Hình Diệp cho rằng dù là chính mình của ngày hôm qua cũng không thể nào có chuyện không tìm được bất cứ phương hướng điều tra nào, và anh không tin Nghiêm Hòa Bích.
Vả lại một người có thể kiên trì vượt qua đến hơn 60 thế giới biến thái, lại còn tạo ra được 8 kết cục hoàn mỹ, liệu có đơn thuần như những gì Nghiêm Hòa Bích biểu hiện ư?
Tháy Hình Diệp không có ý tin tưởng mình hoàn toàn, Nghiêm Hòa Bích thấp giọng nói: “Cô đừng nhìn tôi như vậy chứ Tiểu Diệp Tử, khiến lòng tôi hoang mang rối loạn. Thật ra hôm qua chúng ta đã có hướng điều tra, nhưng chuyện thế này sao có thể viết lên sách được, nếu bất cẩn bị người khác thấy thì biết làm sao.”
Có lý, Hình Diệp âm thầm quan sát Nghiêm Hòa Bích.
Nghiêm Hòa Bích nói: “Cho nên tôi chỉ có thể thuật lại cho cô những manh mối liên quan đến nhiệm vụ thôi. Là thế này, ngành học đại học của tôi là máy tính, còn học kỹ thuật hack của một đại thần trên mạng. Chỉ cần là thế giới có máy tính tôi đều có thể dùng nó để tìm ra manh mối quan trọng, đánh ra được kết cục hoàn mỹ. Có điều tôi cực kỳ xui xẻo, hơn 60 thế giới mà chỉ có 6 thế giới có máy tính, trong đó có thế giới 50 là thế giới mà tôi biết thứ gọi là kết cục hoàn mỹ. Cô nói xem tôi xui xẻo đến nhường nào chứ? Tôi phải chơi tròn 50 thế giới thì trò chơi này mới cho tôi được một chiếc máy tính có thể dùng được… Phải biết kỹ năng ban đầu của tôi có liên quan đến máy tính và Internet. Trong 49 thế giới đầu tôi còn chẳng được dùng đến kỹ năng ban đầu luôn!”
Nói đến đây Nghiêm Hòa Bích ướt nhòe khóe mắt. Đây quả thật là giá trị may mắn khiến đàn ông cũng muốn rơi lệ.
Hình Diệp không nhớ chuyện giá trị may mắn, anh thuận miệng hỏi một câu, sau khi nhận được đáp án mới nói: “Dựa theo giá trị may mắn 1% của phe nghịch mệnh thì hẳn 100 thế giới anh mới gặp được 1 thế giới có máy tính. Bây giờ chỉ 50 thế giới là anh đã gặp được, thế cũng coi như may mắn không tệ rồi.”
Nghiêm Hòa Bích hoảng sợ nói: “Cô đừng trù ếm tôi chứ!”
Nói đoạn hắn lại suy nghĩ một chút: “Có điều tôi sắp phải đến thế giới cao cấp rồi. Coi như thế giới này đánh ra kết cục bên ngoài cũng có thể nhận được 100 điểm, lên được thế giới cao cấp là chuyện chắc như đinh đóng cột, không sợ không sợ.”
Hình Diệp: “…”
Cứ cảm thấy dựa theo giá trị may mắn của Nghiêm Hòa Bích, hình như hắn ta đang gáy quá sớm.
Hai người đi tới trước một căn phòng làm việc của bác sĩ. Nghiêm Hòa Bích rút ra một chiếc chìa khóa mở cánh cửa đang khóa ra.
“Chìa khóa vạn năng, là mã QR đạo cụ tôi nhận được ở một thế giới nọ, có thể sử dụng 50 lần. Thật sự là một đạo cụ tốt!” Nghiêm Hòa Bích vừa giải thích vừa vui vẻ nói: “Cô cũng không nhớmã QR đúng không? Để tôi nói cho cô hay rồi lát nữa viết lên sách. Chuyện này bị người chơi khác biết cũng không sao, ai nấy đều biết mã QR và kỹ năng ban đầu.”
