Ma Thần Thiên Quân

Chương 166 - Chương 166: Bá Đạo

Võ Thần thành bên trong có rất nhiều người thả ra thần niệm quan sát đại chiến phương xa, chỉ là “Đại chiến” kết thúc nhanh gọn hơn bọn hắn tưởng, mới hơn mười hơi thở thôi, một cái Thánh tổ bước thứ hai bị bắt lại! Là bị bắt lại chứ không phải chém giết, cho thấy Đan khí các phái ra người phải có khả năng cao hơn rất nhiều, chí ít cũng có Thánh tổ bước thứ tứ rồi!

Võ Thần thành bên trong cường đại nhất là Phủ thành chủ, bất quá cũng chỉ có năm vị Thánh tổ, duy nhất Thánh chủ Mạc Thừa Minh là có Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong, một vị Thánh tổ bước thứ năm, còn lại ba người đều là Thánh tổ bước thứ ba trở xuống. Tứ đại gia tộc đều có ba, bốn vị Thánh tổ trong đó có một vị Thánh tổ bước thứ bảy, đây là do bọn hắn tích lũy bao nhiêu năm mới có, cũng rất ít khi hiện ra ngoài. Qua đây có thể thấy Võ Thần thành có bao nhiêu đáng sợ ah, chắc chắn không dưới hai mươi vị Thánh tổ, nên biết còn có Đan, Khí, Trận hội phân bộ chỗ này, bọn hắn chắc hắn cũng không kém mấy gia tộc kia.

Đan khí các đi ra một một vị Thánh tổ cảnh bước thứ tư trở lên nhìn như không đáng kể thế nhưng bước thứ tư đã là Thánh tổ cảnh trung kỳ rồi, đã hơn xa sơ kỳ, Võ Thần thành cũng không có mấy người hơn hắn. Mặt khác, có ai biết bên trong Đan khí các còn bao nhiêu Thánh tổ đại năng? Chí ít một cái Các chủ, ba cái Phó Các chủ đều có Thánh tổ cảnh tu vi, chỉ là còn không ai biết bọn hắn tu vi đến cỡ nào? Lúc này mới chỉ có một kẻ chọc vào thôi, rất nhanh sẽ thấy thực lực của Đan khí các, mấy thế lực lớn đều đang xem trò vui rồi sẽ làm tiếp dự định, đương nhiên không kể Phạm gia trong đó rồi.

“Hừm!”. Phi Thiên phong tỏa lại toàn bộ kinh mạch của Phạm Chân Thiên rồi đánh hắn bất tỉnh ném ở bên ngoài Đan khí các rồi thân hình lóe lên biên mất, một lần nữa hiện thân đã đứng bên cạnh Vũ Thiên Quân đang ngồi chỗ quầy hàng. “Thiếu gia! Đã đem người về!”. Hắn cung kính chắp tay nói.

“Hừm! Đợi lát nữa lại tiếp tục, hắc hắc, dường như ta để Hủy diệt chi lực trên bảng quy định còn chưa đủ dọa bọn hắn!”. Vũ Thiên Quân cười cười gật đầu nói. Hắn muốn xem hôm nay kẻ nào muốn nếm thử thủ đoạn của Đan khí các trước, dù sao hắn còn chưa biết tên “Chim đầu đàn” kia là thế lực nào.

Bên trong Đan khí các mấy người đang mua vật phẩm còn chưa biết bên ngoài thành xảy ra chuyện vẫn đang lựa chọn vật phẩm thế nhưng bên ngoài đã bắt đầu loạn lên rồi, Đan khí các ngày đầu khai trương lại đã bắt lại một vị Thánh tổ cảnh đại năng, như vậy kẻ này nếu như đúng theo quy định của Đan khí các phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ là mấy thế lực lớn của Võ Thần thành sẽ để yên như thế sao? Đáp án chắc chắn là không!

“Vậy đi, dựng đài cao treo tên kia lên, không cần tháo mặt nạ của hắn, một người chết không cần lộ danh tính cũng không sao”. Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói. Hôm nay hắn muốn trọng lập Đan khí các quy định mới đương nhiên cũng cần kẻ kiểm chứng, kẻ kiểm chứng phân lượng càng lớn thì quy định càng để người ta sợ, một cái thế lực lớn của Võ Thần thành nếu muốn biến thành kẻ thử nghiệm hắn cũng không ngại cho bọn hắn một cái diệt tộc.

“Thiếu gia! Chúng ta đều là Nhân tộc, nếu là chém giết một cái Thánh cảnh chỉ sợ không đơn giản”. Võ Tử Hiên thấy Vũ Thiên Quân nói như vậy đương nhiên cũng có thể đoán được hậu quả tiếp theo, nếu thật sự như vậy chỉ sợ phiền phức kéo đến lầ không nhỏ.

