Ly Ca tâm tình sung sướиɠ nằm uỵch xuống giường, tùy tiện làm phép thuật thanh tẩy, sau đó ngủ một giấc đến sáng.
Ngày hôm sau, Ly Ca vừa khẽ hát vừa chăm sóc hoa cỏ trong viện.
“Cốc cốc cốc “
Cửa lớn nhà nàng bị gõ. Ly Ca lập tức cảnh giác, nàng vung tay lên, cảnh tượng trước cửa xuất hiện giữa không trung. Chỉ thấy người gõ cửa bên ngoài không phải ai khác, chính là Vọng Thư cùng Cửu Thiên. Ly Ca thở phào một cái, hai ngày này thực sự bị dọa sợ, gió thổi cỏ lay đều sợ. Nàng lại vung tay lên, cửa lớn mở ra, hai người đi tới.
“Tư Mệnh! Ngươi vẫn còn tâm tình ở chỗ này tưới hoa à!” Vọng Thư vừa vào cửa thấy nàng liền kϊƈɦ động xông tới.
Ly Ca trong lòng rơi lộp bộp, lại chuyện gì nữa đây?
“Sao ta không thể tưới hoa?”
“Ngươi quên việc hôm qua ngươi mở miệng vũ nhục Thương Lăng Thượng Thần?” Cửu Thiên Huyền Nữ nhíu mày.
Ly Ca có chút chột dạ, nàng nói: “Chuyện này không phải qua rồi sao? Hắn nói hắn tha cho ta mà.”
“Tư Mệnh, ngươi cũng thật lớn mật, đủ nhanh nhẹn dũng mãnh, Thương Lăng Thượng Thần ta nhường cho ngươi!” Vọng Thư nói.
Ly Ca giật giật khóe miệng, nàng nhíu mày nói: “Nói từ bỏ liền từ bỏ, không kiên định như thế, thích cũng không nhiều lắm, lúc trước còn kêu quang quác bảo đi theo đuổi? Còn hại ta thê thảm như vậy!”
Vọng Thư ánh mắt có chút né tránh, nàng cười gượng hai tiếng nói: “Bởi vì là Tư Mệnh ta mới vậy, nếu là người khác, ta nhất định xé xác nàng!”
“Ha ha ha ha, vậy ta đa tạ ngươi coi trọng.” Ly Ca tức giận nhìn chằm chằm Vọng Thư.
Vọng Thư cười đến cứng mặt, nhanh chóng trốn phía sau Cửu Thiên Huyền Nữ.
“Tư Mệnh, ngươi quá lỗ mãng, Thương Lăng Thượng Thần tuyệt đối không thể đắc tội. Ngươi có biết, lúc ở U Hư Giới, từng có nữ yêu dùng mỹ nhân kế với ngài, câu dẫn ngài không?”
Cửu Thiên Huyền Nữ nghiêm trang, giữa lông mày còn có chút ngưng trọng.
“Oa, yêu nữ này lớn mật ghê! Sau đó thì sao?”
“Về sau, yêu nữ kia tới góc áo của Thương Lăng Thượng Thần đều không chạm được, đã bị ngài một kiếm chém đầu.”
Lời của Cửu Thiên Huyền Nữ vừa nói ra, Ly Ca cùng Vọng Thư sợ đến mặt mũi trắng bệch.
“Nè nè nè, ta nói chuyện đó...” Ly Ca trong lòng hoảng hốt.
“Đủ để bị chém đầu mười lần.”
Ly Ca gian nan nuốt ngụm nước bọt, theo bản năng tự tay che cổ mình.
“... Nhưng... Nhưng... Nhưng..., hắn nói tha cho ta mà.” Ly Ca lắp bắp nói.
“Nhưng cũng không có nghĩa là người khác bỏ qua cho ngươi.”
“Cái gì? Còn ai vào đây không buông tha ta!” Ly Ca quả thực không thể tin nổi.
