Lưu Luyến Ngàn Năm

Chương 33

Hai người Bernus dần dần tốt lên, Godric về gia tộc một chuyến, cuối tháng tám trở về nói cho Bernus là cô có thể trở về tìm chồng mình.

Tuy rằng Bernus có thể trở về nhưng cô lại không thể mang theo con gái mình trở về được.

“Phần lớn lâu đài bị phá hỏng, tuy Capse bị thương không nặng nhưng em cho rằng sau khi em trở về không thể chăm sóc Tina được.” Bernus có hơi áy náy nhìn Madtyna, “Tộc trưởng, có thể để đứa bé tạm thời ở chỗ này không?”

Godric nhìn cô bé ngoan, gật gật đầu, “Nhưng cô bé cần phải thay đổi dung mạo.”

Harry ở đây đi học là vì đã có được khế ước bảo hộ nên ở lại Hogwarts, hơn nữa Salazar đã công bố sự tồn tại của cậu ở trong gia tộc mà còn vì có anh làm chỗ dựa, nên tuy tình huống của Harry có nguy hiểm nhưng cậu không cần phải che đi gương mặt của mình.

Mà Madtyna lại khác, cô bé có gương mặt giống tới bảy phần với Bernus – cũng chính vì vậy cô mới có thể bình yên sống sáu năm trong gia tộc Gryffindor mà không bị phát hiện cô bé là đứa nhỏ của gia tộc khác – nhưng nếu cô bé ở lại Hogwarts vậy thì rất nhiều người sẽ biết được con gái của tộc trưởng Gryffindor chưa chết, vì đã từng có người gặp qua Bernus rồi.

Nên Madtyna cần phải thay đổi khuôn mặt thì mới có thể bình yên ở Hogwarts được.

Bernus đồng ý lời đề nghị của Godric, để Madtyna ở lại Hogwarts.

Thật ra Madtyna còn nhỏ hơn Dyers mấy tháng nhưng cũng may cô bé đủ cao, thân thể cũng gầy nhỏ, Godric và Rowena chỉ thoáng thay đổi khuôn mặt của cô bé, một cô gái thoạt nhìn hơn 20 tuổi đã xuất hiện trước mặt họ.

“Tina cũng khá giỏi về độc dược, bắt đầu từ học kỳ sau sẽ làm trợ giảng đi.” Godric mỉm cười nhìn Madtyna, “Một mình Severus sẽ rất bận.”

Severus cứng ngắc một chút, “Thưa ngài, tôi nhớ rõ ngài mới là giáo sư độc dược.”

“Ôi đừng vậy chứ Severus,” Godric đi ra sau Salazar, “Bọn nhỏ thích lớp của thầy, thầy biết không, chúng muốn thầy tiếp tục dạy, nên tôi chỉ có thể kính nhờ thầy thôi.”

Hừ. Severus hừ lạnh nói.

Thích anh lên lớp?

Tất cả những người đã học lớp của anh đều ước gì chưa bao giờ nhìn thấy anh, nhưng hiện tại sư tổ lại lấy điều này làm lý do? Các học trò thích anh? Ha, coi như xong.

“Dù thế nào thì học kỳ sau vẫn phải nhờ thầy rồi.” Godric nói.

Cuối cùng Snape vẫn không nói gì, Godric cho rằng anh chấp nhận. Vì thế Godric lại có lý do tiếp tục rảnh rang.

Rồi sau đó, Salazar chỉ có thể cười khổ với anh.

“Cậu đừng có bắt nạt Severus.” Salazar nói.

“Có đâu.” Godric phản bác, “Severus muốn học tập, nghiên cứu độc dược thời đại này đến tột cùng có gì khác với thời đại kia của thầy ấy, mình không thể giúp thầy ấy sao?”

Vâng vâng vâng, cái gì cậu cũng đúng cả. Salazar nhìn anh, im lặng không nói.

Một đoạn thời gian cuối nghỉ hè đều rất thanh nhàn, vì Salazar và Godric không hề giận dỗi, Rowena và Helga cũng không cần lo cho họ nữa, bầu không khí giữa bốn người cũng thoải mái hơn nhiều. Mà tình huống Harry có vẻ cũng đang chuyển biến tốt đẹp, những ác mộng cậu từng kể cho Salazar không còn xuất hiện nên Salazar bọn họ cũng không để trong lòng.

Nhưng Snape lại nhớ kỹ mà luôn canh cánh.

