Lưỡng Giới Chủng Điền Đại Hanh

Chương 874

Trình Chu lại di chuyển đến một nơi khác, vừa đặt chân xuống, họ liền nghe thấy tiếng ồn ào của một trận chiến.

 

Dạ U nói: "Bên kia dường như đang có một cuộc tàn sát."

 

Trình Chu đáp: "Hình như là người của Chân Linh bộ tộc, Trưởng lão Đồng Tâm (銅心長老) cũng ở trong đó."

 

Dạ U nhìn Trình Chu, nói: "Chúng ta qua xem thử đi."

 

Trình Chu gật đầu: "Được!"

 

Trình Chu dẫn Dạ U và những người khác thuấn di đến nơi giao chiến. Trưởng lão Đồng Tâm và những người đi cùng nhìn thấy Trình Chu, lập tức vô cùng kích động.

 

Trưởng lão Đồng Tâm kêu lên: "Mấy vị đã đến! Xin mấy vị đại nhân cứu mạng!"

 

Trình Chu cười, nói: "Trưởng lão Đồng Tâm, đã lâu không gặp!"

 

Trưởng lão Đồng Tâm đáp: "Đã lâu không gặp, phong thái của mấy vị càng lúc càng lẫm liệt!"

 

Thiên Tà (天邪) liếc nhìn mọi người, khẽ cười lạnh: "Trước mặt ta mà còn tâm tình, chẳng lẽ không coi ta ra gì sao? Dù sao, nếu muốn tâm tình thì cũng phải nhanh lên, vì đây có lẽ là lần cuối cùng các ngươi có cơ hội trò chuyện rồi."

 

Trình Chu bình tĩnh cười, nói: "Tiền bối, lại gặp mặt rồi! Thật là may mắn!"

 

Thiên Tà đảo mắt nhìn Trình Chu và những người đi cùng, nói: "Ồ, thì ra là mấy người các ngươi! Các ngươi đã... tiến vào Hợp Thể rồi! Vận may không tệ, tất cả đều đã tiến vào Hợp Thể, đúng là gan lớn hơn nhiều so với trước đây! Lần trước gặp mặt, các ngươi chỉ biết chạy trốn thôi."

 

Trình Chu cười, nói: "Thời thế đã khác, tiến lên một đại giai vị, gan dạ tự nhiên cũng lớn hơn."

 

Thiên Tà nói: "Thú vị, ta đã thu phục hồn phách của hàng trăm Hợp Thể tu sĩ, nhưng chưa từng gặp một kẻ như ngươi. Có vẻ ta sẽ có thêm một bộ sưu tập thú vị rồi."

 

Trình Chu đáp: "Cái này... e rằng khó mà làm tiền bối toại nguyện."

 

Thiên Tà cười lạnh: "Khẩu khí không nhỏ đấy!"

 

Đàm Thiếu Thiên (譚少天) nhìn Thiên Tà, không nhịn được hỏi: "Tiền bối, Tửu Tuyền thế nào rồi?"

 

Tìm kiếm đã lâu mà vẫn chưa thấy Tửu Tuyền, Đàm Thiếu Thiên không khỏi nghi ngờ rằng có phải đoán sai, Tửu Tuyền đã bị Thiên Tà thu phục từ lâu rồi!

 

Nhắc đến Tửu Tuyền, sắc mặt Thiên Tà lập tức trở nên âm trầm.

 

Thiên Tà liếc nhìn Đàm Thiếu Thiên, nói: "Tửu Tuyền, ngươi còn có thời gian quan tâm đến chuyện này, đúng là không biết sống chết."

 

Đàm Thiếu Thiên lắc đầu, nói: "Nhân sinh đắc ý tu tận hoan, mạc sử kim tôn không đối nguyệt, Tửu Tuyền ta tự nhiên phải quan tâm." (Đời người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng, Đừng để chén rượu vàng cạn queo nhìn vầng trăng – Thương tiến tửu – Lý Bạch)

 

Thiên Tà nhìn chằm chằm Đàm Thiếu Thiên, trong lòng nghi ngờ không biết hắn có vấn đề về đầu óc hay không.