Mã QR của tôi… Hình Diệp nhớ trong trò chơi có một cột mã QR có thể click mở, nhưng sau khi mở ra lại thấy số lượng là 0….
Hình Diệp cực kỳ khó hiểu: Mình chỉ có chút trang bị như thế, tại sao lại dám khiêu chiến hình thức khókhăn nhỉ?
Hai người tiến vào phòng làm việc của bác sĩ. Nghiêm Hòa Bích bật máy tính lên, vừa khởi động máy vừa giải thích như đang dẫn một em gái xinh đẹp thăng cấp: “Tôi đã copy danh sách chấm công của tất cả những nhân viên ca đêm trong bệnh viện ngày hôm qua, bây giờ phải copy ca ngày và ca đêm hôm nay.”
Hình Diệp lập tức hiểu rõ ý của Nghiêm Hòa Bích: “Mỗi lúc trời tối sinh vật ký sinh sẽ tăng thêm một người, chứng tỏ quái vật đã bị ký sinh sẽ không rời khỏi bệnh viện vào ban đêm. Bình thường nhân viên y tế không trực hai ca đêm liên tục, vì như thế sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả công việc. Nhưng vật ký sinh thì không! Nếu trong số nhân viên có ai liên tục trực ca đêm hai ngày, thậm chí là ba, bốn ngày thì sẽ có lý do nghi ngờ người đó đã bị ký sinh. Trừ kẻ đã bị kí sinh, nhưng người nghĩ cách ở lại bệnh viện còn có người chơi nữa. Dù đối tượng ở lại là người chơi hay ký sinh vật thì phạm vi tìm kiếm của chúng ta đều thu nhỏ lại.”
“Thông minh!” Nghiêm Hòa Bích vỗ tay cái độp: “Mặc dù ký ức đã biến mất, nhưng Tiểu Diệp Tử vẫn thông minh như hôm qua vậy, nói cũng chẳng khác chữ nào. Thực ra hôm qua tôi chỉ định đi vào phòng bác sĩ để xâm nhập vào hệ thống internet của bệnh viện xem có thông tin gì không, nhưng cô lập tức đề xuất con đường qua cửa ngay.”
Thấy hắn có thể xâm nhập vào cả hệ thống hồ sơ bệnh lý, Hình Diệp nhân tiện nói: “Anh điều tra tất cả hồ sơ bệnh án của bệnh nhân nằm viện luôn, ngoại trừ những người xuất viện vào hôm nay.”
Nghiêm Hòa Bích đáp: “Nhưng rất nhiều bệnh nhân đã ở lại bệnh viện rất lâu mà có nhìn ra cái gì đâu?”
Hình Diệp nói: “Chính vì thế nên ký sinh vật mới càng thêm dễ ra tay với bệnh nhân. Anh hãy chú ý đặc biệt đến những người đáng lẽ xuất viện vào hôm nay nhưng lại không đi và những người có thay đổi về bệnh tình. Dù là đột nhiên chuyển biến tốt đẹp hay đột nhiên xấu đi đều xuất ra hết. Đương nhiên những bệnh nhân bình thường khác cũng cần, có điều cứ gác lại sau đã, trước hết chúng ta hãy xem những thứ có vấn đề.”
Nghiêm Hòa Bích múa phím liên tục, hắn vừa xuất dữ liệu vừa nói: “Có phải cô đã quá thông minh rồi không hả Tiểu Diệp Tử… Hèn gì hệ thống trò chơi lại muốn phong ấn trí nhớ của cô. Nếu như cô có ký ức, phối hợp với kỹ năng ban đầu “Vua bàn phím” của tôi thì chẳng phải sẽ vô địch thiên hạ sao? Cô xem, chúng ta là một đôi trời sinh đấy nhỉ?”
“Không phải.” Hình Diệp lạnh lùng nói: “Cậu quyết định làm một vua cao thủ cô độc, tôi chỉ là ngọn cỏ ven đường thôi. Không nói chuyện này nữa, kỹ năng ban đầu của cậu là gì?”
