Chẳng bao lâu từ trong Diệu Âm Môn lan truyền ra bên ngoài một tin đồn, trong môn phái có một cái thần bí nam nhân, chỉ trong một tháng đã giúp môn chủ và đại trưởng lão đột phá Độ Kiếp Kỳ.
Tin đồn này nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ Thương Hải Thành, khiến rất nhiều nữ tu Đại Thừa Kỳ động tâm.
Bên trong đại sảnh của Diệu Âm Lâu ngồi sáu nữ tu sĩ, các nàng đều có tu vi Đại Thừa Kỳ đỉnh phong. Trong đó có hai cái là môn chủ và đại trưởng lão của Huyễn Nguyệt Môn, ba cái là môn chủ và trưởng lão Ngọc Nữ Môn, một cái là môn chủ Thanh Tú Môn, đều là những môn phái nữ tu nổi danh gần Thương Hải Thành.
Trêи ghế chủ tọa là Hồng Mộng và Hồng nhi, hai nàng lúc này đều mặc quần áo kín đáo, trêи mặt đeo một tấm khăn rất dày, có tác dụng ngăn cản thần thức, khiến không ai có thể nhìn rõ dung mạo của các nàng.
"Các cô đến gặp ta là có chuyện gì?" - Hồng Mộng khẽ hớp một ngụm trà, dùng lời lẽ lạnh băng hỏi.
Nàng cùng mấy nữ tu này lúc trước là quan hệ đối địch, thường xuyên tranh giành quan khách hoặc là danh tiếng, nay nàng và Hồng nhi đã là Độ Kiếp Kỳ tu sĩ, Diệu Âm Môn cũng biến thành một cái nhất lưu môn phái, mấy môn phái kia không cách nào so bì.
"Huyền Nguyệt có chút lễ vật muốn tặng cho Hồng Mộng tỷ tỷ. Lúc trước cùng tỷ tranh giành khách nhân cũng chỉ vì mưu sinh của đệ tử trong môn. Trong lòng vẫn luôn thấy hổ thẹn, tỷ tỷ là người rộng lượng, xin tha thứ cho tiểu muội." - Môn chủ Huyễn Nguyệt đem một cái túi trữ vật dâng lên.
Hồng Mộng liền tiếp lấy, bên trong chứa hơn năm mươi vạn linh thạch, là một số tiền rất lớn.
"Cổ nhân có câu đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại, Huyền Nguyệt muội tử đã có lòng thành, vậy chuyện cũ xem như xóa bỏ." - Hồng Mộng bởi vì tâm tình vui sướиɠ, nhận tiền liền mỉm cười, không lại so đo chuyện cũ.
"Hồng Mộng tỷ tỷ, tiểu muội cũng có chút lòng thành muốn hiếu kính cho tỷ."
Môn chủ Ngọc Nữ Môn và Thanh Tú Môn cũng dâng lên lễ vật.
Hồng Mộng thấy vậy liền biết chuyện không đơn giản, mấy nữ nhân này là có toan tính riêng.
"Các cô nói thẳng ý đồ ra đi, ta không muốn tốn nhiều thời gian." - Hồng Mộng nhíu mày nói.
"Bọn muội muốn đem môn phái giải tán, đem toàn bộ môn nhân bao gồm cả bản thân đầu nhập vào Diệu Âm Môn, về sau làm thủ hạ cho tỷ tỷ."
"Diệu Âm Môn bây giờ đã là nhất lưu môn phái, nhưng môn nhân ít ỏi, có đệ tử của bọn muội gia nhập, nhất định sẽ tăng cường thực lực lên mấy lần, đủ để cùng các đại môn phái sánh vai. Về sau tỷ muội chúng ta cũng không sợ bị người bắt nạt." - Huyền Nguyệt nói tiếp.
"Các cô thực sự muốn đem môn phái giải tán, tất cả gia nhập Diệu Âm Môn?" - Hồng Mộng có chút ngây người.
Một cái môn phái muốn xây dựng đều mất mấy ngàn mấy vạn năm, trải qua nhiều đời tổ sư môn chủ mới có thể dựng thành, lại phải kinh qua bao gian nan vất vả, hiểm trở gập ghềnh để bảo vệ môn phái.
Nàng vì bảo vệ Diệu Âm Môn không tiếc hy sinh thân thể, đi lấy lòng mấy lão ma Âm Dương Tông, cốt chỉ để nhận sự che chở từ Đại Tông Môn. Nếu kêu nàng giải tán Diệu Âm Môn thì thà giết nàng còn hơn. Vậy mà ngày hôm nay mấy cái nữ tu vẫn luôn đối địch với nàng, lại tình nguyện giải tán môn phái, đi làm thủ hạ cho nàng.