 

Trước đây, hắn theo dõi mấy người bọn họ, tình cờ phát hiện ra sự tồn tại của Tửu Tuyền, tưởng rằng sẽ có đủ rượu ngon để uống, nào ngờ chỉ trong chớp mắt, không chỉ người biến mất, mà Tửu Tuyền cũng không cánh mà bay.

 

Trình Chu nhìn sắc mặt khó coi của Thiên Tà, cười nói: "Nhìn sắc mặt tiền bối, có lẽ Tửu Tuyền vẫn còn, như vậy ta cũng có thể yên tâm rồi!"

 

Thiên Tà cười lạnh: "Yên tâm?"

 

Trình Chu giải thích: "Đúng vậy! Yên tâm! Tửu Tuyền là thứ ta tìm được sau bao nhiêu lần sinh tử, tốn biết bao công sức. Ta chỉ lo rằng Tửu Tuyền đã bị tiền bối thu phục mất rồi. Bây giờ Tửu Tuyền vẫn còn, vậy ta chỉ cần tốn thêm chút công sức, chắc chắn sẽ tìm được."

 

Thiên Tà nhìn Trình Chu, sắc mặt đen như mực.

 

Trưởng lão Đồng Tâm nhìn mấy người Trình Chu, trong lòng dâng lên lòng kính phục. Chỉ vài câu nói của mấy người mà đã khiến vị Đại Thừa tu sĩ này nổi giận đùng đùng!

 

Trình Chu và mọi người tản ra, vây quanh Thiên Tà.

 

Thiên Tà nhìn tư thế của mấy người Trình Chu, nói: "Mấy vị tiểu hữu đúng là không sợ chết."

 

Trình Chu cười, nói: "Đã tiến vào Hợp Thể, tự nhiên phải thử sức. Nhìn khắp bí cảnh này, tu sĩ tiến vào không có một ai là Đại Thừa, thật là không đáng xem. Muốn tìm đối thủ, chỉ có thể tìm những lão gia trong bí cảnh."

 

Thiên Tà khẽ cười: "Tiểu hữu khẩu khí không nhỏ, người biết thì cho rằng ngươi đã tiến vào Hợp Thể, người không biết còn tưởng ngươi đã tiến vào Đại Thừa rồi."

 

Trình Chu cười, nói: "Tiền bối nói vậy, nếu ta đã tiến vào Đại Thừa, ta cũng không cần phải nói chuyện phiếm với tiền bối ở đây!"

 

Thiên Tà lạnh lùng nói: "Tìm chết!"

 

Thiên Tà triệu hồi Vạn Quỷ Phiên (萬鬼幡), hướng về phía mọi người tấn công. Vạn Quỷ Phiên vừa xuất hiện, lập tức quỷ ảnh trùng trùng, âm phong cuồn cuộn!

 

Đàm Thiếu Thiên nhìn Vạn Quỷ Phiên, nói: "Pháp khí Tổ Cảnh (祖境法器) đấy!"

 

Dạ U nheo mắt, nói: "Không phải pháp khí Tổ Cảnh bình thường đâu."

 

Vạn Quỷ Phiên vừa xuất hiện, Trình Chu và mọi người lập tức cảm thấy thần hồn chấn động.

 

Trình Chu lạnh lùng nói: "Xuất thủ!"

 

Trình Chu và mọi người đồng thời triệu hồi Dị Hỏa (異火). Sau khi tiến vào Hợp Thể, uy lực của Dị Hỏa cũng tăng theo. Mấy đạo Dị Hỏa cùng xuất hiện, uy lực vô cùng đáng sợ.

 

Thiên Tà cũng không kém, đỡ được đòn tấn công của Dị Hỏa.

 

Trình Chu và mọi người triệu hồi Lôi Hồ (雷葫), đồng thời phát động tấn công Lôi Điện.

 

Mấy cái Tử Kim Lôi Hồ (紫金雷葫) đã hấp thụ lực lượng Thiên Kiếp Hợp Thể của họ, uy lực tăng lên đáng kể.

