Ma Thần Máu

Chương 180

Vào buổi tối, trong gian phòng của Thủy Linh được trang trí rất đẹp với ánh nến.

Trêи bàn là một tô canh máu và một bát súp có màu xanh lam, khắp phòng là một thứ khói mờ ảo.

Thủy Linh đang ngồi trêи giường, mặc một bộ váy mỏng manh, mái tóc nàng vẫn còn vương những giọt nước chưa khô.

Nhìn dáng điệu ôn nhu e thẹn giống như một cô gái nhỏ đang chờ tình lang, khiến bất kỳ ai cũng muốn ôm nàng vào lòng che chở.

"Mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ đợi tên sắc quỷ kia tới nữa là được." - Thủy Linh nhìn thân thể của nàng qua một tấm gương trong phòng, mỉm cười chờ đợi.

Nhưng nàng đợi đến tận sáng, thì người nàng đợi vẫn không xuất hiện.

Tà Huyết chuẩn bị vô cùng tươm tất, mặc bộ quần áo đẹp nhất, chuẩn bị đi ước hẹn cùng Thủy Linh.

"Đây nhất định là bẫy, nhưng cạm bẫy này quá mê người, nhảy thôi." - Hắn lầm bầm trong đầu.

Nhưng khi mở cửa phòng thì thấy Hoàng Hoa đằng đằng sát khí đang ở bên ngoài.

"Học đệ định đi đâu vậy?" - Hoàng Hoa cười lạnh chất vấn, nàng đã nhận được thông báo của Thủy Linh về việc câu dẫn Tà Huyết thành công, nếu là trước kia thì nàng sẽ rất vui vẻ để cho Tà Huyết nhảy vào cái hố này, sau đó trói hắn lại đánh một trận. Nhưng giờ thì nàng cảm thấy cực kỳ tức giận, tại sao cái tên này lại dễ bị dụ dỗ như vậy, Thủy Linh chỉ mất đúng một ngày đã câu dẫn được hắn ta.

"A...học tỷ, sao tỷ lại ở đây? Đệ chỉ định đi dạo thôi." - Tôi lúng túng trả lời.

"Đi dạo mà mặc đồ đẹp như vậy sao?" - Hoàng Hoa cười lạnh hỏi lại.

"Tỷ...tỷ muốn làm gì, đừng sử dụng vũ lực, có gì chúng ta từ từ nói chuyện." - Tôi sợ hãi lùi lại, cô nàng này là Hạch Tâm Kỳ cửu giai, cả vương quốc này trừ Vua Trăng ra, thì nàng chính là một trong bốn người mạnh nhất vương quốc.

Thấy vẻ mặt sợ hãi của Tà Huyết làm Hoàng Hoa phì cười.

"Hừ, đi theo tỷ." - Nàng liền ra lệnh bắt hắn đi theo nàng.

"Được...được...tỷ bình tĩnh là được." - Tôi liền đi theo nàng.

Hoàng Hoa thu hồi sát khí trêи người, đi về phía phòng của nàng.

Nàng ngồi xuống bàn, uể oải duỗi tay duỗi chân.

Bây giờ ngoài mặt nàng tỏ ra bình thường, nhưng trong lòng rối như tơ vò.

"Mình phải đối mặt với hắn như thế nào đây, không xóa được tình cảm, giết hắn cũng không được, phải làm sao bây giờ?" - Hoàng Hoa tự vấn lòng.

Hoàng Hoa lấy ra một bình rượu trái cây, tự rót một ly rồi tự uống.

"Đấm lưng cho tỷ." - Hoàng Hoa ra lệnh.

Tôi liền lại bóp vai cho nàng, chỉ cần nàng không tức giận là được.

Gương mặt Hoàng Hoa ửng đỏ như táo chín, không biết vì rượu hay vì được ở gần người nàng yêu thích.

"Đệ thích ta không?" - Hoàng Hoa mật ngọt hỏi, khuôn mặt ngượng ngùng khuyến rũ.

Tôi mê mẩn nhìn nàng, cô nàng này thực sự rất đẹp, dáng dấp gợi cảm, khuôn mặt thiên biến vạn hóa, dù là lúc nàng vui, nàng buồn hay tức giận thì đều đẹp, có nét khuyến rũ riêng biệt.

"Có, ta rất thích nàng." - Tôi liền trả lời chắc chắn, định ôm hôn nàng thì bị nàng cản lại.

"Tiếp tục bóp vai, tỷ chỉ hỏi đệ thích tỷ không, không hề nói là tỷ thích đệ, đây là hai chuyện khác nhau."

