nguyên liệu của các loại rượu bổ khác chắc chắn không đủ như bí phương rượu của bộ lạc Thánh Sư, tập hợp nhiều loại đại bổ dược, chỉ cần sai sót một chút trong quá trình ủ, thêm hoặc bớt một vị linh dược, cũng sẽ khiến dược tính thay đổi lớn, rượu bổ biến thành rượu độc.

 

Kim Diễm Thánh Sư nhìn Trình Chu: "Sau khi ủ xong mấy loại linh tửu đó, nhớ mang đến cho ta, ta sẽ giúp ngươi kiểm tra."

 

Trình Chu: "...". Nói nhiều như vậy, cuối cùng cũng nói ra mục đích thật sự. "Đương nhiên, ta sẽ không quên đại nhân."

 

...

 

Trình Chu rời tháp thứ hai, đến tháp thứ nhất.

 

Cự Viên Trấn Thủ (巨猿镇守) nhìn Trình Chu, không vui nói: "Đến rồi à!"

 

Trình Chu nhìn Cự Viên: "Đại nhân triệu kiến ta, có việc gì cần dặn dò không?"

 

Cự Viên bất mãn nói: "Ta nói ngươi, cái tên khốn này, có chuyện gì tốt cũng không nghĩ đến ta phải không?"

 

Trình Chu nhíu mày: "Đại nhân nói vậy là sao, mỗi lần ta đến tộc Đồng Nha đều nhớ mang bánh bao cho ngài."

 

Cự Viên Trấn Thủ hừ hừ: "Mấy cái bánh bao mà muốn đánh đổi ta, ta là đại thừa!"

 

Trình Chu: "Không phải mấy cái bánh bao, mà là mấy ngàn cái."

 

Cự Viên Trấn Thủ hừ hừ: "Đừng có đùa với ta, Thiên Hình Chi Thành (天刑之城) cái gì quý nhất – nhân tài, Tư Thiên Ngữ (司千语) mấy người kia ngươi đưa cho Thao Thiết (饕餮) thì thôi, lần này Ngũ Hành Tông (五行宗) đến mấy người, ngươi một mạch đưa đến tháp thứ chín, không để lại cho ta một ai!"

 

Trình Chu cười: "Sư tỷ và Nguyệt Linh Trấn Thủ (月灵镇守) rất hợp nhau, mấy người kia đều là đồ đệ của sư tỷ, đi cùng với sư tỷ, đương nhiên phải đi theo sư tỷ."

 

Nguyệt Linh Trấn Thủ dường như rất thích sư tỷ Đường Hân (唐欣), hai người hòa hợp với nhau rất tốt.

 

Cự Viên nhìn Trình Chu: "Ta nghe nói, trong đó có một thần nhân!"

 

Trình Chu nghi hoặc: "Thần nhân?"

 

Trình Chu thầm nghĩ: Sư tỷ Đường Hân của hắn, thật sự có chút bản lĩnh, tuy mới bước vào hợp thể, nhưng đánh ngang với hợp thể hậu kỳ bình thường cũng không thành vấn đề, nhưng dù vậy cũng không thể coi là thần nhân được!

 

Cự Viên Trấn Thủ nhìn Trình Chu, hứng thú nói: "Ta nghe nói, mấy đồ đệ mà Đường Hân mang theo, có một người đánh ngang với ngươi?"

 

Trình Chu bất đắc dĩ lật mắt trong lòng, năm đó, Đường Hân dẫn mấy đồ đệ đến thách thức bát tộc Thanh Vân (青雲八族), hắn đại diện Ngũ Hành Vương Tộc (五行王族) xuất chiến, vì để ý đến mặt mũi mấy sư điệt cũng như để giấu diếm, đánh sáu thắng một hòa, giờ đây xem ra sẽ trở thành lịch sử đen tối của hắn.

 

Trình Chu cười: "Mấy sư điệt đều rất có bản lĩnh, lần này đều đã giao cho Nguyệt Linh đại nhân, cũng không tiện thay đổi, lần sau đi, lần sau có ngục tốt, nhất định sẽ để lại cho đại nhân."

 

Cự Viên Trấn Thủ gật đầu: "Ngươi nói nghe hay lắm, nhưng lần này những kẻ ngốc tự đưa thân đến không nhiều!"

 

Trình Chu cười khổ: "Không biết ta có thể làm gì cho đại nhân?"

 

Cự Viên Trấn Thủ nhìn Trình Chu: "Ta nghe nói, gần đây ngươi lấy được không ít phương rượu mới! Ngươi phải chia cho ta nhiều hơn."

 

Trình Chu trầm ngâm: "Được thôi..."

 

Trình Chu thầm lắc đầu, vòng vo mãi, cuối cùng mục đích thật sự của vị này vẫn là muốn chia thêm rượu!

Bình Luận (0)
Comment