Thương Hải Thành về đêm càng phồn hoa nhộn nhịp, khắp cả tòa thành đều được những ngọn linh đăng soi sáng, khiến đường phố lung linh rực rỡ.
Khách nhân trêи đường còn nhộn nhịp hơn cả ban ngày, từng cặp tình nhân đạo lữ tay trong tay đi dạo phố. Dưới ánh sáng lung linh của Nguyệt Lượng và vô số linh đăng, khuôn mặt các cặp nam thanh nữ tú bừng sáng, nói cười không ngớt.
Ác Quỷ Máu đương nhiên cũng sẽ hưởng thụ một chút loại không khí này, tay phải nó ôm eo Long Nữ, tay trái ôm Thi Thi, dẫn hai cái mỹ nhân đi ngắm cảnh.
"Tà Huyết... Long Nữ muốn mua cái kia." - Long Nữ đột nhiên kéo Ác Quỷ Máu đi đến gần một cửa hàng.
Đây chỉ là một sạp hàng ven đường, bán mấy món trang sức dành cho nữ nhân. Chủ cửa tiệm là một thiếu nữ Tiên Linh Tộc, dáng người nhỏ nhắn nhanh nhẹn, cũng có chút tư sắc.
Long Nữ cầm lên một cây trâm ngọc màu trắng, toàn thân cây trâm bóng loáng, được làm từ bạch ngọc, trêи thân có điêu khắc họa tiết long phượng, lại đính thêm mấy viên đá quý, trông hết sức bắt mắt.
"Vị tiểu thư này ánh mắt thật tinh tường, cây trâm này gọi là Long Phụng Bạch Trâm, là một bảo vật được làm từ cực phẩm bạch ngọc, họa tiết trêи trâm do đại sư của Thiên Cơ Các điêu khắc, lại được đính mười lăm viên Thâm Hải Ngũ Sắc Thạch có giá trị vô cùng. Đặc biệt cây trâm này trêи đời chỉ có một cây duy nhất, sẽ không có cây thứ hai, nếu tiểu thư bỏ lỡ sau này muốn mua cũng không thể." - Thiếu nữ chủ tiệm liền giới thiệu sản phẩm, nghe qua thì vô cùng ghê gớm, nhưng nếu phân tích kỹ lại thì cây trâm này chẳng đáng mấy đồng.
Bạch ngọc là loại ngọc thạch thường thấy nhất, vài khối linh thạch có thể mua một tảng lớn, cực phẩm bạch ngọc cũng chỉ đáng giá vài chục viên linh thạch. Vị đại sư Thiên Cơ Môn trong lời nói chính là chủ tiệm, trang phục nàng mặc là trang phục đệ tử Thiên Cơ Môn. Còn cái gọi là Thâm Hải Ngũ Sắc Thạch chính là đá san hô dưới đáy biển, bị đào lên rồi mài cho sáng bóng, cây trâm này được chế tạo bằng tay, đương nhiên cả thế giới sẽ chỉ có một cây duy nhất.
"Chủ nhân... Mua nó cho Long Nữ đi." - Long Nữ dùng đôi mắt to tròn nhìn Ác Quỷ Máu.
"Giá bao nhiêu thạch? " - Ác Quỷ Máu chậm rãi hỏi.
"Không mắc, chỉ một ngàn cực phẩm linh thạch." - Thiếu nữ chủ tiệm mỉm cười, nói ra một cái giá cắt cổ.
Ác Quỷ Máu nghe xong liền nhíu mày, nó đương nhiên không tiếc tiền, nhưng khi không bị chém một nhát cũng chẳng vui vẻ gì.
"Thứ này tiền nguyên liệu chưa đến trăm linh thạch, chế tạo cũng chỉ mất vài ngày, hơn nữa cũng chẳng phải pháp bảo mà chỉ là một món trang sức bình thường. Cái giá này cũng quá mắc chứ?" - Ác Quỷ Máu nhíu mày hỏi.
"Đương nhiên không mắc, ngài nhìn đạo lữ của ngài vui vẻ như vậy, người xưa có câu nụ cười mỹ nhân ngàn vàng khó mua. Ngài dùng một ngàn linh thạch mua lấy sự vui vẻ cho đạo lữ, rất là đáng giá." - Nữ chủ tiệm uyển chuyển nói, xem ra nàng đã dùng cách này chặt chém rất nhiều người, giọng văn vô cùng chuyên nghiệp.