"Ài...lại tưởng bở rồi." - Tôi thở dài ảo não, tiếp tục đấm bóp cho Hoàng Hoa.

Hai tay phát ra ánh sáng đỏ nhạt, liên tục thông qua bàn tay truyền năng lượng sống vào người nàng.

"Thoải mái, thoải mái, đệ cứ làm tiếp như vậy đi." - Hoàng Hoa thoải mái hưởng thụ năng lượng sống mơn trớn da thịt nàng, thông qua những lỗ chân lông truyền vào trong cơ thể, khiến cho nàng rạo rực.

Nàng vừa hưởng thụ đôi tay của Tà Huyết vuốt ve da thịt, vừa liên tục uống rượu, uống đến nỗi toàn thân ửng hồng, nét mặt mê ly.

Bàn tay Tà Huyết giống như có điện, chạy dọc cơ thể khiến nàng run rẩy kịch liệt, bên dưới của nàng trào dâng, mật dịch ứa ra ngoài. Hoàng Hoa gục xuống bàn, thở hổn hển liên tục.

"Học tỷ, tỷ sao vậy?" - Tôi tỏ ra quan tâm hỏi han nàng.

"Không...không sao, tỷ hơi say thôi, đệ có thể đi ước hẹn với Thủy Linh được rồi đó." - Hoàng Hoa thở dốc, không biết Tà Huyết dùng cách gì mà chỉ vuốt ve thôi cũng khiến nàng tiết thân, giờ nàng cảm thấy toàn thân vô lực.

"Thiên Ma Thủ quả nhiên thần kỳ, lần đầu sử dụng đã có hiệu quả tốt như vậy." - Tôi nhìn dáng vẻ mê người của Hoàng Hoa, cảm thấy đắc ý vô cùng.

Sau khi Ác Quỷ Máu giết chết Bạch Thiên Ma, thì cũng cắn nuốt luôn Thiên Ma Tâm của hắn, bên trong chứa rất nhiều ma thuật và bí thuật của loài Bạch Thiên Ma. Đặc biệt là các kỹ năng dùng để lừa gạt tình cảm của các cô gái.

Thiên Ma Thủ là một trong những kỹ năng điều khiển năng lượng bằng tay, kϊƈɦ thích mọi tế bào trêи người nữ giới, giúp các nàng cảm thấy kɧօáϊ cảm trào dâng.

"Đệ mau đi ra ngoài đi, ta muốn nghỉ ngơi." - Hoàng Hoa cố gắng lớn tiếng đuổi Tà Huyết ra ngoài, nếu hắn cứ ở gần, e là nàng sẽ không khống chế được cảm xúc mà lao vào vòng tay của hắn.

"Để ta đỡ nàng lên giường." - Tà Huyết tất nhiên không để dễ dàng bị đuổi như vậy, hắn liền sáp tới ôm lấy Hoàng Hoa, chuẩn bị bế nàng lên giường hưởng thụ thân thể của nàng.

"Ta nói đệ đi ra." - Hoàng Hoa dùng chút lý trí cuối cùng hét lên, tập trung năng lượng vào tay, một chưởng đánh bay Tà Huyết.

"Hự..." - Hoàng Hoa không hề nhẹ tay, nàng đánh Tà Huyết bay va vào cửa, lăn luôn ra khỏi phòng.

"Khục...cô nàng này thật đủ nhẫn tâm, vẫn còn kém một bước, ài." - Tà Huyết thở dài trong lòng.

"Được rồi, chúc tỷ ngủ ngon." - Tôi liền đóng cửa phòng lại, nhưng thay vì đi tìm Thủy Linh thì tôi lấy ra một bình máu uống vào, rồi mặc áo choàng tàng hình.

Đợi khoảng một giờ thì nhẹ nhàng mở cửa phòng của Hoàng Hoa đi vào bên trong.

Chỉ thấy Hoàng Hoa đang nằm ngủ trêи giường, bộ váy màu vàng đã bị nàng cởi ra ném sang một bên, trêи người chỉ còn mặc một cái yếm mỏng.

Toàn thân Hoàng Hoa ửng đỏ, miệng rêи rỉ liên tục.

"Tỷ không sao chứ?" - Tà Huyết đi lại gần giường, nhẹ giọng hỏi để thử xem Hoàng Hoa còn tỉnh không.

Nhưng Hoàng Hoa không trả lời dù vẫn nghe câu hỏi của hắn.

