Ma Thần Máu

Chương 420



Sắc quỷ cùng Bạch Yên nói chuyện hồi lâu, cuối cùng thì đoàn tu sĩ có trách nhiệm khảo hạch cũng xuất hiện.

Đó là một nhóm hơn trăm người cả nam lẫn nữ người nào cũng xinh đẹp anh tuấn, trong đó có mười người là chấp sự trưởng lão, ba người là nội môn trưởng lão, còn vị thái thượng trưởng lão dẫn đầu là một cô gái khoảng hai lăm tuổi có tu vi Độ Kiếp hậu kỳ.

Nàng toàn thân mặc áo trắng, cũng đeo mạng che mặt giống như Bạch Yên, dáng dấp cũng gần như tương tự.

Nếu như không biết còn tưởng nàng và Bạch Yên là tỷ muội.

Đoàn tu sĩ Âm Dương Tông chia làm bốn nhóm đi về bốn khu vực khác nhau, chỉ có cô gái dẫn đầu là đi về phía Ác Quỷ Máu.

"Bạch Yên gặp qua cô cô!" - Bạch Yên thấy nữ tử áo trắng liền cúi người thi lễ.

"Ca ca của ta vẫn khỏe chứ? Thật lâu không nhìn thấy hắn?"
Nhị trưởng lão Âm Dương Tông khẽ gật đầu với cháu gái, việc Bạch Yên gia nhập Âm Dương Tông là do nàng sắp đặt, cũng vì bảo vệ đứa cháu gái yêu quý khỏi ma trảo của mấy lão ma, nàng liền đứng ra nhận nhiệm vụ chủ trì lần khảo thí này.

"Phụ thân vẫn rất khỏe mạnh, người nhờ Bạch Yên nhắn với cô cô nếu có thời gian rãnh thì về thăm nhà, lão tổ phụ đã tha thứ cho người, hiện tại ông rất nhớ người." - Bạch Yên lễ phép đáp.

"Hừ! Lão già chết tiệt đó mà lại nhớ ta sao? Thật là nực cười." - Nhị trưởng lão cười lạnh.

Sau đó nàng xoay sang Ác Quỷ Máu, vô cùng kinh ngạc khi phát hiện mình không thể dò xét tu vi của nó.

"Tiểu tử! Ngươi là đến để ứng thí vào Âm Dương Tông?" - Nhị trưởng lão hỏi.

"Đúng vậy!" - Ác Quỷ Máu gật đầu đáp.

"Thật không biết phép tắc! Gia gia của ngươi không dạy ngươi phải biết tôn kính cường giả hay sao?" - Nhị trưởng lão thấy thái độ bất cần đời của Ác Quỷ Máu liền nổi giận, uy áp của Độ Kiếp hậu kỳ tu sĩ đè thẳng vào sắc quỷ.

Nào ngờ Ác Quỷ Máu chẳng hề hấn gì, chỉ yên lặng như không nhìn nàng.

"Hừ! Xem như có chút bổn sự." - Nhị trưởng lão thấy vậy liền hừ lạnh, cũng không tiện ra tay với hậu bối.


"Năm nay nhà ngươi bao nhiêu tuổi? Tu vi cấp bậc gì?"
"Ta khoảng hơn bốn trăm tuổi, tu vi Pháp Tướng sơ kỳ." - Ác Quỷ Máu chậm rãi trả lời, nó đương nhiên là không sợ vị nhị trưởng lão này.

Nghe Ác Quỷ Máu trả lời thì nhị trưởng lão hiện lên sự nghi ngờ, thiên tài ngàn năm có một như vậy sao lại chạy đến đây chơi đùa.

Nàng lấy ra một khối mọc có hai màu đen trắng, miệng khẽ niệm chú ngữ khiến Âm Dương Ngọc phát sáng.

"Nhỏ một giọt máu vào đây, nếu những thứ ngươi nói vừa nãy là dối trá thì cũng đừng trách bản trưởng lão độc ác." - Nhị trưởng lão nhếch môi cười lạnh.

Ác Quỷ Máu dùng móng tay bấm mạnh vào đầu ngón tay, rồi nhỏ một giọt máu vào bên trong miếng ngọc.

Máu vừa nhỏ xuống liền lăn tròn, đem toàn bộ miếng ngọc bội bôi đỏ.

Ánh sáng từ miếng ngọc trong chốc lát biến thành đỏ như máu, hào quang tỏa ra rực rỡ vô cùng.

Sắc mặt nhị trưởng lão khẽ biến, lông mày nhướng lên, hai mắt trợn tròn nhìn kết quả.

"Bất Tử Huyết Ma Thể, thọ niên ba trăm chín tám niên, tu vi Pháp Tướng sơ kỳ.