Anh lo lắng quá trình Harry khôi phục ký ức sẽ rất vất vả, nên anh giám sát chặt chẽ thân thể Harry, dù thời gian gần đây Harry cũng không còn xảy ra chuyện gì nhưng anh cho rằng mình không thể phớt lờ.

Tới tháng chín, các học trò trở về.

Không ít người thấy Harry đều cảm thấy có chút kinh ngạc nhưng họ đều rất vui chào hỏi cùng Harry, dù chính trạng thái tinh thần của họ cũng không tốt như vậy, có người thậm chí vì một kỳ nghỉ đã trở nên nhợt nhạt, nhất là học trò do Muggle sinh ra.

“Tình cảnh các học trò do Muggle sinh ra cũng không khá lắm.” Rowena đứng sau Snape, nhìn bọn nhỏ mang nụ cười sung sướng đi tới lâu đài, trong mắt hiện một tia lo lắng, “Có vài cha mẹ không chấp nhận được con của mình là ‘ác ma’, nên khi nghỉ hè họ sẽ dùng một vài thủ pháp cực đoan với con mình, hy vọng xóa sạch ‘sự không thích hợp’ trong cơ thể bọn nhỏ, chờ đợi con của họ không cần phải nhận được lá thư do cú mèo kỳ quái gửi tới.”

Mà có một số cha mẹ thành công biến con mình thành Squib, đây là một chuyện mà họ lo lắng nhất.

Theo thời kỳ Giáo Hội thống trị Muggle, gần như mọi Muggle đều hận phù thủy thấu xương, Muggle sợ hãi với những sức mạnh nào đó, thậm chí làm cho họ đến nông nỗi cốt nhục tương tàn.

“Không phải tất cả các cha mẹ Muggle đều hy vọng con của mình có thể thành công trong trường học, có thể khống chế năng lực trên người không cho ai khác phát hiện, mượn nó để bảo vệ con mình.” Helga nhìn một số đứa nhỏ vào Nhà Gryffindor nói.

Những đứa trẻ này có vẻ còn khỏe mạnh hơn các đứa trẻ khác nhiều.

“Đó cũng là vì sao Salazar không muốn để những đứa trẻ do Muggle sinh ra tiến vào Slytherin.” Helga cười nói. “Nhà Slytherin ngoài chương trình học trong trường thì còn độc lập học pháp thuật hắc ám, dù thời đại này của chúng tôi sử dụng pháp thuật hắc ám là một chuyện bình thường nhưng chưa từng có thầy giáo nào lại chuyên đào tạo học trò pháp thuật hắc ám trước khi học trò của mình trưởng thành cả. Nhưng Salazar lại khác, cậu ấy yêu cầu học trò của cậu ấy phải mạnh hơn so với người khác, như vậy mới có thể bảo hộ Hogwarts, bảo hộ chính bản thân chúng.”

Mà những đứa trẻ do Muggle sinh ra bẩm sinh đã yếu ớt, nếu muốn học tập pháp thuật hắc ám thì phải cố gắng gấp bội. Salazar lại xót những đứa trẻ này.

Khi ở nhà đã đau đớn vậy, mà vào Hogwarts vì sao lại còn phải trăn trở với cuộc sống bên trong chứ?

Không học pháp thuật hắc ám không có nghĩa là chúng không thể an toàn trưởng thành.

Chúng có thể học lại sau khi trưởng thành.

Bây giờ chúng muốn chuyên tâm học tập pháp thuật hắc ám thì trên thân thể mà nói sẽ rất yếu, hơn nữa đứa trẻ xuất thân Muggle có rất ít lực tương tác nguyên tố hắc ám.

“Trong Slytherin có huấn luyện chuyên môn,” Helga cười nói. “Salazar yêu cầu học sinh của cậu ấy không chỉ có thông tuệ cao quý mà còn phải mạnh và kiên cường. Nếu Godric muốn bồi dưỡng học trò của cậu ấy thành một thanh gươm sắc bén, dù gặp khó khăn nào cũng phải dũng cảm đi về phía trước thì Salazar chính là muốn bồi dưỡng học trò của mình trở thành lá chắn vững chắc, ngăn trở mưa máu gió tanh, bảo vệ gia đình phía sau mình.”

“Ngài.” Snape im lặng mở miệng, “Vì sao lại nói cho tôi những điều này?”

“Vì…” Helga bỗng nhiên không cười nữa, nhìn Snape. “Chúng tôi cho rằng Hogwarts ngàn năm sau không đáng lạc quan.”

“Hửm?” Snape nhướng mày nhìn đối phương.