“Ha ha, không cần như vậy! Mấy cái quy định đó đem áp dụng lên ta chỉ sợ chính là gân gà rồi, để ta cho bọn hắn thấy quy định mà ta đặt ra có bao nhiêu phân lượng! Ta đã từng nói rồi, ta không phân biệt tộc đàn nào, phạm ta, giết!”. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. “Ta muốn xem Võ Thần ông ta có ý kiến gì!”.

“Như vậy ta đi chuẩn bị đài cao...”. Ma Luyện đứng một bên nói. Dứt lời thì thân hình cũng dã biến mất, xem ra hắn là đích thân đi làm cái kia đài cao.

“Thiếu gia! Nếu như có kẻ muốn cứu người thì sao đây?”. Xích Đan tử nhíu mày nói. Hắn dù sao cũng không muốn đi chém giết một cái Thánh tổ, thế nhưng bản thân hắn cũng biết đây là cách nhanh nhất để không có kẻ nào sau này nghi vấn Đan khí các nữa, hơi có chút mâu thuẫn.

“Hắc hắc! Chính hợp ý ta, kẻ nào đến, giết!”. Sử dụng một chiêu giết gà dọa khỉ này hắn đương nhiên sẽ không để cho kẻ muốn chọc vào một gậy khá giả rồi.

Rất nhanh một canh giờ qua đi bên trong Đan khí các đã không có người mua vật phẩm nữa, bên ngoài lại không có ai dám đi đến gần Đan khí các lúc này nên tạm thời chỉ có Đan khí các người ở bên trong thôi.

“Vèo...”. Ma Luyện cũng đã trở về mang theo một cái đài cao hơn hai mươi trượng đặt ngay trước sân trước của Đan khí các sau đó đem Phạm Chấn Thiên đã bị hôn mê bị trói lại như một cái bánh cột lên đỉnh cao nhất của Đan khí các. Làm xong tất cả mọi việc hắn ngồi ngay trên đài cao bên cạnh nơi cột Phạm Chấn Thiên chờ đợi, kịch hay sắp đến rồi ah.

Hành động này của Đan khí các cho thấy bọn hắn sẽ không đùa, một cái Thánh tổ cho dù đã thất thế cũng có tôn nghiêm của riêng mình, bị bắt cùng treo lên như thế đã xúc phạm rất nhiều rồi, tất cả thế lực lớn của Võ Thần thành bắt đầu thấy không ổn rồi, sỉ nhục một cái Thánh tổ thì thà giết hắn còn hơn thế nhưng Nhân tộc Đại năng từ lâu đã đặt đến quy định là không để Thánh tổ cảnh chém giết lẫn nhau, Đan khí các muốn phá quy định bao đời sao?

Lại một canh giờ qua đi Võ Tử Hiên nhảy lên đài cao, không thể hiện chút nào tu vi, hành động nhẹ nhàng vô cùng, hắn đứng bên cạnh Ma Luyện chắp tay phía sau uy thế thu lại không lộ, Ma Luyện cũng đứng lên song song với hắn, một đen một trắng nhìn cũng khá bắt mắt.

“Ta biết các ngươi đều đang nhìn, nếu đã đến cũng không cần ẩn nấp như thế”. Võ Tử Hiên nhàn nhạt nói. Giọng nói không lớn nhưng phối với nội lực của hắn đã truyền đi khắp Võ Thần thành. Quả nhiên sau khi hắn nói xong đã có không ít người hiện thân đứng ở trên các kiến trúc gần Đan khí các, Thánh tổ cũng có mười vị! Đây chỉ là một phần đại năng Thánh cảnh ở Võ Thần thành thôi.

“Ta Đan khí các ta đặt ra quy định đương nhiên không thể phá bỏ, ta biết các ngươi nghi ngờ vậy nên có mấy cái có mắt không tròng đến đây kiếm chuyện, bất kể như thế nào ta đều sẽ làm theo quy định!”. Võ Tử Hiên nhàn nhạt nói.

“Võ Các chủ! Các ngươi làm như vậy không phải quá bá đạo đi?”. Một cái giọng nói bí ẩn vang lên, kẻ nói giống như muốn dấu thân phận không muốn lộ diện.

“Ha ha! Bá đạo sao? Chúng ta lập ra quy củ cho đẹp sao? Nói ta bá đạo? Nếu ta nói được không làm được Bản Các làm sao có thể tồn tại?”. Võ Tử Hiên cười lớn nói. “Ta lập cái này đài cao không phải để hỏi ý kiến các ngươi, ta chỉ muốn cho hạng người chuột nhắt thấy hậu quả dám mạo phạm ta Đan khí các!”. Hắn giọng chuyển lạnh nói.

“Võ Các chủ! Có thể hay không nghe lão phu nói một lời?”. Một giọng nói có chút gài nua nói.