Vậy mà lại là thực." - Nhị trưởng lão lẩm bẩm trong miệng.

"Tiểu tử! Cha mẹ của ngươi là ai?" - Nhị trưởng lão lại hỏi sắc quỷ, nhưng lần này thái độ của nàng tốt hơn rất nhiều, không còn khinh thường như trước.

"Ta không có cha mẹ." - Ác Quỷ Máu lắc đầu.

"Không có cha mẹ? Chẳng lẽ nhà ngươi sinh ra từ hòn đá?" - Nhị trưởng lão bật cười hỏi.

"Chẳng phải rất nhiều tu sĩ Linh Tộc cũng không có cha mẹ sao? Ta không có cha mẹ thì có gì là lạ?" - Ác Quỷ Máu hỏi ngược lại.

"Linh Tộc là Linh Tộc, Cổ Ma là Cổ Ma.

Nếu ngươi là Cổ Ma thì nhất định phải có cha mẹ, trừ phi ngươi..." - Nhị trưởng lão nhíu mày.

"Cô cô, vị ca ca này có lẽ là mồ côi từ nhỏ, nên mới không biết cha mẹ mình là ai, cô cũng đừng làm khó huynh ấy." - Bạch Yên thấy vậy liền nói tốt cho Ác Quỷ Máu, dù sao nàng cũng đã nhận lễ vật.

Sau đó nàng nháy mắt đá lông nheo ra hiệu cho sắc quỷ, Ác Quỷ Máu liền hiểu ra, vị nhị trưởng lão này làm khó nó là vì thiếu chất bôi trơn.

"Ta có chút quà muốn tặng cho nàng."
Ác Quỷ Máu liền lấy ra một túi ma thạch đưa cho nhị trưởng lão.

Cô nàng khẽ nhấc nhấc túi ma thạch trên tay ước lượng, nét mặt của nàng liền giãn ra.

"Xem như tiểu tử ngươi hiểu chuyện, bây giờ hai ngươi đi theo ta làm thủ tục ứng thí." - Nhị trưởng lão xoay người đi trước.

Ở phía xa xa những đệ tử Âm Dương Tông cũng dẫn theo các thí sinh đi vào trong môn phái.

Các nam đệ tử chỉ dẫn theo một hoặc hai nữ thí sinh, còn mấy nữ đệ tử thì khổ hơn nhiều, các nàng phần lớn đều bị mười mấy tên nam nhân vây quanh, giống như là chúng tinh ủng nguyệt.

Ác Quỷ Máu khẽ lắc đầu, cũng không biết lát nữa mấy tên háo sắc này sẽ bị các nàng hút khô, hay các nàng bị chơi hội đồng đến mức mệt xỉu đi cũng không vững.

Bên trong Âm Dương Tông phong cảnh tú lệ trang nhã, hoàn toàn khác với những gì người ta tưởng tượng về một ma tông.

Khắp nơi là các nam nữ đệ tử ăn mặc nho nhã tú lệ đang tụm năm tụm ba nói chuyện, bởi vì tai của sắc quỷ rất thính nên đã hóng được không ít chuyện.

"Mai sư muội, lâu ngày không gặp khiến ta thật nhớ mong." - Một gã nam đệ tử bắt chuyện.

"Hừ! Không phải tháng trước huynh còn bận hẹn ước với Thất sư tỷ sao? Vì sao bây giờ lại nhớ đến ta?" - Vị Mai sư muội tức giận hỏi.

"Là sư huynh vô dụng, trúng phải mị thuật của Thất sư tỷ.

Ả ta giống như yêu nữ vậy, đem sư huynh hút một trận.

Bây giờ sư huynh đã ngộ ra chân lý, chỉ có sư muội là tốt nhất, điềm đạm đáng yêu, về sau trong lòng ta sẽ chỉ có sư muội, không lại đi trêu hoa bắt bướm.


Chỉ mong sư muội tha thứ cho ta." - Gã nam tu sĩ múa ba tấc lưỡi, đem Mai sư muội dỗ ngọt, sau đó nắm lấy tay sư muội dẫn đến một căn phòng gần đó.

Ở một chỗ khác ba nữ đệ tử đang nói chuyện phiếm.

"Theo sư tỷ thì đại bỉ lần này vị sư huynh nào sẽ giành ngôi đệ nhất?" - Một vị sư muội có mái tóc ngắn cười híp mắt hỏi.

"Nhất định là Dương sư huynh! Huynh ấy đã tiến giai Đại Thừa kỳ đỉnh phong từ lâu căn cơ vô cùng vững chắc, chỉ cần chiến thắng đại bỉ sẽ nhận được Âm Dương Đại Hoàn Đan, rất có thể vài chục năm sau trong phái lại có thêm một Độ Kiếp kỳ đại năng." - Vị Thất sư tỷ đưa ra nhận định.