“Từ lời nói thầy thốt ra ‘Gryffindor ngu xuẩn’ khi đối xử với Harry trước kia, chúng tôi đã có thể đoán được hoặc nhiều hoặc ít, chuyện mà chúng tôi vẫn lo lắng, mâu thuẫn giữa các Nhà với nhau.” Helga nghiêm túc nhìn Snape, mà vẻ mặt đối phương chợt cứng ngắc, “Chúng tôi không biết ngàn năm sau sẽ có cái gì, ngàn năm sau bốn người chúng tôi cũng đã không còn tồn tại trên thế giới này, nhưng thầy biết không, Hogwarts là gia đình mà chúng tôi dùng hết tâm huyết mà kiến tạo, là gia đình của nhóm phù thủy.”

“Tôi biết.” Đối với mỗi một phù thủy mà nói thì Hogwarts đều là ngôi nhà cuối cùng, ngôi nhà ấm áp nhất, dù khi anh đến trường, Gryffindor và Slytherin đã có mâu thuẫn rất lớn, “Mỗi người chúng tôi đều rất thích Hogwarts, thật sự.”

“Nhưng quan hệ giữa các Nhà của các anh lại không tốt.” Mắt Helga sắc bén nhìn Snape.

Snape im lặng một lúc lâu, cuối cùng giật giật môi, “Ừm.”

“Severus, Gryffindor tuyệt đối sẽ không ngu xuẩn như các anh nghĩ, dù bản thân Godric thường xuyên tùy hứng, mà nhóm học trò của cậu ấy cũng thường xuyên làm ra một ít chuyện khiến người ta đau đầu nhưng vì họ Hogwarts mới có thể tràn ngập tiếng cười nói ồn ào, bọn họ là tồn tại mà Hogwarts không thể thiếu.” Helga nói thấm thía, “Đứa nhỏ Nhà Slytherin quá mức im lặng hướng nội, đứa nhỏ Ravenclaw quá mức cố chấp theo đuổi tri thức, mà đứa nhỏ của tôi thì quá mức giữ vững sự tự nhiên mộc mạc của mình, chúng đều cần đứa nhỏ Gryffindor, bọn trẻ nhiệt huyết dũng cảm mà kiên cường này, có thể kéo bọn nhỏ Nhà khác, cho nên thầy hẳn là hiểu được, lúc trước chúng tôi đã khiếp sợ thế nào khi nghe được từ ‘Gryffindor ngu xuẩn’ trong miệng thầy.”

Snape suy nghĩ một lát rồi anh nói, “Thưa ngài, tình huống ngàn năm sau đã thay đổi rất lớn so với bây giờ.”

“Cho nên chúng tôi mới lo lắng.” Helga thở dài, “Bốn Nhà giúp đỡ lẫn nhau, thiếu một Nhà cũng không được, nếu trong Hogwarts phân chia như vậy thì khoảng cách Hogwarts bị hủy diệt cũng không còn xa nữa.”

Hogwarts tràn ngập khói súng không phải là nhà của nhóm phù thủy.

“Mấy ngày nay tôi và Rowena vẫn luôn muốn cho thầy nhìn thấy điều này, giải thích với thầy, chính là vì muốn thầy nhớ kỹ chúng.” Helga nói ra mục đích cuối cùng của mình.

“Thưa ngài, tôi không hiểu.”

“Nhớ kỹ những gì thầy thấy hiện tại, khi hai người trở lại thế giới ngàn năm sau, dù thầy dùng cách nào cũng được, hoàn thành nguyện vọng của chúng tôi, để Hogwarts trở về bộ dáng ban đầu của nó.”

Ngàn năm sau, chắc chắn họ đã không còn tồn tại trên đời, nhưng vài người bọn họ không cam lòng Hogwarts sẽ vì mâu thuẫn hay sự chia rẽ giữa các Nhà mà bị hủy diệt, “Chúng tôi hy vọng thầy nhớ thật kỹ hoàn cảnh hiện tại, nhìn xem bây giờ bọn nhỏ vui vẻ biết bao nhiêu, sau khi trở về, dù là dùng biện pháp nào đi nữa, Severus, xin thầy, đừng để Hogwarts cứ thế mà biến mất.”

Helga nhìn bọn nhỏ cãi nhau ầm ĩ trước mặt thở dài.

Severus, chúng tôi cũng biết đối với thầy là một áp lực quá lớn, nhưng chúng tôi cũng không còn cách nào.

Bởi vì chỉ có thầy, có thể mang theo nguyện vọng của chúng tôi, truyền lại cho ngàn năm sau mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment