Sáng sớm Bạch Hạ cảm thấy toàn thân ê ẩm, cả đêm nàng bị sắc quỷ dày vò.
Thậm chí nàng bắt đầu nghi ngờ cái tên này có phải là do Tông Chủ giả dạng để trêu đùa nàng hay không.
"Sư phụ, hôm qua được nàng vất vả chỉ dạy, ta liền cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn rất nhiều." - Ác Quỷ Máu cười dâm đãng, khẽ vuốt ve gương mặt của mỹ nhân.
"Đàng hoàng một chút đi! Ta là sư phụ chứ không phải nhân tình của ngươi." - Bạch Hạ lườm nó một cái.
"Phải phải, ban ngày nàng là sư phụ, ban đêm là nữ nhân của ta." - Ác Quỷ Máu cười vui vẻ.
Bỗng từ phía bên ngoài vang lên tiếng nói cười của nữ nhân.
"Sư tôn! Bọn con đến vấn an người." - Âm thanh du dương như gió mùa xuân vọng từ cửa vào phòng.
Bốn vị mỹ nữ mặc y phục đỏ cam vàng tím xuất hiện, tu vi của các nàng đều là Đại Thừa hậu kỳ.
Ánh mắt các nàng khẽ liếc sang Bạch Yên đang ngồi trên bàn, lại nhìn sắc quỷ đang cực kỳ tình tứ bên cạnh Bạch Hạ.
"Sư phụ! Đây chắc là ngũ sư muội mà người nhắc đến?" - Cô gái mặc váy đỏ đon đả hỏi.
"Bạch Yên tham kiến bốn vị sư tỷ." - Bạch Yên khẽ cúi người chào.
"Sư phụ, vị tiểu ca ca này là ai vậy?" - Cô gái mặc áo tím nhỏ tuổi nhất, nét mặt cũng rất tinh nghịch.
"Đây là Hồng Vận, Hoàng Liên, Kim Ánh, Tử Y! Các nàng về sau là sư tỷ của ngươi." - Bạch Hạ giới thiệu mấy cô gái với Ác Quỷ Máu.
"Sư đệ Tà Huyết gặp qua bốn vị sư tỷ, sư đệ có chút lễ vật gặp mặt." - Ác Quỷ Máu vui vẻ lấy ra bốn túi trữ vật đưa cho bốn cô gái, ánh mắt lóe lên một tia gian xảo.
Mấy thiếu nữ vừa đưa thần thức vào túi trữ vật sắc mặt liền biến đổi, các nàng liếc mắt nhìn nhau.
"Hì hì, tiểu sư đệ thân gia thật là giàu có, vừa gặp mặt đã cho bọn ta năm vạn ma thạch.
Thủ bút này cao thủ Độ Kiếp kỳ cũng chưa chắc làm được, không biết đệ là thiên tài của gia tộc nào?" - Hoàng Liên vui vẻ nói cười.
"Đệ chỉ là tán tu, không có gia tộc gì cả." - Ác Quỷ Máu lắc đầu, nó cảm thấy Cổ Ma Tộc rất buồn cười, mỗi lần gặp mặt đều hỏi cha ngươi là ai.
"Không có gia tộc?" - Kim Ánh giật mình thốt lên.
"Tà Huyết! Thân phận của ngươi có chút đặc biệt, mặc dù vi sư nhận ngươi làm đệ tử, nhưng nhất định sẽ điều tra thân phận của ngươi thật kỹ.
Nếu ngươi là đệ tử của gia tộc hoặc môn phái nào đó thì nên nói rõ.
Âm Dương Tông bọn ta rất phóng khoáng, chỉ cần ngươi có lòng cầu đạo thì sẽ thu nhận ngươi." - Bạch Hạ dùng chất giọng uy nghiêm nói.
"Thực xin lỗi, nhưng ta thực sự không có gia tộc hay môn phái gì cả, nàng cứ điều tra tùy ý." - Ác Quỷ Máu lơ đễnh trả lời, nó từ thế giới bóng tối xuyên không qua thì lấy đâu ra gia tộc.
"Rất tốt! Hồng Vận con dẫn lục sư đệ đi đến Chính Minh Điện nhận vật phẩm nhập môn.
Hoàng Liên con chuẩn bị một gian phòng cho hắn, sau này Tà Huyết sẽ ở lại Bạch Dạ hoa viện chúng ta."
"Còn Kim Ánh và Tử Y thì đi chăm sóc hoa, mấy hôm nay các con thật lười, Bạch Dạ hoa cũng sắp héo hết rồi." - Bạch Hạ uy nghiêm ra lệnh.
