Ác Quỷ Máu đi ra khỏi đại điện, trong lòng thì vô cùng phấn khởi.
"Hắc hắc, giả vờ tức giận, nhưng lại không có sát tâm. Như vậy là thích ta rồi, nàng cứ dọa ta đi, tối nay ta sẽ cho nàng biết ta lợi hại đến mức nào." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười tràn ngập ɖu͙ƈ vọng.
"Tại sao ngươi không xin Minh Đế ban Yên Nhi cho ngươi? Muội muội ta thích ngươi như vậy, chắc chắn sẽ đồng ý." - Khi thấy Ác Quỷ Máu đi ra, Yên Lan liền chặn nó lại.
"Vì sao nàng không hỏi tại sao ta không xin Minh Đế ban nàng cho ta? Chẳng phải nàng cũng thích ta sao?"
"Vô sỉ! Ai thèm thích ngươi chứ! Kẻ nói không giữ lời, vô tình bạc nghĩa như ngươi sẽ chẳng có kết quả tốt gì." - Yên Lan cực kỳ khinh bỉ, mắng chửi liên tục.
"Hắc hắc, nàng yên tâm, cả Yên Nhi và nàng sớm muộn cũng sẽ là nữ nhân của ta, không cần gấp gáp như vậy."
"Cút! Ai muốn làm nữ nhân của ngươi chứ!" - Yên Lan tức giận rút kiếm, chém mạnh về phía Ác Quỷ Máu.
"Thật hung dữ! Đây là muốn mưu sát phu quân sao? Bớ người ta có người giết chồng." - Ác Quỷ Máu lách người né tránh, sau đó liền bỏ chạy, nhưng vẫn không quên trêu chọc một câu.
"Bỉ ổi! Hạ lưu! Vô liêm sỉ!" - Yên Lan tức giận mắng với theo, nhưng cũng không thèm truy đuổi.
Nàng giống như thường ngày, đứng phía ngoài cửa canh gác, để khi Minh Đế có việc cần thì kịp thời phục mệnh.
Mẹ con Minh Tuệ ở bên trong trò chuyện vui vẻ, mãi đến tận chiều tà mới dừng lại.
"Hôm nay mẫu thân hơi mệt, muốn về nghỉ ngơi sớm. Ta biết thương thế của con cũng chưa khỏi hẳn, tốt nhất là nên tĩnh dưỡng thêm một chút." - Minh Linh dịu dàng dặn dò, nàng lấy ra một hộp ngọc đưa cho con gái.
"Mẫu thân, Thanh Minh muốn ngủ với người." - Thanh Minh ôm lấy Minh Linh, khuôn mặt nhỏ ngẩng cao, ánh mắt long lanh cầu khẩn.
"Con ngủ với Minh Tuệ đi, mẫu thân mấy hôm nay thi triển nhiều thần thông để hạ giới, cần yên lặng tĩnh dưỡng một thời gian." - Minh Linh nhẹ nhàng đẩy cô bé ra.
"Ô... Con biết rồi... Khi nào người khỏe lại nhất định phải làm mứt Thanh Linh Quả cho con ăn..." - Thanh Minh phụng phịu nói.
"Đứa nhỏ này thật là... Quả thực rất giống Minh Tuệ lúc nhỏ..." - Minh Linh xoa đầu cô bé, rất là cưng chiều.
"Con bây giờ có U Linh Thể, công pháp Minh Tộc của ta sẽ không phù hợp, đợi mẫu thân tìm được công pháp quỷ tu thích hợp thì sẽ dạy cho con."
"Không cần đâu, Thanh Minh có thể tự mình tu luyện mà." - Cô bé lắc đầu.
"Con có thể hấp thụ năng lượng, sau đó tự chuyển hóa thành U Linh Lực." - Thanh Minh giải thích.
"Nếu thực sự như vậy thì mẫu thân sẽ không can thiệp, nhưng nếu con có thắc mắc gì thì cứ hỏi ta."
"Giờ mẫu thân về nghỉ ngơi trước." - Minh Linh nhẹ nhàng đứng dậy, dáng điệu thướt tha rời đi.
