Những ngày tiếp theo Ác Quỷ Máu lại phải tiếp tục công việc truy lùng tung tích của Âm Dương Tông lão ma.
Mục tiêu lần này của nó là Viễn Châu thành Lạc gia.
Lúc này nó đang ngồi trong một quán trà, chiếc bàn được đặt bên ngoài ban công, có thể nhìn ngắm cảnh phố xá của Viễn Châu thành.
"Tà Huyết, hôm nay ta sẽ được ăn no chứ?" - Long Nữ dụi dụi đầu rắn vào mặt sắc quỷ làm nũng.
"Ta cũng không chắc nữa, phải xem coi Lạc gia là cái loại gia tộc gì, nếu danh tiếng của bọn chúng xấu thì nàng sẽ được ăn no, còn nếu như danh tiếng của bọn chúng tốt thì chúng ta lấy máu của một hai tên là được rồi." - Ác Quỷ Máu vỗ vỗ đầu Long Nữ.
"Ha! Vậy nhất định chúng là người xấu rồi, nhất định như vậy." - Long Nữ nghe xong hai mắt liền sáng lên.
Thi Thi ở bên cạnh yên lặng nhìn Ác Quỷ Máu, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lại khẽ chớp, giống như đang suy nghĩ chuyện gì.
"Huyết...! Chàng không sợ giết người Lạc gia thì Kim Bình sẽ oán hận chàng sao? Rất có thể tộc nhân Lạc gia có huyết mạch với cô ấy." - Thi Thi suy nghĩ hồi lâu rồi hỏi.
"Hắc hắc, ta hỏi kỹ rồi, Kim Bình cha mẹ đều bị lão ma giết hại, bị hắn ép làm lô đỉnh.
Những tên họ Lạc đều là con cháu của lão ma và vợ trước, cùng Kim Bình không có quan hệ gì." - Ác Quỷ Máu trả lời.
"Được rồi, đêm nay chúng ta đến do thám tình hình, sau đó đem bọn chúng nhốt lại, diệt cỏ tận gốc."
Trong mắt sắc quỷ lóe lên một tia tàn ác, nó chậm rãi uống nốt tách trà, để lại mấy khối ma thạch rồi dẫn Thi Thi về phòng ngủ.
Ban đêm Viễn Châu thành rất đẹp, khắp nơi giăng đèn kết trái, dường như hôm nay cũng là một ngày lễ nào đó của nơi này.
Rất nhiều nam nữ tu sĩ đi dạo phố, Ác Quỷ Máu cũng đành tạm hoãn việc xử lý Lạc gia, dẫn theo Thi Thi đi ngắm cảnh.
Bình thường Thi Thi đều lâm vào trạng thái ngủ say, nàng hầu như không có bất cứ nhu cầu gì với cuộc sống, không cần ăn uống, không cần hít thở, cũng không có nhu cầu giải trí hay làm đẹp.
Thân thể của nàng không tiết mồ hôi nên cũng không cần tắm rửa, lâu lâu nàng sẽ dùng ma thuật phủi sạch bụi đất bám trên quần áo.
Cũng vì chuyện này nên Ác Quỷ Máu thỉnh thoảng sẽ dẫn nàng đi dạo, để nàng có thể nhìn ngắm thế giới, tạo ra một liên kết mong manh giúp nàng tiếp tục tồn tại.
Hai bên đường chính Viễn Châu thành là rất nhiều hàng quán, bày biện đủ thứ vật phẩm kỳ quái như đồ ăn, vật lưu niệm.
Long Nữ vươn chiếc đầu nhỏ nhìn sang trái lại nhìn sang phải, cuối cùng không nhịn được liền nhảy xuống đất, hóa thành hình dạng thiếu nữ của nàng.
"Tà Huyết! Long Nữ muốn cái kia!" - Long Nữ liền nắm chặt cánh tay của Ác Quỷ Máu, chỉ tay vào một hàng quán ven đường.
Cửa hàng này bán rất nhiều chiếc mặt nạ kỳ quái được làm từ ngọc thạch.
Chiếc mặt nạ Long Nữ nhắm tới có hình khuôn mặt của một con Bạch Long hung ác, cả tấm mặt nạ được khắc từ bạch ngọc, tô vẽ thêm rất nhiều màu sắc khiến nó trở nên đẹp mắt.
"Tốt! Để ta mua cho nàng." - Ác Quỷ Máu gật đầu.
Nó dẫn theo Thi Thi và Long Nữ đi lại gần tiệm bán mặt nạ, chủ cửa hàng là một lão giả râu tóc bạc trắng, kế bên ông lão là một tiểu nha đầu chỉ mới mười tuổi, trên tay cầm một que kẹo táo.
"Ông chủ, mặt nạ này bán thế nào?" - Ác Quỷ Máu lên tiếng hỏi, tay chỉ vào tấm mặt nạ màu trắng.
Ông lão lúc này đang dùng cọ phết màu lên một chiếc mặt nạ, thấy có khách hỏi mua liền ngừng lại.