"Không muốn! Con muốn cùng tiểu sư đệ đi dạo trong tông môn." - Tử Y lắc đầu quầy quậy, ngày hôm qua nàng còn là tiểu sư muội, hôm nay đã biến thành tứ sư tỷ.
"Lập tức nghe lệnh!" - Bạch Hạ quát lớn, khiến mấy nữ đệ tử sợ hãi chạy ra ngoài, nàng tuy xinh đẹp nhưng đối xử với đệ tử vẫn rất nghiêm khắc.
"Con ở lại với ta, ta truyền thụ Bạch Dạ Mộng Huyễn bí pháp cho con." - Bạch Hạ vẫy tay với cháu gái, hai người xếp bằng trên giường truyền thụ yếu quyết tu luyện.
"Sư đệ theo ta!" - Hồng Vận cười mị mị dẫn Ác Quỷ Máu rời khỏi phòng.
Âm Dương Tông được xây dựng trên một tòa sơn phong không quá cao, nhưng khung cảnh lại hết sức xinh đẹp, non nước hữu tình.
Ác Quỷ Máu đứng từ khu vực trên cao nhìn xuống quảng trường của Âm Dương Tông, nơi này đang có vô số nam thanh nữ tú tụ họp.
Bọn họ vây quanh rất nhiều sân thi đấu, tiếng hò reo cổ vũ vang lên liên tục.
"Tiểu sư đệ, đây là lần đầu tiên đệ đến Âm Dương Tông sao?" - Hồng Vận cười mị mị hỏi.
"Đúng vậy, nơi này có vẻ tốt hơn ta nghĩ rất nhiều." - Ác Quỷ Máu khẽ gật đầu, hai mắt ngó nghiêng nhìn ngắm mỹ nữ đi qua đi lại trong môn phái.
"Khúc khích...!Sư đệ cũng đừng nhìn mấy cô nương kia xinh đẹp mà trầm mê, nhưng không cẩn thận là có thể bị bọn họ hút khô đó.
Mặc dù môn quy quy định đệ tử không được phép thải bổ nhau, nhưng nhiều lần song tu mỗi lần bị hút một ít tinh nguyên, chỉ cần trăm năm liền khiến thân thể của đệ suy kiệt, tu vi trì trệ không tiến, đánh mất cơ hội tu hành vào mỹ sắc."
"Bởi vì việc này kéo dài suốt nhiều năm, cũng không thể quy kết tội danh gì, chỉ có thể nói kẻ kia tu vi kém, lòng cầu đạo lại không đủ, biến thành đá lót đường cho người khác." - Hồng Vận cười mị mị nói.
"Vậy nàng thì sao? Đã từng hút khô ai chưa?" - Ác Quỷ Máu khẽ nhướng mày hỏi.
"Tỷ không tu luyện thải bổ thuật, nhưng nếu đệ muốn thỉnh giáo ta về thuật xong tu thì đêm nay có thể đến phòng ta.
Nước tốt không lưu ruộng người ngoài, thân là sư tỷ bọn ta sẽ chăm sóc cho đệ." - Hồng Vận khẽ đá lông nheo.
"Hắc hắc, ta không biết cái nước tốt nàng nói là đang ám chỉ ta hay là nàng?"
"Đương nhiên là nói sư đệ rồi! Hiếm hoi có được một cái sư đệ anh tuấn, mấy sư tỷ bọn ta đương nhiên phải giữ đệ lại, chứ nếu để mấy ả yêu nữ viện khác câu dẫn đệ, thì còn gì là mặt mũi Bạch Dạ viện nữa." - Hồng Vận khẽ che miệng cười.
Ác Quỷ Máu trong lòng cảm thấy vui vẻ, cái Âm Dương Tông này phúc lợi thật là nhiều, vừa gia nhập môn phái đã có một cái trưởng lão để cho nó tùy ý chơi đùa, lại còn tặng kèm năm vị sư tỷ trẻ trung xinh đẹp, quả là hồng phúc tề thiên.
Ý tưởng diệt Âm Dương Tông bị Ác Quỷ Máu ném ra khỏi đầu, nhưng cái tên đại trưởng lão thì nó vẫn sẽ giết.
Ác Quỷ Máu ôm lấy eo Hồng Vận, cùng nàng đi tản bộ về phía mấy sân đấu.
Ác Quỷ Máu nhìn thấy hai gã sư huynh Đại Thừa kỳ đang đấu pháp, một kẻ điều khiển phi kiếm màu đen, kẻ còn lại thì sử dụng pháp luân Âm Dương Hoàn.