“Ồ? Lê lão có gì sao?”. Võ Tử Hiên cười cười nói. Lão giả kia là Lê gia kẻ cầm quyền chính thức, một vị Thánh tổ bước thứ bảy siêu cấp đại năng!

“Nếu có kẻ mạo phạm Đan khí các trừng phạt là thích đáng, chỉ là theo cái kia quy định không phải chắc chắn sẽ chém giết kẻ phạm lỗi??”. Lê lão giọng nói mang theo uy nghiêm, lấy hắn bao nhiêu năm cầm quyền, cái này uy thế chỉ là tự nhiên mà thành thôi.

“Không sai! Bản Các lập ra quy định bất kỳ kẻ nào vi phạm đều bị xử lý như nhau không phân biệt là ai, người của cái nào thế lực cũng như bất kỳ trủng tộc!”. Võ Tử Hiên ánh mắt lóe lên lạnh nhạt nói. Hắn đương nhiên biết Lê lão nói là có ý gì, hắn tôn trọng Lê lão là vì Lê lão bối phận cũng ngang phụ thân hắn chứ không chút sợ hãi Lê lão!

“Chúng ta Nhân tộc có một quy định sẽ không chém giết Thánh tổ cấp cường giả nếu như hắn không phạm lỗi lầm quá lớn, nếu Võ Các chủ....”. Lê lão nghiêm túc nói thì bị cắt ngang.

“Lê lão! Ta kính ngài nên gọi một tiếng Lê lão không có nghĩa ta đều sẽ nghe ngài nói, mặt khác, chúng ta Đan khí các bất kể chủng tộc lại đi để ý cái kia quy định chém giết Thánh tổ cấp cường giả? Nếu ngài muốn giải thích thì để ta cho ngài biết, mạo phạm Đan khí các ta chính là trọng tội, hắn chết là đáng!”. Võ Tử Hiên nhíu mày lạnh lùng nói. Hôm nay nếu không triệt để tỏ ra bá đạo thì làm sao có thể kinh sợ nhiều người, mỗi ngày đều có chuyện Đan khí các làm sao có ngày yên ổn.

“Ngông cuồng! Đan khí Các ngươi muốn làm phản Nhân tộc?”. Một cái giọng nói cuồng nộ vang lên, người này khí tức vậy mà không kém chút nào Lê lão!

“Ha ha! Làm phản Nhân tộc? Cái mũ này Phạm Chấn Hào ngươi chụp lên cũng quá lớn đi?”. Võ Tử Hiên cười lạnh nói, Phạm gia đương nhiên cần phải kiếm cái cớ lớn nếu không chưa chắc đã cứu được Phạm Chấn Thiên ah.

“Các ngươi dám vi phạm Nhân tộc Đại năng từ bao năm để lại chẳng lẽ không phải phản lại Nhân tộc? Thánh tổ cảnh chính là cường giả tối đỉnh của Nhân tộc ta cùng Dị tộc tranh phong, các ngươi lại chém giết một vị là muốn yếu đi Nhân tộc lực lượng sao?”. Phạm Chấn Hào lạnh lùng chất vấn.

“Đúng vậy! Đã bao nhiêu năm Nhân tộc ta không có Thánh tổ cảnh như vậy ngã xuống, là một cái tổn thất lớn ah”. Lập tức có người phụ họa lên.

“Hắc hắc! Đan hội Phân hội chủ, Diệp Tùng Thương, các ngươi cũng không nhịn được muốn chen vào rồi...”. Võ Tử Hiên cười quái dị nói. “Đều là người thông minh hà tất dấu diếm, các ngươi không muốn ta Đan khí các ở đây phát triển uy hiếp đến các ngươi mà thôi, hắc hắc, muốn đem Nhân tộc quy định ra dọa ta Đan khí các? Thật ngu ah!”.

“Chậc! Ta nói Đại hộ pháp! Ngươi không phải quá dài dòng đi? Đằng nào cũng đã đến rồi, trước để ta chém cái kia ngu ngốc!”. Bất chợt một giọng nói lạnh lùng từ hư không vang lên sau đó hư không hé ra một cái áo xám trung niên xuất hiện. Hắn sau lưng mang đại đao, tóc không buộc để buông lỏng, là Cuồng Vũ Ngũ hộ pháp.

“Thánh tổ bước thứ sáu...”. Võ Thần thành một đám Đại năng cảm nhận thấy lực lượng mà Cuồng Vũ thả ra thì lập tức kinh dị lên, Đan khí các lại còn có một cái này Thánh tổ đại năng? Đây là bọn hắn cảm nhận thấy lực lượng thôi, tu vi của Cuồng Vũ bọn hắn không cảm nhận được. Hắn còn gọi Võ Tử Hiên là Đại hộ pháp? Thế lực của Đan khí các có bao nhiêu lớn?