Lão ngẩng đầu lên thì thấy một nam thanh niên dẫn theo hai cái mỹ nữ, bộ dáng ba người này rất tươm tất, ăn mặc tương đối xa hoa, chín phần mười là thiếu gia của gia tộc nào đó.
Trong mắt ông lão lóe lên một tia tinh quang, khóe miệng nở nụ cười giả lả.
"Thiếu gia ánh mắt thật tinh tường, chiếc mặt nạ Bạch Ngọc Giao Long này được điêu khắc từ ngọc trắng ngàn năm nằm sâu dưới lòng đất, lão phu phải phí rất nhiều tâm lực mới có thể mua được khối ngọc đó, lại dùng một tháng thời gian, hao phí rất nhiều khí lực mới hoàn thành."
"Công tử xem, chiếc mặt nạ này khắc họa hình ảnh Long Vương Bạo Nộ, long nhan oai nghiêm hùng dũng, ánh mắt hữu thần.
Đây chính là tác phẩm tâm đắc nhất của lão phu."
"Ta nhìn công tử anh tuấn tiêu sái, hai vị cô nương đây xinh đẹp bất phàm.
Vừa nhìn liền biết ba vị là nhân trung chi long, chiếc mặt nạ này nếu đeo lên mặt cô nương đây chính là tuyệt phối."
"Ngoài ra ta còn hai chiếc mặt nạ khác cũng đều là trấn điếm chí bảo, nếu công tử yêu thích thì ta bán hết cho công tử, giá cả giảm bớt ba thành."
Lão giả đon đả tươi cười giới thiệu thêm một chiếc mặt nạ Thanh Quỷ và Huyết Ma.
"Lão nói vào trọng tâm đi, ba cái bao nhiêu?" - Ác Quỷ Máu cười hỏi.
"Không đắt, bình thường lão phu bán năm trăm ma thạch một cái, nếu công tử mua cả ba thì một ngàn ma thạch là đủ rồi." - Lão giả xoa xoa tay, bộ dáng hèn mọn nói.
"Ca ca...!Mấy tấm mặt nạ này rất đẹp, huynh mau mua tặng cho hai vị tỷ tỷ này đi." - Tiểu nha đầu cũng lấy que kẹo ra khỏi miệng, đôi môi chu lên nịnh nọt.
"Khục! Lão đầu thật giỏi chặt chém!"
"Ta nhìn cái mặt nạ này chỉ làm từ Bạch Ngọc phế phẩm, chỉ mười ma thạch là mua được một khối lớn.
Hai cái mặt nạ này cũng chỉ là Bích Ngọc và Hồng Ngọc loại rẻ tiền nhất.
Chỉ là tay nghề của lão rất tốt, màu nước pha chế thêm huỳnh quang nên mới khiến chúng phát sáng khi có đèn soi vào."
"Ta đoán bình thường lão bán năm mươi ma thạch một cái đúng không?" - Ác Quỷ Máu chất vấn.
Lão giả nghe vậy thì gương mặt đỏ lên.
"Công tử ánh mắt thật tinh tường, ba tấm mặt nạ này một trăm năm mươi ma thạch." - Bị Ác Quỷ Máu vạch trần, lão giả cũng chỉ đành nói ra giá thật.
Ánh mắt của cô bé cũng trầm xuống, nàng lại đưa que kẹo lên miệng.
Dù còn rất nhỏ nhưng nàng cũng biết Ác Quỷ Máu không dễ lừa gạt.
Mà không lừa được nhiều tiền thì nàng cũng sẽ không được ăn ngon, không cần quan tâm đến hắn làm gì.
"Cô bé này là cháu gái của ông sao? Vì sao không để cho cha mẹ chăm sóc mà lại dẫn đến mấy nơi này, rất dễ khiến trẻ con nhiễm phải tật xấu."
Lão giả nghe Ác Quỷ Máu hỏi thì ánh mắt hiện lên một tia nghi ngờ, đem cháu gái kéo ra phía sau lưng.
"Đậu Đậu là cháu gái của lão phu, cha mẹ của nó ra ngoài tầm bảo, nhiều năm vẫn chưa trở về, lão phu sợ để nó một mình ở nhà sẽ xảy ra chuyện, cũng không an tâm giao cho người khác nên chỉ có thể giữ lại bên cạnh."
Ác Quỷ Máu nghe xong thì khẽ gật đầu, ra ngoài tầm bảo mà không trở về thì chắc chắn là đã chết ở đâu đó.
"Đây là năm ngàn ma thạch, một trăm tấm mặt nạ này ta mua hết, lão dẫn cháu gái về nhà đi.
Tối nay Viễn Châu thành sẽ xảy ra tai họa, không có việc gì thì đừng ra khỏi nhà." - Ác Quỷ Máu ném một túi ma thạch lên bàn.
Nó cầm lấy hai tấm mặt nạ đeo cho Thi Thi và Long Nữ, tự mình đeo một tấm lên mặt, số còn lại thì thu hết vào không gian bí cảnh.