Nghiêm Hòa Bích nói: “Kỹ năng “Vua bàn phím” có nghĩa là, chỉ cần bên cạnh tôi có máy tính thì tôi có thể trở thành vua trong hệ thống internet. Bất kể tường lửa hay tài liệu mã hóa gì, chỉ cần đôi tay này vẫn còn và cho tôi một bàn phím tôi cũng có thể điều tra được thông tin mấu chốt, dù trình độ internet có vượt qua thế giới hiện tại của chúng ta. Điều kiện sử dụng là, hai tay nguyên vẹn, mỗi tiếng trừ 50 điểm. Sử dụng 3 tiếng liên tục sẽ xuất hiện một vài tác dụng phụ như hội chứng ống cổ tay*, mắt cận thị, hơi mù lòa, bệnh xương gáy, đau lưng mỏi vai vv…”
*Hội chứng ống cổ tay có những rối loạn gây đau ở cổ và bàn tay, do tình trạng tăng tiết dịch ở quanh các dây thần linh ở cổ tay dẫn đến ngứa, đau, tê mỏi và làm yếu ngón và bàn tay.“Mà nói mới hay, thực ra tôi trải qua 8 thế giới có máy tính, nhưng trong đó 2 lần tôi lại là người không tay, thật sự thê thảm.”
Kỹ năng ban đầu còn có tác dụng phụ ư?
Nghe thấy dùng kỹ năng ban đầu còn bị trừ điểm, Hình Diệp nhắc nhở: “Hôm qua và hôm nay anh vẫn sử dụng Vua bàn phím, hẳn số điểm không còn là 49950 nữa đâu nhỉ?”
“Đúng nhỉ!” Nghiêm Hòa Bích đập đầu xuống bàn: “Tiêu rồi, xem ra vẫn phải đánh ra kết cục thật. Có điều không sao cả, có năng lực thu thập thông tin của tôi và IQ của Tiểu Diệp Tử rồi. Chúng ta song kiếm hợp bích, nam nữ phối hợp làm việc không mệt, nhất định có thể đánh ra kết cục hoàn mỹ.”
Hình Diệp kéo một chiếc ghế tới ngồi sau lưng Nghiêm Hòa Bích rồi chăm chú xem thông tin trong máy tính. Anh chợt nhớ đến một chuyện: “Thế giới này có mấy người chơi?”
“9 người, 5 nghịch mệnh và 4 phục mệnh. Nói cũng lạ, những thế giới trước kia của tôi đều là phục mệnh nhiều hơn nghịch mệnh, tại sao thế giới này lại nhiều nghịch mệnh thế nhỉ?” Nghiêm Hòa Bích hỏi.
Hình Diệp suy nghĩ một lúc mới nói: “Có lẽ là vì người chơi nghịch mệnh khá xui xẻo, khả năng đụng phải ký sinh vật cao hơn, có lợi cho bọn chúng ký sinh.”
Nghiêm Hòa Bích há to miệng nhìn Hình Diệp rồi nhỏ giọng nói: “Không thể nào, mỗi người chúng ta đều có kỹ năng ban đầu, còn có mã QR, hẳn sẽ không bị ký sinh dễ dàng đến thế chứ?”
“Anh hiểu phương pháp ký sinh là gì?” Hình Diệp hỏi: “Chẳng lẽ sẽ bị cắn một cái như zombie à?”
“Không phải thế à?” Nghiêm Hòa Bích xoa xoa cánh tay, hắn cảm thấy lông tơ mình đang dựng đứng lên.
Hình Diệp đáp: “Lỡ may ban đêm ký sinh vật đẻ một quả trứng nho nhỏ, ban ngày lại bỏ vào thuốc hoặc đồ ăn của con người, để rồi đêm đến khi người ăn phải trứng đó sẽ biến thành ký sinh vật thì sao?
________________
Hết chương 83.