“Ngũ hộ pháp! Gọi ngươi đến đây là để ngươi làm đao phủ đây!”. Võ Tử Hiên cũng tỏa ra khí thế, thình lĩnh đã đến Thánh tổ bước thứ sáu đỉnh phong lực lượng. “Có mấy cái không biết sợ chọc đến trên đầu Đan khí các ta rồi!”.

“Hắc hắc! Ta đã nói từ đầu là vẫn nên chém giết xong hãy nói...”. Ma Luyện cũng cười hắc hắc nói rồi tỏa ra khí thế, đã không kém Lê lão cùng Phạm Chấn Hào, thậm chí còn nhỉnh hơn một đoạn!

Đồng thời lúc đó Đan khí các bên trong bốn đạo Thánh tổ khí tức phóng lên, ba đạo trong đó đã đến Thánh tổ bước thứ năm đỉnh phong, cuối cùng một đạo chỉ có Thánh tổ bước thứ nhất thôi.

“...”. Đan khí các thể hiện lực lượng thậm chí đã vượt qua Thành chủ phủ một đoạn rồi, Võ Thần thành đệ nhất thế lực đổi tên thành Đan khí các đã không thể bàn cãi. Không khí như đang đọng lại, bên trong thành cấm đánh nhau cấp độ Thần cảnh trở lên nhưng khí thế này lại khác, nó vẫn làm cho vô số cư dân trong thành câm như hến, mấy thế lực lớn của Võ Thần thành Đại năng đều chưa làm ra cái gì phản ứng, chuyện ngày hôm nay đã dần đi ra phạm vi bọn hắn có thể kiểm soát rồi, Đan khí các cường đại vượt quá bọn hắn tưởng tượng rồi!

“Chuyện gì...”. Bất chợt một giọng nói nghiêm nghị vang lên, theo đó một luồng uy áp thậm chí còn cường đại hơn phủ xuống Võ Thần thành, đến là một vị Thánh tổ cảnh bước thứ tám siêu cấp đại năng! Người đến là một cái trung niên nhân, mặt mày kiên nghị, đôi lông mày to rậm không giận tự uy, hắn thân mang Bạch y áo khoác xanh nhạt, trên lưng có thêu một chữ Võ lớn màu tím, đây là tiêu chí của Võ Thần học viện!

“Ah! Bạch phó viện trưởng! Có kẻ muốn chém giết Thánh tổ cảnh cường giả, ta nghi ngờ hắn là Nhân tộc phản bội giả!”. Thấy người đến Phạm Chấn Hào lập tức hô lên nói.

“Nói rõ mọi chuyện...”. Bạch Vân Hạc nhíu mày nói. Hắn nhận được truyền tin ở Võ Thần thành có thể có Đại năng Thánh cảnh hậu kỳ đánh nhau nên vội chạy đến trước, Võ Thần học viện chấp pháp đội sẽ đến sau. Thế nhưng ở đây hiện ra không khí có chút không đơn giản. Câu thông với ai đó một chút hắn mở mắt nhìn Đan khí các bia đá quy định.

“Đây...”. Khi nhìn đến mấy chữ “giết” cuối cùng hắn con ngươi co rụt. Loại kia lực lượng nhìn như đơn giản thế nhưng đáng sợ vô cùng, cho dù là hắn cũng không muốn không đủ chuẩn bị mà quan sát, nên biết hắn đã có Thánh tổ bước thứ tám siêu cấp tu vi ah.

“Đan khí các các vị! Chuyện này có thể hay không cho ta Võ Thần học viện một cái mặt mũi, Thánh tổ cảnh phạm lỗi có thể đền bù tổn thất, có thể lưu hắn một mạng sao?”. Phạm Vân Hạc sau khi nhìn xong bia đã quy định thì cũng có chút kiêng kị nói. Người để lại đáng sợ lượng kia giống như một loại ý cảnh lực lượng nào đó rất đáng sợ, Đan khí các sau lưng chỉ sợ không kém Võ Thần học viện!

“Tốt!”. Chưa để Võ Tử Hiên mấy người trả lời đáp ứng Cuồng Vũ đã ném ra một cái khối cầu thủy tinh về phía Bạch Vân Hạc nói. “Nếu ngươi đã đại diện cho Võ Thần học viện đến đây như vậy ngươi xem đi!”.

Bạch Vân Hạc tiếp khối cầu thủy tinh sau đó truyền lực lượng vào bên trong, khối cầu vỡ ra thế nhưng trên không trung hình thành một hư ảnh cao hơn hai trượng.

“Kẻ nào dám mạo phạm Đan khí các của ta?”. Hư ảnh bạch y tung bay, đeo một chiếc mặt nạ trắng chắp tay sau lưng đứng trên một cái tím đen thái cực lạnh nhạt nói.

Bình Luận (0)
Comment