"Có lẽ nàng ngủ thật rồi, ăn vụng một chút chắc không sao đâu nhỉ?" - Tà Huyết tà ác nghĩ thầm trong đầu.

Hoàng Hoa toàn thân rạo rực.

"Tên khốn kiếp này thực khiến người ta tức chết, vậy mà còn dám quay lại." - Hoàng Hoa nguyền rủa trong lòng, bàn tay tập trung sức lực, chờ hắn lại gần thì sẽ đánh văng hắn một lần nữa.

Nàng vừa yêu vừa hận tên này, tại vì hắn cũng giống những kẻ khác, chỉ chăm chăm ham muốn sắc đẹp của nàng, đáng lẽ ra nàng phải đánh hắn trọng thương hoặc giết chết giống như nàng từng làm với những tên sắc quỷ khác. Nhưng buổi sáng nàng đâm xuyên tim hắn, lại đá hắn thật mạnh khiến hắn gãy hết xương cốt, thì đến tối hắn lại sinh long hoạt hổ, chải chuốt chuẩn bị đi ước hẹn với Thủy Linh.

Còn yêu chính là do nàng bị Tâm Thuật cắn trả, khiến cho trong đầu tràn ngập hình ảnh của hắn ta, mỗi lần thấy hắn đều khiến cơ thể nàng rạo rực khó chịu.

Trong lúc nàng đang suy nghĩ thì một bàn tay chạm vào da thịt trêи người nàng, từ bàn tay của Tà Huyết tỏa ra cảm giác ấm áp dễ chịu, khiến nàng không cách nào đánh hắn được. Hoàng Hoa đành tiếp tục giả vờ ngủ, để cho bàn tay sói sờ soạng khắp toàn thân nàng.

Tà Huyết vuốt ve khắp cơ thể của nàng, làn da nàng trắng trẻo mịn màng, được nàng chăm sóc rất kỹ.

"Nàng thật đẹp." - Tà Huyết thì thào.

Hắn ta nhẹ nhàng rút dây áo yếm của Hoàng Hoa, khiến hai quả đào tiên trắng hồng của nàng lộ ra trước mắt hắn.

Bàn tay tay hắn nhẹ nhàng chạm vào ngực nàng, ve vuốt thật nhẹ để không làm nàng thức giấc.

Hoàng Hoa muốn ngăn hắn lại, nhưng cơ thể không còn nghe theo sự điều khiển của nàng nữa rồi.

"Ư...ư..." - Âm thanh rêи rỉ phát ra từ miệng nàng như ma âm mê hoặc.

"Ngủ rồi còn ɖâʍ đãng như vậy." - Tà Huyết chép miệng.

Hắn nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên иɦũ ɦσα của nàng, dùng đầu lưỡi vuốt ve nụ hoa nhỏ, khiến nụ hoa dần trở nên cương cứng.

Hành động của hắn khiến đầu óc Hoàng Hoa trống rỗng, cơ thể nàng bị hắn khinh bạc nhưng nàng lại không muốn phản kháng, mà còn chờ mong hắn tiếp tục.

"Cô nàng này ngủ say thật đó." - Tà Huyết nở nụ cười tà ác, hắn liền cởi nội khố nhỏ xíu của Hoàng Hoa ra, để lộ một khe nhỏ mê người bên dưới, từ khe nhỏ một dòng nước ấm đang nhẹ nhàng rỉ ra thấm ướt cả tấm nệm bên dưới.

"Xin lỗi Hoàng Hoa, nhưng là do nàng chủ động câu dẫn ta trước." - Tà Huyết nghĩ thầm trong đầu, nhân cơ hội Hoàng Hoa đang ngủ rồi ăn vụng nàng, có lẽ nàng sẽ không biết.

Hắn liền tự cởi quần áo của mình leo lên giường, nhẹ nhàng tách hai chân của Hoàng Hoa ra, chỉ thấy khe hẹp hồng hào non mềm dị thường, khiến não Tà Huyết ong ong.

"Thực sự là quá đẹp, mong là nàng không tỉnh lại."

Tà Huyết chậm rãi kề côn thịt của hắn vào mật huyệt của Hoàng Hoa, thật chậm rãi đâm vào.

"Không thể nào? Nàng sao lại còn trinh được?" - Tà Huyết âm thầm hoảng sợ, hắn vẫn nghĩ cô nàng này mê người như vậy, có lẽ phải thất thân từ sớm rồi nên mới dám ăn vụng nàng.

Nhưng giờ hắn biết nàng vẫn còn hoàn bích, một khi cưỡng hϊế͙p͙ nàng thì sáng mai khi tỉnh dậy nàng chắc chắn sẽ phát hiện ra.

