Lưỡng Mang Mang

Chương 21

Liễu Yển Húc ngủ không được yên ổn.

Đôi mày kiếm thon dài nhíu chặt, đôi môi đỏ bóng khẽ mở, hai gò má vì rượu mà nhiễm một tầng đỏ ửng, trái ngược với sự lợi hại thường ngày nay hiện lên một phong tình yếu đuối.

Vươn tay ra, trong vô thức xoa lên gương mặt cương nghị kia.

Vì sao ở trong mộng, ngươi cũng không vui vẻ? Là vì ta có phải không?

Ngón tay thon dài lướt qua vùng nhíu chặt xung quanh chân mày, nhẹ nhàng vỗ về từng chút một như muốn xoa giãn những nếp gấp kia trên ấn đường.

Đột nhiên lại dần dần lướt qua cái mũi cao thẳng kia, phất qua da thịt thô ráp của Liễu Yển Húc, dừng lại ở nơi nhìn như kiên cường, nhưng kì thực lại là đôi môi đỏ mọng mềm mại.

Chủ nhân của đôi môi đỏ hồng kia không hiễu rõ tình hình hiện tại, chỉ không thoải mái hừ lên một tiếng, đôi môi tự nhiên mở ra, lại để cho ngón tay chờ đợi đã lâu kia lướt vào trong khoang miệng ướt át.

Mộ Dung Hoài Tần cơ hồ không khống chế nỗi nữa, sự an ủi đơn thuần đã biến chất, dục vọng bị ẩn sâu dần dần lộ rõ! Tuy lí trí đang kêu gào phải dừng lại, nhưng bản năng thúc đẩy hắn ham muốn nhiều hơn!

Muốn xem càng nhiều bộ dáng phòng bị của người này.

Muốn xem càng nhiều bộ dáng mất đi sự khống chế của người này.

Nghĩ như vậy, muốn rút ngón tay đã bị nước bọt của Liễu Yển Húc làm ẩm ướt ra, con người tuyệt sắc kia lại cúi xuống biến đổi hôn lên đôi môi mà khắc trước còn bị ngón tay mình đùa giỡn.

Đầu lưỡi thơm tho linh xảo cấp tốc xâm nhập vào người không phản ứng kia, cái lưỡi nhỏ nghịch ngợm quét một vòng tròn bên trong chu vi của cái miệng kia, đôi môi mê hoặc kia như muốn phối hợp với chủ nhân.

Người ngủ mê kia không hề chống lại sự xâm nhập, đôi môi trong nháy mắt bị chiếc lưỡi linh hoạt tách rời, đầu lưỡi nằm rúc trong miệng cũng bị kẻ xâm nhập ngoan cố kia quấn lấy.

Liễu Yển Húc ý thức không tỉnh táo, nhưng bản năng cũng vươn đầu lưỡi ra đáp lại nụ hôn sâu của người kia.

Răng môi quấn nhau…

Dục hoả của Mộ Dung Hoài Tần càng khó nhịn, hắn vốn là vua của một nước, nếu không phải là Liễu Yển Húc, sao hắn phải nhẫn nhịn dục vọng của mình như vậy.

Nhưng sự nhẫn nại của đêm nay dường như đã đến đỉnh điểm, đặc biệt là Liễu Yển Húc trong mơ hồ còn bất tự giác mà đáp trả nộ hôn của hắn, càng để dục hoả thiêu đốt của hắn thêm rừng rực, một lòng muốn hoà mình với hắn.

Hạ quyết tâm mây mưa một trận với người hắn yêu, bất chấp tất cả những việc khác!

Dịch thể từ chô tiếp giáp đôi môi của hai người mà chảy xuống, làm ướt cái gối màu vàng dưới đầu Liễu Yển Húc, tuy không tỉnh táo, nhưng vẫn bị hôn đến thở hổn hển, trực giác của Liễu Yển Húc cảm thấy không thoải mái, đưa hai tay muốn đẩy người nam nhân đang đè lên mình ra.

