Ngày cứ trôi qua, mùa hè cũng sắp đến, trước mắt tựa hồ đều rất tốt, lúc ấy cứ tưởng mình đã đánh một ván bài tuyệt vọng, cậu nghĩ rằng mình đã nhảy vào một cái bẫy đầy dao nhọn khiến thương tích đầy mình, nhưng cuộc sống trên thực tế từng ngày chậm rãi trôi qua, bận rộn mà an bình yên ổn. Nhưng mà có rất nhiều chuyện xảy ra mà không hề có một dấu hiệu báo trước, tựa như một cơn mưa to đột ngột kéo đến chỉ trong một giây khiến mặt đất ướt đẫm.
Chí Hạo vốn như bình thường đi dự cuộc họp định kì của công ty, vừa bước vào cửa liền đứng sửng tại chỗ, trước mắt cậu nhìn thấy một vật thể vô cùng chói mắt, theo bản năng lui ra phía sau một bước.
Lâm Ý Kết!!
Dĩ nhiên là cô ta, trừ cô ta ra thì còn ai có dáng người, nét mặt này chứ?
Nhưng sao cô ta lại ở chỗ này.
Chí Hạo lập tức theo bản năng đi tìm Cận Thần, lại phát hiện trên mặt người nọ cùng cậu giống nhau, thần tình mờ mịt cùng khó hiểu.
Cuộc họp nhỏ này diễn ra vô cùng nhanh chóng, nhưng nội dung lại thật đủ tàn khốc, trong vòng một đêm toàn bộ cổ phần của Dư thị đều được mua sạch,X từ nay về sau trở thành sản nghiệp Lâm gia. Chí Hạo chăm chú nhìn vị chủ tịch trước đây, khuôn mặt mập mạp phúc hậu như phật Vô Tích, cười đến không thấy mắt, nghĩ cũng biết lần giao dịch này vô cùng viên mãn
Lâm Ý Kết, cô ta cư nhiên đã trở lại, hơn nữa còn giáng đòn phủ đầu, làm đến triệt để như thế, đáy lòng Chí Hạo phát lạnh.
Cuộc họp chấm dứt, Chí Hạo liền xông ra ngoài, Cận Thần ở sau lưng đuổi theo cậu.
“Rốt cuộc sao lại thế này!” Chí Hạo giận dữ kinh khủng.
Cận Thần lắc đầu.
“Anh thật sự không biết.” Chí Hạo hoài nghi.
“Anh cũng mới biết thôi.” Cận Thần giữ bình tĩnh:“Anh có khi nào gạt em đâu?”
“Đúng” Chí Hạo có điểm ủ rũ:“Anh nguyên bản cũng lười gạt em.”
X cũng không phải sản nghiệp của Cận Thần, năm đó anh lấy được giải thưởng lớn thì quay về quê hương gây dựng sự nghiệp, Dư thị bỏ ra số tiền lớn tài trợ cho anh, còn anh chỉ là người thiết kế trang phục, song phương chia tiền 6:4, sau đó là một đường phong thanh thủy khởi ( nổi tiếng). Mấy năm gần đây Cận Thần vẫn có ý mua lại cổ phần của công ty, nhưng Dư thị đang ôm trứng vàng sao nỡ buông tay, bất quá bọn họ cũng hiểu được chiêu bài chân chính của X là Cận Thần, nếu khiến người này nóng giận, chỉ cần anh nhảy đi nơi khác, mở một công ty U gì đó, thì đống cổ phiếu trên tay Dư thị chỉ còn là mớ giấy vụn. Cho nên Cận Thần tuy rằng là cổ đông nho nhỏ nhưng lại chiếm được phần hoa hồng lớn nhất, hơn nữa Dư gia cũng không nhúng tay vào các hoạt động của công ty, tất cả mọi người đã quen với việc cổ đông lớn nhất không xuất hiện, không thể tưởng được lúc này đây bọn họ lại trực tiếp bán công ty lấy tiền mặt.
Ra ngoài lăn lộn lâu như vậy, trong tay Chí Hạo cũng có mạng lưới thông tin, phóng viên giải trí là thám tử tư linh thông tin tức nhanh nhạy nhất trên đời này, mở máy gọi vài cuộc điện thoại thì không cần chờ nửa ngày đã có hồi báo.