Minh Tuệ ở lại trong đại điện, tất cả quỷ sai và phán quan đều đã bị giết chết, người trong U Minh thành cũng chết hơn phân nửa, nàng lại có rất nhiều chuyện cần phải làm.
Chỉ có Thanh Minh là rãnh rỗi, cô bé lấy ra một viên ngọc máu, vừa ăn kẹo vừa suy nghĩ vẩn vơ.
"Ngươi mau đi chuẩn bị nước nóng, bổn cung muốn tắm rửa." - Minh Linh nhìn thấy Yên Lan thì ra lệnh.
"Tuân lệnh Minh Đế!"
"Ừm, Yên Nhi đâu rồi? Tại sao không đi cùng ngươi?"
"Muội ấy có lẽ bận chút việc riêng, thần sẽ đi tìm về ngay." - Yên Lan vội vàng trả lời.
"Ngươi đi đi." - Minh Linh gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
"Muội muội cũng thật lạ, vì sao lại ở trong phòng tắm lâu vậy? Tắm rửa cũng không lâu vậy đi." - Yên Lan liền quay lại phòng tắm để kiếm Yên Nhi.
Khi nàng đi gần đến nơi thì nghe thấy âm thanh rêи rỉ truyền ra.
"A... Chậm một chút... Muội ngất..." - Âm thanh yêu kiều của Yên Nhi vang lên.
"Tà Huyết! Nếu ngươi dám làm hại Yên Nhi! Lão nương giết ngươi!" - Yên Lan tức giận hét lên, trêи thân bùng phát lửa nóng.
Nàng đã quá sơ ý rồi, để cho Ác Quỷ Máu có cơ hội đem muội muội ăn sạch.
Yên Lan mạnh mẽ như một chiến thần, đem cửa phòng tắm đạp mở. Liền thấy Ác Quỷ Máu đang cùng Yên Nhi làm một cái tư thế vô cùng quái dị.
Ác Quỷ Máu thì nằm dài trêи sàn, còn Yên Nhi thì ngồi lên người nó, bờ ʍôиɠ vểnh lên kề sát vào mặt Ác Quỷ Máu. Yên Nhi dùng đôi bàn tay nhỏ nắm chặt ƈôи ȶɦịt, nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn, giúp Ác Quỷ Máu tuốt trụ.
"Tỷ tỷ..." - Yên Nhi hoảng sợ kêu lên.
"Hai người đang làm gì vậy? Thật không biết xấu hổ?" - Yên Lan mặt đỏ bừng.
"Là Tà Huyết nói có thể cùng muội hoan hảo... Mà vẫn giữ được nguyên âm... Nên muội muốn thử... Một chút..."
Yên Nhi xấu hổ vô cùng khi bị chị gái bắt gặp.
"Còn không mau đứng lên! Minh Đế kêu ta đi tìm muội, nấu nước nóng cho người tắm."
"Muội mà còn lề mề thì Minh Đế sẽ trách tội." - Yên Lan giận dữ trách mắng, nhưng cũng đem hư ảnh chiến thần hóa giải, chí ít là Yên Nhi vẫn chưa bị Ác Quỷ Máu làm hại.
Yên Nhi liền muốn đứng dậy, nhưng Ác Quỷ Máu lại dùng tay kéo lại, nó đem hai tay giữ chặt lấy eo Yên Nhi, mặt dí sát vào mu, đầu lưỡi ɭϊếʍ nhẹ lên mép thịt. Từ mật huyệt rỉ ra một chút ɖâʍ thủy, Ác Quỷ Máu liền ɭϊếʍ sạch. Hương vị trinh nguyên thiếu nữ phả vào mặt, khiến ɖu͙ƈ vọng của nó tăng cao, giống như một con dã thú tham lam.
"A..."
"Đừng... Tỷ tỷ đang nhìn..." - Yên Nhi thân thể trở nên mềm nhũn, không còn một chút sức lực.
"Thì sao chứ? Nàng ta thích nhìn thì cứ để nàng ta nhìn."
"Nàng mau dùng miệng giúp ta đi, ta sắp nghẹn chết rồi." - Ác Quỷ Máu cực kỳ vô liêm sỉ, bắt ép Yên Nhi hầu hạ.