Mộ Dung Hoài Tần không để hắn thực hiện được, một tay bắt lấy đôi tay yếu xìu của Liễu Yển Húc rồi áp lên trên đỉnh đầu, tay kia lúc này lặng lẽ cởi bỏ vạt áo của người ở hạ thân, rồi sờ soạng vào trong.

“Ưm … “

Bị hôn đến thở không nổi làm gò má Liễu Yển Húc đỏ như lửa, cơ thể cũng vặn vẹo bất đoan muốn thoát khỏi cảnh không thể nhúc nhích này, nhưng hai tay đã bị Mộ Dung Hoài Tần giữ chặt, thân thể cũng bị người kia đè lên.

Tình thế này căn bản không còn sức lực, động tác ma sát không ngừng kia ngược lại như đang khiêu khích dục hoả của Mộ Dung Hoài Tần.

Cảm thấy lực giãy của Liễu Yển Húc mạnh dần, cuối cùng Mộ Dung Hoài Tần cũng buông đôi môi của Liễu Yển Húc ra.

Đôi đôi dính chặt được tách ra, kéo ra một tia dịch thể, từ khoé miệng của hai người, ấm áp, dần dần lan ra chiếc giường rộng …

“Hô …. Hô ….”

Đầu lưỡi thơm tho không ngừng làm phiền não mình đã lui ra ngoài, Liễu Yển Húc cuối cùng cũng đã hô hấp được bình thường, cảm giác thiếu hơi khiến bản năng của miệng hắn mở to ra cố sức hấp thụ luồng dưỡng khí trong lành.

Đôi mắt nhắm nghiền cho thấy chủ nhân của nó vẫn còn trong mộng, nhưng bị hôn đến đôi môi ướt át sưng đỏ lên, ở giữa răng và môi kia có thể thấy mờ mờ chiếc lưỡi nhỏ vừa nãy cùng mình dây dưa tiêu hồn, khiến cho Mộ Dung Hoài Tần cảm thấy gương mặt của người nam nhân trước mắt rất … mê hoặc! Nhất thời phía dưới căng lên!

Trước tiên đưa tay xâm nhập vào bên trong áo của Liễu Yển Húc tìm được hai chấm đỏ trên ngực hắn, cách một lớp nội y mỏng mà xoa nắn nó, vật nhạy cảm kia ma sát vào lớp lụa mỏng, đem đến một cảm giác tê dại, khiến Liễu Yển Húc thoải mái mà hắt ra một tiếng, giọng mũi run run kia khiến tâm thần Mộ Dung Hoài Tần rung động một phen! Tay cũng mạnh mẽ véo khối thù du đã đứng thẳng kia.

“ A ….”

Có lẽ là tác dụng của rượu, cảm giác kích thích gấp mười lần so với thường ngày khiến Liễu Yển Húc nhịn không được bật kêu, cái đầu chưa tỉnh táo vốn không có cách nào suy nghĩ, Liễu Yển Húc theo bản năng muốn trốn tránh nhưng lại giống như muốn đưa ngực của mình vào trong tay Mộ Dung Hoài Tần, cơ thể cứ cong lên.

Bên tai nghe thấy không phải là tiếng rên đau đớn chịu đựng thường ngày của Liễu Yển Húc, tiếng kêu trầm thấp chưa bao giờ nghe qua này như tiếng của trời bên tai Mộ Dung Hoài Tần!

Thấy Liễu Yển Húc lúc tỉnh táo tuyệt đối không thể có phản ứng dễ thương như vậy, Mộ Dung Hoài Tần thoải mái cười một cái, khuôn mặt tuyệt sắc lập tức ửng đỏ. làm người ta động tình không ngớt.

Kéo vạt áo đã bị mở rộng ra, Mộ Dung Hoài Tần cởi bỏ xiêm y của Liễu Yển Húc, khối quả đỏ đã bị vuốt ve cho hơi sưng lên hiện ra trước mắt Mộ Dung Hoài Tần.

Hai khối quả đỏ xinh đẹp cũng theo hô hấp dồn dập của chủ nhân mà phập phồng lên xuống.