“ Anh Tiêu a, anh quen cô ta sao? Người này là chủ của Paris – Sealed.” Thanh âm đầu kia điện thoại thật hưng phấn.
“Lợi hại thế sao, sao chưa nghe tiếng bao giờ?” Chí Hạo vẫn kinh ngạc.
“Không biết nữa, nói thật nếu hai tháng trước anh
có hỏi thì em cũng chỉ cho anh được cái tên, tin tức có liên quan tới người này chỉ bắt đầu từ hai tháng trước, xem ra trước đây có người nhúng tay hạn chế thông tin, wow, giới truyền thông mà cũng có thể khống chế, chắc chắn bối cảnh của cô ta không đơn giản.”
“Cũng có thể là người ta không làm ra chuyện gì.”
“Cái này đương nhiên cũng là một nguyên nhân, bất quá lớn lên thành cái dạng này, có muốn giấu cũng khó nha, chắc chắn có người nhúng tay vô. Way way, con lai đó, anh Tiêu, người này thu hết tinh hoa nhân gian a, nếu cô ta quay về Đài Loan phát triển, danh hiệu đệ nhất mĩ nhân nhất định đổi người.” Người nọ nói chuyện say sưa, Chí Hạo từng lời từng lời tiếp thu: Cô ta là ai, bối cảnh xuất thân, vì sao cô ta trở lại, trở về làm gì, cậu muốn biết toàn bộ, là do trong lòng cậu đang có một cảm giác khủng hoảng.
“Anh Tiêu, em tra được rồi, hai tháng trước lão ba cô ta mất, cô ta thừa kế toàn bộ di sản, có thể đây là nguyên nhân cô ta bỗng nhiên xuất hiện trên truyền thông.”
“Trước kia là do người nhà cô ta hạn chế thông tin?” Chí Hạo phỏng đoán.
“Hẳn đi, bộ dạng rất đẹp, khiến lão ba không muốn con gái xuất hiện trên giới truyền thông là bình thường, là người gốc Hoa.”
“Xuất thân thế nào?”
“Tra không được” Người nọ cũng thập phần nổi giận:“Kỳ thật có vài người gốc Hoa khá thần bí, có rất nhiều người ẩn thân ở tập đoàn tài chính, bọn họ đầu tư, làm thực nghiệp, ở mặt ngoài căn bản không xuất hiện.”
“Đại gia tộc sao?” tâm Chí Hạo càng trầm xuống.
“Không biết nữa, nhưng tuyệt đối rất giàu, cô ta vung một cái ra tận 5 triệu đô la để mua X, toàn bộ dùng kì phiếu ngân hàng, không thèm lẫn thêm cổ phiếu.”
Năm triệu, Chí Hạo rên rỉ, con số này muốn viết lên giấy cũng khiến cậu mất vài phút.
“Anh Tiêu……” Người nọ lại ngập ngừng.
Chí Hạo cũng không gấp, biết người khác muốn nói gì thì cuối cùng nhất định sẽ nói ra.
“Cô ta mua X giá hơi cao……”
“Anh biết.”
“Em nghĩ mục đích của cô ta không phải công ty này.”
A, quả nhiên, Chí Hạo bật cười, tâm tư của Tư Mã Chiêu, ngay cả người qua đường cũng nhận ra được.
“Anh Tiêu, chỗ chúng em đang giữ rất nhiều ảnh thân mật của cô ta với Cận Thần, tổng biên nói sớm mai phải đăng ngay trang đầu.”
“Nga?”
“Bất quá đều từ năm trước rồi, mà là do có người gửi qua đây.”
“Cô ta muốn tạo xì căng đan sao.” Chí Hạo trong lòng tựa như gương sáng.
“Đúng vậy, anh Tiêu à, anh nên cẩn thận.”
Cẩn thận sao? Chí Hạo cười khổ, cẩn thận như thế nào? Cọng lông tơ của người ta so với bắp đùi thô của cậu còn có trọng lượng hơn, bộ cẩn thận thì có thể tránh được sao?
Vẫn biết rằng cô ta có đủ tàn nhẫn, nhưng không ngờ được cô ta che giấu rất giỏi.