Đầu lưỡi của nó giống một con rắn linh hoạt, hết chui vào góc này lại luồn sang góc khác, qua lại liên tục trước vách hang.
Yên Nhi bị nó chọc đến toàn thân run lên, đành phải nghe lời, nàng chậm rãi ngậm lấy con cự long to dài cho vào miệng.
Đôi môi nhỏ nhắn cong lên, đem ƈôи ȶɦịt ʍút̼ chặt. Chiếc cổ trắng muốt của nàng nâng lên rồi hạ xuống, đem ƈôи ȶɦịt trừu trừu tửu tửu, phun ra rồi lại nuốt vào trong miệng.
"Ô... Thật ngọt..." - Yên Nhi khẽ rêи rỉ, trêи đôi môi nàng còn dính một chút chất lỏng màu hồng nhạt, nàng dùng lưỡi ɭϊếʍ nhẹ, sau đó lại say sưa ngậm lấy cự long bυ" ʍút̼.
Ánh mắt nàng trở nên mê ly, giống như đang thưởng thức một que kem mát lạnh.
"Con bé này thật là! Mê trai đến mụ mị đầu óc luôn rồi." - Yên Lan lắc đầu, chẳng biết nói gì nữa, bây giờ nàng có muốn tách hai người đang chìm trong nhục ɖu͙ƈ này ra thì cũng không thể.
"Ta đi chuẩn bị nước tắm cho Minh Đế, muội chơi xong nhớ quay về phục mệnh."
Yên Lan quyết định không quản cặp ɖâʍ nam loạn nữ này nữa, nàng đi đến hồ nhỏ bên cạnh.
"Phần Hỏa Quyết!" - Yên Lan hai tay bắt pháp quyết, chỉ ngón trỏ xuống mặt nước.
Từ ngón tay nàng phóng ra một ngọn lửa nóng bỏng, phóng thẳng xuống mặt nước.
Nàng chậm rãi ngưng tụ thần thức, điều khiển hỏa diễm thiêu đốt nước trong hồ, sau một lúc thì nước trong hồ nóng lên, bốc khói khi ngút, khiến cảnh vật trong phòng trở nên mờ ảo.
Thời gian lại trôi qua nửa canh giờ, trêи mặt Yên Lan lấm tấm mồ hôi, may mắn là nước cũng đã bắt đầu sôi, đã có thể sử dụng được.
Nàng đem pháp quyết thu hồi, lại lấy ra một chiếc tịnh bình đỏ rực, làm từ Hỏa Linh Ngọc, có tác dụng giữ nhiệt rất tốt.
Yên Lan hướng miệng bình xuống phía dưới, miệng lẩm nhẩm chú ngữ, đem toàn bộ nước sôi thu vào bên trong.
"Yên Nhi chơi xong chưa? Chúng ta phải quay về rồi."
Khi Yên Lan quay đầu lại nhìn thì nàng giật mình hoảng sợ.
Cô em gái của nàng bình thường có chút háo sắc, nhưng tính cách lại khá rụt rè. Vậy mà bây giờ đã biến thành một cái ɖâʍ nữ chính hiệu.
Yên Nhi liên tục đem eo lắc lư vũ động, chà sát hạ thân vào miệng vào mặt Ác Quỷ Máu, đem vách thịt cùng lưỡi của nó ma sát liên tục.
Miệng lưỡi của nàng thì đem ƈôи ȶɦịt ngậm lấy, chiếc cổ nâng lên hạ xuống, đem ƈôи ȶɦịt bυ" ʍút̼ chặt chẽ, âm thanh phát ra vô cùng ɖâʍ mỹ.
"Yên Nhi! Mau mặc đồ rồi trở về!" - Yên Lan tức giận quát lớn, nàng cảm giác cô em gái này được chiều nên hư hỏng luôn rồi.
"Tỷ! Đợi một chút, thứ này ăn rất ngon, muội muốn ăn tiếp..." - Yên Nhi hai mắt lê li, khuôn mặt đỏ bừng, hơi có chút ngây dại trả lời.
"Ngon nghẽ gì chứ! Thứ đó của nam nhân không phải tanh thì là đắng! Đâu phải tỷ chưa từng thử."