"Ngài lại nhìn kỹ cây trâm này một chút, mỗi nét khắc đều vô cùng tinh xảo, tiểu nữ chú tâm cẩn thận điêu khắc cũng tốn rất nhiều tâm huyết."
"Cô nói cũng xem như hợp lý." - Ác Quỷ Máu gật đầu, nét mặt lại giãn ra.
"Nàng có muốn mua cái gì không Thi Thi? Dây chuyền, lắc tay, trâm cài?" - Ác Quỷ Máu nhìn sang cô vợ nhỏ hỏi.
"Ưm... Ưm..." - Thi Thi khẽ gật đầu, nàng cũng lựa lấy một chiếc trâm màu xanh cài lên tóc.
"Rất đẹp!" - Ác Quỷ Máu vui vẻ nói, Thi Thi liền nở nụ cười ngọt ngào.
Ác Quỷ Máu lại lựa thêm vài món đồ trêи sạp hàng.
"Một vạn linh thạch đủ rồi chứ?" - Ác Quỷ Máu lấy ra một túi linh thạch đặt lên bàn.
"Đủ rồi! Đa tạ đạo hữu, đạo hữu thật hào phóng, hai vị cô nương đây thật tốt số." - Nữ chủ tiệm mừng rỡ nói, vốn dĩ nàng nghĩ nam nhân trước mặt sẽ trả giá xuống hai ba trăm linh thạch, không ngờ hắn lại hào phóng như vậy.
"Chúng ta đi thôi." - Ác Quỷ Máu tiếp tục dẫn hai mỹ nhân đi dạo.
Trêи đường Long Nữ thường đòi mua mấy món đồ vật linh tinh, khiến nó tiêu tốn không ít linh thạch.
Sau vài tiếng đi bộ, cuối cùng Ác Quỷ Máu cũng đi đến cảng biển. Thương Hải Thành mặt bắc giáp biển, là thương cảng lớn nhất Linh Ma Giới. Trêи cảng có rất nhiều tàu thuyền neo đậu, trêи thuyền chứa đầy tài liệu hàng hóa.
"Oa! Bên kia thật đẹp, Long Nữ muốn lên đó chơi." - Long Nữ chỉ tay về một chiếc thuyền được trang hoàng lộng lẫy.
Du thuyền này rất lớn, phía bên ngoài được trang trí bằng những ruy băng lụa đỏ, những đèn lồng nhiều màu sắc.
Rất nhiều thiếu nữ ăn mặc gợi cảm đứng bên ngoài mạn thuyền, vẫy tay mời gọi khách nhân qua lại.
"Nàng biết chỗ đó là gì không?" - Ánh mắt của có chút kỳ dị nhìn Long Nữ.
"Không biết, nhưng ta muốn vào đó chơi, giống như rất vui." - Long Nữ lắc đầu, ánh mắt hướng về du thuyền đầy vẻ mong chờ.
"Để ta giải thích một chút, nơi đó là kỹ viện, cùng loại với nhà thổ ở Thế Giới Máu. Bên trong đều là những nữ nhân buôn hương bán phấn, cùng nam nhân vui vẻ đổi lấy linh thạch."
"Chỉ có nam tu sĩ mới có thể đi vào, nữ nhân không thể vào." - Ác Quỷ Máu chậm rãi giải thích.
"Tại sao chứ? Long Nữ muốn vào đó." - Long Nữ phụng phịu nói.
Ánh mắt Thi Thi cũng nhìn mấy nữ nhân xinh đẹp, lại hướng tai nghe tiếng cười đùa vui vẻ từ du thuyền truyền ra.
"Hắc hắc, nếu nàng thực sự muốn thì ta dẫn nàng đi, nhưng đừng có hối hận đó." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười gian xảo, bản thân nó cũng muốn vào kỹ viện chơi một chút.
Du thuyền hiện tại đang đậu gần bến, từng đoàn nam tu sĩ bước lên mạn thuyền.
