Ma Nữ Tái Thế

Chương 87

Edit: June

Beta:Ly Ly

Hoàng Yêu ở lại Phượng Nghi Cung. Mấy ngày nay Hoàng Hậu triệu kiến người nhà mẹ đẻ rất nhiều lần. Ba ngày sau, Hoàng Hậu tới tìm Hoàng Yêu. sau khi một lần nữa xác nhận lại rằng có thể sinh hạ long tử, nàng liền đi đến cung Hoàng Đế.

Thương thế của Hoàng Đế đang trong kỳ tu dưỡng. Thấy Hoàng Hậu ngày ngày lui tới hầu mình dùng thuốc, trong lòng ấm áp. Hắn cầm lấy tay Hoàng Hậu: "Hoàng Hậu, chờ trẫm khỏe lại, nhất định sẽ đối tốt với nàng."

Hoàng Hậu tay hơi run lên, trên mặt vẫn mang theo ý cười ôn nhu: "Hoàng Thượng người nói gì vậy, uống thuốc trước đi!"

Hoàng Thượng không nghi ngờ gì, uống chén thuốc Hoàng Hậu đưa.

Uống chưa hết chén thuốc, Hoàng Thượng nhận ra điều gì, ánh mắt biến đổi, không thể tin tưởng được mà nhìn Hoàng Hậu: "Ngươi ~?"

"Hoàng Thượng, thần thiếp muốn long tử." Hoàng Hậu dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Hoàng Thượng: "Nếu người muốn đối tốt với thần thiếp, vậy liền cho thần thiếp một đứa con đi!"

"Ngươi làm gì vậy?" Hoàng Đế chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, trước mắt biến thành màu đen.

"Hoàng Thượng, thần thiếp đã mong chờ nhiều năm như vậy, người sủng ái bao nhiêu nữ tử, hiện tại thần thiếp cũng không hề trông mong gì nữa, thần thiếp chỉ cần một đứa con, một đứa con thôi mà, một đứa con mà vừa sinh ra liền là thiên tử hoàng tử a!" Hoàng Hậu nói, trong ánh mắt lập lòe sự điên cuồng, từ trong tay áo to rộng rút ra một thanh chủy thủ.

"Bệ hạ, long tử của chúng ta sẽ là Tử Vi Tinh chuyển thế." Hoàng Hậu nói. Không màng ánh mắt Hoàng Thượng tràn ngập phẫn nộ cùng sự không dám tin tưởng, Hoàng Hậu hướng tới ngực Hoàng Thượng mà đâm xuống.

Khi chủy thủ chỉ cách trái tim Hoàng Thượng trong gang tấc, đao trong tay Hoàng Hậu bị đánh bay ra, rơi trên mặt đất.

"Lớn mật."

Ngay sau đó đại môn bị đẩy ra, thủ lĩnh Ngự lâm quân mang theo chúng thị vệ vọt vào, ngay tại chỗ bắt lấy Hoàng Hậu.

"Sao có thể như thế? Sao có thể?" Hoàng Hậu khiếp sợ nhìn lưỡi đao gác trên cổ. Nàng đã lên kế hoạch hết sức tỉ mỉ, rốt cuộc là ai, là ai để lộ tin tức...

Thanh chủy thủ chưa đâm trúng ngực Hoàng Thượng, có điều Hoàng Thượng đã uống thuốc bị bỏ thêm dược vật, đôi mắt hoa lên không có tiêu cự, chỉ có thể cho người đem Hoàng Hậu giải đi trước.

Lập tức, tin tức Hoàng Hậu hành thích Hoàng Đế truyền khắp kinh thành, toàn bộ nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu bị bắt vào ngục.

Trước long sàng, ngự y quỳ đầy đất: "Hoàng Thượng thứ tội, thần cũng không biết dược vật Hoàng Hậu hạ vào thuốc là thứ gì."

Hoàng Thượng phất phất tay: "Thôi, trẫm còn có thể sống bao lâu?"

"Theo thần thấy, bệ hạ còn có thể sống hơn 5 năm." Ngự y thật cẩn thận mở miệng, không có nói cho Hoàng Thượng, đây đã là ước tính bảo thủ nhất của ông rồi.

"Thân thể trẫm, trẫm tự mình biết, đáng tiếc, Đại Chu vô hậu a!" Hoàng Thượng nói đến đây liền ho mấy tiếng. Sau khi Hoàng Hậu bị giam giữ, cũng đã khai ra việc Hoàng Hậu cho hạ dược hậu cung phi tần. Hoàng Đế tại vị mười năm, một vị hoàng tử công chúa cũng không có. Bào đệ duy nhất của ông - Tam vương gia - cũng đã chết.

Hiện tại chỉ có con cháu hoàng thất chi thứ có thể lựa chọn, Hoàng Thượng không cam lòng, nhưng lại không thể làm gì khác.

"Hoàng Thượng, Lâm lão phu nhân cầu kiến." Cung nhân tới báo.

"Tuyên!" Hoàng Thượng nhíu mày, nghĩ đến quan hệ của Lâm lão phu nhân và Quý Phi, nhưng lại nghe nói lần này tin tức Hoàng Hậu mưu sát hắn chính là Lâm lão phu nhân tố giác, vẫn là tuyên gặp nàng.

Hoàng Yêu nhìn thấy Hoàng Thượng, trực tiếp liền quỳ xuống: "Xin Hoàng Thượng trả lại trong sạch cho Quý Phi nương nương."

"Quý Phi nương nương không hề sinh hạ tử thai, mà là bị Hoàng Hậu nương nương động tay động chân, tráo đổi hoàng tử. Thần phụ ngày ấy ở trong cung Quý Phi bồi Quý Phi sinh con, liều chết mang theo hoàng tử trốn đi, mới bảo vệ được tính mệnh hoàng tử." Hoàng Yêu lập tức liền nói ra một tin tức kinh thiên động địa.

Đôi mắt Hoàng Thượng tức khắc trừng lớn. Việc đầu tiên tiên không phải truy cứu chuyện gì khác, mà là cho người đem hài tử ôm đến.

"Thử máu, thử máu." Hoàng Thượng nhìn hài tử tuyết trắng đáng yêu trong tã lót, kích động quay sang nói với ngự y.
Bình Luận (0)
Comment