Lão giả nghe Ác Quỷ Máu nói thì thân hình run rẩy, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi.
Lão vội vàng lượm lấy túi trữ vật, đếm sơ qua số ma thạch bên trên.
"Đa tạ công tử nhắc nhở, lão phu xin cáo từ." - Lão giả chắp tay nói.
Sau đó nhanh chóng thu dọn đồ nghề bỏ vào túi trữ vật, ôm lấy cháu gái rời đi.
Ác Quỷ Máu lại tiếp tục dẫn hai nữ đi dạo, mua cho hai nàng rất nhiều bánh kẹo và đồ trang sức.
Long Nữ học theo những người khác trên phố, nàng đeo mặt nạ lệch sang một bên, trên tay cầm một que kẹo, thỉnh thoảng nàng lại dùng chiếc lưỡi thon nhỏ liếm nhẹ, ánh mắt nheo lại vì vui sướng.
Gương mặt xinh đẹp ngây thơ của nàng trái ngược hoàn toàn với chiếc mặt nạ giao linh hung ác, tạo nên một vẻ đẹp đối nghịch tràn đầy mỹ cảm.
Ác Quỷ Máu say sưa nhìn ngắm Long Nữ, ánh mắt của nó nhanh chóng bị phát hiện.
"Tà Huyết! Đừng nhìn ta như vậy..." - Long Nữ hờn dỗi nói.
"Long Nữ thân yêu, nàng thật là xinh đẹp, tối nay ăn no nàng ngủ với ta nhé." - Ác Quỷ Máu khẽ vuốt ve gò má của Long Nữ, nửa đùa nửa thật trêu chọc nàng.
"Không! Ngươi ngủ với Thi Thi đi." - Long Nữ liền lắc đầu từ chối, gương mặt đỏ lên vì tức giận.
"Hắc hắc, nàng không đồng ý thì thôi vậy."
Ác Quỷ Máu tươi cười vuốt ve Long Nữ, lại tiếp tục dẫn nàng đi dạo.
"Bên kia! Long Nữ muốn sang bên kia!" - Bỗng Long Nữ chỉ tay vào một nơi tập trung đông người đứng xem, trên mặt ai cũng tươi cười vui vẻ, miệng hoan hô liên tục.
Đi lại gần liền thấy một nử tử Hỏa Ma Tộc mặc quần áo hỏa hồng, trên mặt đeo mạng che.
Nàng đang sử dụng thuật pháp thần thông để tạo ra một con phượng hoàng lửa bay qua bay lại.
Con chim lửa sống động y như thật, những chiếc lông chim và con mắt đều được tái hiện một cách rõ ràng.
Nó giang rộng đôi cánh, há miệng phun ra một ngọn lửa nóng bỏng.
"Hay!"
"Hay lắm!"
"Rất hay!"
Đám khán giả xung quanh vỗ tay một cách nhiệt tình, trên mặt ai cũng hết sức vui vẻ.
Phượng hoàng giống như nhận được sự cổ vũ, nó phi thân bay vọt lên trời tạo thành một vệt lửa rực cháy, sau đó lại đâm đầu xuống đất, nổ tung như pháo sáng.
Từ trong vụ nổ lao ra một con mãnh sư, cái bờm của nó rực rỡ vô cùng, nó lộn nhào nhiều vòng liên tục, hung hăng gầm gừ đe dọa.
Dưới sự điều khiển tài tình của nữ tu sĩ, ngọn lửa vô tri vô giác liên tục biến đổi thành những con hỏa thú khác nhau, con nào cũng sống động vô cùng.
Sau một hồi biểu diễn có vẻ là ma lực trên người nàng đã cạn, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Nàng điều khiển hỏa thú cúi chào khán giả rồi thu hồi pháp thuật.
"Đa tạ các vị quan khách, tiểu nữ từ xa đi đến Viễn Châu thành thì túi tiền đã cạn, đành biểu diễn chút tài nghệ mua vui.
Mong mọi người thương tình ủng hộ." - Nữ tu sĩ cất tiếng nói.
Nàng lấy ra một cái khay ngọc đi về phía khán giả xin thù lao, phần lớn mỗi người đều cho nàng một hai viên ma thạch.
Khi đến chỗ Ác Quỷ Máu thì nó ném cho nàng vài chục khối, khiến nàng nhìn nó chằm chằm.
"Đa tạ công tử!" - Nữ tu sĩ cúi người cảm tạ.
Sau khi đi một vòng tròn thì chiếc khay ngọc đầy ắp ma thạch, sắc mặt của nữ tu sĩ cũng trở nên vui vẻ.
Trong lúc nàng thu dọn đồ đạc thì ở phía xa xa chạy đến một đám quân lính, trông giống như là quân đội của Viễn Châu thành.
"Dám cả gan mãi nghệ mà không xin phép! Bắt lấy cô ta!" - Âm thanh của một gã Cổ Ma vang lên..