“Thiên Đế Bệ Hạ, ngươi mở miệng vũ nhục Thương Lăng Thượng Thần, hủy hoại danh dự của ngài, dĩ hạ phạm thượng, tôn ti bất phân.” Cửu Thiên Huyền Nữ thở dài: “Nghiêm trọng nhất chính là, ngươi làm Thương Lăng Thượng Thần hỏa khí công tâm, tiên thể hỗn loạn.”
Lúc Ly Ca nghe nói như thế, trợn mắt há mồm, cạn lời!
Hỏa khí công tâm? Tiên thể hỗn loạn?
Nàng hoàn toàn không nhìn ra Thương Lăng có cái này dấu hiệu này ở đâu, rõ ràng hắn chỉ đen mặt liền muốn một kiếm chém đầu nàng mà!
Ngày hôm qua nàng bị ấn vào tường, giống như tiểu bạch thỏ để hắn uy hϊế͙p͙, để hắn đe dọa.
Hôm nay thì trở thành nàng hại hắn hỏa khí công tâm, tiên thể hỗn loạn?
Đây là trả đũa?
Quả thực chính là xấu xa vươn lên tầm cao mới!
“Nói đùa sao? Thương Lăng Thượng Thần là ai, làm sao nói mấy câu liền...”
Ly Ca tức muốn lộn ruột, vậy mà khi dễ nàng như vậy, quá đáng quá đi!
“Thật ra, Tư Mệnh à, Thương Lăng Thượng Thần muốn đi lịch kiếp.” Trêи mặt Vọng Thư mang theo vài phần ngưng trọng.
“Lịch kiếp?”
Tiên nhân trêи tiên giới đều có tiên thể, sau khi tu vi đầy, đến hạ giới trải qua bảy kiếp số, hiểu rõ bảy cái khổ của nhân gian, mới có thể thành thần, đạt được Thần Cách.
Tiên nhân ở giới tiên, xưng là tiên quân, chỉ có thần, mới có thể xưng là thượng thần.
“Ủa, Thương Lăng không phải đã là thượng thần rồi sao?”
“Không phải, ngài trấn thủ U Hư Giới bảy ngàn năm, tu vi đã đầy từ lâu. Nhưng ngài không có trải qua lịch kiếp, nghiêm túc mà nói, ngài vẫn là tiên thể, không có Thần Cách. Chỉ là tu vi của ngài rất cao, đến thượng thần đều không thể sánh bằng, cho nên mọi người mới gọi ngài là thượng thần.” Cửu Thiên Huyền Nữ kiên trì giải thích.
Ly Ca xem như đã rõ, vốn Thương Lăng chính là người có kĩ năng vượt trình độ nghề nghiệp, lại thiếu một bản chứng nhận nghề nghiệp.
Nói như vậy, lúc này hắn hạ phàm khảo chứng?
“Ta biết rồi, mệnh cách của hắn ta nhất định viết cho tốt, để cho hắn vui vui vẻ vẻ lịch kiếp, bình an thành thần.” Ly Ca nghiêm túc gật đầu.
“Quên đi Tư Mệnh, tự thân ngươi khó bảo toàn đó!” Vọng Thư vẻ mặt đồng tình.
“Cái..., cái gì?”
“Ngươi làm hại Thương Lăng Thượng Thần hỏa khí công tâm, tiên thể hỗn loạn, phải hạ giới lịch kiếp. U Hư Giới mất đi ngài trấn thủ, mấy ngày nay phải phái đi thêm nhiều người á.” Vọng Thư nói.
“Ý ngươi là, Thiên Đế Bệ Hạ phái ta đi trấn thủ U Hư Giới hả?”
Ly Ca nghẹn hộng trân trối, để cho nàng đi đánh giặc? Chơi tới mức này luôn hả?
“Quên đi, cho ngươi đi trấn thủđể đưa đồ ăn cho yêu giới, đề cao lòng tin cùng sĩ khí của bọn chúng à?” Vọng Thư khinh thường trừng mắt nhìn Ly Ca, lại nói: “Đương nhiên là Cửu Thiên đi rồi!”
“Vậy đâu có chuyện gì liên quan tới ta?”
“Hắc hắc” Vọng Thư cười gian một tiếng, nàng nói: “Tư Mệnh, ngươi mới là người chiến thắng!”