"Các cô là thực sự muốn như vậy? Hay vẫn là vì tin đồn?" - Hồng Mộng nhíu mày hỏi, việc hai tỷ muội nàng đột phá tu vi có chút kinh dị, rất nhiều loại tin đồn lan truyền ra ngoài.
"Là cả hai, bọn muội cũng giống như tỷ, có thể làm mọi chuyện vì tỷ muội trong môn, những nổi khổ tỷ chịu thì bọn muội cũng ăn không ít."
"Nay nếu có thể hợp bốn môn phái làm một, trong phái lại có nhiều cao thủ Độ Kiếp Kỳ, đương nhiên cuộc sống của tỷ muội trong môn phái cũng sẽ tốt hơn. Về lâu về dài có thể thành lập một Đại Tông Môn dành cho nữ tu, để nữ tu sĩ chúng ta không còn bị người ức hϊế͙p͙, không còn bị bắt làm lô đỉnh, làm tỳ thϊế͙p͙." - Ngọc Nữ Môn chủ hùng hồn nói.
"Đúng vậy, chúng ta mục đích thành lập môn phái đều là giống nhau, đều vì giúp nữ tu sĩ có cuộc sống dễ chịu hơn. Nay Diệu Âm Môn cường thịnh, bọn muội muốn gia nhập cũng là lẽ đương nhiên." - Thanh Tú Môn chủ cũng lên tiếng.
"San Ngọc và Trương Tú muội muội lời nói rất hợp ý ta, vì giúp đỡ nữ tu sĩ trong thiên hạ, Hồng Mộng ta chấp nhận yêu cầu của các muội." - Hồng Mộng gật đầu đồng ý.
"Vậy tỷ có thể cho chúng ta gặp vị công tử kia được không? Bọn muội có thể tiến giai Độ Kiếp Kỳ, cũng sẽ giúp thực lực Diệu Âm Môn tăng cường." - Huyền Nguyệt cuối cùng không nhịn được, liền nói ra mục đích thật sự.
"Việc này..." - Hồng Mộng có chút khó xử, phải rất khó khăn nàng mới có thể lấy lòng Ác Quỷ Máu, nếu giờ để hắn gặp mặt sáu nữ nhân này, e rằng sẽ quên mất nàng.
"Bọn muội đem theo toàn bộ môn phái tài phú, nguyện dâng hết cho tỷ tỷ định đoạt." - Huyền Nguyệt lấy ra mấy cái túi trữ vật, toàn bộ đưa lên.
Hồng Mộng nhìn vào bên trong liền chết lặng, tổng cộng tài sản phải đến hai ba ngàn linh thạch, nàng chưa từng nghĩ sẽ có lúc có nhiều tiền như vậy.
"Được rồi! Nhưng tính cách công tử có chút cổ quái, các muội cố gắng lấy lòng chàng, khiến chàng vui vẻ thì chàng sẽ giúp đỡ các muội. Cố gắng đừng làm chàng giận." - Hồng Mộng thở dài một hơi, đồng ý đem mấy cái nữ nhân đi gặp Ác Quỷ Máu.
"Công tử... Có mấy vị muội muội muốn xin chàng giúp đỡ." - Hồng Mộng khẽ gõ cửa phòng.
Ác Quỷ Máu sắc mặt có chút vừa mừng vừa sợ, trước giờ vẫn là nó đi lừa gạt nữ nhân ngủ với nó, hôm nay lại có nhiều mỹ nữ dâng tận miệng như vậy, khiến Ác Quỷ Máu có chút không quen.
"Khục... Nàng dẫn họ vào đi." - Ác Quỷ Máu cố tỏ ra bình tĩnh.
Sáu cái mỹ nữ như hoa như ngọc tiến vào, tu sĩ Huyễn Nguyệt Môn như trăng trong nước, mị hoặc quyến rũ. Tu sĩ Ngọc Nữ Môn lại thanh tao thoát tục, không nghiễm bụi trần. Tu sĩ Thanh Tú Môn thì yểu điệu thục nữ, giống như muội tử nhà kế bên, thanh mát ngọt ngào.
Mấy nữ nhìn thấy Ác Quỷ Máu vô cùng anh tuấn liền yêu thích, để đột phá tu vi dù phải ngủ với một lão già gần đất xa trời thì các nàng cũng đồng ý, nếu là cùng mỹ nam thì dâng lên toàn bộ gia sản các nàng cũng chịu.
Ác Quỷ Máu nhìn mấy nữ liền hoa cả mắt, có chút không biết nên làm thế nào.
"Các nàng là muốn ta chơi các nàng? Trợ giúp các nàng đột phá tu vi?" - Ác Quỷ Máu trực tiếp hỏi thẳng.