Hai món vũ khí va chạm kịch liệt trên không trung vang lên âm thanh leng keng vui tai.
Dần dần gã sư huynh sử dụng phi kiếm bởi vì tu vi cao hơn một bậc nên duy trì được uy năng pháp bảo lâu hơn.
"Loảng xoảng!" - Phi kiếm đụng mạnh vào pháp luân, đem cái vòng đánh bay khỏi sân đấu.
Gã sư huynh sử dụng pháp luân biến sắc, vội vàng chắp tay nhận thua.
"Hạ sư huynh thủ đoạn cao minh! Sư đệ xin nhận thua."
"Khúc sư huynh quá lời, là do sư huynh đã nương tay cho đệ." - Gã sư huynh sử dụng kiếm cười giả lả, đây chỉ là so tài trong môn phái, phần lớn mọi người đều giữ hòa khí.
Ác Quỷ Máu lại nhìn sang một sân đấu khác, ở đó có hai nữ đệ tử đang dùng những dải lụa nhiều màu sắc múa may quay cuồng.
Thân hình các nàng giống như chim én, bay qua bay lại trong sân thi đấu.
Hai vị sư tỷ chiến đấu vô cùng đẹp mắt, nhưng uy năng cũng không phải tầm thường, bên trong sân đấu những trận linh khí cuồng bạo liên tục quét qua, hóa thành ngũ sắc linh quang chói mắt.
"Đẹp mắt sao?" - Hồng Vận cười hỏi.
"Hai cô nàng đó là ai vậy?" - Ác Quỷ Máu tò mò hỏi.
"Kia là Lạc Bích sư tỷ, còn kia là Thanh Thanh sư tỷ.
Cả hai người đều là môn hạ đệ tử của tứ trưởng lão." - Hồng Vận chỉ tay vào vị sư tỷ mặc quần áo màu bích ngọc và xanh lá.
"Nhưng đệ cũng nên đem sắc tâm thu hồi, hai cô nàng này danh tiếng đều không được tốt, trai lơ rất nhiều.
Đệ cũng đừng để mình sa chân vào vũng bùn." - Hồng Vận liền nhắc nhở.
"Hắc hắc, trong viện đã có năm vị sư tỷ như hoa như ngọc, sao ta lại có thể đứng núi này trông núi nọ được.
Chỉ là ta có chút hiếu kỳ mà thôi."
"Chẳng lẽ trong phái ngày nào cũng đông vui náo nhiệt như vậy, ta tưởng bình thường mọi người đều chăm chỉ bế quan tu luyện hoặc ra ngoài tầm bảo." - Ác Quỷ Máu tò mò hỏi.
"Đệ mới vào phái nên không biết cũng là chuyện thường tình.
Cứ mỗi trăm năm Âm Dương Tông sẽ tổ chức đại điển một lần, chiêu thu đệ tử, tranh tài trong môn phái, mở ra các loại bí cảnh cho đệ tử tham gia tranh đoạt bảo vật.
Những sự kiện này sẽ diễn ra liên tục trong thời gian một năm."
"Mấy vị sư huynh sư tỷ này đang tranh giành danh ngạch tham dự bí cảnh." - Hồng Vận liền giải thích.
"Vậy sư tỷ có tham gia không?"
"Đương nhiên là tham gia, cả ba người sư muội cũng sẽ tham gia.
Đây là cơ hội trăm năm mới có một lần, sao có thể lãng phí được." - Hồng Vận khẽ cười, nàng cảm thấy vị sư đệ này rất ngây ngô, cái gì cũng không biết, cái gì cũng hỏi.
"Vậy ta có thể tham gia được không?" - Ác Quỷ Máu vui vẻ hỏi, cảm thấy rất thú vị.
"Đệ?" - Hồng Vận phá lên cười.
"Không được sao?" - Ác Quỷ Máu cảm thấy mất hứng hỏi.
"Đương nhiên là có thể, tất cả đệ tử chân truyền của các phong viện đều có thể tham gia."
"Mặc dù đệ cũng là chân truyền đệ tử, nhưng lại là bởi vì sở hữu thiên phú siêu quần nên được đặc cách tấn thăng, những chân truyền đệ tử khác đều có tu vi Đại Thừa kỳ.
Thiên tài là cần có thời gian để khôn lớn, đệ cảm thấy mình có thể đánh bại các vị sư huynh Đại Thừa kỳ hay sao? Vẫn là nên đợi thêm một hai ngàn năm, khi đệ đã có tu vi Đại Thừa kỳ thì hãy nghĩ đến chuyện này." - Hồng Vận liền an ủi.