Ly Ca cảnh giác nhìn chằm chằm Vọng Thư.
“Rốt cuộc có chuyện gì, nói mau! Thiên Đế Bệ Hạ rốt cuộc muốn làm chuyện xấu xa gì?”
Ly Ca cảm giác mình sắp bị bức điên rồi, từng đợt nối tiếp từng đợt, không dừng lại! Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng chuông, ngay sau đó là giọng của Lễ Quan.
“Thánh chỉ của Thiên Đế Bệ Hạ đến, Thiên Phủ Cung, Tư Mệnh Tinh Quân tiếp chỉ!”
Ly Ca rùng mình, là phúc không phải họa, là họa khó tránh khỏi, quản không được, dù bất cứ giá nào! Nàng vội vàng đi tới cửa, căng da đầu đón Lễ Quan, hai đầu gối quỳ xuống.
“Tư Mệnh tiếp chỉ “
Lễ Quan mở một đạo thánh chỉ, lớn tiếng đọc.
“Phụng ý chỉ Thiên Đế Bệ Hạ, Tư Mệnh Tinh Quân dĩ hạ phạm thượng, tôn ti bất phân, va chạm với Thương Lăng Thượng Thần, khiến Thương Lăng Thượng Thần hỏa khí công tâm, tiên thể hỗn loạn.”
Ly Ca càng nghe càng khẩn trương, sắp tới phần hình phạt rồi, không phải là nhảy Tru Tiên đài chứ?
“Nay đem Tư Mệnh Tinh Quân đánh vào luân hồi, trợ giúp Thương Lăng Thượng Thần độ kiếp, trong lúc đó không được có bất kỳ sơ xuất nào, khâm thử!”
Oanh một tiếng, đầu Giản Chỉ Hề nổ tung. Đánh vào luân hồi, trợ Thương Lăng độ kiếp? Đây là hình phạt đi độ kiếp với hắn? Đây là phải lượn theo hắn một chỗ? Cùng cái tên sát thần này? Tên sát thần một kiếm chém đứt đầu! Ly Ca trong lòng gào thét, thần không làm được đâu! Không thể nghi ngờ đây chính là phương pháp chết đau khổ nhất. Cho nàng một đao, chết nhanh gọn lẹ. Cho nàng một quả bom hẹn giờ, không biết khi nào bạo phát đem nàng chém đầu. Nơm nớp lo sợ chờ chết, quả thực quá tra tấn!
Gặp Ly Ca thật lâu không có phản ứng, Lễ Quan không kiên nhẫn thúc giục một tiếng.
“Tư Mệnh Tinh Quân, tiếp chỉ đi? Ngươi muốn kháng chỉ sao?”
Ly Ca ngẩng đầu, rơi lệ ở trong lòng, kháng chỉ có thể cho một cái chết nhẹ nhàng hơn không? Cuối cùng Ly Ca vẫn nặn ra một nụ cười xảo trá.
“Tư Mệnh tiếp chỉ.”
Ly Ca bay một hơi đến Thiên cung, để thủ vệ vào thông báo một tiếng sau đó liền vội vã vào trong. Vừa vào ngự thư phòng, Ly Ca liền kề sát đất hành đại lễ.
“Thiên Đế Bệ Hạ, cầu xin người thu hồi mệnh lệnh đã ban ra. Người xem thần cẩn trọng, lại cần cù chăm chỉ đảm nhiệm chức Tư Mệnh, không có công lao cũng có khổ lao, cho thần một con đường sống đi.”
Bị tự thế này của nàng dọa một trận, bút trong tay Thiên Đế Bệ Hạ run lên, mực vẩy bẩn tấu chương.
“Tư Mệnh à, có phải ngươi vui tới mức hỏng não luôn rồi?”
Ly Ca vẻ mặt đưa đám nói: “Thiên Đế Bệ Hạ minh giám, tuy thần có phạm lỗi, thế nhưng việc trợ Thương Lăng Thượng Thần độ kiếp, thần tám phần phá hoại chứ không giúp được gì. Người nghĩ lại đi!”