 

Bốn cái Lôi Hồ cùng xuất hiện, ngay cả Đại Thừa tu sĩ cũng phải lui bước.

 

Vạn Quỷ Phiên bên trong vạn nghìn quỷ ảnh, hướng về phía mọi người lao tới.

 

Thiên Tà thu phục linh hồn, không ít linh hồn khi còn sống có tu vi Hợp Thể, giờ đây ào ạt xông ra, uy thế không nhỏ.

 

Mộ Kỳ Hiên (慕祈軒) tế ra Điểm Tướng Đài (點將台), bắt đầu điểm tướng!

 

Thiên Tà (天邪) nhìn Mộ Kỳ Hiên, trợn mắt nói: "Bất Tử Tộc (不死族)!"

 

Mộ Kỳ Hiên nhíu mày, không nói gì.

 

Thiên Tà nhìn Mộ Kỳ Hiên, nghiến răng nói: "Bất Tử Tộc! Vẫn chưa tuyệt chủng sao?"

 

Mộ Kỳ Hiên nhìn Thiên Tà, thở dài nói: "E rằng phải làm tiền bối thất vọng rồi, vẫn chưa!"

 

Mộ Kỳ Hiên sử dụng Điểm Tướng Đài, triệu hồi ra một lượng lớn quỷ quân, hai bên quỷ quân đánh nhau.

 

Hai bên quỷ quân giao chiến, tử khí cuồn cuộn, quỷ ảnh trùng trùng, thiên địa biến sắc.

 

Đồng Tâm trưởng lão (銅心長老) và những người đi cùng lập tức bị cảnh tượng quỷ quân đại chiến này làm cho kinh hãi.

 

Điểm Tướng Đài những năm này, tại Minh Hà (冥河) hấp thụ một lượng lớn quỷ linh, uy lực khủng khiếp.

 

Mộ Kỳ Hiên mấy năm nay tại Thiên Hình Chi Thành (天刑之城), luyện hóa một lượng lớn tử khí, năng lực triệu hồi tử linh đã tăng lên rất nhiều.

 

Đồng Tâm trưởng lão nhìn cảnh này, khẽ lẩm bẩm: "Vị đại thừa này triệu hồi ra quỷ quân thật lợi hại, Mộ Kỳ Hiên đại nhân cũng không kém!"

 

"Trong hai bên quỷ quân này, dường như đều có quỷ linh đại thừa kỳ!"

 

"Mộ Kỳ Hiên đại nhân thật lợi hại, vừa mới tiến vào hợp thể, đã có thể khống chế quỷ linh đại thừa kỳ."

 

"..."

 

Hai bên quỷ quân kịch chiến với nhau, chiến đấu như lửa đổ thêm dầu.

 

Trình Chu (程舟) vận chuyển Chân Linh Thập Nhị Biến (真靈十二變), hướng về Thiên Tà đánh tới, sau khi Trình Chu tiến vào hợp thể, hư ảnh chân linh ngưng tụ ra, uy lực tăng lên rất nhiều.

 

Hư ảnh chân long, chân phượng ào ạt hướng về Thiên Tà đánh tới.

 

Thiên Tà có chút khó tin nhìn Trình Chu, "Ngươi lại dung hợp nhiều chân linh chi huyết như vậy."

 

Trình Chu cười nói: "Không nhiều, không nhiều, cũng chỉ mười mấy loại!"

 

Thiên Tà: "Ngươi dung hợp nhiều tinh huyết như vậy, Chân Linh bộ lạc lại có thể bỏ qua cho ngươi?"

 

Thiên Tà nhìn Trình Chu, có chút khó hiểu, một người tộc lại có thể dung hợp nhiều chân linh chi huyết như vậy, dung hợp nhiều chân linh chi huyết như vậy, lại vẫn chưa nổ thể mà chết.

 

Chân Linh bộ tộc đối với tinh huyết xem rất trọng, người bình thường nếu dung hợp nhiều chân linh chi huyết như vậy, sớm đã bị truy sát đến chết, Chân Linh bộ tộc lại có thể buông tha cho một kẻ như vậy tiến vào bí cảnh.