"Ai nha, Hoa công tử lâu lắm không thấy ngài đến thăm thϊế͙p͙ đó." - Một nữ nhân áo đỏ vẫy tay về phía một khách quen.
"Là Yến Hồng đó sao, lần này ta ra biển có chút nguy hiểm, nhưng thu nhập cũng rất khá, lại cùng nàng vui vẻ mấy ngày." - Hoa công tử liền tiến đến nắm tay mỹ nhân, kéo vào bên trong du thuyền.
Nam tu sĩ rất nhiều, mỗi người đều nhanh chóng lựa chọn lấy một nữ nhân yêu thích.
Ác Quỷ Máu cũng dẫn theo Thi Thi và Long Nữ vào trong, nhưng nó lại bị chặn lại bởi một nữ nhân.
"Xin công tử thứ lỗi, Diệu Âm Lâu chỉ tiếp đón nam nhân, không thể dẫn nữ tử vào bên trong, nếu ngài có nhu cầu khác có thể đi cửa sau cùng nhân viên liên hệ."
Cô gái này có tu vi Đại Thừa hậu kỳ, giống như là chấp sự quản lý hơn là kỹ nữ.
"Hai cô gái này là linh sủng và thi khôi của ta, Diệu Âm Lâu chẳng lẽ lại cấm tu sĩ đem theo linh sủng và thi khôi vào thưởng ngoạn? Hay là khinh thường ta không có tiền?"
Nữ chấp sự nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên, liền sử dụng thần thức dò xét, quả thực phát hiện ra Thi Thi là một cái nữ thi, còn Long Nữ là yêu thú hóa hình.
"Công tử thứ lỗi, là do linh sủng và thi khôi của ngài có hình dạng quá đặc thù, thϊế͙p͙ thân không nhận ra. Ngài tất nhiên có thể vào bên trong thưởng ngoạn, nhưng vẫn phải chọn lấy một nữ nhân cùng ngài bầu bạn." - Nữ chấp sự tránh sang một bên, nhường đường cho Ác Quỷ Máu.
"Rất tốt, vậy chọn cô đi." - Ác Quỷ Máu mỉm cười, muốn đưa tay ra nắm lấy tay nữ chấp sự.
"Ta?" - Nữ chấp sự vô cùng ngạc nhiên.
"Cô cũng là nữ nhân trong Diệu Âm Lâu, chẳng lẽ không thể chọn?" - Ác Quỷ Máu nhíu mày.
"Có thể thì vẫn có thể, nhưng thϊế͙p͙ thân chỉ bán kỹ không bán thân, giá cả cũng rất đắt, ngài vẫn nên chọn mấy cô nương khác thì hơn." - Nữ chấp sự uyển chuyển từ chối, nàng là trưởng lão Diệu Âm Môn, một trong những môn phái thuộc Âm Dương Tông. Nàng chỉ là nhận nhiệm vụ tông môn đến quản lý du thuyền, đương nhiên không phải kỹ nữ thực sự.
"Giá cả không thành vấn đề, cô hầu rượu ta là được, cũng không cần làm gì khác." - Ác Quỷ Máu tự tin nói.
"Xem ra là một cái nhà quê lên thành phố, còn tưởng mình có tiền sao, đã vậy bản cô nương cũng cắt ngươi một miếng thịt." - Nữ chấp sự thầm nhủ, sắc mặt tươi cười như hoa mùa xuân.
"Nếu công tử đã có nhã hứng như vậy thì Hồng nhi sẽ phụng bồi ngài một phen." - Hồng nhi liền thi triển mị hoặc thuật, đem Ác Quỷ Máu câu dẫn đi vào bên trong thuyền.
Trong lâu các là một đại sảnh lớn, có rất nhiều bàn ghế, trêи mỗi bàn đều ngồi một nam tu sĩ và một hai nữ đệ tử của Diệu Âm Môn.
Môn phái này chỉ là nhị lưu môn phái, đệ tử trong phái đều là nữ, tu luyện song tu công pháp và mị hoặc thuật. Tu sĩ bình thường muốn kiếm linh thạch đều phải liều mạng cùng yêu thú chém giết, lên núi cao xuống vực sâu thu thập thảo dược, những việc này đều rất nguy hiểm, chưa kể đến việc còn thường xuyên gặp cướp.