"Không đâu! Của Tà Huyết rất đặc biệt, rất ngọt... Tỷ thử một chút xem..." - Yên Nhi nói xong lại đem ƈôи ȶɦịt ngậm chặt, hăng say bυ" ʍút̼, đem từng giọt chất lỏng hồng nhạt nuốt lấy nuốt để.
"Tà Huyết... Huynh lại phun nhiều một chút..." - Yên Nhi lắc ʍôиɠ một cách điên cuồng, miệng nhỏ rêи rỉ liên tục.
Nhìn bộ dạng ɖâʍ dật ánh mắt mê ly của muội muội khiến Yên Lan cũng có chút tò mò.
"Chẳng lẽ ngon thật?" - Một ý nghĩ kỳ quái xuất hiện trong đầu Yên Lan.
Vị tỷ tỷ xinh đẹp thử tiến lại gần, trong không khí thoang thoảng một thứ mùi vị kỳ lạ, có chút thơm ngọt, ngửi vào mũi khiến khí huyết trong người nàng hơi rục rịch.
"Tỷ tỷ thử một chút đi, ngon lắm đó. " - Yên Nhi tạm thời buông que kem thơm ngọt ra, giống như một muội muội tốt muốn cùng tỷ tỷ chia ngọt sẻ bùi.
Yên Lan nhìn que kem đang rỉ nước, dòng chất lỏng dính dính màu hồng kia rỉ ra không ngừng, tỏa ra một loại mùi thơm quyến rũ.
Nàng liền thử ngồi xuống, bờ môi căng mọng chậm rãi tiến lại gần. Môi thơm hé mở, chiếc lưỡi nhỏ rụt rè như thiếu nữ yểu điệu, như chuồn chuồn lướt nước, nhẹ nhàng ɭϊếʍ nhẹ chất lỏng màu đỏ.
"Ưm..." - Âm thanh rêи rỉ yêu kiều vang lên từ miệng Yên Lan, đôi má nàng lập tức trở nên ửng hồng.
Cái thứ nước kia vậy mà lại giống như là mật ngọt, lại còn thoang thoảng chút mùi thơm.
"Rất ngon đúng không?" - Yên Nhi cười ɖâʍ dật mà hỏi.
Yên Lan không trả lời em gái, nàng liền hé miệng đem ƈôи ȶɦịt của Ác Quỷ Máu ngậm lấy, hai gò má khẽ hóp vào, đem ƈôи ȶɦịt của nó bυ" ʍút̼, giống như muốn hút toàn bộ dịch lỏng vào miệng.
Dáng vẻ của nàng bây giờ giống y như Yên Nhi vừa nãy, đem ƈôи ȶɦịt phun ra nuốt vào liên tục, nàng làm càng nhanh thì dịch lỏng lại chảy ra càng nhiều, cung nàng hưởng thụ.
"Ưm... Ưm... Thật ngọt..."
"Tỷ tỷ... Muội cũng muốn..." - Yên Nhi thấy vậy liền cùng tỷ tỷ tranh giành.
Hai nàng dùng đầu lưỡi quấn lấy cự long, đem nó liếp láp lại trơn lại bóng.
Hưởng thụ hai cái mỹ nhân phục thị khiến Ác Quỷ Máu hưng phấn vô cùng, nó liền đem Yên Nhi giữ chặt, đầu lưỡi lùa vào u cốc. Đem hạt đậu nhỏ mân mê, đá qua đá lại.
"A... Muội chết mất..." - Yên Nhi hét lên vì sung sướиɠ, toàn thân nàng run rẩy.
"Yên Lan thân yêu, có phải là rất ngon đúng không? Nàng lại nhanh một chút, ta cho nàng uống đủ." - Ác Quỷ Máu ɖâʍ đãng truyền âm.
Yên Lan nghe vậy liền đem cự long ngậm lấy, dùng lưỡi quấn chặt, cần cổ dao động lên xuống, cố gắng làm thật nhanh để Ác Quỷ Máu sung sướиɠ.