"Nhưng ta vẫn muốn tham gia, ta tự tin vào thực lực của mình." - Ác Quỷ Máu ưỡn ngực khoe khoang.
Hồng Vận chỉ khẽ lắc đầu, cho rằng sư đệ trước giờ ỷ mình tu vi tiến nhanh nên coi trời bằng vung, nàng là đại sư tỷ tất nhiên phải uốn nắn hắn.
"Tốt! Tỷ đi sắp xếp cho đệ dự thi, nhưng nếu bị đánh bại cũng đừng nhụt chí." - Hồng Vận mỉm cười, cùng Ác Quỷ Máu tiến đến một võ đài.
Bên trên sân đấu hai vị sư huynh Đại Thừa hậu kỳ đang tranh tài cao thấp, ngươi một chiêu ta một chiêu, đánh đến mức cả sân đấu rung chuyển.
"Thiết trưởng lão! Thiết trưởng lão!" - Hồng Vận vẫy tay với một gã tu sĩ mặc y phục màu đen có tu vi Độ Kiếp sơ kỳ, khí tức tu vi còn rất suy yếu, xem ra là vừa mới tấn thăng trưởng lão chưa lâu.
Gã tu sĩ đang làm trọng tài, cẩn thận theo dõi hai tên đệ tử tranh đấu.
Sau một lúc thì trận so tài cũng phân ra thắng bại, một vị sư huynh trong lúc sơ ý liền dính một quyền, miệng phun máu tươi văng ra khỏi sân đấu.
"Lôi sư điệt chiến thắng!" - Thiết trưởng lão hô to, ném cho vị sư huynh họ Lôi một miếng ngọc.
Gã sư huynh chắp tay cảm tạ rồi lui ra ngoài.
Lúc này Thiết trưởng lão mới có thời gian rãnh để nói chuyện.
"Hồng Vận muội tử lâu rồi không gặp." - Thiết trưởng lão tươi cười niềm nở.
"Sư thúc bây giờ đã là trưởng lão Độ Kiếp kỳ, cũng đừng gọi như vậy nữa." - Hồng Vận đỏ mặt, xem ra nhân tình giữa nàng và Thiết trưởng lão không cạn.
"Đây là tiểu sư đệ của ta Tà Huyết, là do sư phụ mới thu nhận ngày hôm qua, bởi vì thiên phú rất tốt nên được đặc cách nhận làm chân truyền đệ tử, hắn cũng muốn tham gia lần đại điển này." - Hồng Vận đẩy Ác Quỷ Máu lên phía trước.
"Hắn? Cái này không được, hiện tại chỉ còn mười danh ngạch, mấy tên kia đều đang phát cuồng, sẽ không có tên nào chịu nhường đâu." - Thiết trưởng lão lắc đầu.
"Ta đâu có nói trưởng lão bán nhân tình, chỉ cần cho sư đệ của ta lên sân thi đấu, lại để mấy vị sư huynh nhẹ tay với hắn là được.
Ta đoán mấy vị sư huynh kia đều vui vẻ chỉ giáo vài chiêu." - Hồng Vận mỉm cười nói.
Thiết trưởng lão suy nghĩ một chút, cảm thấy không có vấn đề gì.
"Phàm ăn! Đệ mau lên sân, ta có kèo thơm cho đệ!" - Thiết trưởng lão truyền âm cho một gã tu sĩ đang nhăn mặt sầu thảm.
"Đại sư huynh! Hay là thôi đi, đệ cũng không muốn bị đánh thổ huyết." - Gã tu sĩ bị gọi lắc đầu, tu vi của hắn chỉ mới là Đại Thừa sơ kỳ.
"Hừ! Tham ăn sợ chết! Đối thủ là một tên tiểu tử Pháp Tướng sơ kỳ chưa ráo máu đầu, đệ sợ cái gì chứ? Nhớ nương tay với hắn, tiểu đồ đệ mới thu của Bạch La Sát đấy." - Thiết trưởng lão nhíu mày, âm thanh có mấy phần trầm thấp.
Gã tu sĩ nghe vậy liền hí hửng, lập tức nhảy lên võ đài, để cho hắn đánh nhau với một tên Pháp Tướng kỳ thì có khác gì cho không hắn danh ngạch, cho dù là thiên tài nhưng tu vi quá chênh lệch cũng không vùng vẫy được gì nhiều.
"Sư đệ lên đi, dùng hết sức là được." - Hồng Vận cười mị mị cổ vũ..