“Ai, đầu óc vẫn còn minh mẫn nha, suy nghĩ của ngươi rất chính xác.”
Ly Ca giật giật khóe miệng, lúc bỏ đá xuống giếng, Thiên Đế Bệ Hạ luôn tích cực như vậy.
“ Thiên Đế Bệ Hạ ngài có thể thu hồi mệnh lệnh đã ban ra hay không?”
“À...” Thiên Đế Bệ Hạ thở dài một tiếng.
“Tư Mệnh, ta nói cho ngươi một bí mật, chuyện này, ta không có nói với ai khác.”
Ly Ca run một cái, có lẽ nào Thiên Đế Bệ Hạ nói xong thì bồi thêm một câu, ngươi biết quá nhiều, sau đó... Còn không đợi Ly Ca có phản ứng, Thiên Đế Bệ Hạ bắt đầu nói tiếp.
“Lẽ nào ngươi không cảm thấy, cái gọi là nghiêm phạt đối với ngươi, giống như là khen thưởng hay sao?”
Ly Ca liều mạng lắc đầu, không cảm thấy. Nhưng trong nháy mắt sau đó, dưới cái trợn mắt của Thiên Đế Bệ Hạ nàng lại gật gật đầu.
“Ngươi biết việc này, bao nhiêu người cầu mà không được hay không?”
Ly Ca gật đầu.
“Ngươi cảm thấy Thiên Đế Bệ Hạ anh minh thần võ sẽ không phân rõ phải trái trắng đen, rõ ràng đang phạt ngươi, trêи thực tế lại khen thưởng ngươi hay sao?”
Ly Ca lắc đầu. Quả thực, Thiên Đế Bệ Hạ không thể tốt với nàng như vậy.
“Vậy sao người lại...”
“Oài, Tư Mệnh, ngươi mới là kẻ chiến thắng!”
Lại là câu này, Ly Ca từ đầu tới đuôi méo phát hiện được mình thắng chỗ nào!
“Ta cho ngươi biết, quyết định xử phạt này, là ý của chính Thương Lăng.”
Ly Ca sững sờ, tựa như một tia sét từ trêи trời giáng xuống, bổ thẳng xuống đầu nàng, đem hồn phách nàng bổ đến tan nát. Chuyện này lại là ý của Thương Lăng! Rốt cuộc hắn có ý gì! Ly Ca một lúc lâu sau mới tiếp thu được chuyện này, nàng yếu ớt nói: “Thật là, thần không nhìn ra Thương Lăng Thượng Thần hỏa khí công tâm, tiên thể hỗn loạn chỗ nào, lẽ nào lí do này cũng là ý của ngài ấy?”
Thiên Đế Bệ Hạ trịnh trọng gật đầu.
“Ngươi rốt cuộc cũng thông minh được một lần. Nói thật, ta cũng không nhìn ra hắn có chỗ nào hỏa khí công tâm, tiên thể hỗn loạn.”
Ly Ca “phịch” một tiếng, ngồi sụp xuống đất, cái tên Thương Lăng này rốt cuộc đang nghĩ gì? Không phải đã nói tha cho nàng rồi sao?
“Thiên Đế Bệ Hạ, vậy sao người lại dung túng ngài ấy tới hãm hại ta?”
“Ta không cảm thấy đó là hãm hại, ngược lại là đại vận của ngươi tới rồi, mới có thể dính vào Thương Lăng. Mặc dù ta không đồng ý cái ánh mắt thấp kém này của hắn, nhưng ta không thể phật ý hắn.”
Thiên Đế Bệ Hạ bắt đầu tụng kinh: “Dù sao hắn chiến công hiển hách, qua nhiều năm như vậy mới muốn được khen thưởng một lần, ngươi nói có đúng không? Huống chi, Thương Lăng bận rộn nhiều năm như vậy, cũng nên lịch kiếp, Thần Cách đã sớm chờ hắn rồi.”
Ly Ca nghe mà sửng sốt, lời Thiên Đế Bệ Hạ nói cũng rất có đạo lý a.
Nhưng nàng đánh rắm nha!