Yết hầu của Mộ Dung Hoài Tần mãnh động, hai mắt nhìn chằm chằm vào phần ngực bị ánh sáng mờ ảo trong cung chiếu xuống mà sáng bóng lên.

Vươn tay ra, nắm lấy một khối quả đỏ, lại khiến Liễu Yển Húc khẽ kêu lên, ngón tay chậm rãi vẽ một vòng tròn xung quanh khối thù du, móng tay thỉnh thoảng quét qua đầu v*, cơn đau rất nhỏ càng đem lại sự kích thích mãnh liệt hơn cho Liễu Yển Húc.

“A!!! “

Rất khó chịu muốn đưa tay bắt lấy đôi tay đang đùa giỡn trước ngực mình, nhưng luôn không bắt được chính xác, trái lại còn để đôi tay kia lưu lại hồng ấn trên ngực mình, cơn kích thích quá mãnh liệt do rượu thôi hoá khiến thân thể Liễu Yển Húc không khỏi run rẩy. Rên rỉ trong vô thức.

“ Ô …. Khó, chịu …”

Cơ thể đã bị điều giáo sâu sắc càng khát cầu sự kích thích mãnh liệt hơn…

Bị hấp dẫn bởi phản ứng của Liễu Yển Húc, hô hấp của Mộ Dung Hoài Tần cũng gấp gáp lên, dừng động tác ở tay lại, an ủi hắn.

“Ngoan … chờ lát nữa sẽ cho ngươi thoải mái.”

Hai tay Mộ Dung Hoài Tần giữ chặt cơ thể không ngừng vặn vẹo của Liễu Yển Húc, cúi đầu xuống ngậm lấy khối thù du đã bị tay của mình đùa giỡn làm cho dựng đứng lên, cũng dùng tay nhẹ nhàng âu yếm bên kia.

Tưa lưỡi thô ráp lướt qua đầu v*, đem đến một luồng khoái cảm, đầu bên kia cũng đã bị kĩ xảo của ngón tay ngắt véo, tuy rất đau, nhưng càng mang đến khoái cảm như thuỷ triều, hoàn toàn đã bị bản năng chi phối mơ hồ không tỉnh Liễu Yển Húc kêu lên một tiếng lớn.

“A!!!”

Hai tay bất tự giác bắt lấy Mộ Dung Hoài Tần đang vùi ở đầu mình, giống như muốn đẩy hắn ra, lại như muốn kéo hắn lại gần.

Đầu lưỡi quấn lấy điểm mềm mại kia, tinh tế mút, hàm răng sắc bén nhẹ nhàng quét qua điểm nhạy cảm.

Liễu Yển Húc chỉ cảm thấy ngực nóng một vùng, bị khí nóng đốt thành một khối, ý thức hoàn toàn không khống chế được cơ thể, sa ngã truy cầu vào sự khoái lạc mà Mộ Dung Hoài Tần dành cho.

Đùa giỡn cho đến khi hai khối quả kia sượng cứng lên cao cao, Mộ Dung Hoài Tần mới dọc theo bờ ngực siết chặt của Liễu Yển Húc mà trượt xuống dưới, thình thoảng lại cắn một cái lên da thịt khoẻ mạnh của Liễu Yển Húc, lưu lại vô số hồng ấn, trong mơ hồ tuyên thệ thân thể này là thuộc sở hữu của mình.

Đưa tay xuống dưới, cầm lấy dục vọng đã bị khiêu khích của Liễu Yển Húc.

Mộ Dung Hoài Tần ngẩng mặt lên, nhìn khuôn mặt đã hoàn toàn bị tình dục chiếm cứ của Liễu Yển Húc

Người kia khuôn mặt đã đỏ ửng, nước bọt trong suốt từ bờ môi vốn không thể khép lại được mà chảy xuống, dẫn đến một đường nét dâm đãng trên gương mặt cương nghị kia, hai mắt vẫn nhắm nghiền, bản năng của cơ thể bị điều giáo phản ứng với tất cả, nhưng thần trí thì vẫn trong giai đoạn mê man.