Cơn tức giận của Hoàng Hoa hắn đỡ không nổi.

"Ài...cứ ăn nàng trước rồi tính vậy, nàng có nói là yêu mình, chắc không đến nỗi giết mình thật đâu."

Hắn nghĩ là làm, dùng sức thúc hông đẩy ngọc hành vào sâu bên trong ma động của Hoàng Hoa.

Cơn đau do bị phá thân khiến Hoàng Hoa tỉnh táo lại, nàng đau đớn khóc, tấm thân xử nữ nàng trân quý bấy lâu nay đã bị một tên sắc quỷ cướp đoạt. Hai giọt lệ nhẹ lăn trêи má của nàng.

Tà Huyết cũng cảm nhận được sự run rẩy vì đau đớn của Hoàng Hoa, hắn liền dừng lại, thông qua ngọc hành không ngừng quán chú năng lượng sống vào người nàng, giúp nàng xoa dịu cơn đau.

Hoàng Hoa cảm thấy toàn thân dễ chịu, giống như ngâm mình trong dòng nước ấm, cơn đau do bị phá thân cũng nhanh chóng biến mất.

"Xin lỗi Hoàng Hoa, nhưng nàng quá xinh đẹp, ta không kiềm chế được bản thân mình, sáng mai nàng muốn chém muốn giết ta đều chấp nhận." - Tà Huyết thì thào vào tai nàng.

Sau đó hắn ôm chặt lấy Hoàng Hoa, áp thân thể hắn lên bộ ngực no tròn của nàng. Rồi từ từ chuyển động hạ thân thật nhịp nhàng.

Hắn vì sợ làm Hoàng Hoa thức giấc nên hành động vô cùng chậm chạp, nhưng như vậy lại khiến cho mật huyệt của Hoàng Hoa nuốt chặt lấy ngọc hành của hắn, vuốt ve lên từng tế bào da thịt.

"Thật chật, thật mỹ hảo." - Tà Huyết than thở.

Hoàng Hoa cũng cảm nhận được khe nhỏ của nàng đang bị hắn ta chà đạp, kɧօáϊ cảm từ vách thịt truyền lại khiến Hoàng Hoa thoái mái vui sướиɠ, nàng muốn rêи rỉ thật to, muốn hắn làm mạnh hơn nữa, nhưng nàng lại sợ đối mặt với hắn, nên chỉ rêи khe khẽ, tiếp tục giả vờ ngủ.

Tà Huyết vẫn không biết gì, vẫn mải mê hưởng thụ thân thể tuyệt diệu của Hoàng Hoa thật chậm rãi, hắn hôn lên môi nàng, khẽ ʍút̼ những cánh môi đỏ mọng, hạ thân lay động chậm rãi, hai bách thịt bóp nghẹt ƈôи ȶɦịt của hắn, khiến hắn cũng cảm thấy sung sướиɠ không gì sánh được.

Hai người cứ như vậy, một người giả vờ ngủ, còn một người lay động thân thể không ngừng, cả hai cùng ân ái hoan hảo tới tận sáng. Thì Tà Huyết mới ghì chặt Hoàng Hoa, bắn tất cả dương tinh vào bên trong mật huyệt của nàng.

Tà Huyết nhẹ nhàng rời khỏi cơ thể tuyệt hảo của Hoàng Hoa, lấy ra một cái khăn nhẹ nhàng lau sạch những thứ hắn bắn vào người nàng để xóa dấu vết. Hắn mặc lại áo yếm và nội khố cho nàng, sau đó lưu luyến hôn lên đôi môi của mỹ nhân rồi mới chịu rời đi.

Khi tình lang đi rồi thì Hoàng Hoa ngồi dậy, nhìn theo hắn trách móc.

"Chàng tưởng làm vậy thì thϊế͙p͙ sẽ không biết sao?"

"Chàng làm vậy là không muốn nhận trách nhiệm đúng không?"

"Chàng đúng là một tên bạc tình." - Hoàng Hoa khóc nức nở.

Bây giờ mọi chuyện đã xong xuôi, cả thân thể lẫn trái tim của nàng đều đã bị hắn cướp mất, nhưng nàng không biết phải đối mặt với hắn như thế nào.

"Được rồi, miễn chàng vẫn yêu thích thϊế͙p͙ là được." - Cuối cùng Hoàng Hoa mỉm cười, nàng dường như đã nghĩ thông suốt.

Bình Luận (0)
Comment