Ánh sáng từ truyền tống trận tan đi, Kim Bình bước ra khỏi trận pháp, còn Ác Quỷ Máu vẫn lẽo đẽo đi phía sau nàng.
Bước ra khỏi khu vực truyền tống là một khu phố xá sầm uất dân cư đông đúc, trên đường đều là tu sĩ Cổ Ma tộc ăn mặc quái dị.
Nam nhân Linh Tộc thường ăn mặc nho nhã, nữ tử thì nhu thuận hiền hòa.
Chỉ nhìn bề ngoài thì thấy đó là một chủng tộc rất chú trọng lễ nghĩa và đạo đức, ủng hộ lẽ phải và chính nghĩa.
Nhưng những ai tiếp xúc với tu sĩ Linh Tộc lâu đều biết tính cách thực sự của họ vô cùng âm hiểm xảo trá, ngoài mặt xưng hô đạo hữu huynh đệ, nhưng khi có lợi ích to lớn liền sẽ trở mặt.
Những kẻ vừa là bằng hữu kia sẽ biến thành kẻ thù, không hề ngần ngại thi triển pháp bảo thần thông đem vị hảo huynh đệ tru diệt.
Cổ Ma tộc thì nổi danh hung ác, lấy việc kẻ mạnh ăn kẻ yếu làm chân lý.
Vậy nên phần lớn nam tử Ma Tộc đều có bộ dáng thô lỗ, vai u thịt bắp, hoặc là trông cực kỳ dị dạng do tu luyện các loại tà thuật.
Nữ tử Ma Tộc cũng không quá chú trọng lễ nghĩa, các nàng thích tự do phóng khoáng.
Vậy nên quần áo của bọn họ thường rất thiếu vải, phần lớn da thịt đều được các nàng phô bày ra ngoài, thậm chí có những cô nàng còn chẳng thèm mặc quần áo mà chỉ đính lên người những món trang sức.
"Chỗ này hay thật đấy! Sao trước giờ ta không biết nhỉ?" - Ác Quỷ Máu nhìn ngang liếc dọc, khắp con phố nó đang đứng đều là mỹ nữ.
Y phục của các nàng đều chỉ là áo yếm và váy ngắn, thân thể bại lộ ra ngoài.
Các nàng xuất hiện khắp các con phố tụm năm tụm ba nói cười vui vẻ, đem cảnh xuân phô bày mời chào.
Bỗng có một cô nàng thản nhiên đi lại gần Ác Quỷ Máu.
"Công tử, Yên Nhi thật lâu không gặp người, người có nhớ Yên Nhi chăng?" - Cô gái cười mị mị hỏi, nàng khẽ nheo mắt đá lông mi.
"Ta quen nàng sao?" - Ác Quỷ Máu cũng cười cười trả lời, rất dễ dàng đoán ra ý đồ của cô gái trước mắt.
"Ai nha, công tử thật là vô tình, uổng công Yên Nhi vẫn luôn mong nhớ người."
"Gần đây Yên Nhi mới tìm được một quyển công pháp, liệu công tử có thể cùng Yên Nhi tu luyện, chỉ điểm cho Yên Nhi một hai, cùng nhau tìm hiểu Âm Dương Đại Đạo." - Cô gái làm ra vẻ giận hờn rồi cười duyên hỏi.
Nàng trực tiếp cầm lấy tay của Ác Quỷ Máu đặt lên ngực mình, đem thân thể dựa sát vào người nó.
Những người qua đường cũng chẳng ai thèm để ý, những cảnh thế này họ đã thấy mỗi ngày.
"Cho nàng!" - Ác Quỷ Máu lấy ra một túi nhỏ linh thạch đưa cho cô gái.
"Nàng trước tiên trở về khách sạn, khi nào rãnh ta sẽ tìm nàng song tu." - Ác Quỷ Máu nói xong liền đem nữ nhân đẩy ra khỏi người.
"Đa tạ công tử, vậy Yên Nhi đến Lý Hoa Lâu trước, phòng năm lầu bốn Yên Nhi sẽ đợi công tử ở đó." - Cô gái nhận được tiền thì nụ cười trên mặt càng rạng rỡ, nàng nhanh chóng đem túi tiền cất đi, cúi đầu cảm tạ rồi đi vào một tòa nhà gần đó.
"Ngươi thích loại gái đứng đường này sao?" - Kim Bình nhíu mày hỏi.
"Đương nhiên là không, chỉ là ta rất hào phóng, linh thạch đối với ta chỉ như hòn đá bên đường, cho nàng ta vài viên cũng chẳng tổn thất gì."
"Ngu xuẩn!" - Kim Bình nghe xong lý do liền mắng một câu, nàng tiếp tục đi tiếp, hướng về phía thành nam đi đến.