"Muội nghĩ chưa chắc, Lạc sư huynh tuy chỉ mới tiến giai Đại Thừa kỳ đỉnh phong nhưng thực lực cũng không yếu, lại rất được tứ trưởng lão sủng ái.

Nếu lần này tứ trưởng lão cho huynh ấy mượn pháp bảo Âm Dương Kính để dự thi thì huynh ấy nhất định sẽ giành ngôi quán quân." - Sư muội tóc ngắn không cho là đúng, lại đưa ra một nhận định khác.

"Không! Nhất định là Dương sư huynh!"
"Lạc sư huynh!"
Hai nữ đệ tử không ai nhường ai, đều cho là thần tượng của mình sẽ chiến thắng.

"Hai người đều sai bét! Lần này Nguyệt Thượng Huyền sư tỷ mới là người giành ngôi quán quân!" - Bỗng một vị nữ đệ tử nói chen vào.

"Không phải Nguyệt sư tỷ đang ở Âm Địa Cốc bế quan sao? Làm sao có thể tham gia?"
"Làm sao cô biết! Có bằng chứng gì không?" - Cả hai nữ đệ tử kia đều quay phắt lại hỏi.

"Liền nói hai người mù thông tin! Nguyệt Thượng Huyền sư tỷ đã bế quan thành công, tu vi đột phá Độ Kiếp kỳ.

Lần này mấy vị sư huynh của hai người đều sẽ gục hết." - Vị nữ đệ tử kia hơi nghênh mặt lên nói, dáng vẻ vô cùng chắc chắn.

"Nguyệt sư tỷ đột phá rồi? Chuyện này không thể nào, tỷ ấy chỉ mới năm ngàn năm thọ niên." - Một nữ đệ tử ở phía xa cũng chạy lại gần góp vui.

"Tin này là thật chứ?"
"Nếu vậy quả thực không ai là đối thủ của sư tỷ."
Rất nhanh càng có nhiều người đến hóng chuyện, âm thanh ồn ào náo nhiệt vô cùng.

Ác Quỷ Máu đi theo nhị trưởng lão đến một khu vực riêng biệt, cách xa khu vực của các đệ tử.

Sau đó lại đi ngang qua một hoa viên rộng lớn, cuối cùng đi đến một trang viên nhỏ nằm tách biệt.

Khung cảnh đơn sơ mà trang nhã, có một loại cảm giác phảng phất quy chân, Ác Quỷ Máu chỉ đứng ở đây một lúc, ngửi thử một chút hương hoa liền cảm thấy trong lòng lâng lâng khó tả.

"Tiểu tử! Phong bế khứu giác của ngươi! Loại hoa Bạch Dạ này không phải ai cũng có thể ngửi." - Nhị trưởng lão nhắc nhở.

"Hoa này có gì đặc biệt sao?" - Ác Quỷ Máu tò mò hỏi.

"Bạch Dạ hoa có thể gây tê liệt thần kinh, dù là tu sĩ Độ Kiếp kỳ nếu ngửi phải cũng cảm thấy nhức đầu choáng váng.

Tu sĩ cấp thấp có thể trực tiếp đổ gục, thần hồn rơi vào trạng thái mê sảng." - Bạch Yên thay cô cô trả lời.

Ác Quỷ Máu nghe vậy liền yên tâm, lại tiếp tục hít thở hương hoa một lúc.

Nhị trưởng lão có chút kinh dị nhìn nó, nhưng thấy tên này cũng không giống như sắp trúng độc thì yên tâm, cho là trên người nó có bảo vật phòng độc.

Nàng đem cửa một căn phòng mở ra, bước vào bên trong.

Ác Quỷ Máu cũng nhanh chân đi theo nàng.

Bên trong phòng giống như phòng ngủ của nữ nhân, đồ vật bên trong phòng đều làm từ bạch ngọc, chiếc giường có rèm che màu trắng.

Trên bàn đặt một chiếc lư hương đang tỏa khói.

Nhị trưởng lão ngồi xuống bàn, rót một tách trà uống.

Bạch Yên cũng ngồi xuống bên cạnh, chỉ có Ác Quỷ Máu là ngớ ngẩn không biết nên làm gì, nó cũng muốn ngồi xuống bàn nhưng lại chỉ có hai chiếc ghế.

"Ngươi cởi quần áo ra!" - Nhị trưởng lão ra lệnh.


Dù không biết nàng muốn làm gì nhưng Ác Quỷ Máu vẫn nghe theo, đem toàn bộ y phục cởi bỏ, trần truồng đứng trước mặt hai vị mỹ nữ.