 

Trình Chu cười nói: "Ta người thấy người yêu, quan hệ với Chân Linh bộ tộc rất tốt!"

 

Thiên Tà lạnh lùng nói: "Ngươi hấp thụ chân linh huyết mạch không yếu, đáng tiếc tu vi của ngươi quá thấp."

 

Thiên Tà vung kiếm, hướng về một chiếc chân linh thánh tướng chém tới.

 

Sau khi tiến vào hợp thể, thực lực của Trình Chu và những người khác tăng vọt, uy lực của chân linh thánh tướng cũng theo đó tăng lên, một đám chân linh thánh tướng không như Thiên Tà tưởng tượng, một kích liền tan!

 

Trên đỉnh đầu Thiên Tà xuất hiện mấy cái huyết sắc đầu lâu, mấy cái huyết sắc đầu lâu vừa xuất hiện, trong tràng tu sĩ không khỏi cảm thấy tâm phù khí táo, thần hồn dao động.

 

Trình Chu nhìn mấy cái huyết sắc đầu lâu trên đỉnh đầu hắn, lẩm bẩm: "Huyết Lâu Thuật (血顱術)."

 

Huyết Lâu Thuật là một loại thuật pháp rất phổ biến của tộc Hồn, rất nhiều tu sĩ tộc Hồn đều tu luyện thuật pháp này, nhưng muốn đem thuật pháp này tu luyện đến cực hạn cũng không dễ dàng.

 

Người nào cũng có tâm tình tiêu cực, kiêu ngạo, ghen tị, phẫn nộ, lười biếng, tham lam, háu ăn và sắc dục, Huyết Lâu Thuật có thể phóng đại loại tâm tình này, khiến người ta trong nháy mắt mê thất, nghiêm trọng có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.

 

Mấy cái huyết lâu mà Thiên Tà triệu hồi ra, khí tức hưng thịnh, ẩn ẩn có mấy phần tổ cảnh khí tức.

 

Trình Chu tế ra Phệ Hồn Kiếm (噬魂劍), Phệ Hồn Kiếm vừa thấy mấy cái đầu lâu, lập tức phát ra một trận thanh thúy minh khiếu chi thanh.

 

Thiên Tà nhìn phi kiếm trong tay Trình Chu, trong mắt đột nhiên lóe lên mấy phần cảnh giác.

 

Thiên Tà: "Ngươi đây là pháp khí gì?"

 

Thiên Tà nhìn Phệ Hồn Kiếm, luôn cảm thấy gặp phải khắc tinh, tổ cảnh pháp khí hắn cũng thấy qua không ít, trước kia những pháp khí đó cũng chưa từng cho hắn cảm giác uy h**p mãnh liệt như vậy.

 

Trình Chu nhìn Dạ U (夜幽) một cái, nói: "Giúp ta khống chế hắn."

 

Dạ U: "Được."

 

Dạ U vung kiếm, hướng về Thiên Tà đánh tới.

 

Trình Chu sử dụng Không Gian Chi Thuật (空間之術) cấm cố huyết lâu, một kiếm đâm xuyên một cái huyết sắc đầu lâu.

 

Phệ Hồn Kiếm điên cuồng vận chuyển, Tiểu Hồn phát ra trận trận hưng phấn thét gào!

 

Huyết sắc đầu lâu dần dần tiêu tán, huyết sắc đầu lâu bên trong ẩn chứa lực lượng hồn phách tiêu cực cực kỳ lớn, Tiểu Hồn trong thời gian ngắn cũng không thể nuốt hết.

 

Trình Chu lấy Thời Quang Chi Thuật (時光之術) gia tốc kiếm linh luyện hóa huyết sắc đầu lâu, sau khi hấp thụ một cái huyết sắc đầu lâu, khí tức của Phệ Hồn Kiếm đột nhiên tăng lên một bậc lớn.

 

Thiên Tà nhìn Trình Chu, nói: "Điều này không thể nào!"