Hai bên đường là rất nhiều những tòa lầu nguy nga tráng lệ, rất nhiều nữ tử ăn mặc hở hang đứng bên cạnh lan can uốn éo thân thể mời gọi khách nhân.
Tòa thành này gọi là Yểm Nguyệt Thành dưới sự quản lý của Nhật Nguyệt Môn, là một trong các đại môn phái của Âm Dương Tông.
Nơi này là thiên đường ăn chơi, khắp nơi đều mở kỹ viện, ngay cả nữ nhân ngoài đường phần lớn cũng đều là kỹ nữ buôn hương bán phấn, cô gái Yên Nhi vừa nãy chính là một trong số đó.
Đi được một lúc thì Kim Bình nghĩ ra cách để thoát khỏi Ác Quỷ Máu, nàng lấy ra một miếng thẻ ngọc đưa cho sắc quỷ.
Bên trong thẻ ngọc là hình ảnh của mười nữ nhân vô cùng xinh đẹp, người thì yểu điệu thướt tha ánh mắt lúng liếng đa tình, người thì nóng bỏng mười phần, nhũ phong no tròn chín mọng.
"Đây là mười cái hoa khôi của Yểm Nguyệt Lâu, ngươi muốn chơi gái thì đi tìm bọn họ, có tấm thẻ bài này sẽ được chiết khấu mười lăm phần trăm.
Giờ thì đừng đi theo ta nữa."
Ác Quỷ Máu ngắm nghía mấy cô gái trong tấm thẻ một hồi, sau đó nó đem tấm thẻ cất đi.
"Ai bảo nàng ta muốn đi chơi gái, ta là đi giết người, nàng cứ tiếp tục công việc của nàng, không cần quan tâm ta."
"Hừ! Ta đi câu dẫn nam nhân, ngươi cũng muốn đi theo sao?" - Kim Bình hừ lạnh.
Ác Quỷ Máu trầm ngâm vài giây, trong ánh mắt nó hiện lên một tia cổ quái.
"Hắc hắc, thực sự ta cũng rất muốn biết nàng câu dẫn nam nhân như thế nào, là giống như lần trước câu dẫn ta sao?" - Ác Quỷ Máu tươi cười hỏi.
Kim Bình nghe vậy liền hết cách, mời thần thì dễ tiễn thần thì khó, nàng chỉ có thể tự trách bản thân hôm đó vì sao lại ngốc như vậy, cùng cái tên dở hơi này dây dưa.
"Được, ngươi muốn xem thì cứ xem." - Mỹ nhân tức giận dậm chân mà không làm gì được, chỉ đành xoay người bước đi.
Vừa rời khỏi cổng thành Kim Bình liền tế ra phi kiếm phóng vọt lên trời, hướng về khu vực núi rừng mà đi.
Nàng sử dụng thần thức quét qua lại trong khu vực, vừa đi vừa tìm kiếm con mồi.
Tất nhiên con mồi nàng tìm kiếm chẳng phải yêu thú, mà là những nam tu sĩ.
Sau một hồi lâu tìm kiếm nàng cũng phát hiện ra con mồi phù hợp, đó là một gã Cổ Ma có tu vi Đại Thừa kỳ.
Gã này lưng hùm vai gấu, toàn thân mọc ra lông đen.
Trên vai hắn ta vác thi thể của một con yêu thú to lớn, chậm rãi hướng về Yểm Nguyệt thành đi đến.
Kim Bình tính toán khoảng cách phù hợp, nàng bay ngược về phía sau, cách gã Cổ Ma khoảng mười phút đi bộ.
Mỹ nhân lấy từ trong túi trữ vật ra một bình ngọc, nàng đem chất lỏng đỏ như máu trong bình đổ vào miệng, rồi phun mạnh lên trước ngực.
Kế tiếp nàng nằm lăn ra bãi cỏ bên đường, khí tức trên thân thể phập phù bất định, gương mặt chuyển từ trắng hồng sang tái nhợt.
Chỉ chưa đến một phút nàng đã cải trang thành một nữ tu sĩ thân chịu trọng thương đang nằm hôn mê bất tỉnh.
Ác Quỷ Máu cũng nhảy lên một cành cây cao, nó lấy ra áo choàng tàng hình khoác lên người, yên lặng quan sát diễn biến.
Khoảng mười phút sau con mồi đã đi đến vị trí đặt bẫy, từ xa xa gã Cổ Ma đã phát hiện ra Kim Bình.
Hắn cẩn thận đặt con yêu thú trên vai xuống đất, dùng thần thức quét quanh bốn phía xem có ai đang ẩn núp hay không.
"Các ngươi ra đi! Lão Ngưu nhìn thấy hết rồi! Đừng nghĩ rằng ta ngu ngốc dễ bị lừa gạt." - Gã Cổ Ma hướng về một khu vực cây cối rậm rạp hét to, nhưng một lúc lâu sau không có ai trả lời.