"Đúng vậy! Mong công tử thành toàn." - Mấy nữ liền thi triển các loại mị hoặc thuật, giống như bách hoa khoe sắc, cố gắng câu dẫn Ác Quỷ Máu.
"Ài... Nếu các nàng đã thành tâm như vậy, Ác Quỷ Máu ta cũng không thể để mỹ nhân thất vọng."
"Các nàng đến đi, ta tinh tẫn thân vong cũng sẽ giúp các nàng." - Ác Quỷ Máu thở dài một hơi, rốt cuộc chấp nhận.
Sáu nữ nghe vậy thì vui sướиɠ khôn cùng, nhanh chóng cởi bỏ xiêm y trêи cơ thể, nhào vào lòng hắn.
Từ đó cứ cách vài ngày trêи nóc Diệu Âm Lâu lại xuất hiện một đám mây linh khí cường đại, báo hiệu một cái tu sĩ Độ Kiếp Kỳ vừa đột phá thành công.
Trong vòng nửa năm liên tục tám cái tu sĩ Độ Kiếp Kỳ xuất hiện, thực lực Diệu Âm Môn bạo tăng, còn mạnh hơn mấy cái nhất lưu môn phái, đợi một thời gian nữa, khi các nàng tu luyện đến Độ Kiếp hậu kỳ thì sẽ trở thành một cái đại tông môn hùng mạnh.
Cũng từ đó vô số tin đồn lan truyền ra ngoài, truyền thuyết về một nam nhân thần bí có thể giúp người khác đột phá bình cảnh xuất hiện ở khắp mọi nơi, toàn bộ Linh Ma Giới đều rúng động. Nữ tu sĩ Đại Thừa Kỳ ở khắp mọi nơi đổ dồn về Thương Hải Thành, muốn gia nhập Diệu Âm Môn. Cho dù là nữ tu sĩ đã có môn phái cũng cùng tông môn đoạn tuyệt quan hệ, hướng về Diệu Âm Môn xin gia nhập.
Mục đích của tất cả các nàng đều vì đột phá tu vi, tăng cường thực lực.
"Công tử, hôm nay có mười hai cái muội muội muốn xin gặp mặt người." - Hồng Mộng vui vẻ nói.
Nhưng nàng gọi hồi lâu vẫn không thấy Ác Quỷ Máu trả lời, liền tiến vào bên trong xem thử, chỉ thấy phòng ốc trống trơn không một bóng người, chỉ có một lá thư đặt trêи bàn.
"Ác Quỷ Máu ta bị các nàng hút khô không biết bao nhiêu lần, cảm thấy thân thể không chịu nổi, đành không từ mà biệt. Ta hiện tại cũng đã rời khỏi Thương Hải Thành, đợi lúc rãnh rỗi sẽ về thăm các nàng. Mấy nữ nhân kia nàng giữ lại cũng được, đuổi họ đi cũng được, nhưng ta sẽ không giúp đỡ họ đột phá bình cảnh. Chơi nữ nhân tuy vui vẻ, nhưng sinh mạng vẫn quý giá hơn. Các nàng giữ gìn sức khỏe, không cần quá mong nhớ ta. Ác Quỷ Máu biệt thư."
Hồng Mộng chậm rãi đọc những chữ viết Ác Quỷ Máu lưu lại, trêи gương mặt mỹ lệ xuất hiện những giọt nước mắt.
"Có chuyện gì vậy môn chủ?" - Huyền Nguyệt liền hỏi, giờ nàng đã là nhị thái thượng trưởng lão của Diệu Âm Môn.
"Chàng đi rồi!" - Hồng Mộng thở hắt một hơi, đem bức thư đưa cho Huyền Nguyệt.
"Mấy cái tỷ muội chúng ta ngày nào cũng quấn lấy chàng, việc chàng bỏ đi cũng chỉ là sớm muộn. Chỉ mong sau này chàng có thể nhớ lấy chúng ta, lại quay về gặp mặt một phen." - Ánh mắt của Huyền Nguyệt trở nên ảm đạm.
Mặc dù không còn cái thần bí nam tu có thể giúp người đột phá bình cảnh. Nhưng vẫn có rất nhiều nữ tu sĩ đồng ý gia nhập Diệu Âm Môn, khiến thực lực môn phái ngày càng lớn mạnh, các nàng bây giờ không chỉ kinh doanh kỹ viện mà đã bắt đầu lấn sân sang các lĩnh vực khác, mua lại rất nhiều sản nghiệp trong Thương Hải Thành, không ngừng chế tác vật phẩm, bắt đầu buôn bán với các môn phái khác, khiến cho Diệu Âm Môn phát triển ngày càng mạnh mẽ.