Bởi vì đã say rồi, nên sự cảm nhận tăng gấp mười lần bình thường, áo ngoài bị cường bạo cởi ra, dục vọng phía dưới bị chi phối bởi một nam nhân.

“Húc …”

Âm thanh êm dịu bên tai Liễu Yển Húc, Mộ Dung Hoài Tần vì dục vọng mà âm thanh trở nên khàn khàn nói bên tai Liễu Yển Húc, nhưng vẫn không làm tỉnh người đang ngủ say, chỉ nghe thấy tiếng thở gấp gáp của hai người.

Trong không khí, tràn ngập mùi vị tình dục nồng đậm …

Một phát kéo khố tử trên người Liễu Yển Húc xuống, để khối dục vọng đã đứng thẳng kia hiện ra trước mắt, sau đó … lại lần nữa nắm lấy vật thể trướng đại đang không ngừng run lên kia, hài lòng, nghe thấy tiếng kêu kinh hô của người dưới thân.

“Cơ thể của ngươi … thật dâm đãng …”

Biết rõ Liễu Yển Húc không nghe thấy, nhưng vẫn muốn nói, muốn cho hắn biết, đây mới là sự chân thật của hắn! Đây mới là hắn mà ngày thường chôn giấu trong vẻ lạnh lùng nghiêm túc!

Ngươi như vậy … là do một tay ta đào tạo mà ra … cho nên, ngươi như vậy, cũng chỉ thuộc về một mình ta!!

Vốn chỉ đơn thuần nắm lấy vật đó của Liễu Yển Húc, tay bắt đầu động tác, lên lên xuống xuống vuốt lấy vật thể nóng hổi trong tay.

Bàn tay đó không lớn lắm nhưng cũng ôm trọn hoàn toàn vật thể dục vọng đã nổi lên gân xanh kia, vừa từ tốn vừa kiên quyết ma sát, dịch thể chảy ra nhiều dần, ướt nhẹp tay của Mộ Dung Hoài Tần, chỗ đó bắt đầu phát ra tiếng nước dâm mi, càng thôi thúc dục vọng trong lòng người.

“Ưm …. A!!! “

Bị dục vọng chi phối chỉ có thể phủ phục bên người đang nắm trong tay tất cả, tiếng kêu như tiếng nức nở, khoái cảm càng lúc càng mãnh liệt, bao trùm tất cả…

Cơ thể Liễu Yển Húc như lửa nóng vặn vẹo theo động tác càng lúc càng nhanh của Mộ Dung Hoài Tần, hạ thân bị kích thích giữ chặt khiến khoé mắt hắn không khống chế được mà rơi lệ, không phải là sự yếu đuối, mà là khoái cảm đến cực điểm …

Hơi thở càng lúc càng nặng, tiếng rên rỉ gấp gáp, tiếng rên rỉ dâm đãng, còn có tiếng dâm mi phát ra từ vật ở hạ thân do bị ma sát hoà lẫn vào nhau, tràn ngập trong tai, có lẽ cái gì cũng không muốn nghĩ, chỉ dùng cảm giác của cơ thể mà nói với hắn, trái lại càng tốt …

Hạ thân mô phỏng theo động tác trong tay người đó mà chuyển động, Mộ Dung Hoài Tần nhìn bộ dáng điên cuồng của Liễu Yển Húc cũng không khống chế được nữa, tăng dần tốc độ của tay, tay kia cũng không rãnh rỗi hoặc cấu xé thù du trước ngực Liễu Yển Húc, hoặc vuốt ve những điểm nhạy cảm của toàn thân, cái miệng nhẹ nhàng cắn vào vành tai mềm mại  đôi mắt liễm run lên, Mộ Dung Hoài Tần lại mang đến kích thích lớn hơn cho người ở hạ thân.

“Hô, hô … ư …”

Phát tiết xong cơ thể cứng đờ không chống đỡ được nữa mà xụi lơ xuống, rơi vào trong lòng của người bên cạnh
Bình Luận (0)
Comment