Lúc này hắn mới yên tâm đi lại gần Kim Bình, nhưng vẫn giữ khoảng cách vừa đủ để không bị đánh lén.
"Cô nương! Cô nương! Mau tỉnh dậy đi!" - Gã Cổ Ma gọi to một hồi.
Kim Bình suy yếu ngẩng đầu dậy, gương mặt nàng tái nhợt, khóe miệng không ngừng rỉ máu.
"Cô nương, sao cô lại nằm ở đây?" - Gã Cổ Ma cẩn thận dò hỏi, thần thức vẫn tỏa ra bốn phía canh chừng.
Có thể sống sót trong cái thế giới nhược nhục cường thực của Ma Tộc, không một ai là kẻ ngu.
"Đạo hữu cứu mạng..." - Kim Bình khẽ rên rỉ, khi nàng nói chuyện lại phun ra một ngụm máu.
"Sao cô lại ở đây? Mau trả lời ta." - Gã Cổ Ma thúc giục.
"Thiếp thân cùng đồng bọn ra ngoài săn yêu thú, không ngờ lại bị gã đốn mạt đó đánh lén, thân bị trọng thương thi triển Huyết Độn Thuật bỏ chạy." - Kim Bình yếu ớt nói, trên gương mặt hiện lên vẻ oán hận nồng đậm.
"Hừ! Lão Ngưu ta xem không phải vậy đi! Cô mau gọi đồng bọn của cô ra đây, mưu kế của hai người ta sớm đã nhìn ra." - Gã Cổ Ma nhảy lùi ra sau, cẩn thận phòng bị.
"Đạo hữu nói gì thiếp thân không hiểu, thiếp thân thực sự là bị người khác ám hại, xin đạo hữu cứu giúp." - Kim Bình vờ như ngây ngốc, một lần nữa cầu khẩn gã Cổ Ma.
Lão Ngưu thủ thế một hồi lâu cũng không thấy ai xuất hiện, lại cẩn thận đi lại gần.
Hắn lăm le khi chỉ cách Kim Bình năm bước thì nhảy vọt tới, tóm lấy túi trữ vật của nàng rồi nhảy lùi ra sau.
"A! Đạo hữu làm gì vậy? Đó là túi trữ vật của ta!" - Kim Bình biến sắc hét lên, gương mặt vừa sợ vừa giận.
Tên Cổ Ma nào quan tâm đến nàng, thần thức của hắn thẩm thấu vào bên trong túi kiểm tra, chỉ vài giây sau hắn vui vẻ cười lớn.
"Đa tạ cô nương, một vạn ma thạch và thanh kiếm này Lão Ngưu ta xin nhận."
Kim Bình nghe vậy thì chỉ biết cắn chặt răng, khóe mắt nàng ngân ngấn lệ.
"Đạo hữu lấy túi trữ vật cũng được, tiền tài là vật ngoài thân, thiếp thân chỉ xin đạo hữu đưa thiếp thân vào thành chữa trị." - Nàng yếu ớt van xin.
"Cô xem ta là đồ ngu sao? Hôm nay quả là ngày may mắn của ta, không những săn được Dương Lang Thú, lại còn lượm được một cái mỹ nữ."
"Dù sao cô cũng sắp chết, để Lão Ngưu ta giúp cô hưởng thụ khoái lạc một phen." - Gã Cổ Ma cười dâm tiện, hắn vừa nhìn thấy Kim Bình đã thèm nhỏ dãi, chẳng qua là sợ bẫy rập nên không dám làm càn.
Bây giờ túi trữ vật đã bị hắn cướp, đồng bọn của nàng cũng không xuất hiện, vậy thì những gì nàng nói chín phần là thật.
Gã Cổ Ma vồ vập lấy thân thể mảnh dẻ của Kim Bình, bàn tay thô bạo đem váy áo của nàng xé toạc.
Bầu ngực no tròn liền lộ ra ngoài, tên Cổ Ma chẳng chần chờ gì nữa, úp ngay mặt vào hai quả đào tiên mà bú mút.
Hắn nào biết khóe môi Kim Bình khẽ nhếch lên thành một nụ cười tà ác, từ giữa ngực nàng xuất hiện một cái khe nhỏ, thanh tiểu kiếm màu đen phóng vọt ra ngoài.
Ở cự ly gần như vậy gã Cổ Ma không cách nào né tránh, đầu óc của hắn bị xỏ xuyên, ma anh bên trong cũng chết ngay lập tức.
Kim Bình đem cái đầu lông lá của gã Cổ Ma đặt xuống đất, hai mắt hắn ta trợn trừng, dường như trước khi chết vẫn không hiểu vì sao mình lại chết.
"Đáng kiếp! Còn muốn cưỡng hiếp ta sao?" - Mỹ nhân bĩu môi khinh bỉ.