 

Thiên Tà nhìn trường kiếm trong tay Trình Chu, mắt trợn trừng.

 

Phệ Hồn Kiếm quang hoa lưu chuyển, khí thế bức người.

 

Thiên Tà vung kiếm hướng về Phệ Hồn Kiếm chém tới, hai kiếm giao hội, phát ra một trận thanh thúy kiếm minh chi thanh.

 

Phệ Hồn Kiếm của Trình Chu là pháp kiếm tăng trưởng, trước đó nuốt chửng một lượng lớn hồn phách, đẳng cấp tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn chưa đạt đến tổ cảnh cấp bậc.

 

Mặc dù đẳng cấp có kém hơn một chút, nhưng pháp kiếm có độ dẻo dai không tệ, miễn cưỡng chống đỡ được tổ cảnh pháp khí.

 

Thiên Tà nhìn Trình Chu, nói: "Khổ Trúc (苦竹)! Ngươi dùng cả cây khổ trúc luyện chế pháp kiếm."

 

Trình Chu cười nói: "Đúng vậy."

 

Thiên Tà nhìn Trình Chu, trong lòng ghen tị dâng trào, những năm này thiên tài tu sĩ chết dưới tay Thiên Tà không ít, nhưng lại không có tu sĩ nào có thể có cơ duyên như vậy.

 

Khổ Trúc có thể ổn định thần hồn, minh tâm kiến tính, vật này là khắc tinh của tộc Hồn.

 

Khổ Trúc là một trong thập đại linh căn, Khổ Trúc mà Trình Chu dùng để luyện kiếm, ít nhất cũng có niên đại vạn năm, loại phẩm chất Khổ Trúc này, toàn bộ linh giới cũng không tìm được mấy cây, lại để hắn tình cờ gặp được.

 

Trình Chu: "Hỏa diễm công kích."

 

Dị hỏa của mấy người lập tức tụ tập, hướng về Thiên Tà đánh tới.

 

Chiến đấu không ngừng leo thang, hai bên đều có tổn thất, Thiên Tà thấy không chiếm được lợi lộc gì, giãy giụa một hồi, hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp chạy trốn.

 

Trình Chu thu liễm linh lực, lấy năng lực của hắn nếu sử dụng Không Gian Chi Thuật truy đuổi! Vẫn có thể đuổi kịp.

 

Trình Chu suy nghĩ một chút, liền từ bỏ, cùng khấu mạc truy. (Tam quốc diễn nghĩa 三國演義: "Binh pháp vân: Quy sư vật yểm, cùng khấu mạc truy" Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo, tránh khỏi chúng bị bức bách quá thành liều mạng, rất nguy hiểm.)

 

Thiên Tà cũng không phải hạng tầm thường, lấy thực lực của mấy người bọn họ, muốn giết người này cũng không phải chuyện dễ dàng, nếu cá chết lưới rách, chắc chắn sẽ lưỡng bại câu thương.

 

Đàm Thiếu Thiên nhìn Thiên Tà rút lui, trong lòng hơi thất vọng, "Chạy rồi, cứ thế mà chạy rồi, đáng tiếc, chỉ diệt được một cái đầu, nếu Tiểu Hồn có thể hấp thụ hết mấy cái đầu kia, biết đâu lại có thể đột phá thành Pháp Khí Tổ Cảnh."

 

Trình Chu liếc nhìn Đàm Thiếu Thiên, nói: "Một hơi không thể thành người béo được, phải từ từ mà tới."

 

Phệ Hồn Kiếm có thể thôn phệ linh hồn, vốn dĩ đã tà dị, mấy cái đầu máu của Thiên Tà chứa đựng quá nhiều tâm tình tiêu cực, nếu Tiểu Hồn một lúc thôn phệ hết mấy cái đầu kia, e rằng sẽ mất khống chế, hiện tại như vậy cũng vừa phải, đợi Tiểu Hồn luyện hóa hoàn toàn năng lượng vừa hấp thụ, uy lực của Phệ Hồn Kiếm lại có thể tăng lên vài phần.

Bình Luận (0)
Comment