Một số nữ tu sĩ bởi vì hiền lành nhân hậu hoặc là quá nhát gan, không dám cùng người tranh đấu. Nhưng các nàng lại vẫn muốn tu luyện, vẫn muốn có cuộc sống an nhàn hạnh phúc. Vậy các nàng liền lựa chọn gia nhập những môn phái như Diệu Âm Môn, mỗi ngày buôn phấn bán hương cùng nam nhân song tu tăng tu vi, sau đó lại nhận một ít linh thạch từ những nam nhân này, đủ để trang trải cuộc sống.
Các nàng cũng phải nộp lên môn phái một phần thu nhập, đổi lấy sự bảo vệ của môn phái, không sợ bị quỵt tiền hay bị bắt nạt.
Cái việc bán thân nuôi miệng chẳng hay ho gì, nhưng chí ít các nàng cũng chẳng làm hại ai. Xem như là một loại nghề nghiệp đặc thù, Ác Quỷ Máu không xem thường các nàng, nhưng cũng chẳng coi trọng.
Hồng nhi dẫn Ác Quỷ Máu ngồi xuống một bàn gần với sân khấu, vị trí của bàn này rất tốt, trêи bàn bày biện rất nhiều món ăn được trang trí đẹp mắt.
"Hôm nay công tử đến thật đúng lúc, lát nữa sẽ có Bình Nhi cô nương đến đây biểu diễn, tất nhiên giá cả ngày hôm nay cũng mắc hơn bình thường rất nhiều." - Hồng nhi mị hoặc nói, trong đầu lẩm nhẩm tính tiền.
"Bình Nhi là ai?" - Ác Quỷ Máu chớp mắt hỏi.
"Công tử không biết nàng?" - Hồng nhi tỏ ra ngạc nhiên.
"Nàng ta là người đứng đầu Hoa Khôi Bảng, là thái thượng trưởng lão của Âm Dương Tông. Được vô số nam nhân hâm mộ truy cầu."
"Nghĩa là rất xinh đẹp?"
"Đâu chỉ xinh đẹp, chính là tiên nữ hạ phàm cũng không sánh bằng nàng." - Hồng nhi lắc đầu.
"Vậy so với nàng thì sao?"
"Công tử nói đùa, thϊế͙p͙ thân sao có thể cùng nàng ta so sánh, nếu có thể bằng một góc đã là mãn nguyện." - Hồng nhi khẽ cười, bàn tay uyển chuyển rót cho Ác Quỷ Máu một ly rượu.
"Tà Huyết... Long Nữ có chút sợ." - Long Nữ đột nhiên co rúm người lại, ôm lấy cánh tay của Ác Quỷ Máu.
Xung quanh có rất nhiều nam nhân, thỉnh thoảng chúng lại nhìn nàng với vẻ háo sắc. Long Nữ rất xinh đẹp trêи người lại có khí tức cao quý của Long Tộc, mấy cô nương trong kỹ viện đều kém xa nàng.
"Hắc hắc, không phải nàng đòi vào đây sao? Chưa gì đã muốn về." - Ác Quỷ Máu liền đem Long Nữ ôm lấy, dỗ dành nàng một chút.
Sau đó nó nâng một ly rượu ép nàng uống, khiến gương mặt của Long Nữ ửng đỏ.
"Thi Thi cũng uống với ta một ly." - Ác Quỷ Máu cũng ép cô vợ nhỏ của nó uống rượu.
Sau đó nó lại rót tiếp một ly, trong lúc rót âm thầm nhúng ngón tay vào ly rượu, đem một giọt máu nhỏ vào bên trong, khẽ lắc một cái liền khiến giọt máu hòa tan.
"Nàng cũng uống với ta một ly." - Ác Quỷ Máu hướng ly rượu về phía Hồng nhi.
"Đa tạ công tử!" - Mỹ nữ liền đem ly rượu tiếp lấy, một hơi uống cạn, nàng vô cùng tự tin với tửu lượng của mình, uống vài bình rượu cũng không vấn đề gì, nhưng nàng lại không chú ý đến ý cười nồng đậm trong mắt Ác Quỷ Máu.