Từ trên người nàng ma khí bốc lên ngùn ngụt, những ma văn đen ngòm lan tràn khắp cơ thể khiến Kim Bình trở nên rất đáng sợ, hệt như một cái ma nữ.
Nàng hé miệng để lộ ra hai chiếc răng nanh nhọn hoắt màu đen, sau đó cắn mạnh vào cổ tên Cổ Ma.
Một thứ gì đó từ trong miệng nàng truyền vào người gã Cổ Ma, đem cơ thể của hắn hóa lỏng.
"Ưm..." - Âm thanh rên rỉ quái dị phát ra từ miệng nàng, chiếc cổ thon dài thỉnh thoảng lại khẽ nuốt.
Sau một lúc tên Cổ Ma vạm vỡ đã biến thành một cái xác khô, làn da của hắn ta khô quắt màu xám trắng.
Mỹ nhân giống như ăn vẫn chưa no, nàng luyến tiếc liếm chút dưỡng chất còn dính trên môi, cử động vô tâm lại đầy vẻ mị hoặc.
Kim Bình búng tay phóng ra một quả cầu lửa đem thi thể thiêu đốt không còn lại gì.
Lúc này nàng mới xoay người về phía cái cây Ác Quỷ Máu đang ẩn thân.
"Ngươi nhìn đủ chưa? Còn không chịu hiện thân?" - Kim Bình cười mị mị hỏi, chỉ là những ma văn màu đen khiến nụ cười của nàng trở nên đáng sợ.
Ác Quỷ Máu nhảy từ trên cây xuống đất, nó đem áo choàng tàng hình cởi bỏ.
Ánh mắt nó nhìn Kim Bình có chút bất thường, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì.
"Có phải sau khi nhìn thấy hình dạng thật của ta liền rất sợ hãi?" - Kim Bình lại hỏi tiếp.
Ác Quỷ Máu nhìn nàng vài giây, rồi khẽ lắc đầu mà không trả lời.
"Ha ha! Nhất định là sợ rồi, ta chính là một ma nữ thích hút khô mấy tên háo sắc như ngươi." - Kim Bình cười vô cùng vui vẻ, nàng khẽ nhếch môi để lộ hai chiếc răng nanh.
Những phù văn trên người nàng càng lúc càng dày đặc, chúng giống như những con kiến bò ngang dọc khắp thân thể nàng.
Gương mặt Kim Bình khẽ co rúm lại, nhưng rất nhanh lại dãn ra, những giọt mồ hôi rịn ra từ trán của nàng, dù không thể hiện ra ngoài nhưng Ác Quỷ Máu có thể đoán được Kim Bình đang rất thống khổ.
"Thông thường ta đều sẽ cùng con mồi giao hoan một trận, xem như bù đắp trước khi giết chúng.
Tên này thật là xui xẻo, chưa được chơi ta thì đã chết." - Kim Bình uốn éo thân thể, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào bầu ngực của mình mà nắn bóp.
Những ma văn trên người nàng càng lúc càng đậm, đem thân thể nàng che kín toàn bộ.
Đến lúc này Kim Bình không còn che dấu được sự thống khổ, khuôn mặt co rúm lại vì đau đớn.
"Nàng đang bị công pháp cắn trả?" - Ác Quỷ Máu điềm tĩnh hỏi.
"Có liên quan gì đến ngươi sao? Nhưng đúng là ta đang bị cắn trả, mỗi lần như vậy đều khó chịu vô cùng, toàn thân bỏng rát như bị lửa đốt."- Kim Bình cười mị mị trả lời, giống như nàng đang nói ai chứ không phải nàng.
"Có cách nào giúp nàng không?" - Ác Quỷ Máu lại hỏi, sắc mặt của nó vẫn bất định như cũ.
"Dễ lắm! Chỉ cần cùng nam nhân giao hoan là được.
Không phải là ngươi muốn chơi ta sao? Nếu không sợ chết thì mau đến đây đi." - Kim Bình dang tay về phía Ác Quỷ Máu mời gọi, tất nhiên nàng chỉ đang trêu đùa nó.
Vừa nhìn thấy nàng hút khô một cái nam nhân, kèm với hình dáng ma hóa gớm ghiếc như nữ quỷ hiện tại của nàng.
Ai lại dám ngủ với nàng cơ chứ, cho dù không sợ bị nàng hút khô thì cũng phải thấy sợ hình dáng của nàng.
"Được! Vậy để ta chơi nàng một hồi." - Ác Quỷ Máu gật đầu, lập tức đem quần áo trên người cởi bỏ rồi nhào đến.
"Không! Ta chỉ là nói đùa! Đừng lại đây, nếu không ta sẽ hút khô ngươi." - Kim Bình hét lên thất thanh vì sợ hãi.