Ác Quỷ Máu vừa dùng lưỡi chăm sóc cho Yên Nhi, nó bắt đầu nhấp hông nhè nhẹ, đem ƈôи ȶɦịt đâm sâu vào cuống họng của Yên Lan.
"Nhanh lên một chút... Muội sắp ra rồi..." - Yên Nhi đem bờ ʍôиɠ vũ động một cách điên cuồng.
Ác Quỷ Máu đem hông thúc càng lúc càng nhanh, chen Yên Lan tới mức không thở nổi.
"Ô... Ô... Ô... " - Vị tỷ tỷ đưa ánh mắt nhìn muội muội cầu cứu, nhưng muội muội của nàng đang ở trêи đỉnh vu sơn, sao còn để ý đến nàng.
"Tà Huyết... Muội yêu huynh chết mất... Muội ra..." - Thân thể Yên Nhi bỗng chốc trở nên mềm nhũn.
Nàng ngã lên người Ác Quỷ Máu, toàn thân run rẩy kịch liệt.
Từ sâu trong hoa tâm, thứ ngọc dịch thanh mát của trinh nữ túa ra ngoài, Ác Quỷ Máu liền tham lam ɭϊếʍ láp.
Cùng lúc đó phía dưới nó cũng đạt đến giới hạn, ngọc hành cương cứng liên tục co giật, đem dương tinh phun trào.
Yên Lan tội nghiệp bị dương tinh phún đầy miệng, nàng cố gắng nuốt xuống bụng, nhưng bởi vì quá nhiều, thứ chất lỏng đỏ nhạt đó ứa ra từ mũi từ miệng, chảy xuống cả áo nàng, đem cơ thể nàng vấy bẩn.
"Ô... Ngươi chí ít phải nói trước chứ..." - Yên Lan oán hận trách móc, dùng vạt áo lau dương tinh dính trêи mặt.
Ác Quỷ Máu ngồi dậy, đem Yên Nhi lẫn Yên Lan ôm vào lòng, hôm nay được hai cái mỹ nhân phục thị, khiến nó rất là vui vẻ.
"Thật xin lỗi, là do miệng nàng vừa nhu lại vừa mềm, Yên Nhi giúp ta trừu lâu như vậy cũng không ra, nàng vừa trừu một chút ta liền không kiềm chế nổi."
"Buông ra! Thật ghê tởm!" - Yên Lan hờn dỗi nói, gương mặt của nàng đỏ hồng lên.
"Nàng có muốn ta cũng giúp nàng một lúc không? Giống như Yên Nhi vậy?" - Ác Quỷ Máu thấy Yên Lan không nổi giận, liền buông lời dụ dỗ, ánh mắt của nó nhìn chằm chằm vào ngực nàng, giống như muốn đem nàng lột sạch.
"Không cần! Ta phải trở về phục mệnh! Minh Đế đợi lâu như vậy, e rằng đang rất tức giận."
"Nếu ta bị Minh Đế trách phạt, thì ngươi liệu chừng đấy."
"Yên Nhi đi thôi!" - Yên Lan đem muội muội kéo dậy.
"Tỷ tỷ... Muội muốn nghỉ một lát." - Yên Nhi uể oải đáp, nàng một ngày bị Ác Quỷ Máu làm cho tiết thân hai lần, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
"Thanh Thủy Thuật!" - Yên Lan véo tay bắt pháp quyết, tạo ra một cột nước bắn vào người Yên Nhi, đem toàn bộ mồ hôi chất bẩn trêи người nàng thanh tẩy, dòng nước cũng khiến Yên Nhi thanh tỉnh trở lại.
"Sắc nữ, không muốn bị phạt thì mau trở về. Minh Đế mà biết chuyện này thì muội tiêu đời." - Yên Lan mắng nhiếc, đem muội muội kéo dậy.
"Cả ngươi nữa! Lần sau đừng lại dụ dỗ Yên Nhi làm mấy chuyện này. Nếu thực sự yêu thích muội ấy thì mau đi cầu xin Minh Đế gả nàng cho ngươi." - Yên Lan quắc mắt trừng Ác Quỷ Máu một trận.
Hai cái như hoa như ngọc mỹ tỳ chậm rãi thay quần áo, đem theo bình nước nóng rời đi.