Bạch Yên nhìn Ác Quỷ Máu bằng ánh mắt tò mò, gương mặt đỏ lên, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy cơ thể của nam nhân.

Trước giờ nàng chỉ lo tu luyện, rất ít khi đi ra khỏi nhà.

Nhị trưởng lão đi đến trước mặt sắc quỷ, tay nàng nhấc lên liền xuất hiện một cây thước bạch ngọc dài khoảng hai mươi phân.

Nàng áp cây thước lên người Ác Quỷ Máu, giống như đang tiến hành đo đạc, thỉnh thoảng lại ấn cây thước đâm vào vài huyệt đạo trên người sắc quỷ.

"Tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, không gầy cũng không béo, chiều cao vừa đủ." - Nhị trưởng lão hài lòng gật đầu, nàng đem cây thước thu hồi.

Ánh mắt nàng lại nhìn xuống phía dưới, sắc mặt hơi đỏ lên, nàng khụy gối quỳ xuống đất, dùng đôi tay mềm mại nắm lấy dương vật mà nhẹ nhàng vuốt ve.

Thủ pháp của nàng vô cùng đặc thù, khiến Ác Quỷ Máu bị kích thích không nhẹ, miệng phát ra tiếng rên rỉ.

Con cự long cũng liền bị đánh thức, nó ngạo nghễ phình to, ngóc cao đầu đầy uy vũ.

"Tiền vốn không tệ, mấy cái sắc nữ kia nhất định sẽ rất thích ngươi." - Nhị trưởng lão đem hai tay thu hồi, khẽ mỉm cười nhìn Ác Quỷ Máu.

"Nàng nói đến ai cơ?" - Ác Quỷ Máu nghi hoặc hỏi.

"Đừng vờ vịt nữa, không phải mục đích ngươi ứng thí vào Âm Dương Tông là để tha hồ chơi đùa với mấy nữ đệ tử trong phái sao?" - Mỹ nhân nguýt nó một cái.

Nàng trở lại bàn, lấy ra một viên ngọc giản bắt đầu ghi chép, để mặc Ác Quỷ Máu đứng tồng ngồng trong góc phòng.

"Nhị trưởng lão, nàng kiểm tra xong chưa? Ta có thể mặc quần áo vào không?" - Ác Quỷ Máu mặt hơi đỏ, bị mỹ nhân trêu chọc xong lại cho đứng đợi khiến nó hơi hơi tức giận, trong lòng nổi lên suy nghĩ tà ác.

"Chưa xong! Ngươi cứ đứng yên ở đó! Đây là một phần của khảo nghiệm." - Nhị trưởng lão nhàn nhạt trả lời.

Một lúc sau nàng ghi chép xong xuôi, liền đem khối ngọc giản cất đi, lại lấy ra một cái khác đưa cho Bạch Yên.

"Con tự mình ghi lại, cái gì không hiểu có thể hỏi ta."
Bạch Yên nhu thuận cầm lấy miếng ngọc áp lên trán, hai mắt nhắm lại chậm rãi ghi chép thông tin.

Ác Quỷ Máu đứng một góc thì có chút khó chịu, nhưng nó vẫn tạm thời nhẫn nhịn, đóng giả làm tiểu tu sĩ.

Thời gian một canh giờ trôi qua, Ác Quỷ Máu vẫn đứng yên ở góc phòng, dương vật cương cứng vươn cao, trên cơ thể mồ hôi chảy dòng dòng, nhưng nó cũng không than phiền gì cả.

"Được rồi, tính nhẫn nại cũng rất tốt." - Nhị trưởng lão hài lòng gật đầu.

Nàng tiến về phía giường ngủ, đem rèm vén lên, sau đó ngồi xuống giường.

Cánh tay thon dài hướng về phía Ác Quỷ Máu khẽ vẫy.

"Đừng giả ngốc nữa, mau đến đây, còn muốn ta dạy ngươi sao?" - Nhị trưởng lão thấy Ác Quỷ Máu chần chừ liền nhíu mày.

"Bạch Yên đang còn ở đây." - Ác Quỷ Máu truyền âm, ánh mắt hướng về phía thiếu nữ đang ngồi trên bàn.

"Ta chính là muốn dùng ngươi làm mẫu cho Yên nhi học tập, cũng đừng giả mù sa mưa nữa, đã có gan gia nhập Âm Dương Tông đều là kẻ sắc đảm ngập trời, hay là ngươi sợ bản trưởng lão ăn ngươi?"
Ác Quỷ Máu bị nhị trưởng lão dùng lời lẽ khiêu khích, gương mặt liền nóng lên, nó làm sao có thể sợ nàng được, liền giống như biến thành lang sói nhào về phía mỹ nhân.


Bình Luận (0)
Comment